Vô Hình Thần Công

Chương 111


Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 111


Huyết Ảnh Thủ đôi mắt chiếu hàn quang giận dữ nhìn Âm Phong Huyết Độc.

Chỉ một chiêu giao phong vừa rồi Huyết Ảnh Thủ đã khẳng định lão già đứng kia chính là Hấp huyết ma năm nào.Huyết Ảnh Thủ giận dữ nói:– Các hạ có nhớ chăng chuyện xảy ra tại Linh Sơn 40 năm trước.

Cả nhà họ Hàn đều bị giết chết dưới công phu Hấp huyết ma của các hạ.Âm Phong Huyết Độc kinh ngạc nhìn Huyết Ảnh Thủ một lúc rồi chợt nhớ lại chuyện cũ thở dài nói:– Phải.

Thảm trạng đó do chính tại hạ gây nên.

Các hạ phải chăng muốn báo phục cho nhà họ Hàn.Huyết Ảnh Thủ khuôn mặt chợt biến vì tức giận.

Hắn rùn mình hét lên một tiếng lớn:– Tặc nhân.

Mau đền mạng cho phụ mẫu ta.Âm Phong Huyết Độc kinh ngạc không ngờ mấy người họ Hàn năm đó bị lão giết lại chính là phụ thân và mẫu thân của Huyết Ảnh Thủ.

Thảo nào hắn căm hận lão như vậy, luôn muốn tìm cách khiêu chiến với lão.Huyết Ảnh Thủ quát xong đã vận dụng huyền công Huyết Ảnh, đánh thẳng một chưởng về phía Âm Phong Huyết Độc.Chưởng lực này do Huyết Ảnh Thủ phát ra, mạnh hơn chưởng phong lúc trước không biết bao nhiêu lần.

Chưởng vừa xuất mà xung quanh hơi nóng đã bốc lên ngùn ngụt.Âm Phong Huyết Độc thấy Huyết Ảnh Thủ lợi hại như vậy cũng không dám coi thường.

Thân hình lão chợt biến, đã vận công lên hai cánh tay, đánh thẳng về phía đối phương.Hai đằng chưởng phong gặp gỡ nhau trên không, làm phát ra những tiếng xèo xèo ghê hồn.

Từ đó bốc lên những hàng khói nghi ngút.

Hai người đứng trong đó tuyệt nhiên không còn nhận rõ hình dạng nữa.Chưởng phong của Huyết Ảnh Thủ là dương cương, lại là một dạng của Hỏa chưởng, do đó đối thủ nào bị đánh trúng, nhẹ thì bị phỏng, nặng thì cháy thành than.

Như vậy khỏi cần nói cũng biết là khắc tinh thế nào với Âm Phong chưởng của Âm Phong Huyết Độc.Tuy nhiên, âm hay là dương, lạnh hay là nóng, rốt cuộc cũng phải dựa trên tu vi nội lực.Âm Phong Huyết Độc luyện công đã gần 60 năm, ngày nào cũng luyện tập, nên năng lực mỗi ngày một tiến, chưa bao giờ sao nhãng bao giờ.Còn Huyết Ảnh Thủ luyện công đã 45 năm, ngày nào luyện tập nội công để báo thù cho phụ mẫu.


Do vậy Huyết Ảnh thần công cũng được Huyết Ảnh Thủ luyện tập không bỏ ngày nào.Hai người võ công luyện tập như thế, chẳng trách nào võ công lợi hại kinh người.

Từng luồng khí trắng cứ liên tục bốc lên, kèm theo đó là những tiếng xèo xèo liên miên không dứt.Hai bên đánh nhau thoát ly ra khỏi đại sảnh.

Đứng giữa trời đất bao la, cùng nhau tỷ thí võ công, làm cho không gian mịt mù chưởng ảnh, gió lạnh, hơi nóng liên tục va chạm vào nhau, không biết mỗi người đã đánh ra bao nhiêu chiêu rồi.Hắc y quái thủ Sà Đà tử và Kim đại nương bị chiến trận kinh hồn trước mắt làm cho say mê.

Hai người cứ im lìm đứng bên ngoài xem hai đại cao thủ nọ đối phó cùng nhau.

Chiêu thế xuất ra biến ảo kỳ lạ đến mức không thể tưởng tượng ra được.

