Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 107
Âm Phong Huyết Độc không hiểu chuyện gì cũng hộc tốc chạy theo.
Hai người băng qua đám cây lá thì thấy ở đằng xa một nữ nhân thân hình rũ rượi, tóc tai rối bù bị một lão già gầy gò xách chạy như bay.Đằng sau lão già là một thân ảnh màu đỏ đang vừa chạy theo vừa kêu réo.Vân Linh vừa nhìn đã nhận ra thân ảnh màu đỏ đó chính là Hỏa Băng Tâm, còn lão già đang mang nữ nhân kia đi chính là Hắc y quái thủ Sa Đà Tử.Trong khi đó vì khoảng cách khá xa, trời lại tối mà thân pháp của Hắc y quái thủ Sà đà tử lại quá lợi hại nên Hỏa Băng Tâm không thể đuổi kịp đành quay trở lại.Lúc bấy giờ nàng mới phát hiện ra Vân Linh đã có mặt ở nơi này.Hoả Băng Tâm mừng rỡ vội vàng chạy lại, nhào vào lòng chàng mà khóc.Vân Linh lâu ngày không gặp được Hỏa Băng Tâm nên cũng cảm thấy xúc động, chàng ôm lấy eo lưng mỹ nữ nọ trong tay mà không ngừng vỗ về nàng.Hỏa Băng Tâm sau phút xúc động vì vui mừng, giờ mới nhận thấy bên cạnh Vân Linh còn một lão già lạ mặt.
Nàng thấy bản thân mình đang ở trong lòng Vân Linh thì không khỏi ngượng ngùng vội vàng rời khỏi Vân Linh đứng tách ra xa.Vân Linh thấy Hỏa Băng Tâm như vậy không khỏi ngạc nhiên.
Sau chàng thấy ánh mắt Hỏa Băng Tâm nhìn Âm Phong Huyết Độc mới chợt hiểu ra cười xòa kéo tay Hỏa Băng Tâm lại nói:– Để huynh giới thiệu với muội.
Đây là Xung lão, người nhà của huynh.Cách giới thiệu của Vân Linh đã không cho Hỏa Băng Tâm biết thân phận thực sự của Âm Phong Huyết Độc lúc này.Tuy vậy, về phía Hỏa Băng Tâm thì lại kinh ngạc vì phát giác ra lão nhân nọ thân mặc y phục nô bộc nhưng thần thái, uy vũ lại khác thường.
Từ con người lão nhân này luôn tự động toát ra một chuỗi khí âm lạnh rất đáng sợ khiến người khác rùng mình.Âm Phong Huyết Độc thấy Vân Linh giới thiệu mình với Hỏa Băng Tâm liền cất tiếng chào.
Tiếng nói của lão lại càng khiến Hỏa Băng Tâm cảm giác khó chịu.
Điều đó cho thấy tà khí trên người lão ma thật rất lớn.Trong khi đó, ở đằng xa lại liên tiếp vang lên những tiếng kêu của nữ nhân.
Âm thanh nọ ngay tức thời gợi cho Hỏa Băng Tâm biết việc cần kíp phải làm.
Nàng không kịp nói cho Vân Linh rõ mọi chuyện liền quay mình phóng về phía có tiếng rú.Vân Linh thấy Hỏa Băng Tâm hành động như vậy thì nhớ ra đám nữ nhân lúc nãy chàng và Âm Phong Huyết Độc đã gặp.
Những tiếng kêu rú đó đúng là ở chỗ mấy nữ nhân kia.Vậy thì không cần suy nghĩ lâu cũng biết giữa Hoả Băng Tâm và đám nữ nhân kia nhất định có quan hệ.
Có lẽ bọn nữ nhân nọ là người của Độc Hồng môn.
Vân Linh nghĩ thế liền vội vã chạy theo Hoả Băng Tâm.Mặc dù lúc này Hoả Băng Tâm đã chạy xa nhưng Vân Linh thân thủ nhanh nhẹn chỉ trong thoáng chốc đã đuổi kịp.
Chàng đến nơi thì Hỏa Băng Tâm đã lăn xả vào 2 con đười ươi lông đen để cứu cho mấy nữ nhân đang bị nguy hiểm.Trong lòng chàng lo sợ cho mỹ nhân gặp nguy hiểm liền định nhảy vào thì phía sau bỗng có tiếng nói:– Công tử cứ để cho lão nô.Thế rồi từ đằng sau lưng Vân Linh một thân ảnh nhanh nhẹn như ma mị phóng vào đương trường.
