Đọc truyện Võ Lâm Huyền Thoại – Chương 28: Âm Mưu Chiến Tranh
Tịch Dạ tham gia chiến đấu từ sớm nên nhóm của nàng đã đầy người. Thiên Hùng đành phải nhập bọn với bất cứ đội nào còn đang trống chỗ gần mình. Trong quốc chiến, việc hợp tác quần công là vô cùng cần thiết. Phe đối phương cũng dùng đội nhóm chiến đấu rất dũng mãnh, nếu chỉ đơn công thì dễ rơi vào thế bất lợi.
Lần này, hắn chiến đấu trong một nhóm có thuật sĩ của Thiên Tự môn. Nhân vật này là một clone của người trong nhóm, nick chính đấu sĩ Thiết Bích Đồng Tường cũng đang online. Đây là trường hợp chăn hai nhân vật đầu tiên mà Thiên Hùng chứng kiến.
[Nhóm] Thiệt Vậy Sao: “A bích, buff thêm lần nữa. Trạng thái cạn rồi kìa.”
[Nhóm] Chắc Là Vậy: “A tường, trẻ trâu đỡ giùm con này coi, nó đang giết ta.
[Nhóm] Không Biết Chừng: “A Thiết, sao lại để người ta nói mình như vậy, bung Hành Sơn Đè Khỉ cho chúng biết tay đi.”
[Nhóm] Cũng Có Thể: “A Đồng …”
[Nhóm] Thiết Bích Đồng Tường: “Này, các ngươi đủ chưa. Ta phải điều khiển hai nhân vật, ba đầu sáu tay đâu mà trả lời …”
Tiếp theo sau đó là một chuỗi nhao nhao của những đồng đội trong nhóm. Dường như mọi người rất thích thú khi trêu chọc thành viên này.
Thuật sĩ Thiên Tự Môn vung gậy lên cao, một trận đồ bát quái xuất hiện trên bầu trời, sau đó tan ra thành ánh sáng phủ lên mọi người trong nhóm. Trạng thái Xuất Quỷ Nhập Thần khiến chỉ số tấn công và phòng thủ tăng vọt, kèm théo đó là chiêu Thị Huyết, cứ mỗi lần tấn công, 30% máu kẻ địch sẽ được cộng cho mình. Anh Hùng cũng cùng lúc đem Hồi Xuân ra chữa trị cho đồng đội. Cả nội lực và máu các nhân vật đều đầy tràn trở lại, các chiến sĩ hăng hái xông lên quyết đấu với kẻ thù.
[Nhóm] Không Biết Chừng: “Thuật sĩ + Y sư, nhóm chúng ta vô địch cmnr.”
Vừa được buff trạng thái vừa được buff thể chất, các thành viên của nhóm Nghi Ngờ này gặp thần giết thần, gặp quỷ giết quỷ, ào ào tiến công thẳng vào trung tâm hàng phòng ngự của kẻ thù. Bởi vì nhiệm vụ của nhóm hỗ trợ rất quan trọng nên Anh Hùng và Clone không tham chiến. Họ đứng ở phía sau gần như là chẳng cần làm gì.
Thiết Bích Đồng Tường để Clone đi theo Anh Hùng, còn bản thân mình thì tham gia trận chiến. Hầu hết thời gian anh ta điều khiển nhân vật đấu sĩ, còn nhân vật thuật sĩ chỉ để chế độ auto. Vì vậy mới có trường hợp trạng thái Xuất Quỷ Nhập Thần chưa kết thúc mà Clone đã nhồi tiếp lần nữa.
Đặc điểm của thuật sĩ là mỗi lần ra chiêu đều tiêu hao nội lực rất lớn. Tuy không tham gia chiến đấu nhưng thuật sĩ là một thành phần tối quan trọng trong những trận chiến lớn như thế này. Thiên Hùng có thể thấy người của Lý quốc cũng mang ra rất nhiều thuật sĩ. Nhưng những thuật sĩ này tham gia chiến đấu rất tích cực chứ không giống như Clone.
Mà cũng chưa từng thấy ai đặt tên nhân vật của mình là Clone khẳng khái như vậy, cứ như sợ mọi người không biết trình tự kỷ tự của bản thân vậy. Thậm chí Thiết Bích Đồng Tường còn kết hôn với Clone, bảo đảm phu thê tổ đội tuy hai mà một.
Thanh trạng thái thông báo tình trạng sinh mệnh quốc kỳ của phe Lê quốc vẫn đang giảm xuống. Tuy tốc độ không nhanh, nhưng lại càng làm những người tham chiến nơi đây rối lên. Theo hắn được biết, đã có một nhóm kỵ sĩ với tốc độ nhanh nhất trở về cố quốc. Các anh hùng chí sĩ nơi đây thì cuống cuồng truy tìm cho ra địch kỳ, nhưng tình hình hoàn toàn bặt vô âm tính. Thiên Hùng nhìn vào kênh quốc gia, nhận ra có thành viên đã nhanh chóng tính toán tốc độ của hai bên. Em Yêu Khoa Học kết luận, nếu họ không tìm ra địch kỳ trước khi thanh trạng thái chuyển về 40%, sẽ chẳng cách nào lật ngược trận chiến này nữa.