Nhiều lúc làm cho người xem mê hoặc không hiểu chiêu chưởng kia biến hóa thế nào.Đột nhiên ngay khi ấy, bên trong đại sảnh hàng loạt tiếng rú nổi lên.

Hỏa Băng Tâm đã đánh tan đám môn nhân đang vây quanh nàng, làm cho bọn chúng kinh hoàng chạy tán loạn ra ngoài.Hỏa Băng Tâm hứng chí vừa truy đuổi theo ra thì lại nghe tiếng quát của Kim đại nương kèm với tiếng gió rít của ám khí ở sát bên tai.

Nàng hoảng kinh vội vàng đảo bộ né tránh, thoát khỏi một huyền thiết hoàn lợi hại của Kim đại nương.Kim đại nương phóng phi hoàn ra mà không hạ được đối phương, liền nhảy lại đánh nhầu cùng Hỏa Băng Tâm.

Hai người ai ai cũng đang bị chiến trường xung quanh khích động làm cho say máu, do đó chiêu xuất hiện lộ cũng thập phần lợi hại hơn nhiều.Hắc y quái thủ Sà Đà Tử vì chuyện vừa rồi mà tỉnh táo lại.

Lão chợt lo không biết Thánh Cô hiện tại có được an toàn không ? Tình thế này nên như có kẻ đột nhập vào bí thất cứu Thánh Cô ra thì vạn phần bất lợi.

Các môn nhân khác mà biết Thánh Cô bị lão uy hiếp phải nhường chức chưởng môn cho lão thì thật là nguy nan.Hắc y quái thủ lo âu liền vội vàng rời bỏ cục trường, quay ra phía sau Vạn Thủy Lâu để giám sát tình hình giam giữ Thánh Cô hiện nay ra sao.… Bạn đang đọc truyện Vô hình thần công tại nguồn: http://truyentv.net/vo-hinh-than-cong/Lục Dương đưa Vân Linh và Ngọc Lan đi trên một chiếc thuyền con xuôi dòng tiến về phía Vạn Thủy Lâu.

Lúc này trời đêm một màu u tối, mặt trăng trên cao chỉ như một chiếc lưỡi hái không đủ soi rọi cảnh vật trong đêm.

Lại nữa lúc này tiết trời vào đông xe xe lạnh càng làm cho không khí thêm buồn tẻ cô quạnh.Vân Linh lần đầu tiên do thám bằng thuyền nên hết sức ngỡ ngàng.


Chàng quay đầu nhìn về phía Vạn Thủy Lâu thì thấy đèn đuốc chiếu sáng, khung cảnh bên trong thỉnh thoảng lại vang lên tiếng cười đùa, tiếng nói chuyện rì rầm vọng lại, như vậy cho thấy bọn người Hỏa Băng Tâm đi vào Vạn Thủy Lâu cũng chưa xảy ra chiến sự phải động thủ.Lục Dương vừa đưa tay khua động mái chèo nhè nhẹ điều khiển con thuyền nhỏ khỏi bị lạc hướng vừa nói:– Ở quanh Vạn Thủy Lâu rất nhiều môn nhân giám sát.

Ngay ở trên chòi cao luôn túc trực 2 đến 3 môn nhân kiểm soát động tĩnh tình hình khu vực xung quanh.

Do đó, chúng ta không thể neo thuyền đến quá gần mà phải đích thân xuống nước để mò vào bờ, như vậy mới có thể không bị bọn chúng phát hiện.Vân Linh và Ngọc Lan đều khẽ gật đầu.

Hiện giờ cả ba người đều mặc y phục lội nước, mục đích cũng để dễ dàng xâm nhập vào Vạn Thủy Lâu cho thật êm thắm thôi.Đối với Vân Linh và Lục Dương thì đều là nam nhân nên việc mặc y phục bó sát vào người thế này không tạo nên cảm giác xốn mắt.

