Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!

Chương 42: Yêu Sao? Chắc Vậy Rồi


Bạn đang đọc Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!: Chương 42: Yêu Sao? Chắc Vậy Rồi

-Cô đang đứng ở sân bay, cô sẽ qua Hàn, nhìn lần cuối quê hương, nơi mà cô sinh ra, nơi mà có biết bao kỉ niệm vui buồn đau thương…. Cô thở dài rồi kéo vali:
-Em qua đó giữ gìn sức khỏe – bình ôm cô
-Ừ em cảm ơn, tạm biệt – cô cười
-Tạm biệt, bên đây ổn thỏa anh sẽ qua đó bầu bạn với em, 3 tuần nữa anh qua – bình
– Ừ – cô cười, rồi bước lên máy bay…. Bình nhìn theo, lắc đầu…..
***********************************************************
-Anh, anh biết gì chưa – hân chạy vào nhà hét lên
-Gì – anh lạnh lùng, từ lúc biết cô là người như vậy, anh lao vào rượu bia,, đua xe, say xỉn suốt ngày, sau đó bị đạt mắng ột trận, anh mới thức tỉnh, lại điên cuồng lao vào công việc, từ lúc đó, anh trở thành người khác, lạnh lùng…..
-Chị hai đi rồi – hân nói
-Đi đâu? Dọn đồ qua ở với tên kia chứ gì – anh nhếch môi khinh bỉ
-Không, chị ấy đi qua nước ngoài luôn rồi – hân hét, nước mắt giàn giụa, bữa đó có nghe anh kể nhưng hân không tin chị hai cô là người như vậy…..
-Nước ngoài? – anh ngừng động tác đánh máy lại hỏi

-Ừ, là nước ngoài đó, chị đi một mình – hân khóc
-Không phải với tên kia – anh
-Không – hân
-Mặc xác cô ta đi, chắc đi tìm người tình khác thôi, lẳng lơ – anh khinh bỉ, nhưng ruột gan cứ nóng lên, cô đi đâu chứ
-Chị ấy không phải loại đó, anh đừng nói vậy – hân nói rồi đi ra ngoài, hân thấy thật mệt mỏi, cô đi đâu được chứ, không có cô hân thấy mình thật lạc lõng, thật cô đơn, hân suy nghĩ không may đụng trúng một người…
-Á xin lỗi – hân rối rít xin lỗi
-Không sao – người này là bình đấy
-Ừ, vậy tui đi trước đây – hân nói rồi bước đi nhưng bị bình kéo lại
-Cô khóc hả – bình
-Liên quan gì đến anh – hân nói
-Đương nhiên là không liên quan rồi – bình nhún vai
-Vậy cảm phiền buông tui ra được chứ – hân
-Ok, nếu cô buồn tui sẽ bên cạnh cô nghe cô giải bày tâm sự, tui đang rảnh – bình
-Anh tốt vậy sao – hân
-Đương nhiên, tui đếm đến 3 cô không cần thì tui đi, 1…..2…. – bình bắt đầu đếm
-Ok tui cần anh – hân
-Sao? giờ cô muốn đi đâu – bình
-Bar – hân
-Bar? Xem ra cô buồn dữ lắm – bình ngạc nhiên
-Đi, nói nhiều – hân bực dọc
*********************************************************

-Nè, cô say rồi đó – bình không cho hân uống
-Tôi muốn uống, uống để tui thấy mình bớt cô đơn và lạc lõng hơn – hân nói
-Ngớ ngẩn – bình cười
-Ngớ ngẩn? – hân
-Lí do đó mà cô cũng đòi uống bằng sống bằng chết sao, trẻ con – bình
-Anh biết gì mà nói chứ, uống đi – hân uống, cô say mèm, bình cũng không kém, nhưng bình tỉnh táo hơn hân, đưa hân về nhà mình, đắp chăn cẩn thận rồi định đi ra ngoài nhưng hân lại nắm lại, hân chủ động hôn bình, bình ngạc nhiên, nhưng do có rượu nên cũng không thể khống chế, đặt ngược hân lại dưới thân rồi hôn lên môi hân, du ngoạn khắp cơ thể hân……
**********************************************************
-ÁAAAAA – hân hét lên
-Um sùm quá, ngủ đi – bình bịt tay
-Anh làm gì tui vậy hả, tên biến thái kia – hân khóc, đời con gái của cô coi như thuộc về tay một kẻ mới quen rồi, huhu
-Nè, cô chủ động trước nghe – bình
-Tui chủ động sao? đùa – hân hét
-Mệt quá, ngủ đi –bình
-Anh….coi như chuyện này chưa từng xảy ra, coi như không có gì, tôi với anh chỉ là người xa lạ – hân hét rồi vào thay đồ, sau đó chạy ra khỏi nhà bình…. Bình cười nhẹ
**********************************************************

-3 tuần sau…..
-Bình chuẩn bị lên máy bay để bay sang Hàn với cô, thì lại vô tình gặp lại hân…
-Chào, lâu quá không gặp – bình cười
-Anh định đi đâu sao – hân nhìn hành lí của bình hỏi
-Ừ, qua nước ngoài, có lẽ lâu lắm sẽ quay lại – bình
-Lâu sao? bao lâu – hân
-1 năm 2 năm 3 năm thậm chí 5 năm 10 năm – bình
-Lâu thế sao – hân nghe bình nói vậy thấy rất buồn, không hiểu sao nơi trái tim cứ nhói lên….
-Ừ, tạm biệt – bình nói rồi bắt taxi đến sân bay luôn, bỏ lại hân cười chua xót
-Yêu sao? Chắc vậy rồi – Hân tự thì thầm với bản thân, thở dài rồi rảo bước về nhà….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.