Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 120
Vân Linh chuyến này đi theo đoàn người của Độc Hồng môn đến dự thịnh yến mới thấy được những điều kỳ dị nơi Đào Hoa Cung.Đào Hoa Cung không những là nơi lắm hoa thơm, cây cối tốt tươi mà còn là nơi quần tụ rất nhiều nàng con gái nhan sắc xinh đẹp.Nếu đem các nữ nhân này so sánh với các nương tử của chàng như Tiêu hồn ma nữ, Sử Nguyệt Nga, Ngọc Liên Hoa … thì bọn chúng không thể đẹp bằng.
Nhưng nếu tính ra trên giang hồ thiên hạ mà nói, mỗi một người thiếu nữ ở đây đều có thể được xem là một đóa hoa biết nói, nhan sắc không chỉ xinh đẹp, mà cách ăn mặc cũng thật là dụ người.Mấy nàng con gái ai ai cũng y trang thiếu thốn, y phục không nhằm mục đích che đậy thân thể mà chính là để chiêu dụ con mắt nam nhân nhìn ngắm những nơi bí ẩn và đầy cám dỗ trên thân thể bọn họ.Trên đường vào Đào Hoa Cung, Vân Linh đã chứng khiến không ít các nam nhân, hảo hán giang hồ đứng đực mặt ra mà nhìn các thiếu nữ trong đoàn ca múa chào mừng tân khách đến dự thịnh hội.Mà không chỉ có vậy, bọn nữ nhân này càng ở sâu vào bên trong thì lại càng đẹp.
Y phục thì đủ kiểu muôn màu, hình dáng phong nhũ nẩy nở trên thân thể muôn hình vạn trạng, tha hồ mà để các thực khách nam nhân rửa mắt.Âm Phong Huyết Độc bình thời lạnh lùng là vậy mà bây giờ nhìn thấy cảnh tượng nữ nhân khêu gợi như thế cũng không khỏi đỏ bừng mặt lên, hai mắt chiếu ra tia nhìn khác lạ, thực muốn nuốt trọn hình ảnh các nữ nhân Đào Hoa Cung vào mình.Vân Linh bởi gần đây chiêu thêm được một nương tử mới xinh đẹp là Bạch Ngọc Tiên nên hầu như không bị kìm nén dục hỏa như trước.
Khi nào thấy dâm dược trong người phát tác, thì chàng liền tìm kiếm Bạch Ngọc Tiên mà ái ân cùng nàng.
Gần đây do bởi mỹ nhân bén mùi hương vị yêu đương, nên đòi hỏi hơn nhiều, do đó Vân Linh thân thể thỏa mãn tuyệt đối, chẳng có chút gì thèm muốn chuyện kia nữa.Cũng vì vậy mà chàng đứng trước mỹ sắc, cũng không có gì phải thèm muốn.
Nói chung thì những mỹ nhân kia nhan sắc cũng như độ mỵ lực làm sao sánh được với Bạch Ngọc Tiên – Thánh Cô của Độc Hồng môn cơ chứ.Đoàn người đi một chập nữa thì thấy một rừng cây thiên nhiên tuyệt đẹp mở ra trước mắt.
Bên cạnh mỗi cây đều có một bàn tiệc nhỏ được bày ra dành cho độ 7, 8 thực khách quần tụ.Lúc này, trong khung cảnh thơ mộng đó, từng hồi nhạc được đánh lên nghe vi vu êm thắm vô cùng.Vân Linh và đoàn người Độc Hồng môn liền tùy tiện chọn một cái bàn ngồi xuống.
Trong đoàn của Độc Hồng môn đi lần này có Thánh Cô Bạch Ngọc Tiên, Kim Xuân, Vu Cung, Trình Khôi và Sa La Na.
Ngoài ra còn có 2 khách mời đi cùng là Vân Linh và lão già Âm Phong Huyết Độc.7 người ngồi vừa đúng một bàn, vừa ngồi xuống đã có một cô nương y phục màu thanh thiên yểu điệu đi tới hỏi thăm và chúc mừng.Bạch Ngọc Tiên thấy nàng nọ y phục không được chỉnh tề thì khẽ cau mày hỏi:– Cung chủ các vị không biết bao giờ sẽ ra.
Bản Thánh Cô nhận được thiệp mời nhưng trong đó không ghi rõ là buổi thịnh yến này nhằm mục đích gì, chỉ thấy nói là mừng cho Đào Hoa Cung có hỷ tín thôi.Thanh y thiếu nữ nghe Bạch Ngọc Tiên hỏi vậy liền tươi cười nói:– Buổi thịnh hội này Đào hoa cung chúng tôi có rất nhiều điều vui.