Trong lúc mọi người lo lắng bàn tán, quốc kỳ của họ chỉ chỉ còn lại 66% sức chịu đựng mà thôi.
[Quốc] Khất Nhi: “Có ai tìm ra được chỗ địch kỳ chưa?”
Nhưng tiếng hét khẩn trương đó vẫn chìm trong tuyệt vọng.
Người của Lý quốc dường như đã biết trước tình hình bi đát này, nên chỉ chiến đấu kiểu cầm hơi, kềm chân là chính. Họ không đánh kéo dài, mà chọn cách đột kích, quấy rối rồi bỏ chạy trong sự bực bội của kẻ thù. Cả ngàn người chơi tập hợp cùng lúc quả là một thử thách thật sự. Nếu không giữ được đội hình thì chẳng thể nào thấy được ai địch ai thù để mà tấn công.
Các nick vàng của phe ta và nick hồng của phe định cứ trộn lẫn với nhau như rổ đậu của cô Tấm. Nếu Thiên Hùng để chế độ ẩn người chơi khác thì bản thân hắn cũng không thể phân biệt đâu ra là vị trí kẻ thù để mà tấn công. Trong tình huống đó, các chiêu thức hoa mỹ của bậc đại thần trở thành những thứ chướng mắt, cản trở tầm nhìn nhấn. Cứ mỗi lần có ai đó ra chiêu Thôn Tinh Diệt Tú là Thiên Hùng lại thở dài thườn thượt chán nản. Trên màn hình toàn là pháo hoa bay loạn xạ thế này thì làm sao mà tấn với công.Đột nhiên, Lê vương lại một lần nữa la lên vội vã.
[Quốc] Khất Nhi: “Tất cả các đạo tặc mau tập trung ở khu hồ sen. Lý Vương đang ở đây. Phải lấy cho bằng được chìa khoá của Lục Đạo để mở ra căn phòng cuối cùng.”
[Quốc] Yên Lam Tiên Tử: “Đã lục tung cung điện này ra rồi, chỉ còn lại căn phòng cuối cùng, bảo khố của quốc vương.”
[Quốc] Khất Nhi: “Không ngờ tên hèn đó dám mang kỳ đài dấu vào kho bạc. Lần này chúng ta không chỉ hạ cờ, mà còn cướp sạch kho của bọn chúng luôn. Đạo tặc và thổ phỉ mau tập hợp gấp.”
Nghe tiếng gọi chỉ đích xác chức nghiệp của mình, Anh Hùng không thể làm lơ được. Hắn đành phải phá vỡ đội hình, mở bản đồ ra chạy về phía hồ sen. Nơi đó, lại có một cuộc chiến kinh hoàng khác bao gồm các thành viên khủng bố nhất của hai quốc gia. Nhà vua và các đại thần đang tử chiến với kẻ địch. Trận chiến này cũng sẽ trở thành trận chiến quyết định thắng bại sự thắng bại, tồn vong của hai quốc gia lớn trên bản đồ Võ Lâm.
Đặc kỹ của một tên trộm chính là chém người bị thương trên 50% sẽ làm đối phương rớt đồ vật. Đặc kỹ của đám cướp chính là giết được mục tiêu sẽ lấy được một món đồ tuỳ chọn trong danh sách. Trộm thì dựa vào may mắn, cướp lại dựa vào thực lực. Những món bảo bối để trong tay nãi, nếu chưa khoá đều sẽ trở thành vật trong tay của nhóm người ác độc này.
Lẽ dĩ nhiên là những người giàu có luôn phải mua bùa chống trộm và ổ khoá chống cướp trang bị trên người. Nhưng hệ thống game cũng bán ra những món bảo vật như Dây Kẽm mở ổ khoá và Bàn Tay Nhám để tăng cường thực lực cho đám trộm cướp. Rồi sau đó lại có vật phẩm Gương Trừ Tà để khác chế những món đồ này. Tóm lại, cuộc chiến giữa những nhân vật là một cuộc chiến không hồi kết. Mỗi thứ được tạo ra trong võ lâm đều có thiên địch chống lại, nên không ai có thể đạt được mức hoàn mỹ vô khuyết, bất khả xâm phạm được.
