Đọc truyện Viện Bảo Tàng Sơn Hải – Chương 129
EDIT: HÂN
BETA: LP
……
Viện bảo tàng Sơn Hải đã phát triển hơn hai năm nay. Nơi đây cũng được xem như là một trong những chốn tham quan nổi tiếng trên mạng, ít nhiều gì cũng có một nhóm fan trung thành.
Dù các fan trung thành không thường xuyên đến tham quan viện bảo tàng nhưng cũng sẽ điểm danh hằng ngày trên trang Weibo của viện, thường xuyên quan tâm đến tình trạng của viện bảo tàng. Bọn họ chia sẻ từng bài viết của viện, khen ngợi ca tụng và giữ gìn danh tiếng cho viện bảo tàng, sẵn sàng dìm chết những antifan ngu ngốc một cách có tổ chức có kế hoạch.
Số lượng nhóm fan trung thành này không quá nhiều, chỉ cần fanclub của một minh tinh đang nổi nào đó cũng có thể dễ dàng hạ gục họ trong vòng một giây. Tuy việc so sánh một viện bảo tàng và một minh tinh đang nổi vốn là một chuyện vừa không công bằng lại vừa quái quái dị, nhưng ai bảo mấy dòng trạng thái của viện ở trên Weibo cứ hở chút là lại vượt mặt các minh tinh đang nổi, leo lên đứng đầu bảng hot search cơ chứ.
Có cư dân mạng đã tổng kết rằng, rất có thể là vì phần lớn mọi người ở viện bảo tàng Sơn Hải từ viện trưởng cho đến nhân viên bảo vệ đều có bề ngoài xuất chúng. Còn người đại diện của viện thì càng khỏi phải nói, đó là một tầm cao nhan sắc mới của loài người luôn rồi.
Đã có sắc đẹp thì ở bất kỳ thời đại nào cũng không sợ lỗi thời. Từ một nơi chưa ai từng nghe tới, viện bảo tàng Sơn Hải nhanh chóng trở nên nổi tiếng trên mạng cũng là điều dễ hiểu.
Vốn là một nơi nổi tiếng trên mạng, chuyện viện bảo tàng Sơn Hải đóng cửa cho các em học sinh chơi thu tất nhiên sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý. Quần chúng hóng hớt buồn bực tò mò, tại sao các em học sinh chơi thu mà viện bảo tàng phải cất công đóng cửa để dành chỗ cho họ, đã thế còn đóng suốt ba ngày liền. Chẳng có địa điểm du lịch nào dám làm thế cả.
Lời giải thích của viện bảo tàng Sơn Hải cho hành động lần này là: Lần đầu tiên tổ chức hoạt động ngoại khóa cho các em học sinh, viện vẫn chưa có kinh nghiệm nên mới đóng cửa để đảm bảo an toàn. Sau khi có kinh nghiệm rồi, những lần sau tổ chức thêm các hoạt động như chơi xuân, trại hè sẽ không phải làm như vậy nữa.
Lời giải thích này đã công bố một tin tức quan trọng: Viện bảo tàng Sơn Hải sẽ còn tổ chức cả chơi xuân, trại hè trong thời gian sắp tới.
Nhưng những hoạt động kiểu này đều dành cho lứa tuổi trẻ em. Những ai không có con trẻ sẽ không có hứng thú với nó. Một số người có con thì khá hứng thú với trại hè, nhưng bây giờ nói đến trại hè thì còn quá sớm, bởi vì viện bảo tàng cũng chưa đưa ra phương án tổ chức trại hè cụ thể.
Song, đến ngày thứ tư khi hoạt động chơi thu kết thúc, đoạn video chơi thu mà viện bảo tàng đăng lên mạng đã gây sốt ngoài mong đợi của mọi người nhưng cũng cực kỳ hợp lý.
Video chơi thu mà ba bé yêu thực hiện nhiệm vụ tuyên truyền đã thức trắng ba đêm không ngủ để làm ra được trang mạng xếp vào thể loại show giải trí, còn được đánh giá cho điểm. Hơn nữa số điểm cũng không hề thấp, tận 8.2 điểm.
[Ha ha ha, mị biết ngay Sơn Hải của mị biết chơi lắm mà, tự quay show cho mình luôn.]
[Bạn phía trên xem cho rõ, đây là phim tài liệu về Sơn Hải của tôi đấy nhé.]
[Tôi chỉ muốn hỏi ai là người chỉnh sửa hậu kỳ vậy? Cắt ghép tuyệt vời, phụ đề cũng rất tuyệt.]
[Mấy bé chơi vui quá. Lúc chúng chê thầy dạy Sử của chúng không bằng nữ thần Manh Manh của tôi, mặt thầy ấy xanh mét luôn đó.]
[Đoạn buồn cười nhất là thức ăn vặt trong tay một bé bị sóc cướp mất. Sau đó bé ấy lại gọi thật nhiều đồng bọn đuổi theo con sóc trả thù.]
