Vô Lại Kim Tiên (1 + 2)

Chương 254: Sát kiếp tương hiện


Bạn đang đọc Vô Lại Kim Tiên (1 + 2) – Chương 254: Sát kiếp tương hiện

“Đệ tử của ta đa phần là yêu tộc nhập đạo, con gái ta cũng là từ yêu thân mà luyện thành tiên đạo. Cùng giáo phái Bà La có quan hệ nhân quả không thể nói rõ được, vậy mà khiến ta phải trải qua trăm năm tai kiếp mới có thể kết liễu nghiệp nhân quả ấy.”
Lâm Phong cắt được Sinh niệm, lục thần hợp nhất, đã tiến nhập hư không đại đạo. Chỉ thiếu nửa bước là có thể nhập đạo thành thánh, đạo hạnh không thua kém gì Hỗn Nguyên Giáo Chủ. Hắn sao lại không hiểu rõ chuyện của bản thân, cho nên không cố chống lại, chỉ dùng bảo tháp Linh Lung bảo vệ chân thân.
Bảo tháp Linh Lung là đỉnh cấp pháp khí sinh ra khi Bàn cổ mở trời mở đất, ngoài ba pháp khí khai thiên tuyệt đỉnh thì không có gì phá được nên đã sớm ở vào thế bất bại. Huyết Hà Sát trận tuy thuộc vào hàng ngũ bốn sát trận mạnh nhất thời cổ đại, nhưng vẫn thua kém một bậc.
Nếu năm xưa không phải số trời đã định, không thể chống lại, Thiên Hoàng Thái Huyền sao có thể chết bởi Huyết Hà Sát trân.
“Số trời đã định, không thể chống lại, kiếp số đã xuất hiện. Hiện giờ chỉ cần làm Cực Lạc giáo chủ trên trăm năm, đợi đệ tử giáo phái ta qua được sát kiếp, là có thể yên bình.”
Vô Thiên nhẩm tính thiên cơ, phất tay dùng Huyết Hà Sát trận vây khốn Lâm Phong, sau đó xoay mình rời khỏi U Minh Ma giới. Vòng vo một hồi đã đến Lôi Âm Bảo tự ở Tây Thiên cực lạc.
“Đạo huynh đến rồi ư.” A Di Đà Phật ngồi trên đài sen 12 cánh, không đứng dậy, chỉ bình nói bình đạm.
Vô Thiên ngồi trên Hắc Liên đối diện, nói: “ Kiếp số đã xuất hiện, Phật Bồ Đề tổ sư đã nhập phàm giới, đệ tử giáo phái ta cũng đều phải nhập vào thế giới tục trần, sát kiếp qua rồi mới có thể thanh tịnh. Giáo phái của ta và thượng cổ yêu giáo còn có nhân quả chưa kết, việc này còn phải nhờ đến đạo huynh đích thân đi một chuyến.”

A Di Đà Phật gật đầu, đứng lên ra khỏi Tây Thiên cực lạc, bay lên ba mươi ba tầng trời, chuyển một vòng trong hỗn độn mới đến Đông Hoàng cung của Đại thánh Đông Hoàng Thái Nhất Đông Hoàng cung của yêu tộc để gặp Đông Hoàng.
Hai vị giáo chủ ngồi đối diện, A Di Đà Phật nói: “ Kiếp số đã xuất hiện, cả ba giới tiên phàm đều trong kiếp nạn, thánh nhân từ bi, đạo huynh là tông chủ một giáo lớn, ta đại diện sinh linh trong trời đất xin đạo huynh giúp”
Đông Hoàng trầm ngâm một lát: “ Số trời đã như vậy, ta ngươi đều chẳng thể làm trái, Giáo chủ Cực Lạc giáo là chủ nhân của Kim Kiếm Như Ý, quản lý sát phạt trong tam giới khi Đại kiếp bắt đầu. Đây chính là ý của sư phụ, đạo huynh sao lại cố chấp như vậy .”
A Di Đà Phật nói:” Cho dù ý trời như vậy, sinh linh tam giới vẫn còn có một tia hy vọng.”
Đông Hoàng nói :” Hồng Hoang đại chiến liên quan quá rộng, ta và ngươi không nói chắc được. Chỉ đến lúc đó mới biết rõ.”
A Di Đà Phật không nói gì thêm, từ biệt Đông Hoàng, ra khỏi Đông Hoàng cung trở về Tây Thiên cực lạc.
Lại nói sau khi Vô Thiên đị khỏi, lão ma đầu Xi Vưu đang lúc hận Lâm Phong ba lần bảy lượt làm khó mình, trong lòng thầm nghĩ:” Gã này nhiều lần gây khó dễ cho ta, lần này bị sư phụ Vô Thiên nhốt trong Huyết Hà Sát trận. Tốt nhất phải tranh thủ tiêu diệt, tránh sau này lúc đại kiếp nổi lên lại phí nhiều công sức.”