Anh Hùng là một y sư tầm thường nhưng điểm kỹ năng đạo chích của hắn lại thuộc vào hàng ưu tú. Điểm kỹ năng này được tích luỹ từ những lần ra tay thành công và số lượng vật phẩm cao cấp đã qua túi Anh Hùng. Không giống như đám cướp, hắn có thể lấy ngay bảo bối đáng giá nhất mà không cần giết đối thủ. Nhưng trong nhiệm vụ tấn công Lý vương, Anh Hùng không biết chìa khoá kia có phải là thứ mắc tiền nhất trên người Lục Đạo hay không.
Đám cận vệ đang tích cực bảo vệ nhà vua, còn các đại thần Lê quốc thì lại hung bạo mở đường cho đội đạo chích xông vào làm việc. Không cần biết cấp lớn hay cấp bé, cứ đến gần Lý vương là ngay lập tức chịu cảnh vạn đao xuyên thân. Anh Hùng cũng từng nhào vào một lần nhưng chỉ bị một chiêu là mất mạng. Quả thật cấp 7x đứng trước mặt các quan chức 18x thì cũng chỉ giống ruồi muỗi tôm tép mà thôi.
Trong đám đông người lộn xộn, thỉnh thoảng hắn nhìn thấy một cái tên quen thuộc, sau đó lại mất hút. Đối với trận chiến quy mô lớn thế này, sự hỗn loạn, bát nháo là điều không thể tránh khỏi. Khi mọi người đang dồn hết sức tấn công – phòng thủ thì Anh Hùng lại dạo xung quanh góp nhặt của rơi. Chỗ này tập trung một lượng lớn đạo tặc, nên ai nấy đều cảnh giác, Bách Thắng Thần Thâu cũng khó mà phát huy hết thực lực. Anh Hùng cất đao vào, chuyển vũ khí sang Thanh Sương Mộc phiến, hắn đội lốt y sư để tiếp cận chiến trường.
Không ai nghi ngờ Anh Hùng, hoặc giả dụ là người ta ít đề phòng hơn đối với người của Trường Sinh trang. Việc chuyển đổi mỗi lần đều chỉ là vài thao tác click chuột đơn giản. Trong cuộc chiến loạn như bến tàu thế này, kẻ nào lại có nghìn mắt nghìn tay để theo dõi hết tất cả người chơi.
Hắn chém trúng Lý vương một nhát, nhưng phát hiện ra máu của y vẫn còn đầy tràn. Để chống cướp và trộm, không cách nào tốt hơn việc giữ cho sinh mệnh của Lục Đạo luôn ở trên mốc 50%. Bọn Lý quốc cắt hẳn ra hai y sư chuyên chăm sóc sức khoẻ của nhà vua, chỉ tốn có vài đống kim sang dược mà thắng được cả một trận chiến khổng lồ, thu về một món lợi không đếm xuể. Lần này Thiên Hùng có cảm giác Lê vương Khất Nhi đã bị người ta dụ vào bẫy rồi.
Thứ nhất là cố tình trêu chọc để Lê quốc là phe thách đấu. Thứ hai là vòng sang phía bên kia, cấu kết cùng Mai quốc chơi trò phản đồng minh. Thứ ba là xây dựng thành trì có vị trí cực kỳ bất lợi nhằm làm khó cho phe tấn công. Thứ tư chính là âm mưu bố trí quốc kỳ trong kho bạc có chìa khoá cực kỳ kiên cố.
Được ăn cả, ngã về không. Nếu Lê quốc phá được ải này, không chỉ thắng quốc chiến mà còn khiến Lý quốc sụp đổ. Nhưng nếu Lục Đạo thành công, Lê quốc không chỉ thua một mà còn ở hai mặt trận. Kết quả là Khất nhi có bán hết thành cũng không đủ trả món chiến tranh phí khổng lồ cho phe thắng cuộc. Lục Đạo và Khất Nhi đã bước vào chiến trường sinh tử một mất một còn rồi.
Thanh trạng thái quốc kỳ của phe Lê quốc vẫn đang đều đều tuột xuống. Vượt qua mốc sáu mươi, sinh mệnh của quốc kỳ chỉ còn 58% thôi. Tiếng reo hò xông trận vẫn ào ào xuất hiện trên chot box. Ai đó đã dùng tiền mua loa thế giới để phát một bài hát. Chiến ca hào hùng trỗi dậy khiến mỗi người tham gia Võ Lâm đều ngất ngây, sung sướng hò reo. Thiên Hùng mỉm cười, tự lẩm nhẩm theo lời ca chiến thắng. Hắn đang ở đây, ngay giữa chiến trường diễm lệ oai dũng này.
“… Hỡi huynh đệ tay cùng nâng kiếm sắc, đối mặt với quân thù ta vững chí bền gan. Nam nhi vệ quốc tấm lòng son quý hơn cả vàng. Ngựa tung vó vượt qua ngàn thây địch. Ta là kẻ đỉnh thiên lập địa, tung hoành vẫy vùng, tứ phương chọc nước khấy trời. Danh hùng anh còn lưu mãi đến nghìn năm …”