[Đoạn buồn cười hơn nữa là con sóc còn gọi thêm mười mấy anh em nhà mình ra rượt đuổi cho mấy nhóc quỷ này chạy tán loạn la hét inh ỏi.]
[Há há há há há không ngờ trong núi Ngọa Long lại thú vị như vậy, quyết định Quốc khánh sẽ đi.]
[Phía trên ơi, chẳng lẽ bạn đã quên “Truyền thuyết lạc đường của núi Ngọa Long” vào mùa đông năm ngoái rồi à? Bạn có chắc khi vào trong núi sẽ không bị lạc đường không?]
[Móa, vẫn còn loại truyền thuyết như thế này này nữa à? Sao tôi không biết nhỉ? Chẳng lẽ nơi tôi đến là núi Ngọa Long giả sao?]
[Á á á á khúc sau chương trình có nữ thần Manh Manh của tôi xuất hiện bất ngờ, còn nướng gà cùng với các em tiểu học nữa. Nữ thần Manh Manh dịu dàng quá đi mất.]
[Ôm nữ thần Manh Manh của tôi chạy đi.]
[GATO chết mất. Mấy em nhỏ tiểu học này được nướng gà cùng với nữ thần Manh Manh của tôi. Muốn ăn gà do chính tay nữ thần nướng.]
[Hú hú, xin hỏi Sơn Hải của mị, chơi xuân với trại hè có nhận học sinh đã tốt nghiệp không, loại người làm việc trong doanh nghiệp thuộc top năm trăm doanh nghiệp lớn của toàn thế giới ấy.]
[Xem xong tôi cũng muốn đến Sơn Hải chơi thu quá. Hoạt động chơi thu do Sơn Hải của tôi tổ chức còn thú vị hơn tôi tự chơi bừa nữa.]
Quay hết cả quá trình dạo chơi của học sinh rồi cắt ghép thành đoạn video dài bốn mươi lăm phút chỉ là thứ mà Lăng Mục Du lén cho ba bé yêu làm nhiệm vụ tuyên truyền luyện tay mà thôi. Hiệu quả tốt hay không cũng chẳng sao, chủ yếu là để kiểm tra xem thành quả học tập hơn nửa năm qua của chúng đến đâu. Việc video này gây sốt trên mạng xã hội là niềm vui mà không ai ngờ đến.
Ba con tiểu yêu thỏ yêu Bì Tiểu Bạch, chim trĩ vàng yêu Mao Thải, mèo yêu Hoa Manh Manh phụ trách tuyên truyền. Kể từ khi vào viện bảo tàng Sơn Hải làm việc, chúng đã đắm chìm trong biển tri thức khổng lồ.
Ban đầu chúng vừa ngưỡng mộ vừa cười nhạo chuột yêu Hứa Ngũ bị Quản lý viên bắt học tài vụ. Chúng ngưỡng mộ vì nó được Quản lý viên xem trọng, lại cười nhạo nó bị rụng mất nửa bộ lông. Nhưng đến khi nhiệm vụ học tập cũng đè nặng lên người chúng như một ngọn núi lớn khiến chúng cũng rụng hết nửa bộ lông thì không ai còn có thể cười nổi nữa.
Nhưng chúng không dám bỏ học. Quản lý viên theo sát sau lưng đốc thúc chúng, còn có cả viện trưởng đứng cạnh lạnh lùng lườm sang. Kết quả là chúng bị dọa sợ đến mức cái gì vội vàng đồng ý.
Hơn nữa cũng đâu phải mỗi chúng phải học, mà là tất cả các yêu quái trong viện đều bị Quản lý viên ép học hết. Kẻ rụng lông cũng đâu chỉ có mỗi chúng. Mất con yêu quái học kém đều bị việc học hành tra tấn rụng lông kia kìa.
Về hành vi ép buộc tất cả yêu quái trong viện bảo tàng phải học, Lăng Du Mục đã giải thích như sau: “Người xưa nói học không bao giờ là quá muộn. Không thể vì các ngươi là yêu quái có tuổi thọ lâu dài mà bỏ bê việc học được.”
Thao Thiết bị bắt học ngoại ngữ tức giận hỏi: “Tên người xưa nào nói câu này? Sao ta không biết?”
Lăng Mục Du: “Nhà chính trị nổi tiếng Athen cổ, Solon.”
Thao Thiết: “…”
Bầy yêu: “…”
“Không biết chứ gì.” Lăng Mục Du vô cùng đắc chí nói: “Vậy mới nói học hành quan trọng cỡ nào. Bọn bây làm kẻ thất học vui lắm à?”
Bầy yêu quái thất học: “…”
Mẹ nó! Tất cả đều là tại con dơi yêu bị bắt hồi trước. Một con yêu quái bày đặt đi học tiếng nước ngoài làm gì, hại bọn chúng quá thê thảm!!!
