Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 135
Con quái thú thứ hai thấy đồng bọn bị thương thì nổi giận tàn xác mấy cao thủ đang bị nó truy sát.
Du Thiên Mao Tô Tán dùng kiếm tấn công quái thú nhưng cả người lẫn kiếm đều bị đánh văng bỗng ra sau.
Lão chỉ thấy toàn thân như bị một cái chùy giáng mạnh vào người rồi ngã lăn ra đất không sao đứng dậy nổi.Cũng may, chỗ lão nằm lại ngay cạnh bên Phó đường chủ Thiên Địa Đường La Khuê nên được La Khuê lôi đi thoát khỏi cú tấn công chết người của cái hàm con quái thú.Lúc bấy giờ mạnh ai nấy chạy đã có người thoát được ra đằng sau lưng 2 con vật hung tợn.
Nhưng đây cũng là kết quả của những hy sinh to lớn do mấy cao thủ lợi hại dám đứng ra đối chọi cùng hai con vật này để làm mồi nhử thu hút bọn chúng.Vân Linh ở phía dưới bụng con quái thú đã vận lên Vô hình chưởng đến tầng thứ 10 đánh thẳng vào người nó.Con vật bị đánh trúng vào chỗ da thịt mềm nhất mà lại bị chưởng lực Vô hình thần công lên đến tầng thứ 10 của Vân Linh đập vào nó thì làm sao không rúng động cho được.Cả người quái thú lập tức run lên kèm theo tiếng kêu đau đớn.
Con vật đột ngột khuỵ chân trước xuống rồi ngã lăn ra.Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng đã thoát ra phía sau lưng con vật giờ bị tiếng kêu kinh khủng của quái thú khi trúng thương khiến nàng quay đầu lại nhìn lại.Nàng kinh hãi thoáng thấy bóng dáng Vân Linh bị con vật nọ ngã ra đè xuống thì hoảng hồn kêu lên một tiếng lớn: Thiên huynh !Thất Tỏa Chân cũng nhờ vào cú đánh này của Vân Linh vào mình quái thú mà thoát khỏi được vòng cương tỏa của quái thú.
Bà ta chạy vội ra phía sau lưng con thú đã bị ngã ra trong lúc mấy người khác cũng đang bán sống bán chết mà chạy.Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng sợ hãi cho Vân Linh bị thân hình to lớn như cái nhà của con vật nọ đè bẹp vừa kịp la lên một tiếng thì sau đó đã thấy cả người con quái thú đổ ập xuống đất làm cho bụi cát mù mịt bay lên.Thất Tỏa Chân chạy lên túm vội lấy tay Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng mà kéo chạy.Mấy người ào ào vận hết khinh công có thể mà hộc tốc lao về phía biển.
Lúc bấy giờ Tiểu ma tiên mặt hoa thất sắc, hai mắt nhìn dõi về phía sau thì chợt nhìn thấy Vân Linh đang bị quái thú rượt đuổi chạy bán cờ đuổi theo mọi người.Thất Toả Chân thấy nàng chạy chậm lại thì nắm chặt tay Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng nói:– Băng nhi chạy mau.
Chuyện của sư huynh con để cho cô cô định liệu.
Cô cô sẽ ở lại giúp đỡ hắn.Vừa nói Thất toả chân vừa lấy trong người ra một nắm Hỏa Diễm Cầu chuẩn bị tập kích con dị thú đang đuổi theo sát Vân Linh.Còn Vân Linh lần đầu tiên mới thấy được sự lợi hại của quái vật thời tiền sử.
Nếu lúc nãy chàng không kịp dùng Ảo bộ pháp lui tránh thì đã bị con vật nọ đè bẹp rồi.Hiện giờ chàng lại bị con thứ hai truy đuổi hết sức gắt gao.
Tiếng chân của con vật dọng vào mặt đất ầm ầm làm cho tinh thần kẻ bị truy đuổi như Vân Linh cũng phải hoảng kinh.May sao, trong giờ phút nguy ngập đó thì Thất Toả Chân phóng Hoả Diễm Cầu ra cứu nguy.Con quái thú đuổi theo bị dính phải Hoả Diễm Cầu làm cho nó đau đớn phải dừng lại.Vân Linh chỉ nhờ thế mà thoát ra khỏi vòng kiềm tỏa của con vật nọ, chàng chạy thật nhanh đến chỗ Thất Tỏa Chân đang đứng rồi nói lớn:– Mau chạy thôi Cô Cô.