Nghĩ thế liền tiến nhập Huyết Hà Sát trận, dùng trận pháp ẩn dấu thân hình, tiến đến phía sau Lâm Phong. Xi Vưu suy nghĩ một lúc, vận chuyển pháp lực toàn thân, dẫn động lực lượng của Huyết Hà Sát trận đánh vào Bảo Tháp Linh Lung trên đầu Lâm Phong.
Sóng gió ngập trời, cuồng bạo như tập trung lực lượng toàn bộ lực lượng của U Minh Huyết hà cuồn cuồn đánh vào Bảo Tháp Linh Lung.
“Lão ma này hại ta không được, ngược lại giúp ta thoát vây, thực là số trời đã định không thể đi ngược.”
Lâm Phong sớm biết lão ma đầu này lén lút xuất hiện sau lưng mình, lập tức dùng Bảo Tháp Linh Lung bảo vệ chân thân, giơ cao Kim Kiếm Như Ý chém ra một chiêu. Chỉ nghe rẹt một tiếng, ánh quang đỏ vàng xé tan mây máu, thế giới Càn Khôn hiện ra, Lâm Phong hóa thân thành cầu vồng tím, chẳng thèm quay đầu, thoát ra khỏi U Minh Ma giới.
“Sao lại như vậy, đại họa giáng xuống đến nơi rồi” Xi Vưu lão ma kinh hãi biến sắc mặt, thần hồn như bay đâu mất, ngẩn ngơ nhìn Lâm Phong thoát đi, thiếu chút là sợ hãi phát điên.
Vô Thiên trở lại U Minh Ma giới thấy Huyết Hà Sát trận bị phá, không thấy Lâm Phong đâu, lập tức hiểu rõ nguyên nhân. Biết rằng chính là ý trời nên không hề hỏi gì thêm, chỉ ở lại Vân Động tham vấn Bàn cổ đợi sát kiếp nổi lên rồi mới tính tiếp.
Xi Vưu lão ma vẫn luôn lo lắng, suy đoán xem sau khi Vô Thiên trở lại sẽ trừng phạt hắn như thế nào. Đợi đến hơn ba tháng vẫn không thấy động tĩnh, tâm trạng lo sợ mới lắng xuống. Chỉ là tự nhiên lại giải thoát Lâm Phong, trong lòng hận càng thêm hận. Bất chợt nhớ đến sát kiếp mới bắt đầu, chi bằng tiến nhập phàm giới, lợi dụng cơ hội tránh khỏi sát kiếp, giết thêm mấy tên đệ tử Cực Lạc cung cho hả giận.

