Đọc truyện Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống – Chương 12: Hai loại thân phận
Nhưng để Quỷ Sát Lão Đầu thất vọng rồi, Tiếu Diện Huyết Ma không những nói không giữ lời, đã vậy còn nhân lúc hắn không phòng bị ra tay ám toán.
– Ngươi…
Đối diện một chưởng thô sơ nhưng lại vô cùng bá đạo dũng mãnh, Quỷ Sát Lão Đầu hai mắt chỉ biết trợn ngược lên trời, hắn lúc này đã không thể kịp phản ứng đối chiêu, chưởng kình thuận thế va chạm vào thân thể hắn, trong phút chốc Quỷ Sát Lão Đầu như là bị một chiếc xe tăng va vào người, thân thể từ trên cây tức khắc theo một đường chéo đập mạnh xuống mặt đất.
Ầm!
– Lời hứa có ăn được hay không!? Tin người như ngươi, không biết ngươi như thế nào có thể sống sót được đến bây giờ.
Tiếu Diện Huyết Ma nhìn cái thi thể của Quỷ Sát Lão Đầu lúc này đã bẹp dí dính sâu dưới mặt đất, hoàn toàn không có một chút gì gọi là lòng trắc ẩn, từ trong giọng nói có thể nghe được một loại chế nhạo cùng khinh bỉ đối với chủ nhân của thi thể, nếu hắn thật sự có lòng trắc ẩn cũng đã không bị người ta gọi là “Huyết Ma”.
– Chúc mừng túc chủ thành công chém giết đỉnh tiêm cao thủ sơ kỳ, nhận được 10 điểm sát lục.
Âm thanh quen thuộc của hệ thống lại một lần nữa vang lên, Tiếu Diện Huyết Ma danh tự, hay có thể nói là Ngô Chính năm năm trôi qua đã không ngừng nghỉ bước trên con đường “cày cấp giết quái”, một đường giết ra một phen danh tiếng, thành tựu cũng không đến nỗi quá tệ hại.
– Hệ thống ngươi cũng thật quá đáng, tu vi vừa tăng lên bây giờ chém giết đỉnh tiêm cao thủ chỉ lại nhận được 10 điểm sát lục, ngươi nói ta biết đi đâu tìm kiếm tuyệt đỉnh cao thủ đây!? Mà tìm được ta cũng không thể giết được a.
Ngô Chính lúc này so với năm năm trước ngoài trừ dáng dấp cao lớn hơn đôi chút, còn lại vẫn là cẩu hoàn cầy không một chút sai biệt.
– Thế giới này tuy không nhiều nhưng cũng không thiếu tuyệt đỉnh cao thủ, chỉ là túc chủ không muốn tìm kiếm mà thôi, chém giết vượt cấp có thể tích lũy điểm sát lục nhiều hơn gấp 20 lần, hệ thống vẫn là khuyến nghị túc chủ cố gắng tìm kiếm tuyệt đỉnh đối thủ khiêu chiến.
– Ngươi không cần phải khiêu khích, lấy thực lực ta lúc này đã đủ để bảo toàn tính mệnh, không cần phải mạo hiểm tăng cường tu vi.
Suốt năm năm qua Ngô Chính không biết bao nhiêu lần bị hệ thống lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ đi tìm đối thủ vượt cấp chiến đấu, cũng bởi vậy khiến hắn nhiều lần rơi vào tuyệt cảnh phải ngậm đắng nuốt cay vay mượn điểm sát lục từ hệ thống, cấp tốc lĩnh ngộ võ kỹ đồng thời tự thân đột phá tu vi trong chiến đấu, mới có thể từ cửa tử rút trở về một chân.
Nhưng cũng nhờ vậy dần dà rèn luyện để Ngô Chính chiến lực thực tế gần như đã tiếp cận có thể vượt qua một đại cảnh giới khiêu chiến, đương nhiên đánh đổi chính là nhiều lần trở thành tay chân “sai vặt” cho hệ thống đi can thiệp những chuyện bao đồng dở hơi trên đời, xém tí còn bị người ta gọi là “Thánh Nhân” không bằng.