Lát nữa đây khi Cung chủ bổn cung ra người sẽ tuyên bố điều đó với các vị.
Hiện giờ vì nguyên tắc bí mật, tiểu nữ cũng không dám nói gì.
Hiện thời để chiêu đãi quý khách, Đào Hoa Cung sẽ dọn thức ăn ra cho chư vị thưởng thức.
Sắp tới lại có nhiều tiết mục biểu diễn, bảo đảm sẽ khiến chư vị hài lòng.Bạch Ngọc Tiên thấy nàng ta nói vậy thì biết là không thể khai thác được tin tức, liền để thiếu nữ lui ra.Chỉ có 2 gã Vu Cung và Trình Khôi là vẫn còn tiếc rẻ nhìn theo tấm lưng ong và phong đồn nẩy nở mê người của thanh y thiếu nữ nọ.Sa La Na ngồi cạnh thấy Trình Khôi như vậy thì liền nhéo vào hông gã một cái.
Cô nàng đối với Trình Khôi vốn là một đôi rất gắn bó.
Hai người chỉ chờ cơ hội thuận tiện là tiến hành lễ cưới thôi.
Bởi vậy lúc này Sa La Na thấy Trình Khôi háo sắc như thế làm sao không bực cho được.Trình Khôi bị nhéo đau chỉ biết nhăn mặt mà chịu.
Bấy giờ mới biết thân phận nhìn sang Sa La Na có vẻ hối lỗi.
Từ đó về sau con mắt y dù loạn đến đâu, cũng không đến mức quá lộ liễu như trước nữa.Vân Linh từ lúc vào đây đến giờ, chàng chú tâm quan sát xung quanh, đặc biệt là để ý các thiếu nữ xinh đẹp, mục đích định tìm xem cô nàng Tiêu Lệ Ngọc có ở trong đám ấy không.Thế nhưng chàng vào đến trung tâm thịnh yến mà cũng không thấy hình dáng Tiêu Lệ Ngọc đâu cả thì hơi thất vọng, nghĩ rằng ả nha đầu đó thân phận cực cao trong môn, e rằng không chịu chường mặt ra ở nơi này.Chàng nhìn sang mấy bàn bên cạnh thì thấy bọn hào khách giang hồ cũng như môn nhân các phái đến dự khá đông, chủ yếu là các phái hay môn bên phe hắc đạo, còn như bạch đạo võ lâm đến đây thì không thấy mấy.Nhưng nhiều nhất vẫn là các ngạo tử giang hồ cô độc.
Bọn này bình thời lang thang đây đó, chỉ cần có chút biến cố ở đâu là ùa tới ngay.
Vì thế nên khi nghe ở Đào Hoa Cung có mở thịnh yến là xô nhau đến, bất chấp là có nhận được thiệp mời hay không ?Đối với bọn lang bạt kiểu đó, Đào Hoa Cung cũng không hẹp lượng, liền cho mở thêm một số bàn, đặt ở phía xa trung tâm.Có điều mấy bàn này, việc đón tiếp không được như các bàn tiệc chính, từ lúc vào tới giờ, chỉ thấy có mấy món đơn giản được đưa ra, hầu như thời gian còn lại đều để cho thực khách tự mình bươn trải.Bọn lang bạt này cũng không vì thế mà buồn, liền vừa ăn vừa trò chuyện, lại bàn tán về các cô em xinh như mộng đang yểu điệu đi tới đi lui trước mắt.Vân Linh trong lòng lo âu cho an nguy của Tiêu Dao Dao liền giả vờ đứng dậy đi xuống nhà sau, rồi dùng khinh công cao tuyệt lẫn vào trong đám cây lá mất dạng.Chàng nhảy tới nhảy lui trong khung viên thì nhận thấy phía trước có một dãy nhà trang hoàng rất đẹp, liền vội vã chạy lại.Bên ngoài tòa nhà cao nhất còn có người đứng gác, phía bên trong không biết có thể chứa bao nhiêu người mà im lặng như tờ.
Vân Linh ngó lên trên thì thấy toà nhà này làm khá cao, ước chừng cao đến hàng chục trượng, liền vận khinh công hết mức nhảy lên phía trên bám lấy mép ban công mà chui vào.Có thể nói kiến trúc kỳ lạ của tòa nhà này khiến cho người nào muốn đột nhập cũng rất khó khăn.
Xung quanh tòa nhà được thiết kế theo kiểu cánh hoa xòe ra.
Bên dưới thon nhỏ, bên trên xòe rộng.
Có điều khoảng cách giữa mặt đất và phần xòe ra bên trên rất rộng.
