Vô Lại Kim Tiên (1 + 2)

Chương 253: Vĩnh hằng bất diệt


Bạn đang đọc Vô Lại Kim Tiên (1 + 2) – Chương 253: Vĩnh hằng bất diệt

Lý Hạo sinh ra sau một tháng đã có thể nói, chưa được nửa tuổi có thể đi, càng ứng với phán đoán của Hộ quốc Pháp sư chính là thần minh chuyển thế. Uy Vũ vương cũng cả ngày vui vẻ ra mặt, xem Lý Hạo như trân bảo. Lên ba tuổi, liền để Hộ Quốc Pháp sư truyền thụ đạo nghĩa.
Có lẽ bởi chính xác là thần linh chuyển thế, Lý Hạo đối với nội dung quan trọng của Phật pháp ngộ quá nhanh. Chỉ ngắn ngủn mấy chục năm, liền tu thành một pho tượng kim thân bốn đầu tám tay, tu vi pháp lực càng vượt qua Uy Vũ vương cha hắn. Khắp nơi nổi lên lời bàn tán, ở Nam Hải quận từ Uy Vũ vương đến đám người buôn bán nhỏ, không ai không biết Tiểu vương gia này mới là Chân Long Thiên Tử.
Huyền Đô thiên, Đâu Suất cung.
Chí tôn Thánh nhân Thái Thượng Lão Quân đột nhiên ngừng giảng đạo để cho quần tiên giải tán rồi sai đồng tử: “Gọi Thanh Ngưu.”
Đồng tử đi ra ngoài một hồi, trở về vội vội vàng vàng nói: “Khởi bẩm chưởng giáo lão gia, sư huynh không có ở trong cung.”
Lão quân tính toán một chút, lập tức sáng tỏ nhân quả trước sau, cởi xuống đai lưng đưa đồng tử nói: “Đi Nam Chiêm Bộ châu Thanh Long sơn động Phân Thủy Lĩnh nói Thanh Ngưu trở về.”
Đồng tử tuân lệnh, cầm đai lưng của lão quân ra khỏi Huyền Đô. Ước chừng nửa canh giờ thoát ra khỏi hỗn độn, xuyên qua ba mươi ba tầng trời, đi vào động Phân Thủy Lĩnh Thanh Long sơn thì niệm chú, ném đai lưng lên trời.
Thanh Ngưu đang ở trong động phủ cùng Ngưu Ma vương ăn to, uống lớn, tiêu dao khoái hoạt, đột nhiên biến sắc, nói : “Không tốt.” Liền quát to một tiếng, biến lại chân thân thanh ngưu, bốn vó bay lên không. Ra khỏi động phủ hướng lên trời.

Ngưu Ma vương càng hoảng sợ, cùng Thiết Phiến Tiên tử vội vàng theo ra, chỉ thấy Hỏa đồng tử dùng vòng cổ chụp vào đầu Thanh Ngưu, dắt Thanh Ngưu hướng trong Hỗn Độn mà đi.
Ngưu Ma vương cùng Thiết Phiến Tiên tử nhìn nhau một hồi, Ngưu Ma vương mới nói: “Thằng nhãi này vừa đi. Chúng ta liền chiếm cứ cái Phân Thủy Lĩnh này, bắt đầu làm lại.”
Lập tức là Ngưu Ma vương chiếm động phủ của Thanh Ngưu, một lần nữa thu nạp yêu binh. không đề cập tới nữa.
Hỏa đồng tử nói với Thanh Ngưu, trở lại Đâu Suất cung. Lão quân cỡi Thanh Ngưu, ra khỏi Huyền Đô. Đi đến Thượng Thanh thiên cũng không để cho Kim Giáp thần kịp thông báo, trực tiếp đi vào Di La cung, thấy Nguyên Thủy thiên tôn liền vội vàng nói: “Chào Đạo huynh, kiếp số đã tới, tam giới tiên phàm đều khó qua nổi sát kiếp. Chỗ Đông Hoàng Thái Nhất còn muốn đạo huynh tự mình đến một lần.”
Nguyên Thủy thiên tôn nói: “Đông Hoàng quản lý thượng cổ yêu giáo, cùng Bà La giáo còn có nhân quả chưa xong. Cực Lạc giáo chủ còn có trăm năm Huyết Hà tai ương, hết thảy thuận theo số trời đi. Đợi Cực Lạc giáo chủ đắc đạo đã rồi hẵng nói tiếp .”
“Đành vậy đi “ Lão quân cũng không nhiều lời nữa, xoay người đi ra Di La cung, trở lại Huyền Đô thiên .
“Đạo huynh tạm biệt.” Nguyên Thủy cũng không đứng dậy. Đợi Lão quân rời đi, mới mở đàn giảng giải Hỗn Nguyên Đại Đạo.
Lại nói Hồng Mông thế giới, tại thế ngoại tiên cảnh. Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí chìm nổi bất định, đột nhiên, có tử, thanh, hoàng tam đạo bổn mạng huyền quang từ Cực Lạc tiên phủ xông lên không trung, cuồn cuộn xoay tròn chấn động cả hư không.
Ba đạo bổn mạng huyền quang trên không trung xoay tròn một lúc, đột nhiên hợp lại làm một. Màu sắc trộn lẫn hỗn độn, quay lại bay vào Cực Lạc tiên phủ.
Trong hư không tiếng nhạc, áng mây sặc sỡ bay lượn, tiếng Thất công chúa cùng ba tỷ muội Bích Nhu tiên tử vang lên trong hư không: “Chúc mừng phu quân đã nhập hư không đại đạo.”
“Thực sự là còn kịp”
Trên không Cực Lạc tiên phủ xuất hiện vân quang , Lâm Phong cùng tứ nữ hiện rõ chân thân. Lâm Phong nói: “Kiếp số đã tới, thượng cổ yêu giáo cùng Bà La giáo còn có nhân quả chưa xong. Môn hạ đệ tử của ta đều dùng yêu thân nhập đạo, cùng Ma Môn còn có muôn vàn quan hệ. Thời điểm sư phụ mở cửa cung sắp tới, ta còn cần phải đi Ma giới trước một chuyến.”

