Vô Hình Thần Công

Chương 42


Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 42


Chàng đến trước phòng của lão nhân thì thấy Bạch y thiếu nữ cũng đang mở cửa bước ra.Phòng của Bạch y thiếu nữ sát ngay bên cạnh phòng lão nhân.

Khi nghe thấy tiếng ho và rên siết của lão, Bạch y thiếu nữ liền vùng dậy khoác tạm y phục ra ngoài.

Không ngờ lúc này đứng trước cửa phòng lại là Vân Linh.

Bạch y thiếu nữ thiếu điều tròn mắt ra nhìn vì quá ngạc nhiên.Vân Linh thấy Bạch y thiếu nữ ra tới thì không khỏi nhìn nàng.

Bạch y thiếu nữ lúc này y trang xộc xệnh, tóc để xõa dài, chiếc hài nhỏ không che hết những ngón chân và bàn chân xinh xắn trắng trẻo như ngọc.

Quả nhiên, nữ nhân xinh đẹp dù cho có cẩu thả đi nữa cũng vẫn có nét dụ người.Bạch y thiếu nữ thấy Vân Linh nhìn mình kỹ như vậy cũng đỏ mặt lên.

Nàng không biết dấu hai bàn chân thon nhỏ vào đâu nên nhất thời si ngốc đứng đó.Đột nhiên, phía bên đối diện lại một khuôn mặt xinh xắn nữa xuất hiện.

Lúc này Tiêu hồn ma nữ cũng đã thoát ra khỏi phòng tiến về phía hai người.Bạch y thiếu nữ thấy Tiêu hồn ma nữ sắp đến liền lấy lại bình tĩnh.

Nàng làm mặt nghiêm nghị hỏi dò Vân Linh vài câu rồi mời chàng vào phòng lão nhân cùng với nàng.Tiêu hồn ma nữ thấy hai người vào phòng cũng lập tức đi theo.Lúc này, Vân Linh và Tiêu hồn ma nữ mới biết được thiếu nữ nọ tên gọi Linh Lung, là con nuôi của lão nhân bệnh tật kia.Điều Vân Linh và Tiêu hồn ma nữ không ngờ tới lão nhân bị bệnh lại chính là Thánh thủ thần y Hoạt Trúc.

Người đã nổi tiếng rất lâu trên võ lâm.Tiêu hồn ma nữ đã vậy, còn Vân Linh còn khinh khủng hơn.

Chàng nghe lão nhân tự xưng Hoạt Trúc thì vội vàng quỳ xuống vái lạy đoạn nói:– Vân nhi xin được vấn an sư thúc.Lão nhân và 2 vị cô nương đồng loạt ngạc nhiên.


Mọi người trố mắt ra nhìn, mãi đến khi Vân Linh kể rõ đầu đuôi câu chuyện mọi người mới thật sự mừng rỡ.Hoá ra, sư phụ Hoạt thiên tà và Thánh thủ thần y Hoạt Trúc vốn là anh em song sinh cùng học một thầy.

Năm xưa vì tư chất bản thân không thích hợp cho việc luyện võ nên sư phụ của 2 người đã quyết định truyền cho Hoạt Trúc y thuật của mình, còn về phần Hoạt Thiên Tà thì do thiên tiên thuận lợi nên đã học được gần hết chân truyền của sư phụ trở thành một cao thủ lừng lẫy võ lâm.Tuy nhiên, do thời gian Hoạt Thiên Tà sống với sư phụ lâu hơn nên lão cũng được người chỉ điểm một phần y thuật.

Do vậy, xét về phương diện y lý lão cũng là một tay cao thủ trong nghề.

Tất nhiên về mặt nào đó y thuật của lão không thể bằng được sư đệ Thánh thủ thần y Hoạt Trúc vốn chuyên tâm học luyện y thuật từ nhỏ.Vân Linh gặp được sư thúc thì hết sức mừng rỡ.

Bạch y thiếu nữ Linh Lung khuôn mặt rạng rỡ, mở miệng cười hoài.Nàng bấy lâu sống cùng cha nuôi cũng cảm thấy có chút buồn tẻ.

Bây giờ gặp được Vân Linh là đệ tử của sư bá, có thể xem như sư huynh của nàng khiến nàng vui mừng vô hạn.Lại nữa, trong tình cảnh hiện nay, cha nuôi và nàng đang bị truy đuổi, bản thân cha nuôi lại vướng phải bệnh tật nên khiến lòng nàng lo lắng không yên.