Duy có Ngọc Lan cô nương thì việc mặc loại y trang bó sát lại làm cho phong đồn nẩy nở cũng như hai trái tuyết lê phía trước hiện lên rõ hơn bao giờ hết và đập vào mắt Vân Linh lẫn Lục Dương khiến cả hai đều không khỏi trộm nhìn những tuyệt phẩm hấp dẫn nọ.Vân Linh thì đã từng thưởng thức qua những thứ tuyệt phẩm đó của các nàng như Tiêu hồn ma nữ, Sử Nguyệt Nga hay mới rồi là của Hỏa Băng Tâm nên cũng chỉ bị hấp dẫn chút thôi chứ không đến mức ngơ ngẫn tinh thần như Lục Dương.

Anh chàng Lục Dương tuy mang danh Ngoại cung đường chủ của Độc Hồng môn nhưng lại chưa từng gần gũi với vị cô nương nào nên lúc này không khỏi chiếu ánh mắt thèm thuồng nhìn vào những thứ dụ hoặc trên người của Ngọc Lan cô nương mà suy nghĩ vẫn vơ.Còn về cô nương Ngọc Lan cũng biết mình mặc y phục như vậy thật là khiêu khích người ta.

Thế nhưng sự việc cứu người trọng đại nàng cũng không thể không mặc quần áo như vậy.Nàng xoay đầu thấy Lục Dương đôi mắt đờ đẫn nhìn vào người mình thì hai má đỏ bừng vội vàng quay đi, trong lòng không khỏi chửi rủa tên nam nhân nọ háo sắc.Vân Linh thấy tình trạng hai người như vậy thì không khỏi cười thầm.

Tự nhiên chàng thấy nhớ Tiêu hồn ma nữ vô hạn.

Nếu mà lúc này có nàng đó ở đây thì vui thú biết bao nhiêu.

Trăng thanh, gió mát, dạo cảnh trên sông thật là thú vị vô cùng.Như đã hẹn.

Sau khi thuyền nhỏ của Lục Dương còn cách Vạn Thủy Lâu chừng 100 trượng thì 3 người bắt đầu bỏ thuyền lại mà chuồn xuống nước.Lục Dương am hiểu tình hình hơn hết bắt đầu bơi trước dẫn đường.

Vân Linh và Ngọc Lan nối bước bơi theo.Vân Linh võ công cao tuyệt nhưng công phu dưới nước của chàng thật không sánh được với Lục Dương cũng như cô nương Ngọc Lan.


Ba người bơi đi 50 trượng thì Vân Linh đã bị hai người bỏ lại khá xa.

Ngọc Lan thấy chàng thủy công kém như thế thì không khỏi cười thầm.

Nàng vội quay lại bơi gần Vân Linh rồi vừa dìu vừa hướng dẫn chàng thao tác bơi lội cho đúng cách.Vân Linh được Ngọc Lan hỗ trợ cuối cùng cũng vượt qua được khoảng cách trăm trượng tiến vào bờ.Lúc bấy giờ Lục Dương đã biến mất vào đêm tối.

Vân Linh thấy vì chàng mà Ngọc Lan bị chậm trễ thì không khỏi xấu hỗ ngượng nghịu.

Chàng sau việc này thầm dặn lòng nếu có cơ hội phải học thêm công phu dưới nước thật tốt.

Không thể để đến lúc quan trọng lại tệ hại như vầy.Ngọc Lan lên đến bờ rồi liền kéo Vân Linh vào một chỗ kín bàn chuyện.Theo kế hoạch, việc tiềm nhập cứu người này Lục Dương sẽ đi tìm kiếm Thánh cô trên tầng thứ 7 của Vạn Thủy Lâu, còn Ngọc Lan và Vân Linh sẽ xuống hầm ngầm dưới nước để tìm kiếm Thánh Cô.

Hai bên sẽ cùng truy tìm chỗ giam giữ Thánh Cô, nếu ai tìm được trước thì phải thông báo ngay cho bên kia trong thời gian sớm nhất.Trường hợp nếu gặp phải cường địch lợi hại dẫn đến đánh nhau thì nên tìm cách hợp lại với bọn người Hỏa Băng Tâm đã đến từ trước để củng cố thêm lực lượng mới có thể phá vòng vây mà đi.Hiện giờ Lục Dương đã đi rồi, Ngọc Lan và Vân Linh cũng kéo nhau nhắm hướng hầm ngầm mà tiến.

Hai người vừa đi vừa theo dõi tình hình.

Ngọc Lan đi trước, Vân Linh theo sau.