Con đười ươi bên trái đang tấn công về phía Hỏa Băng Tâm liền bị bóng đen mới nhảy vào đánh trúng người một chưởng làm nó đau quá kêu lên một tiếng lớn rồi ngã lăn ra đất.Thế nhưng con đười ươi bị trúng một chưởng nặng như vậy lại không bị thương.
Nó chỉ ngã lăn ra một cái rồi liền chồm người dậy nhằm vào bóng đen nọ tấn công luôn.Bóng đen này chính là Âm Phong Huyết Độc hiện thân.
Lão võ công cao cường, chưởng lực lợi hại.
Hiện giờ lão đánh một chưởng trúng vào con đười ươi mà nó vẫn bình tịch như không thì nổi giận đánh tiếp thêm một chưởng.Con đười ươi thấy chưởng phong đánh tới mang hơi lạnh buốt thì sợ hãi định né tránh nhưng không thành.
Nó bị chưởng phong cực mạnh của Âm Phong Huyết Độc đánh trúng liền kêu lên một tiếng lớn ngã bật ra đất.Lần này thì con đười ươi đã không thể nhanh nhẹn chồm dậy được nữa.
Chưởng phong vừa rồi của Âm Phong Huyết Độc đã làm cho nó bị chấn thương cực nặng, máu huyết gần như đông đặc.Âm Phong chưởng có vẻ gần giống với Hàn Băng Chưởng, có thể khiến cho người bị đánh trúng máu huyết bị đông đặc.
Tuy nhiên, điểm dị biệt của chưởng phong này chính là sự phát tán âm khí tấn công vào âm mạch của nạn nhân, làm cho người đó ngoài việc bị đông cứng vì lạnh thì còn tổn thương âm mạch, dẫn đến thổ huyết ra mà chết.Con đười ươi kia tuy là một động vật có lớp da dầy và lông cứng, nhưng nó cũng là động vật có máu nóng có đường kinh mạch gần giống như người.
Vì thế, việc con đười ươi bị trúng Âm Phong chưởng phát sinh tình trạng khí huyết đông cứng và thổ huyết cũng là chuyện thường.Âm Phong Huyết Độc sau khi đại triển thần uy đánh cho một con đười ươi hung hãn phải nằm im bất động thì bây giờ mới chuyển sang tấn công con đười ươi còn lại.Con đười ươi này thấy đồng bọn bị đánh ngã bởi một lão già gầy ốm thì phát sinh sợ hãi.
Nó thấy Âm Phong Huyết Độc xông đến thì vội vã bỏ chạy thật nhanh, lao vào sau đám cây lá mất dạng.Âm Phong Huyết Độc không ngờ đến chuyện này.
Lão thấy con đười ươi sợ hãi bỏ đi thì bật cười vang.
Âm thanh nghe rất rùn rợn.Trên đời này Âm Phong Huyết Độc cực ít đối thủ.
Võ công của lão độc bộ thiên hạ về sự quỷ dị.
Vừa qua, lão bị Vân Linh hạ được cũng là vì lúc ấy âm mạch của lão đang bị tổn thương nên thể lực không được sung mãn.
Nếu như lúc này Vân Linh mà đụng trận với lão thì không thể thẳng lão một cách dễ dàng.Hỏa Băng Tâm cứu được mấy nữ nhân vội vàng kêu Vân Linh lại giúp nàng kiểm tra và sơ cứu.May sao trong 4 nữ nhân nọ ai ai cũng chỉ bị thương ngoài da chứ đều không đến mức nguy hiểm.Tên áo đen đang đánh nhau với hắn tử mặc y phục xanh thấy Âm Phong Huyết Độc lợi hại quá mức thì không khỏi kinh hãi vội vàng đánh bậy một đường đẩy đối thủ ra rồi phóng vào rừng cây mất dạng.Âm Phong Huyết Độc cười xong liền phát giác ra địch nhân đã bỏ chạy cả thì nổi giận hừ một tiếng lớn.Lão vừa rồi xuất thủ vẫn chưa đã tay nên trong lòng không khỏi tức giận đối phương sợ hãi bỏ chạy.Lúc này Vân Linh đang thăm khám tình trạng bệnh tật cho mấy vị nữ nhân.
Hỏa Băng Tâm ở bên cạnh chàng lo lắng vội hỏi thăm tình hình bệnh của mọi người.