– Cũng may ta giết người cũng là đủ nhiều, đủ cân bằng a, hệ thống, mở ra thông tin cá nhân giao diện.
– Theo lời túc chủ.
“Thông tin nhân vật.
Danh tính: Ngô Chính
Tuổi tác: 18
Thể chất: tiên thiên đạo thể.
Tu vi: đỉnh tiêm sơ kỳ
Danh hào: Tiếu Diện Huyết Ma, Tiếu Diện Hiệp.
Công pháp: Cửu Dương Chân Kinh (tầng 4), Liệu Thương Thiên (phụ trợ), Dịch Cân Đoán Cốt Thiên (phụ trợ).
Võ kỹ: Lục Mạch Thần Kiếm (đăng phong tạo cực), Hoành Không Na Di (xuất thần nhập hóa), Loa Toàn Cửu Ảnh (lô hỏa thuần thanh), Vi Đà Chưởng (lô hỏa thuần thanh).
(Võ kỹ lĩnh ngộ cấp bậc: tiểu thừa (nhập môn), tinh thông (tiểu thành), lô hỏa thuần thanh (đại thành), xuất thần nhập hóa (viên mãn), đăng phong tạo cực (đại viên mãn)
Đặc thù võ kỹ: Thuật Thăm Dò, Thuật Ẩn Giấu.
Trang bị: Huyễn Ảnh Tử Bào, Bạch Thiết Tiếu Diện.
Điểm sát lục: 610 (dùng để đổi lấy vật phẩm trong thương thành, có thể tích lũy điểm sát lục bằng cách giết chóc)
Danh vọng: 5240 (điểm danh vọng có thể dùng để chấn nhiếp hoặc tăng độ hảo cảm, điểm danh vọng được tích lũy lớn dần theo danh tiếng)”
Ngô Chính có thể dùng ý niệm kiểm tra thông tin cá nhân, nhưng lâu ngày hắn càng yêu thích sai bảo hệ thống nhiều hơn, dù sao cũng để hắn vơi đi phần nào cảm giác khi bị hệ thống dắt mũi bấy lâu.
Năm năm trôi qua tuy không tính là quá dài nhưng cũng không thể nói là ngắn, Ngô Chính tu vi đều là tự thân tôi luyện trong sinh tử mà ra, bởi vì điểm sát lục hắn tích lũy được hầu như chỉ đủ dùng để hối đoái các loại vũ kỹ cùng phụ trợ công pháp, còn có các loại đa dụng đan dược, trang bị cần thiết để phòng thân.
Ngoại trừ Huyễn Ảnh Tử Bào sau khi nâng cấp tùy thời có thể huyễn hóa kết hợp Loa Toàn Cửu Ảnh trong chiến đấu tạo đủ yếu tố bất ngờ, còn có Bạch Thiết Tiếu Diện cũng hoàn thành xuất sắc mục đích ban đầu đề ra, nhưng để nói làm cho hắn đắc ý nhất vẫn là hai cái danh hào có được đối lập lẫn nhau từng một thời gây lên mâu thuẫn rất lớn khiến nhân sĩ giang hồ khắp nơi bàn tán xôn xao, cũng làm danh vọng chỉ số của hắn trong khoảng thời gian đó như là chắp cánh tăng trưởng.
Còn về điểm danh vọng tác dụng thực tiễn thì không cần phải bàn cãi, bằng chứng là Quỷ Sát Lão Đầu tu vi tương đương nhưng khi trông thấy hắn xuất hiện lại không còn một chút dũng khí đối diện, trực tiếp co cẳng mà chạy, đối lập với nam tử trung niên thần sắc khoa trương sùng bái khi tình cờ bắt gặp được hắn đi ngang qua, từ đó có thể thấy hai loại “chấn nhiếp” và “hảo cảm” công dụng vẫn là hoạt động rất tốt, giúp hắn bớt đi không ít phiền toái trong thời gian qua.
