Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 114
Hắc y quái thủ Sà Đà tử thấy nàng ủ rũ như vậy thì cười nhạt nói:– Cô nương rốt cuộc cũng chỉ vì ham hố chức vị.
Nếu hiện giờ cô nương chịu rời bỏ ngôi vị Thánh Cô, thì lão phu sẽ giúp cô nương tìm lại Hoang Sơn Khách, giúp hai người gương vỡ lại lành, như vậy chẳng phải là tuyệt hơn ư ?Bạch Ngọc Tiên bây giờ mới hiểu ra lão tặc kia từ nãy đến giờ nói dông nói dài, tìm cách khơi lại chuyện cũ trong lòng nàng, rốt cuộc là muốn nàng giao lại chức vị Thánh Cô, từ đó danh chánh ngôn thuận lên ngôi vị chưởng môn, nắm hết quyền sinh sát trong tay.Bạch Ngọc Tiên hiểu thấu đáo mọi chuyện, liền đột nhiên cười rộ nói:– Lão tặc chớ tìm cách lung lạc ta.
Bổn cô nương đã là Thánh Cô, thì suốt đời vẫn là Thánh Cô, đừng hòng khiến bổn cô nương giao trả chức vị này lại.Hắc y quái thủ Sà đà tử tức giận cười lạnh, rồi hừ một cái nói:– Lão phu biết thế nào cô nương cũng ương bướng như thế.
Vì vậy lão phu đã chuẩn bị cho cô nương 1 hoàn thuốc.
Cô nương uống vào hoàn thuốc này, sẽ mau chóng trở thành nương tử của lão phu.
Khi đó dù cô nương có là Thánh Cô hay không, lão phu vẫn có thừa tư cách để lên nắm giữ chức vị chưởng môn nhân như thường.Vân Linh bấy giờ ở trên cao nghe được lời nói của lão tặc.
Trong lòng liền lo sợ.
Chàng sợ lão tặc cho Thánh Cô Bạch Ngọc Tiên uống viên thuốc đó, thì nàng sẽ trở nên một nữ nhân cuồng dâm, thể trạng sẽ tồi tệ giống như tình trạng của Ngọc Liên Hoa khi trước bị lão cho uống thuốc vậy.Ngọc Lan lúc này đứng theo dõi sự tình bên dưới, thì không hiểu hai người nọ đang nói gì.Lúc này nàng lại thấy Hắc y quái thủ nhét một viên thuốc vào miệng Thánh Cô thì hết hồn kêu lên:– Thiên huynh.
Lão tặc kia cho Thánh Cô uống thuốc độc rồi.
Chúng ta phải mau xuống đó cứu mới được.Tiếng của nàng trong lúc lo lắng, đã bộc phát trở nên khá lớn.
Tiếng nói đó đánh động cho Hắc y quái thủ phát giác ra hai người đang đứng trên tầng lầu.
Trong lòng lão ta tự nhiên hoảng kinh.
Không biết là vì sao một nơi bí mật và đầy cạm bẫy như ở chỗ này, lại có thể để hai người biết được.Ngọc Lan thấy Hắc y quái thủ đã phát giác ra hai người thì không e ngại gì nữa nói lớn:– Lão tặc kia.
Mau đưa giải dược ra đây.
Nếu không bọn ta xuống đó thì lão không còn đất để chôn thây nữa.Hắc y quái thủ Sa đà tử nghe tiếng Ngọc Lan kêu réo thì chợt trở nên bình tĩnh cười khẩy nói lớn:– Lão phu ở đây.
Hai người các ngươi cứ tự nhiên đến bắt.
Hắc … hắc … hai người các ngươi hãy ở đó mà chống mắt xem, Thánh Cô của các ngươi là “đồ chơi” của lão phu như thế nào.Ngọc Lan thấy Hắc y quái thủ nói vậy thì càng tức giận.
Nàng không hiểu lão tặc đó bằng cách nào, có thể ra được Thạch bàn, trong khi xung quanh thạch bàn đâu đâu cũng là nước và thạch bàn lại quá xa, không một cao thủ nào có thể nhảy tới.Vân Linh trong lòng cũng lo âu không kém.
Chàng mấy lần định nhảy qua chỗ thạch bàn, nhưng cảm giác khả năng khinh công không đủ.