Con vật nọ lại sắp đuổi theo tới nơi rồi.Hai người cùng chạy ra được tới bờ biển thì mới hay mọi người ai nấy đang ào ào, đua nhau bơi ra ngoài biển.Phía sau hai con quái thú bị thương đang điên cuồng đuổi theo, sắp sửa tới nơi rồi.
Lúc này không ai còn kịp đợi thuyền nhỏ tới đón nữa mà nhảy cả xuống biển để hòng thoát thân.Ở trên thuyền lớn, lão già Tân Lập cũng đã nhận ra tiếng kêu rú kỳ dị phát xuất từ nơi bờ biển ngay từ sáng sớm.
Khi lão thấy mấy người bên mình cuống cuồng chạy ra thì vội sai thuyền phu bơi nhanh ra đón.Biển vào buổi sớm không có sóng lớn nên thuyền nhỏ đi rất ổn định.
Vài người nhảy xuống biển bơi đi đã được ứng cứu, số còn lại cũng đang lóp ngóp lên được thuyền.Vân Linh nhảy xuống biển sau cùng trong lúc hai con dị thú đã đạp chân ra đến bờ biển.
Bọn chúng còn nhảy cả xuống biển để bơi đuổi theo mọi người.Đến lúc này thì đã có nạn nhân bị quái thú ăn thịt vì bơi không kịp.
Bọn người giang hồ vùng vẫy một thời giờ đây ở dưới nước chẳng khác gì lũ mối mọt để cho quái thú làm thịt.Cũng may Vân Linh đã học hỏi thêm thuật bơi lội dưới nước lần trước nhờ đi cùng với Ngọc Lan cô nương.
Lúc này chàng nhờ vào nội công cao tuyệt nên lội nước rất nhanh.Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng thì công phu dưới nước lại không cao.
Nàng xuất phát trước Vân Linh và mọi người mà thủy chung chỉ lội được một khoảng cách rất ngắn.Vân Linh thấy Tiểu ma tiên lội như vậy thì sớm muộn gì cũng làm mồi cho quái thú ăn thịt nên vội bơi lại dìu nàng bơi đi.
Hai người di chuyển rất nhanh tiến lại chỗ một chiếc thuyền con đang bơi đến rồi leo lên trên.Mọi người gắng sức chèo thuyền thật nhanh trong khi hai con quái thú vẫn còn đang bơi đuổi theo phía sau.Cũng may, hai con quái thú này vốn không phải là dị vật có thể bơi lội dưới nước thật tốt.
Bọn chúng chỉ dám bơi cách bờ biển độ 10 trượng để đuổi theo mọi người rồi sau đó phải quay lại.
Mọi người nhờ vậy mà thoát được thêm một phen kinh hiểm.Khi lên đến thuyền lớn, kiểm soát nhân số mới hay bị mất 15 người trong cuộc tàn sát của hai con dị thú vừa rồi.Phó đường chủ Thiên Địa đường La Khuê cũng bị thiệt mạng trong cuộc chiến với quái thú vừa rồi.
Võ công của La Khuê không tệ, nhưng công phu dưới nước lại kém.
Vừa rồi khi di chuyển dưới nước lão đã không thoát khỏi hàm răng của quái thú mà bị mất mạng.Đường chủ Thất Toả Chân thương tiếc cho một nhân tài của Hồng Ma Viện vừa bị mất.
Lại nhớ đến mười mấy nhân mạng chết đi trong hoàn cảnh thân xác không còn vì bị quái thú ăn thịt thì rùng mình, sau đó liền cho mọi người nghỉ ngơi.Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng khuôn mặt tái xanh, cơ thể mệt mỏi được Vân Linh dìu về phòng.
Lúc vừa rồi, nàng đã bị quái thú truy đuổi dưới nước khiến cho nàng sợ hãi mất mật.
Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng vốn dĩ công phu dưới nước cực kém, bình thời nàng bơi ở trên sông cũng không thể vượt quá 20 trượng.
Trong khi đó, chỉ vì sợ hãi quái thú làm thịt mà nàng liều lĩnh nhảy xuống biển mà bơi theo mọi người.Thực tế thì sao, nàng bơi đi không nổi trước sức cản của từng cơn sóng dồn dập ập lại.