Bây giờ có mặt Vân Linh ở đây thì mọi việc có thể nhờ cậy vào chàng rất nhiều.Vân Linh sau khi xác định thân phận và nhận người thân xong mới hỏi thăm sư thúc về bệnh tình của người.Thánh thủ thần y thở dài nói:– Bệnh tình của ta vốn không phải là tự phát mà là do bị cao thủ võ công Âm độc đánh phải.

Vân nhi hãy xem đây.Thánh thủ thần y vừa nói vừa kéo tay áo lên để lộ một bên cánh tay xám xịt, xanh lè.

Quả nhiên là độc không thể nào nói được.Vân Linh đã từng chữa âm độc cho Sử Nguyệt Nga nên tự biết rõ độc chưởng âm độc kia cần phải có thuốc quý gia trì, đồng thời phải cần có kim châm độ huyệt thì mới hy vọng từ từ giải được độc tố.May mà Thánh thủ thần y y thuật cao minh đã kịp phong bế một số huyệt đạo quan trọng khống chế không cho độc thương phát tác.

Thế nhưng do lão nội công kém cỏi lại phải di chuyển thường xuyên nên âm độc sau một thời gian bị khống chế lại bắt đầu bộc phát lên rồi.

Lúc này âm độc đã đi vào phế phủ khiến lão gần như bị nghẹt thở lại còn đau buốt vô cùng.

Đây chính là hiện tượng cực kỳ nguy hiểm của con bệnh khi trúng phải Âm độc.Vân Linh biết bệnh của sư thúc đã rất nguy kịch nên vội vàng bảo hai vị cô nương ra ngoài canh phòng để chàng thuận lợi chữa cho bệnh nhân.Hoạt Trúc nghe nói Vân Linh định tìm cách chữa thương cho mình thì cười xoà tỏ vẻ không tin tưởng.


Lão một đời nghiên cứu y học hiển nhiên biết được thể trạng của mình nguy kịch đến mức nào.

Thứ âm khí độc địa kia hiện đang công phá phế kinh.

E rằng chỉ trong khoảng khắc lão phải mất mạng vì độc khí lan tràn khắp mạch.

Với tình thế đó thì Vân Linh làm sao chữa khỏi.Độc khí của Âm độc này không hoàn toàn giống như các độc khí thiên nhiên khác.

Người luyện Âm độc phải thường xuyên hút lấy âm khí của các thây ma nên khí độc cực kỳ bá đạo.

Kẻ bị trúng độc ngoài việc bị âm độc hành hạ còn bị đau đớn về thể xác vì cơ thể từ từ rữa ra tan thành bọt nước đen sì.

Nếu mà người bị trúng chưởng không phải là Thánh thủ thần y Hoạt Trúc mà là một người khác thì chắc đã chết từ lâu rồi.

Trúc lão thần y nhờ vào y thuật cao siêu và kỳ đơn diệu dược hỗ trợ nên mới có thể chống chọi được đến giờ này.

Đến lúc này lão đã hoàn toàn tuyệt vọng không còn hy vọng sống nữa nên làm sao tin được Vân Linh có thể chữa được quái chứng cho lão.Tuy nhiên, Thánh thủ thần y lại không biết Vân Linh đã luyện nội công đến mức nội liễm, thực lực của chàng ngay đến bản thân chàng cũng không lường được.

Với nội công như vậy, loại Âm độc kia dù độc địa đến đâu cũng chưa thể ngăn cản chàng ra tay diệu thủ.Vân Linh lúc này đã cho sư thúc uống vào ba viên Thiên âm đơn vốn được bào chế từ con cóc xanh dạo nọ rồi bắt đầu vận công đưa nội lực bản thân tiến vào kinh mạch sư thúc để thúc đẩy dược lực.Chàng biết, Âm độc vốn khắc tinh nhất với tinh hoả nguyên đan (tương tự như tam muội chân hoả) trong cơ thể người luyện võ.


Vì vậy, chàng bắt đầu dùng hoả tinh đan của bản thân hoá luyện độc chất trong người Thánh thủ thần y.Việc làm của chàng quả thật mạo hiểm và quái dị vô cùng.

Thực tế, từ trước đến nay người luyện võ công đạt được hoả nguyên đan không phải là dễ.

Tuy vậy, hoả nguyên đan nếu có cũng chỉ ở trong nội thể người luyện hoá giải độc dược hay ngoại lực, chưa từng có ai dùng chính hoả nguyên đan trong cơ thể mình hoá luyện độc khí trên mình kẻ khác bao giờ.

Việc làm này của chàng khiến lão Thánh thủ thần y không những kinh ngạc mà còn vô cùng bái phục.Lão không tưởng một người còn trẻ như Vân Linh lại có nội công cao siêu đến nỗi luyện được hoả linh đan.