Nếu không phải Vân Linh khinh công tuyệt đỉnh thì khó lòng có thể xâm nhập vào.Vân Linh chui vào bên trong mới nhận thấy phòng ốc san sát, khung cảnh vắng lặng lạ lùng.
Chàng vội vận thần công lên dò xét xung quanh thì mới thấy ở phía bên tả cách đó khá xa có tiếng người nói chuyện.Chàng hết sức nhẹ nhàng liền bí mật áp sát vào căn phòng đó.
Lúc nhìn vào mới giật mình bởi phía bên trong có hai thân ảnh lõa lồ đã áp vào nhau.
Khuôn mặt nam nhân độ tuổi tứ tuần nhìn rất anh tuấn, còn nữ nhân thì rất xinh đẹp và không lạ gì với Vân Linh.Nàng ta chính là Đào Hoa Cung chủ Diệp Thanh Thanh.Hai người nọ đang dính chặt vào nhau như đôi sam.
Đào hoa cung chủ Diệp Thanh Thanh nằm bên dưới liên tục bị khích ngất nên cái miệng nhỏ bé không ngừng phát ra âm thanh dụ hoặc mê người.Nam nhân phía trên thân hình tầm thước, nhưng chặc nịt từng thớ thịt.
Lão liên tục công phá thành lũy khiến cho mỹ nhân bên dưới rên la liên hồi.Vân Linh thấy cảnh đó liền không hứng thú, chuẩn bị lui ra thì đột nhiên nghe phòng bên cạnh có tiếng lục cục.Chàng ngạc nhiên liền hé mắt nhìn vào, bấy giờ mới phát giác ra trong phòng có một mỹ nhân thân hình lõa thể đang nằm lăn lộn trên giường.Vân Linh nhìn kỹ khuôn mặt nàng nọ thì thiếu điều nhảy vọt người lên.
Mỹ nhân lõa thể nọ chính là người chàng đang tìm kiếm và lo âu, nàng là Tiêu Dao Dao mỹ nhân chứ còn ai nữa.Vân Linh tìm được Tiêu Dao Dao trong tình cảnh này thì không cần e ngại gì nữa liền nhảy vào phòng nàng.Bấy giờ chàng mới phát giác ra mỹ nhân bị một chứng bệnh kỳ lạ, toàn thân phát nóng, hạ thể xuất nước trong khi hai mắt dường như đang bị loạn cuồng.Tiêu Dao Dao nhìn thấy Vân Linh trong lớp giả trang Lạc Thiên đứng ở đầu giường thì không chút ngại ngùng muốn nhào tới ôm chàng thật chặt.
Thế nhưng toàn thân nàng như bị điểm huyệt vô lực thực hiện.
Điều này càng làm cho Vân Linh kinh hãi hơn.Chàng phát giác ra tinh thần Tiêu Dao Dao đã bị khống chế đi vào ảo giác.
Trong khi bản thân nàng không hề bị khống chế nhưng cũng không thể hành động như bình thường.
Thảm trạng này đúng là kỳ dị không thể hiểu nổi.Vân Linh là y sư mà gặp phải quái trạng lạ kỳ của Tiêu Dao Dao cũng không biết nên liệu cách nào chữa trị.
Hơn nữa lúc này phòng bên cạnh đã sóng yên bể lặng.
Hai người bọn họ đang lục cục chuẩn bị đi ra.Vân Linh khinh công tuyệt đỉnh, liền vội vàng núp vào sau ban công tường ở phía ngoài.
Ngay khi ấy, cửa phòng Tiêu Dao Dao bật mở, Cung chủ Diệp Thanh Thanh yểu điệu đi vào, theo sau là nam tử hán nhân trung niên nọ.Hai người bước lại cạnh giường Tiêu Dao Dao nằm thì thấy mỹ nhân kia thân hình liên tục uốn éo, hạ thân phơi bày, nét dụ hoặc cuốn hút không sao tả nổi.Bình thời mà nói, Tiêu Dao Dao đã là đại mỹ nhân hiếm có trên giang hồ.
Bây giờ đây nàng bị mê hoang cuồng loạn, không còn ý thức được thân phận nên đã lộ ra những gì kín đáo nhất, bí ẩn nhất của nữ nhân ra trước mặt người khác mà không chút gì hỗ thẹn hay bối rối hết.Trung niên hán tử nhìn thấy mỹ nhân tuyệt mỹ như thế không khỏi nuốt nước miếng thèm khát.
Y vừa nảy đã giao hoan cùng với cung chủ Diệp Thanh Thanh, mà bây giờ nhìn thấy Tiêu Dao Dao lõa lồ nằm trên giường, thì dục tính lại bừng dậy để lộ ra sự thèm khát trước mặt Diệp Thanh Thanh.Diệp Thanh Thanh cau đôi mày, kéo tay trung niên hán tử nói:– Sư phụ.