Ngoại trừ Tiếu Diện Huyết Ma thân phận, Ngô Chính còn có cho mình một thân phận khác đó chính là… “người qua đường”, hay nói khó nghe hơn là đường đường Tiếu Diện Huyết Ma thân phận chân thực lại là một tên diễn viên quần chúng.
Từ năm năm trước sau khi tiêu diệt Bá Dương bang, Ngô Chính một thân thương thế gần như là đã cận kề cái chết, hắn không còn cách nào khác ngoại trừ việc cầu cứu hệ thống vay mượn tài nguyên các loại phụ trợ công pháp cùng đan dược mới may mắn nhặt lại được tính mệnh, đồng thời sau đó là hàng loạt các nhiệm vụ cưỡng chế, đặc thù máu chó tình tiết để hắn lại nhận được Thuật Ẩn Giấu, có thể hoàn toàn che giấu tu vi, cho dù là ai cũng không thể nhìn thấu hắn sâu cạn.
Nhờ vậy Ngô Chính mới nảy ra một ý tưởng chia đôi thân phận, trong bóng tối hắn đóng vai trò một kẻ qua đường tầm thường đến không thể nào tầm thường hơn, một thân tu vi bị hắn che giấu không có một chút sơ hở, nhẫn nại làm một kẻ lãng du đi từ nơi này qua nơi khác dùng đôi mắt trần nhìn thấu đủ loại nhân tâm, sự việc diễn ra từ một góc nhìn chân thực nhất, đồng thời thu thập cho mình đầy đủ các loại thông tin cần thiết.
Nói theo cách khác, Ngô Chính chính là cặp mắt di động của Tiếu Diện Huyết Ma trong bóng tối.
Ở một khía cạnh khác, Ngô Chính bên ngoài ánh sáng hay nói chính xác hơn là Tiếu Diện Huyết Ma với đầy đủ các yếu tố làm một tên nhân vật chính như là hành hiệp trượng nghĩa ghét ác như thù, “khoa trương” theo cách thần thần bí bí, chỉ giết người ở những nơi có nhân chứng, đốt nhà cũng phải để lại danh tự dấu vết, cố ý hướng nhân tâm về phía hắn từ một tên “ác ma” giết người không chớp mắt trở thành một tên “hiệp khách” mang trong mình tấm lòng “thánh nhân” cứu khổ cứu nạn.
Ngô Chính dùng một loại phương thức vi diệu khi chuyển từ cực âm phút chốc sang cực dương, sẽ tạo thành hàng loạt hiệu ứng cánh bướm lan rộng như là: “Thì ra là ta hiểu lầm hắn, hắn không phải là ác nhân, chỉ là hắn không quan tâm đến danh tiếng của mình, càng không muốn chúng ta phải biết ơn hắn!? Không được, hắn không quan tâm nhưng chúng ta quan tâm”, “Tên kia, là ngươi vừa nói xấu Tiếu Diện Hiệp phải không!? Ta cho người biết…” cứ thế danh vọng của hắn như diều gặp gió không ngừng tăng lên.
Dù là danh tiếng rất thịnh nhưng ngược lại cũng không ảnh hưởng đến hắn bất tiện trong việc đi lại, nếu không Ngô Chính đi đến đâu cũng có người nhận biết được hắn nhào đến bắt chuyện giống như là hạc đứng giữa bầy gà, còn không phải khiến đám người có âm mưu làm chuyện mờ ám cấp tốc đào tẩu biến mất tung tích!? Như vậy thì còn làm ăn cái gì?
Mục đích của Ngô Chính không chỉ đơn giản như là tích lũy điểm danh vọng, sát lục tăng trưởng tu vi, hắn còn muốn đi sâu tìm hiểu chân thực mục đích của các môn phái, còn có diễn biến bố cục thay đổi bên trong “Tiếu Ngạo Giang Hồ”.
– Quanh quẩn nơi này hơn đã một tháng thời gian, nếu không phải ta nhầm lẫn, chính kịch chắc hẳn cũng đã nên diễn ra…