Vân Linh biết vậy liền nói:– Mọi người đều bị trúng độc cả.
Còn ngoại thương bên ngoài thì không có vấn đề gì.Hỏa Băng Tâm run giọng nói:– Các tỷ muội ở đây ai ai cũng bị lão tặc đầu độc bằng một loại độc dược trộn lẫn vào thức ăn.Gần đây chỉ khi lão Sà Đà Tử đó tuyên bố đòi lên chức vị chưởng môn thì mọi người mới té ngửa ra.Vì lúc này ai ai đều nhận thấy nội lực đại giảm.
Cơ thể yếu nhược vô cùng.
Ai cũng không ngờ mình là cao thủ Độc Hồng Môn mà bị người ta ám toán lúc nào cũng không biết.Vân Linh nhớ lại chuyện cũ Hỏa Băng Tâm đã kể vì tình trạng trúng độc của mọi người liền nói:– Vậy ra lúc trước nàng nói với ta về việc trúng độc của những người trong bổn môn chính là những người này sao ?Hỏa Băng Tâm gật đầu đáp lại rồi nói:– Tiểu muội nghe lời Thiên huynh quay lại cứu mọi người.
Nhưng không ngờ lão ma tàn ác đã đầu độc tất cả những người ở đó, từ các cao thủ hạng nhất đến các phần tử thông thường.
Muội thấy tình thế nguy ngập nên vội đưa mấy tỷ muội và Thánh nữ chạy trước.
Nhưng mà cũng không thoát khỏi tay lão, bị lão truy sát đến đây.Vân Linh hiểu ra Hỏa Băng Tâm định đưa mọi người đi tìm chàng.
Do vậy nên mới dẫn đến thảm trạng này.
Chàng nhìn mấy nữ nhân ai nấy mặt mày xanh lét và mệt mỏi thì vội lấy trong người ra mấy hoàn thuốc kháng độc cho mọi người uống tạm.Vân Linh đoán chất độc trong cơ thể mấy nữ nhân này chính là độc chất do Hắc y quái thủ Sà Đà Tử điều chế ra.
Lão đã cho mọi người uống rồi dùng đó làm công cụ để khống chế mọi người.Như vậy 4 người bị độc trốn ra đây chắc phải là những phần tử lãnh đạo, võ công nhất định không tầm thường.Mọi người đi tìm một chỗ trú tạm.
Lúc này Vân Linh mới giỡ công lực ra trục độc cho các nạn nhân.Âm Phong Huyết Độc khuôn mặt lạnh lùng đứng yên một bên coi chừng.
Mấy lần lão vận dụng công phu dọ thám xem năng lực võ công của Vân Linh cao đến mức nào nhưng đều thất bại.
Lão chợt hiểu Vân Linh đã luyện công phu đến mức nội liễm.
Nếu muốn khám phá được cường lực cực đại của chàng đến mức nào thì chỉ có cách khiêu khích chàng xuất chiến, như vậy may ra mới có thể khám phá ra.Trong lòng lão ma thầm phục Vân Linh tuổi trẻ mà công phu cao cường.
Hơn nữa môn thần công của chàng luyện là loại công phu gì thì lão cũng không biết.
Môn công phu này thật là đáng sợ.Người bị tấn công không hề có chút cảm giác đề phòng.
Chưởng phong đó xuất ra không hề có tiếng động.
So với Âm phong chưởng của lão thì một trời một vực về sự ầm ĩ.
Trong khi đó võ công của Vân Linh lại hết sức cao cường, không biết nông sâu.
Đúng là một nhân vật bình sinh chưa bao giờ lão gặp phải.Trong lúc đó Vân Linh sau khi điều trị xong cho 4 nạn nhân cũng cảm thấy mệt mỏi.
Chàng đã hao tốn đến 1/3 chân lực để đẩy chất độc trong người các nạn nhân ra.
Tuy nhiên, độc chất kia vốn dĩ là loại độc cực kỳ lợi hại.
Độc chất này được đưa vào thân thể mọi người và ngấm từ từ.Do vậy cơ bản muốn giải quyết tận gốc độc chất đó cần phải có nhiều thời gian.4 người được Vân Linh chữa trị đều cảm thấy khỏe khoắn hơn nhiều, ai ai cũng cảm tạ chàng đã trượng nghĩa giúp đỡ.4 nữ nhân này đều là đường chủ các đường trong Độc hồng môn.