Người mau nói xem tại sao mỹ nữ này lại mê man kỳ dị đến thế.
Sao sư phụ không để con đánh thức ả dậy?Vân Linh ở bên ngoài nghe Diệp Thanh Thanh gọi nam tử trung niên là sư phụ thì không khỏi giật mình, thầm mắng lũ hoang đàn ti tiện, loạn hợp cùng nhau không còn phép tắc chi nữa.Nam tử trung niên nghe Diệp Thanh Thanh hỏi đến liền lấy lại thần khí bình thường, khẽ cười lên một tiếng đắc ý nói:– Cô nương này đã bị sư phụ dùng Mê hồn ảo ảnh đại pháp khiến cho cô ta bị rơi vào mê cảnh.
Hiện giờ khẳng định trong cơn mê kia, nàng ta đang chung đụng ái ân với rất nhiều người.
Bảo đảm thân thể khoái lạc cùng cực, vì vậy mà nước hoa lộ cứ liên tục rỉ ra, còn bản thân thì bị khích động đỏ rực lên như lửa đỏ.Diệp Thanh Thanh nghe vậy không khỏi tò mò hỏi:– Sư phụ tại sao lại làm như vậy ? Chuyện thích thú đó sao lại để cho một mình cô ta hưởng lạc.
Sao sư phụ không để cho Thanh nhi được thưởng thức một phen.Nam tử trung niên vuốt vuốt chòm râu ngắn ngủi miệng cười lớn nói:– Thanh nhi không biết chi hết.
Nữ nhân kia vốn dĩ con nhà chính phái.
Người như vậy làm sao có thể dễ dàng bị câu thúc như đám nữ nhân trong Đào Hoa cung nơi đây.
Vì vậy mà sư phụ mới phải dùng Mê hồn ảo ảnh đại pháp khiến cho cô ta bị biến thái đi.
Sau ba ngày nữa, khi cô ta tỉnh dậy thì âm lộ đã thông, chỉ cần cô ta bị nam nhân chủ động thủ dụng trên cơ thể đôi chút, là dục hoả trào dâng, khi đó sẽ trở thành một dâm nữ trong mắt mọi người, không phải là khoái lạc lắm ru.Diệp Thanh Thanh bấy giờ mới hiểu tại sao sư phụ bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương phải mất hai ngày đêm thủ dụng pháp thuật lên người cô nương nọ.
Hóa ra tất cả chỉ vì việc này.Nàng nghĩ tới việc Tiêu Dao Dao, một đại mỹ nhân trong chánh phái, sau hơn 1 ngày nữa, trở thành một dâm nữ, có thể tùy tiện cho nam nhân sờ mó, chụng đụng và hoang lạc giống như hoàn cảnh của nàng bây giờ thì rất khoái chí.
Cảnh tượng đó thật sự khiến nàng thích thú, vì trên giang hồ nàng vốn bị khinh khi rất nhiều vì tội dâm loàn rồi.Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương thấy ở trong phòng lâu không thể kìm nén dục hỏa, lại nhào lên chiếm đoạt thân xác Tiêu Dao Dao thì mọi sự cố gắng đều hỏng hết.
Lão vội vàng trở bước lui ra.Diệp Thanh Thanh thấy vậy cũng ra theo.
Hai người kéo nhau xuống dưới lầu.
Vân Linh thấy hai người đi khỏi liền xuất hiện.
Chàng vừa rồi nghe được thảm trạng của Tiêu Dao Dao thì không khỏi lo lắng, liền vội vàng đưa tay bắt mạch cho nàng thì quả nhiên thấy nàng mạch tượng dồn dập, hơi thở khò khè, âm thanh trong cuống họng như van như vỉ, như thở như than, cộng với mùi hương cơ thể dồn dập tỏa ra khiến chàng chấn động vội lùi lại.Đột nhiên, trong phút giây ấy, khóe miệng anh đào của Tiêu Dao Dao bật lên tiếng kêu nho nhỏ:– Vân Linh ca.
Muội sướng quá.
Huynh làm muội chết vì sướng mất.
Ôi chao !Thân hình Tiêu Dao Dao sau khi kêu lên yếu ớt như thế, thì rùn rùn chuyển động hạ thể, xuất ra hoa lộ trào dâng.Vân Linh biết nàng rơi vào ma chướng, thần trí đã bị mê hồn ảo ảnh đại pháp của trung niên lúc nãy làm cho mê man.
Hiện thời chàng cũng không biết làm thế nào để cứu chữa cho nàng, đành phải tính đường rút lui rồi sẽ tính kế khác….Chúc mn ngủ ngon.