Như thế việc làm nọ chỉ là vô vọng.Chàng lại nhìn xuống nước, thì thấy những con quái vật đang bơi loạn trong nước, con nào con nấy thân hình to lớn, răng nanh tua tủa kinh người, sẵn sàng xơi tái bất kỳ ai rơi xuống hồ nước này.Trong lúc đó ở trên Thạch bàn, Bạch Ngọc Tiên đã bị sức thuốc kích lên dục tình cao tuyệt.
Nàng kêu rêu một cách man dại, hai tay bị trói liên tục quẫy động, vùng vẫy như muốn giật tung xích sắt ra.Ngọc Lan thấy tình cảnh Thánh Cô như thế thì càng hoảng kinh.
Nàng tưởng Thánh Cô đang bị độc chất hành hạ, nên lại càng lo sợ Thánh Cô bị độc mà chết.
Vì thế liền hô to:– Lão tặc kia.
Mau trao giải dược cho Thánh Cô.
Nếu lão mà không đưa thì bổn cô nương liều mạng với lão.Hắc y quái thủ thích thú cười lên khanh khách miệng nói:– Lan cô nương bảo lão phu đưa giải dược gì.
Làm gì có giải dược đối với loại thuốc này.
Hắc … hắc … cô nương hãy xem thử Thánh Cô của cô nương hành động có đáng làm Thánh cô hay không.Hắc y quái thủ nói rồi liền vung kiếm chặt đứt xích sắt quanh người Thánh Cô Bạch Ngọc Tiên.Ngay khi đó, cả người Thánh Cô vùng lên.
Hai mắt trợn tròn, miệng thở hỗn hễ.
Song thủ cùng lúc hoạt động tích cực, lột bỏ toàn bộ y trang trên người.Ngọc Lan cô nương đứng ở trên cao nhìn xuống thấy cảnh tượng Thánh Cô tự lột y phục của mình thì há hốc mồm kinh ngạc.
Nàng thậm trí một câu cũng không nói được nên lời.Vân Linh đến lúc này cũng lo cuống cả lên.
Chàng vội vàng tung thân bay xuống dưới nước, bất kể bọn quái vật đang hung hăng chờ đợi ở dưới.Ngọc Lan thấy Vân Linh nhảy xuống hồ nước thì kinh hoàng rú lên một tiếng vội vàng đưa đầu nhìn xuống.
Nàng thấy cả người Vân Linh chìm sâu trong nước thì hoảng hốt kêu réo liên hồi.Lúc bấy giờ lão già Hắc y quái thủ chợt bật cười khanh khách nói lớn:– Tên thanh niên kia thật ngu ngốc.
Hắn nhảy xuống đó là tự mình làm mồi cho quái vật rồi.
Giờ chỉ còn mình cô nương ở lại đây xem tấn tuồng hay ho này thôi.Ngọc Lan khuôn mặt lo lắng.
Trái tim nàng không ngớt đập lên thình thịch, miệng kêu réo liên hồi, khi chứng kiến hoạt cảnh kinh dị của Thánh Cô ở trên thạch bàn.Thánh Cô lúc này toàn thân lõa thể, y phục quăng rơi xuống nước.
Thân hình nàng nọ không chỗ nào là không tuyệt, không chỗ nào là không mê hoặc lòng người.Làn da nàng trắng như tuyết, đôi nhũ phong khiêu hãnh vươn cao.
Eo lưng nàng thon nhỏ và không ngừng rung động, tạo nên một hình thể mê ly với những kiểu dáng tuyệt vời.Hắc y quái thủ hai mắt xoe tròn nhìn vào thể pháp tuyệt vời của mỹ nhân trước mặt.
Cổ họng lão như thắt lại.
Nước bọt liên tục ứa ra.
Thật sự là chưa từng nhìn thấy một vưu vật nào kỳ tuyệt đến thế.Trong người Thánh Cô đã bị sức thuốc làm cho nóng rực cả lên.
Khuôn mặt nàng lúc trước xanh tái vì độc dược và suy nhược thì giờ đây trở nên đỏ hồng.
Đặc biệt là miệng nàng liên tục kêu lên những âm thanh khiêu khích, hai tay miết lấy hai quả đào tiên, tự mình thủ dụng cho nó biến dạng đi vô cùng.Hắc y quái thủ say mê hưởng thụ mãn nhãn hình dung tuyệt thế của Thánh Cô.
Lão hầu như không cách nào rời mắt khỏi thể pháp lõa lồ mê hoặc lòng người nọ.Không ngờ được trong khi đó ở dưới nước lại có phát sinh biến hóa.