Hắn lập tức đem theo Hộ Pháp của ma giới là Hắc Bào, Huyết Ma, Cự Hạt và những ma đầu khác rời khỏi U Minh Ma giới, đi về phía Nam Chiêm Bộ Châu.
Lâm Phong rời khỏi U Minh Ma giới , xuyên qua ba mươi ba tầng trời, tiến vào Hỗn Độn. Trong hỗn mang phi hành mấy tiếng đồng hồ mới dừng bước, trong tâm niệm chú, giữa hư không liền xuất hiện một pháp đàn, trên đó có một người to lớn, gương mặt thô ráp đang ngồi.
“Tổ sư thánh thọ, đệ tử đã tiến nhập hư không đại đạo” Lâm Phong vội vã cúi lạy.
Khi xưa tại Hỗn Độn này, Bàn Cổ Chân nhân truyền dạy đại đạo, định ra Thần vị của bẩy thánh tôn. Sau đó mở rộng hỗn độn, thoát khỏi thân xác, nguyên thần hóa thân thành đạo, tức là Hồng quân.
Chân thân của Bàn cổ vẫn luôn ngồi ở trên đài Phong thần này.
Lâm Phong đợi đã lâu, mới nghe trong hư không có thanh âm mơ hồ vẳng tới:” Ngươi vốn có thể thành đạo tại hỗn độn này. Chỉ vì căn tính không thâm hậu, mới phải nhập vào luân hồi chuyển kiếp. Giờ đây chín mươi chín lần qui nguyên đã đủ. Sát kiếp đã bắt đầu, ta ban cho ngươi Kim kiếm Như Ý và thân xác của Bàn Cổ, lệnh cho ngươi hoàn thành sát kiếp tam giới, giải quyết ân oán của hai đạo tiên phàm, không được chậm trễ.”
“Cung kính tuân lệnh sư phụ” Lâm Phong vội quỳ bái.
Thanh âm ấy mơ màng không rõ, cũng không biết đến từ đâu, nói xong liền biến mất ngay.

Lâm Phong lại đợi một lúc lâu, lòng thầm tính toán: “Ta đây tuy đã đem lục thần hợp nhất, nếu muốn hợp đạo thành thánh còn cần rất nhiều pháp lực, Tổ sư ban cho thân xác của Bàn cổ chính là đã giúp hoàn thành.”
Tức thì hóa thân sắc tím, nhập vào trong thân xác Bàn cổ. Rất nhanh biến thành mặt mũi, hình dáng của bản thể, lại vái lạy Hỗn Độn ba vái mới quay đầu thoát khỏi hỗn độn, tiến nhập Hồng Mông thế giới.
Lúc Lâm Phong trở lại Hồng Mông thế giới, chúng đệ tử Cực Lạc cung đã tụ tập lại. Lâm Phong ngồi trên Vân sang ( đệm mây), đám tứ nữ Thất công chúa ngồi ở hai bên, hai cô con gái ngoan ngoãn ngồi bên vai cha, ríu rít hỏi này hỏi nọ.
Lâm Phong vỗ về con gái, hướng chúng đệ tử nói: “ Bản tọa nhập đạo tại hỗn độn, trải qua đại chiến yêu ma thời thượng cổ, nhập vào vòng luân hồi chuyển kiếp vạn thế, trải qua vạn kiếp mới có thể thoát khỏi lục niệm, nhập vào hư không đại đạo. Giờ đây kiếp số đã xuất hiện, tam giới tiên phàm không đâu tránh được, các ngươi cũng phải qua được sát kiếp mới có thể thanh tĩnh. Hãy lập tức tiến nhập phàm giới, kết liễu ân oán, không được chậm trễ.”
Chúng đệ tử vội vàng nghe lệnh.
Thải Y và Nghê Thường đều cảm thấy cha xuất quan lần này hình như thay đổi rất nhiều, khiến người ta cảm thấy nỗi sợ ập đến trong lòng, trong chốc lát đều không dám nói câu nào.
Lâm Phong sao lại không biết tâm sự của hai đứa con gái, chỉ là đã nhập vào hư không đại đạo , lục niệm đều là không , không tình cảm, không dục vọng. Nhưng mà bản thân mình bắt đầu từ trần thế mà thoát khỏi hồng trần, không lẽ thánh nhân thực sự là vô tình?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.