Bạn đang đọc Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!: Chương 22: Ừ Thì Yêu!
-Hey anh – cô chạy ra
-Ừ, về thôi – anh nói
-Ờ – cô vào xe – anh bữa nay có chuyện này nữa nè -cô lại tía lia
-Chuyện gì nữa – anh ngán ngẩm với độ nhiều chuyện của cô luôn
-$^^##^**^&%$# – cô kể lại chuyện của my với kiệt
-Chuyện họ rồi họ sẽ có cách giải quyết, mình người ngoài không tiện xía vào đâu – anh nghe xong, cũng chỉ biết lắc đầu
-Ừ cũng đúng, mà hôm nay anh nói nhiều quá nhỉ – cô nói, anh lại giật mình, cũng tại từ lúc yêu cô, anh mới cười nhiều, nói nhiều, vậy mà giờ…..
-Đi chung với một con vịt nhiều chuyện nên cũng bị lây – anh nhún vai nói, khỏi nói cũng biết cô tức điên lên rồi, gì chứ anh bảo cô là vịt, lại còn bảo nhiều chuyện, thử không tức giận sao được
-Vậy thì con vịt này cũng không cần anh đi chung – cô giận nói
-Anh đâu nói em là vịt – anh nhún vai tỏ vẻ ngây thơ vô (số) tội
-Anh, được lắm, hứ – cô nói rồi giận anh luôn (t/g: chị này cãi không lại nên mới giận nè), anh cười nhẹ
*********************************************************************************************************************************************
-Này em đi đâu thế? Sao không nấu cơm – anh về tới nhà hỏi
-Vịt nấu không ngon đâu, nên tự đi mà nấu – cô nói rồi bỏ lên phòng, còn anh bật cười, cô nhóc này bữa nay còn biết giận dỗi nữa
-Tối đến…..
-Cốc cốc – anh gõ cửa
-Gì – cô mở cửa
-Xuống ăn cơm nào – anh nói
-Không thèm ăn – cô vẫn giận dỗi
-Nè giận hoài, giận là nhịn nha – anh cười
-Ừ, thì nhịn …. Rầm – cô nói rồi đóng cửa cái rầm lại luôn, anh chỉ biết cười khổ
****************************************************************************************************************************************************
-12 giờ khuya…..
-Ọt…ọt… – tiếng bụng cô cứ réo lên
-Mặc dù cô ém ngủ để quên cơn đói nhưng bụng cứ kêu, nên cô đành lén đi xuống bếp kiếm đồ ăn, cô nghĩ giờ này anh ngủ rồi nên chắc không bị anh trêu đâu. Nghĩ là làm, cô lén la lén lút xuống bếp…
-Cô lục tủ lạnh ra, thấy không có gì ngoài dĩa trái cây, 7 hộp sữa milo, với khoảng chục bịch bánh. Nên cô đem ra ngoài ăn ngấu nghiến (t/g: chị này như chết đói lâu lắm vậy), cô đang ăn thì thấy có bóng đen vụt qua, cô nghĩ chả lẽ có ma…..
-Áaaaaaa maaaaaaa – cô vứt bịch bánh đanh cầm trên tay hét lên, phóng lên ghế sofa nhảy tưng tưng
-Haha, anh nè – anh bật đèn lên cười nghiêng cười ngả, làm cô tức giận, nhào lại đánh anh túi bụi
-Ấy, em đừng hành hung chồng chứ, bạo lực gia đình à – anh nói
-Bạo lực gia đình nè – cô vẫn đánh anh
-Thôi, anh đầu hàng – anh nói
-Được rồi – cô nghỉ đánh phóng lên ghế sofa tiếp tục ăn
-Hơ hơ, vậy mà nãy ai bảo không thèm ăn, vậy mà tranh thủ lúc anh ngủ, lén la lén lút xuống bếp lục đồ ăn – anh ngồi xuống ghế sofa trêu cô
-Kệ emmmm – cô hét
-Thôi được rồii, ăn lẹ còn ngủ, giận hoài – anh cười
-Xíiii – cô nói, anh lại lắc đầu
***************************************************************************************************************************************************
-Sau 15p, cô đã giải quyết xong đống đồ ăn đó…
-Em ăn như heo í – anh nói, mặt nhăn nhó, 1 dĩa trái cây anh gọt để ăn 2 bữa, 7 hộp sữa để uống nguyên tuần, 12 bịch bánh để ăn từ từ thế mà trong 15p cô đã giải quyết sạch gọn, khâm phục thật!
-Anh dám bảo em là heo hả – cô vơ vơ cú nắm
-Thôi, em ăn nhiều quá mập xấu, nữa mặc áo cưới không đẹp đâu – anh xích lại ngồi gần cô, ôm cô vào lòng, cằm để lên vai cô, thủ thỉ nói
-Xí, ai là cô dâu của anh đâu mà mặc áo cưới – cô
-Em không là cô dâu của anh thì của ai được chớ – anh cười
-Kệ em – cô nói
-Anh yêu em – anh nói
-Anh đừng có nịnh – cô
-Nịnh đâu mà nịnh, anh nói thiệt mà, em có yêu anh không – anh trêu
-Xí ai thèm yêu – cô nói
-Thiệt không – anh nói
-Ừ thì yêu – cô nói rồi chạy vọt lên phòng
-Ngủ ngon vợ yêu – anh
-Ngủ ngon…Rầm– cô nói rồi đóng cửa cái rầm luôn anh lại bật cười với cô nhóc phá phách này….. còn cô thì đỏ mặt cả lên, tim đập thình thịch, cô cười hạnh phúc