Bạn đang đọc Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!: Chương 24: Hợp Tác
-Anh là Khải Kiến Minh – cẩm tú nói
-Ừ, cô là cẩm tú, tìm tôi có chuyện gì – minh nói
-Hợp tác – cẩm tú
-Hợp tác? – minh khó hiểu
-Anh muốn my, tôi muốn kiệt – cẩm tú
-À tôi hiểu rồi, cô khá thâm độc – minh nhận xét
-Anh tiến hành đi – cẩm tú khó chịu nói
-Tôi sẽ tiến hành nhanh nhất – minh đắc ý, cẩm tú nở nụ cười độc ác, phải ả ta rất hận my, hận đến thấu xương, vì my mà kiệt ra tay đánh ả ta khi kiệt biết chính ả ta hại my, lần này ả ta sẽ giết chết my bằng mọi giá, có như thế kiệt mới về tay ả ta (t/g: mơ đi cưng)
************************************************************************************************************************************************************************************
-Tạm biệt – cô bước xuống xe
-Ừ – anh nói rồi lái xe đi đến công ty, cô nhìn cho đến khi chiếc xe mất dấu mới đi vào lớp
-Cô đi vào lớp, thấy my chưa tới, cô thấy lạ, thường thì my đến sớm hơn cô. Cô cũng lắc đầu, chắc my đến trễ thôi. Trống đánh vào lớp, my cũng chưa đến, kiệt cũng mất tiêu…. Hết buổi học, cũng chẳng thấy đâu, cô lấy điện thoại ra gọi y thử, số máy thuê bao, lúc đó anh cũng đến….
-Tít – tiếng còi xe – lên xe đi chứ – anh thúc giục
-Ờ – rồi cô vào xe, thừ người ra, anh thấy lạ liền hỏi
-Sao thừ người ra vậy – anh
-My bữa nay không đi học, kiệt cũng chẳng thấy đâu, em thấy lo y quá – cô nói
-Chắc 2 người họ dẫn nhau đi đâu rồi – anh
-Không đâu, nếu vậy thì đúng ra em phải gọi được y chứ – cô lắc đầu
-Ừ, em đừng lo, tối gọi lại xem sao – anh trấn an
-Ừ – cô thở dài
****************************************************************************************************
-Em nấu cơm đi, chiều anh còn đi làm – anh nói
-Ủa chiều có bao giờ anh làm đâu – cô thắc mắc
-Tăng ca – anh nhún vai
-Ờ để em nấu – cô đi vào bếp
-I found the way to let go it
I never really had it coming
I can’t believe the sigh of you
I want you stay away from my heart –tiếng nhạc chuông từ đt cô reo lên
-Em có điện thoại nè – anh
-Ờ – cô đi ra
-Alo – cô bắt máy
-………………..
-Gì ạ – cô hét
-……….
-Dạ, con biết rồi, con đến liền – cô hốt hoảng
-Em sao vậy – anh thấy vẻ mặt cô không tốt liền hỏi
-Hức hức, m…y..my…hức hức – cô bật khóc, nói không nên lời
-Bình tĩnh nói anh nghe – anh ôm cô
-Hức hức… my bị bắt cóc rồi – cô nói
-Gì? Em kể hết cho anh nghe đi – anh ngạc nhiên
-Mẹ my nói, my bị bắt cóc, và người bắt cóc không ai khác là Khải Kiến Minh – cô căm phẫn nói
-Được rồi, để anh điều người đi tìm, đừng lo – anh trấn an
-Ừ, phiền anh rồi – cô nói, ánh mắt đầy tức giận, lần này cô mà bắt được cái tên khốn kiếp KKM đó, cô sẽ băm anh ta ra làm trăm mảnh