Nàng càng bơi thì lại càng thấy bị sóng nước đẩy ngược vào bờ.May mà sau đó Vân Linh bơi ra hỗ trợ kéo nàng đi, nếu không người bị quái thú ăn thịt không chỉ là 15 người mà có khi phải là 16 nhân mạng, với nhân mạng cộng thêm chính là nàng.Vân Linh ôm Tiểu ma tiên trong tay thấy nàng dường như tựa cả vào mình.
Thân hình tiểu ma tiên mỹ diệu và mềm mại cực kỳ.
Khi chàng đưa nàng nọ vào đến phòng thì mới nhận ra y phục Tiểu ma tiên vừa rách vừa ướt làm hiện lên một tòa thiên tiên mỹ lệ với hai đỉnh ngọc phong nhọn nhọn mê hoặc lòng người, lộ ra dưới lớp y phục đẫm nước.Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng ngồi trên giường miệng nói:– Thiên huynh! Muội mệt quá.
Cám ơn huynh đã cứu mạng.Vân Linh biết Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng vẫn còn bị đả kích lớn trong cuộc chiến khốc liệt vừa rồi.
Chàng an ủi nàng nọ vài câu rồi lấy khăn cho Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng lau khô tóc.Lúc này nàng nọ mới nhận thấy thân thể ướt hết sạch cả.
Phần y phục bên ngoài dính sát vào người làm lộ rõ những điểm huyền ảo, mê ly con mắt người ta.Tiểu ma tiên hơi ngượng liếc nhìn Vân Linh thì thấy hai mắt của gã anh trai háo sắc cũng đang trộm cắp trên những phần cơ thể bí hiểm của mình thì đỏ mặt thầm nghĩ:– Lục huynh của ta không ngờ cũng biết chiếm tiện nghi.
Huynh ấy làm như mình không biết gì nên cứ láo liên nhìn ngó như vậy, thật là tệ …Nàng nghĩ thế nhưng trong lòng lại cảm thấy khoan khoái, nữ nhân được nam nhân thèm muốn nhìn ngó cũng có chút tự hào bởi sắc đẹp và sự dụ hoặc của mình.Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng đột nhiên phát hiện ra một sức mạnh mới của bản thân mà trước giờ nàng chưa từng biết.
Đó chính là sắc đẹp của nàng.
Rõ ràng trong mấy năm trở lại đây nàng không ngừng phát giác ra ánh mắt kỳ lạ của bọn nam nhân trong môn khi nhìn thấy nàng đi qua.
Lúc trước cảm giác đó cũng chưa ấn tượng với nàng lắm, còn bây giờ thì nàng thấy ngay cả gã anh trai háo sắc kia cũng bị sắc đẹp của nàng làm cho mê hoặc.Hì hì … Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng tự nhiên cảm thấy thích thú.
Nàng giả đò không để ý tự mình hé lộ những chỗ dụ hoặc trên người ra trước mắt Vân Linh xem chàng nọ phản ứng thế nào.Qủa nhiên sau khi Vân Linh nhìn thấy đồi núi chập trùng mê ly rất gợi cảm kia thì tâm tư loạn động, khuôn mặt đỏ bừng.
Dục tính bắt đầu bộc phát.Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng nhìn thấy hai mắt chàng trở nên sắc lang như vậy thì hoảng hồn vội vàng lấy chăn trùm kín người rồi nằm phục xuống.Cũng may cho nàng mà cũng may cho Vân Linh ngay lúc đó Thất Toả Chân bước vào phòng miệng nói:– Băng nhi ! Con muốn tắm rửa thì đi đi.
Hôm nay Cô Cô phá lệ cho con được thoải mái một lần đó.Thất Toả Chân nói vậy là vừa qua tất cả đều nhảy xuống biển trốn quái thú nên đều ướt như chuột lội.
Mọi người không thể không tắm rửa cho sạch hết mùi vị nước biển mằn mặn bám chặt vào người.
Thất Tỏa Chân cũng mới tắm xong nên mới đến Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng gọi nàng đi tắm là vậy.Thất Toả Chân vào phòng thấy Vân Linh còn đứng đó thì khẽ nạt:– Thiên nhi không về phòng đi.
Đứng ở đây làm gì ?Vân Linh tỉnh hồn không dám chần chừng liền về phòng luôn..