Mấy chục con quái thú đồng loạt lồng lộn lên khi con mồi ngon chìm xuống nước kia đã nhanh chóng tung người lên.Thân ảnh người nọ bay lên đạp chân lên lưng các con quái thú nhanh nhẹn lao đến bên Thạch bàn.Hắc y quái thủ vừa hay nhận thấy biến cố lạ thì thân ảnh kia đã nhảy được lên Thạch bàn rồi.Lão kinh hoàng chưa kịp nói lên tiếng nào thì một luồng chưởng phong cực mạnh đã đánh thẳng về phía lão.Vân Linh lần này tức giận lão tặc ác độc nên chàng đánh ra chưởng vừa rồi chẳng kịp vận vô hình thần công lên.Cũng may nhờ vào điều này mà Hắc y quái thủ kịp thời phát giác vội vàng nhảy tạt sang bên né tránh.Một tiếng nổ lớn kinh thiên vang lên ngay sát sau lưng lão tặc.
Thanh cột trụ làm bằng chất đá hoa cương cứng rắn đã bị phát chưởng vừa rồi của Vân Linh đập cho vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.Hắc y quái thủ chứng kiến chuyện đó phát hoảng liền tức thời đạp chân xuống sàn.
Ngay khi đó, từ nơi Thạch bàn bất thần hiện ra một lỗ nhỏ đón lấy thân hình Hắc y quái thủ rơi thẳng xuống dưới.Vân Linh ngạc nhiên vội vàng vung chưởng đánh với, nào hay đúng lúc đó phía đằng sau một thân hình mềm mại ôm chặt lấy lưng chàng khiến cho phát chưởng đánh ra bị lệch hướng.Vân Linh giật mình vội quay người lại.
Lúc này chàng mới phát giác bản thân đang tiếp xúc da thịt với Thánh Cô đang trong tư thế lõa lồ.Chàng thấy nàng nọ ôm chặt lấy chàng thì không khỏi lúng túng vội vàng kêu lên thất thanh:– Bạch cô nương.
Mau tỉnh lại.Nhưng lúc này Bạch Ngọc Tiên đã bị dâm dược làm cho tâm mê, ý loạn.
Nàng không phân biệt được bất kỳ ai hay nghe được bất kỳ âm thanh nào khác.
Hiện giờ trong đầu nàng chỉ còn có một điều duy nhất là đòi hỏi được thỏa mãn cơ bức bối đang tàn phá cơ thể nàng.
Cơn bức bối đó đã làm cho thân hình nàng như muốn nổ tung bất kỳ lúc nào và cơ thể nàng nóng lên hừng hực.Ngọc Lan ở trên cao thấy Thánh Cô đã được cứu nhưng người nàng cứ bám riết lấy Vân Linh không rời thì không biết làm sao, hai chân nàng đi tới đi lui, hai tay vặn vẹo, trong khi đầu óc tối hù không sao nghĩ ra cách nào khác để giải quyết.Còn Vân Linh ở bên dưới thì đã bĩnh tĩnh hơn đôi chút.
Chàng dù sao cũng đã trải qua kinh nghiệm lúc trước với Ngọc Liên Hoa nên liền nghĩ ra một cách dùng áo choàng quấn chặt lấy người Thánh Cô lại không cho nhúc nhích.Đột nhiên khi ấy, một tiếng ùm rất lớn nổi lên.
Thế rồi như một trận cuồng phong, hàng loạt hàng loạt tia nước từ bốn phương tám hướng đồng loạt phóng thẳng về phía hai người.Cái thạch bàn dưới chân Vân Linh cũng cùng lúc sụp đổ ngay xuống.
Toàn bộ sức nước cực mạnh không biết tự chỗ nào liên tiếp ào ào chảy ra như thác lũ.Cô nương Ngọc Lan phía trên kia cũng bị tiếng nổ nọ và kỳ biến đột ngột bên dưới làm cho chấn động.
Nàng kinh hãi nhìn xuống phía dưới thì không còn thấy Vân Linh và Thánh Cô đâu nữa.Lúc bấy giờ không chỉ ở bên dưới bị sụp đổ mà ngay cả chỗ đứng của Ngọc Lan cô nương bây giờ cũng bắt đầu rung rinh muốn sập.
Tình huống kinh hoàng đó khiến cho Ngọc Lan không sao đừng được đành phải nhanh chóng rời đi.
Nàng chạy ra đến phía cửa hầm thì cũng là lúc toàn bộ thành hầm sụp xuống, chôn vùi toàn bộ mọi thứ bên trong..