Thất công chúa cả kinh nói: “Sao có thể như thế, chỉ sợ là có hung hiểm.”
Lâm Phong cười nói: “Không sao, số trời như thế, muốn tránh cũng không được.”
Lập tức bay ra khỏi Hồng Mông thế giới, lắc mình một cái đã xuống tới U Minh Ma giới. Ngừng lại một lúc rồi mới đi tiếp đến trước Hỏa Vân Động nói to: “Trong Hỗn độn có chân linh, Đại đạo Vô cực nhập hư không.”
Nói lời chưa dứt, liền thấy hư không chấn động mạnh. Trước mặt nhoáng lên Lâm Phong đã vào Hỏa Vân Động. Một chí tôn ngồi trên Hắc Liên (bông hoa sen đen), tóc dài ngang vai, hai mắt nhắm nghiền. Đúng là Ma giới đại giới Vô Thiên, trên đỉnh đầu một đám mây đen như mực quay cuồng, sinh tử của thiên địa vạn vật đều xảy ra ở trong đó.
Lâm Phong nói: ” chào Đạo huynh .”
Vô Thiên mở ra hai mắt, hai tia huyết quang mãnh liệt bắn ra. Lâm Phong vội vàng ra sức quát lớn một tiếng, trên đỉnh đầu hiện ra một pho tượng kình thiên cự tháp, tỏa xuống từng đạo Huyền Hoàng khí bảo vệ chân thân.
Huyết quang vừa chạm tới liền quay về, Vô Thiên nói: ” Bà La giáo của ta cùng thượng cổ yêu giáo chính là có nhân quả chưa xong. Đạo huynh thân ngoài nhân quả, bản thân mình cũng không dính tới kiếp nạn, tại sao cố chấp nghịch thiên mà làm như thế”
Lâm Phong nói: “Ta cũng không cùng ngươi nhiều lời, ta từ nhân gian mà lên, ứng kiếp mà sinh. Tay cầm Như Ý Kim kiếm, nắm giữ tam giới sát phạt, đây là số trời. Lần này đến đây là cùng đạo huynh đàm luận nhân quả.”
Vô Thiên thở dài: “Số trời như thế, quả thật là khó cưỡng” Lập tức búng ngón tay bắt quyết liền bay ra bảy đạo huyết quang, hóa thành Thất Diện Huyết Hồn phiên. Quạt vừa đón gió liền hóa ra lớn ngàn trượng, hiện ra Huyết Hà sát trận.

Trong không gian lập tức máu bay ngập trời, ma vân cuồn cuộn, giống như lúc tận thế. So với Ma vương Xi Vưu tạo ra Huyết Hà sát trận quả thực không thể so sánh nổi. Âm phong từng đoàn, dù cho Lâm Phong đã đem lục thần hợp nhất, một chân đã đặt vào hư không đại đạo cũng thấy khắp người phát lạnh, không khỏi cảm thấy cả kinh.
Dùng pháp lực thần thông hiện tại của hắn, so với những người còn chưa cắt được Sinh niệm như Đông Hoa, Trấn Nguyên Tử, Thích Già, Di Lặc, Nhiên Đăng thì bọn họ không thể so sánh nổi. Cho dù đến một trăm Di Lặc mà hành đạo, khi không đạt tới Hỗn Nguyên, không biết cảnh giới vi diệu Hỗn Nguyên, vẫn còn chưa cắt được Sinh niệm vượt qua cảnh giới hư không đại đạo thì vĩnh viễn cũng chỉ có thể làm quân cờ trên bàn cờ.
Chỉ có cắt được Sinh niệm, có thể đứng ngoài làm siêu nhiên, chính thức đem bản thể gửi gắm nơi hư không thì mới không bị chấp niệm tác động, hóa thân hàng tỉ, vạn kiếp không hóa thành ma, vĩnh hằng bất diệt, mới có thể nhảy ra khỏi bàn cờ, trở thành người chơi cờ. Nếu không vĩnh viễn cũng không chạy thoát bị bàn cờ trói buộc vận mệnh.
Lâm Phong cùng đạo môn tuy kết nhân quả, tuy đã chém Sinh niệm, đem lục thần hợp nhất, một chân vượt qua Hỗn Nguyên thánh đạo, đạo hạnh không dưới Vô Thiên. Có điều muốn đạt được hư không đại đạo vô cùng gian nan. Không riêng là chém Sinh niệm, đem lục thần hợp nhất đã cần nghị lực rất lớn, pháp lực cũng rất lớn. Cả sau khi đem lục thần hợp nhất trở thành thánh, cũng cần nghị lực, pháp lực rất lớn.
Đến lúc đó có thể hóa thân hàng tỉ, vĩnh hằng bất diệt, vạn kiếp không hóa thành ma .
“Không đạt đến Hỗn Nguyên, vĩnh viễn cũng không biết hư không đại đạo là cảnh giới nào. Ta đã có lục thần hợp nhất, chỉ thiếu chút nữa là hợp đạo thành thánh, gia nhập hư không đại đạo, không nghĩ tới vẫn còn chênh lệch rất lớn.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.