Mà nội đan của chàng mạnh mẽ đến mức khi đi vào cơ thể lão còn khiến cho các Âm độc vốn đang hoành hành trong người phải lập tức bị hoá luyện tiêu mất không còn tông tích.

Quả là kỳ sự trong những kỳ sự.Trong người Hoạt trúc sau một thời gian được Vân Linh chữa trị đã cảm thấy khoẻ khoắn hơn nhiều.

Lão ngồi im nhập thần cố gắng hợp lực cùng Vân Linh hướng dẫn nguồn hoả nguyên đan kia đi đến những nơi Âm độc đang còn tồn tại.Thời gian chậm chạp trôi qua.

Không biết đã bao lâu.

Trên đầu Vân Linh khí trắng bốc lên mù mịt, khuôn mặt chàng lộ ra nét mệt mỏi.

Hai người ngồi thêm một chập nữa rồi Vân Linh bất thần thu hồi công lực vặn mình đứng dậy.Hoạt trúc thần y vẫn còn ngồi yên nhập định trên giường.

Khuôn mặt lão lúc này không còn xanh lét và u ám mà ngược lại rất hồng hào.

Luồng hoả nguyên đan trong cơ thể Vân Linh không chỉ chữa sạch thương thế cho lão còn làm cho nội lực của lão tăng lên một mức đáng kể.

Quả là lão Thánh y nhân hoạ lại đắc phúc được quá nhiều tiện nghi rồi.Vân Linh kéo cửa bước ra ngoài thì thấy hai vị cô nương vẫn còn đứng ở trước cửa.


Lúc này trời còn mờ tối nhưng hai nàng thiếu nữ đều nhận thấy khuôn mặt Vân Linh đổi màu xanh lét, thần sắc u ám.

Hai nàng kinh hãi không ai bảo ai đều bước lại hỏi thăm.Vân Linh uể oải nói mấy câu với Bạch y thiếu nữ nhờ nàng tiếp tục hộ vệ cho Thánh thủ thần y, còn chàng thì được Tiêu hồn ma nữ dìu trở về phòng.Vân Linh về đến phòng rồi liền tức thì ngồi xuống vận công hồi phục công lực.

Thậm chí Tiêu hồn ma nữ ở đó cũng chẳng kịp hỏi chàng điều gì.Tiêu hồn ma nữ lần đầu thấy trượng phu thân thể hư nhược nên vô cùng lo lắng.

Nàng ngồi lặng yên trong phòng theo dõi tình trạng của trượng phu một phút không rời.Thời gian chậm chạp trôi đi, khuôn mặt Vân Linh càng lúc càng có ánh hồng.

Thế rồi chàng thở nhẹ một hơi từ từ mở mắt nhìn ra.Chàng thấy Tiêu hồn ma nữ khuôn mặt lo lắng ngồi yên trong phòng nhìn mình thì không khỏi xúc động, đưa tay ngoắt nàng nọ lại gần.Tiêu hồn ma nữ thấy phu quân đã tỉnh thì mừng rỡ vội vàng chạy lại.Vân Linh ôm người ngọc trong tay vuốt nhẹ tóc nàng nói:– Loan muội lo sợ lắm ư ?Tiêu hồn ma nữ nằm trong lòng Vân Linh thỏ thẻ:– Chàng làm thiếp lo chết được.

Thiếp thật sự là không dám nghĩ xa mà.Vân Linh biết mỹ nhân tình cảm thắm thiết.

Hai người không chỉ đơn thuần quan hệ xác thịt mà còn có sự cảm thông yêu nhau sâu sắc.Trong số mỹ nữ đến với chàng cho đến hiện giờ.

Quả thật Tiêu hồn ma nữ là người gần gũi chàng hơn tất cả.Sử Nguyệt Nga và Ngọc Liên Hoa dù sao so với Vân Linh cũng lớn tuổi hơn.

Đối với bọn họ chàng vừa yêu lại vừa cảm giác không dám đụng chạm.

Còn bọn 6 thiếu nữ bị chết rồi thì thôi khỏi cần bàn tới.

Thế mới biết.

Tìm một người tri kỷ trong cuộc đời này cũng không phải dễ.Vân Linh ôm lấy thân hình mỹ nhân vào lòng tuỳ tiện cuối xuống tìm lấy hai cánh hoa đỏ mọng.

Hai người âu yếm hôn nhau trong một nụ hôn ngây ngất….2 ngày này bận quá, hôm nay mới có time ra chap cho ae bạn đọc.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.