Cả hai dò đường rất cẩn thận vì sợ mắc phải mai phục mà lộ thân phận thì thật rầy rà.Theo như lời của Lục Dương và Hỏa Băng Tâm thì hiện ở Vạn Thủy Lâu chỉ có 2 nơi có thể giam người.Nơi thứ nhất chính là tầng lầu thứ 7, tầng cao nhất của Vạn Thủy Lầu.

Nơi này luôn luôn có cao thủ hộ vệ canh gác ngày đêm.

Nếu không phải người có phận sự thì không thể bước chân lên các lầu này.Từ tầng 1 đến tầng 3 là nơi ở của các môn nhân và cao thủ trong Vạn Thủy Lâu.

Tầng thứ 4 và thứ 5 là nơi cư ngụ của các khách khanh.

Tầng thứ 6 và tầng thứ 7 chính là chỗ dùng để giam người.

Thiết kế kiểu đó mục đích là để ai đó muốn xông vào cứu người ra thì phải bước qua tất cả mấy lầu kia, mà việc làm đó thật không phải dễ, chưa từng có ai có thể làm được việc đó bao giờ.Nơi giam người thứ nhất hung hiểm như vậy nhưng vẫn còn có thể hy vọng đột phá.


Trong khi nơi giam người thứ hai lại đầy rẫy cơ quan và cạm bẫy.

Nơi này nghe nói chỉ những nhân vật thân phận cực cao mới có quyền biết được bí ẩn của các cơ quan cạm bẫy.

Vì thế, chính bản thân Ngọc Lan cũng chỉ nghe nói chứ chưa từng được đặt chân đến.Lúc này Ngọc Lan cho rằng mình là người của Độc Hồng Môn nên am tường địa thế nơi khu vực này hơn Vân Linh nên đòi đi trước.Nhưng Ngọc Lan không biết Vân Linh công phu võ học thượng thặng.

Chàng chỉ cần vận khởi Vô hình thần công lên là mọi sự vật trong vòng 20 trượng chàng đều có thể nhận rõ mọi sự chuyển động hay rình rập.Tuy nhiên Vân Linh không nói ra điều đó, chàng vẫn để cho Ngọc Lan đi trước để nàng khỏi phải thất vọng khi biết rằng việc làm đó thật không quan trọng.Hai người đi vào trong Vạn Thủy Lâu được hơn 200 trượng thì đột nhiên có tiếng quát tháo ầm ĩ vọng ra từ phía ngoài xa.Vân Linh thấy vậy vội vàng kéo Ngọc Lan ngồi xuống, miệng nói:– Trong Vạn Thủy Lâu mấy người bên ta đã động thủ rồi.

Lúc này thế nào bọn chúng cũng sẽ điều thêm lực lượng cứu viện.

Chúng ta nên yên lặng ở đây một lúc chờ bọn chúng tụ tập ở nơi đó thật đông rồi mới di chuyển.Ngọc Lan đồng tình.

Nàng ngồi cùng Vân Linh ở một chỗ nhìn thấy hàng loạt người tấp nập tiến lại chỗ có tiếng vũ khí chạm nhau đang vang vọng ở ngoài xa.Hồi lâu sau, mọi sự lại ổn định.

Ngọc Lan và Vân Linh lại tiếp tục đi.

Vân Linh do tụ tập thần công nên biết rõ lúc này ở khu vực nào hiện đang bỏ trống, khu vực nào có đông người tụ tập.

Vì thế chàng đi rất nhanh, vượt hơn cả Ngọc Lan nữa.Hiện giờ tình hình đã có biến đổi.

Bọn người do Hỏa Băng Tâm dẫn vào đã ra mặt đánh nhau cùng người ở Vạn Thủy Lâu.

Thời gian trong lúc này rất quý báu không cho phép chàng chậm trễ được nữa.Ngọc Lan thấy chàng đi nhanh như vậy thì rất lo lắng.

Nàng muốn lên tiếng bảo Vân Linh đi chậm lại nhưng lại sợ đánh động bọn môn nhân đang tuần sát ở đây.

Vì vậy Ngọc Lan cứ mãi bám theo phía sau Vân Linh mà không hay rằng nàng đang bị chàng nọ dẫn đường..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.