Cao tuổi nhất là Tam Thanh 38 tuổi, rồi đến Liễu Bình 32 tuổi, Ngọc Lan 28 tuổi và Kim Xuân 26 tuổi.Bốn người thấy Hỏa Băng Tâm và Vân Linh thân mật cùng nhau thì đã hiểu chàng chính là người trong mộng của Hỏa Băng Tâm rồi.Lúc gần đây, sau khi Hỏa Băng Tâm đột ngột ly khai rồi lại đột ngột trở về cứu mọi người thì ai nấy đều bận lo trốn chạy cả.
Ít có điều kiện thời gian tâm sự.
Vì thế những điều 4 người nhìn thấy lúc này khiến ai ai cũng ngạc nhiên.Đặc biệt trong đó hán tử áo xanh tên gọi Lục Dương thì có vẻ không vui khi biết Hỏa Băng Tâm đã có người trong mộng.Lục Dương chính là ngoại đường đường chủ của Độc Hồng Môn, người duy nhất rất ít khi có mặt ở tổng đàn Độc Hồng môn nên đã thoát khỏi độc thủ của Hắc y quái thủ Sà Đà Tử.
Khi Hỏa Băng Tâm về đến Độc Hồng môn thì cũng là lúc Lục Dương trở về.
Nhờ đó, Lục Dương không bị hại mà còn giúp đỡ cho nàng và mọi người rất nhiều trong khi trốn chạy cũng như khi đối phó với sự truy kích của Hắc y quái thủ Sà Đà Tử.Vừa rồi nếu không có Lục Dương ngăn cản tên hắc y cao thủ lợi hại thì cả bọn nữ nhân kia đều bị giết cả rồi chứ không chỉ chết mất 1 người như Vân Linh và Âm Phong Huyết Độc đã nhìn thấy trong khu rừng lúc trước.Xét về thân phận thì Lục Dương và Hỏa Băng Tâm đều ngang hàng nhau, một người là Đường chủ ngoại cung đường còn người kia là Đường chủ nội cung đường.Tuy nhiên, do Hoả Băng Tâm ngoài địa vị đường chủ trong bổn môn còn là sư muội kết nghĩa với Thánh Cô Bạch Ngọc Tiên nên nàng rất được người của bổn môn coi trọng.Trong khi đó, Bạch Ngọc Tiên mỹ sắc vô song, lại là Thánh Cô của Độc Hồng môn, người duy nhất đủ tư cách trở thành Chưởng môn của Độc Hồng môn sau này.Lục Dương si mê Hỏa Băng Tâm và được nàng cũng rất coi trọng.
Nếu không phải vì giờ đây Hỏa Băng Tâm đã thất thân với Vân Linh thì khẳng định nàng sẽ đánh giá mỹ diện của Lục Dương cao hơn Vân Linh nhiều.Hiển nhiên nàng không biết được Vân Linh đang giả dạng Lạc Thiên, do đó việc nhận xét như vậy cũng không phải lạ.Nhưng mà hiện tình mà nói, trong lòng Hỏa Băng Tâm thì Vân Linh đã trở nên có giá hơn nhiều.
Chàng vừa có y đạo cao thâm lại có võ công lợi hại khó bì.
Như vậy, việc đem năng lực của Lục Dương ra so sánh với năng lực của Vân Linh là không phải bàn nữa.Vân Linh chữa trị độc thương cho bốn người liền một lúc thì cảm thấy khá mỏi mệt.
Chàng liền ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần để hồi phục lại công lực.Lục Dương vội vàng chuẩn bị vài chỗ nghỉ ngơi tạm bợ cho mấy người bị thương và Hỏa Băng Tâm.
Hai người cùng nhau làm việc, vừa làm vừa trò chuyện.Lục Dương đem thắc mắc trong lòng ra hỏi Hỏa Băng Tâm về thân phận thực sự của Vân Linh.Tiểu cô nương nọ nghe chàng hỏi thế không khỏi lúng túng.
Liền sau đó đành nói rõ ra quan hệ của bọn họ.Lục Dương và 4 tỷ muội nghe chuyện xảy ra với Hỏa Băng Tâm lúc trước và việc Vân Linh cứu chữa nàng nọ ra sao thì không còn gì để nói.
Mấy người đều hiểu cho tình cảnh của nàng.
Chỉ một mình Lục Dương là đau xót trong dạ vì mỹ lệ nữ nhân trong tim đã không còn có thể với tới được nữa..