Trong một căn biệt thự cổ ở châu Âu, Palens Toreador vốn quyết chí trở thành một con dơi ru rú trong nhà sau chuyến đi đến nước Hoa bỗng choàng tỉnh giấc trong quan tài ngủ của mình. Gã giật mình ngồi dậy nhìn quanh với vẻ mặt mờ mịt, không rõ vì sao lại cảm thấy sự ác ý tràn về phía mình trong lúc ngủ say.
Quay lại với chiếc video được ba con tiểu yêu phụ trách việc tuyên truyền cắt ghép. Bởi vì video hot ngoài dự kiến nên tâm trạng của Quản lý viên cực kỳ tốt, không những hứa hẹn sẽ tăng thêm món ăn mà còn thêm một tặng một, thêm liên tục hai ngày liền cho đám yêu quái. Đám yêu quái thích đến mức không còn biết thế nào là tốt đẹp nữa.
Lúc mọi người tụ tập ăn cơm, Lăng Mục Du nói: “Phần cơm thêm này phải cảm ơn Bì Tiểu Bạch, Hoa Manh Manh và Mao Thải đã đóng góp cho viện bảo tàng. Sau những nỗ lực học tập không ngừng, chúng đã giúp viện bảo tàng chúng ta có thêm nhiều vinh dự. Chúng ta hãy tặng cho chúng tràng pháo tay nào.”
Đám yêu quái rất phối hợp vỗ tay bôm bốp. Ai nấy đều sốt ruột muốn ăn cơm lắm rồi.
Nào ngờ Quản lý viên vẫn chưa nói hết câu. Cậu lại tiếp tục nói: “Tinh thần nỗ lực học tập của Bì Tiểu Bạch, Hoa Manh manh, Mao Thải rất đáng được tất cả noi theo. Chính vì chúng nỗ lực học tập nên chúng ta mới có bữa cơm thêm vào ngày hôm nay. Đây chính là sức mạnh của tri thức!”
Đám yêu quái: “…” Bọn tui không cảm nhận được sức mạnh của tri thức, chỉ cảm nhận được sức mạnh của cơn đói mà thôi.
“Nhất là mấy tên học kém nào đó.” Tầm mắt của Lăng Mục Du lướt qua vài tên yêu quái học kém: “Thái độ học tập không hề nghiêm túc, chỉ biết ăn với uống. Từ trước đến nay, lần nào điểm thi cũng không qua được hai chữ số. Làm yêu quái mà không có chí tiến thủ thì đời này còn có ý nghĩa gì nữa?!”
Đám yêu quái học kém lập tức ngồi thẳng lưng, chẳng hề cảm thấy hổ thẹn chút nào, lại còn tỏ vẻ “tui học kém nhờ vào năng lực, tui tự hào”. Đúng là da mặt không thể dày hơn được nữa.
Lăng Mục Du thấy vậy liền trợn mắt, ra đòn sát thủ: “Sau này viện trưởng sẽ giám sát việc học của tất cả. Học không hiểu cũng chẳng sao, học nhiều hỏi nhiều luyện tập nhiều là được. Còn những yêu quái học kém có thái độ học tập không nghiêm túc, hừ hừ, viện trưởng sẽ đích thân trừng phạt chúng bây.”
Đám yêu quái học kém có thái độ học tập không nghiêm túc: “…”
Hu hu hu, tại sao Tiểu Ngư phải đối xử tàn nhẫn với chúng như vậy cơ chứ? Đông Quân dịu dàng trong quá khứ đã biến mất thật rồi, hức hức hức…
“Xong, bắt đầu ăn được rồi.” Lăng Mục Du vui vẻ nói. Chờ đến lúc đám yêu quái ăn uống tưng bừng xong cậu lại tuyên bố: “Mấy ngày tới bộ phim của Kế Mông sẽ ra mắt. Chúng ta sẽ đến rạp chiếu phim dưới chân núi xem, tất cả đều đi.”
Đám yêu quái đang ăn uống nhồm nhoàm đều đồng loạt ngơ ngác nhìn Lăng Mục Du như bị ấn phải công tắc dừng. Sau đó chúng lại quay sang nhìn Đan Tiêu, Phì Di Xà dè dặt hỏi: “Tui có được đi không?”
Lăng Mục Du gật đầu: “Được, cả viện cùng đi. Tôi đã bàn với Giám đốc rạp chiếu phim ở dưới núi rồi. Chúng ta sẽ bao nguyên một phòng lớn, tất cả đều ngồi đủ. Đợi chúng ta vào rạp chiếu phim rồi, Tiêu Tiêu sẽ lập kết giới, tất cả yêu quái đều không cần lo lắng.”
“Nhưng lập kết giới như vậy sẽ tốn linh lực của viện trưởng.” Phu Chư do dự không thôi. Nó vừa muốn đi xem phim lại vừa không muốn viện trưởng phải mệt nhọc vì chúng nó.
Lăng Mục Du đưa mắt nhìn sang Đan Tiêu. Đan Tiêu thản nhiên nói với đám yêu quái: “Không sao, nhờ có sức mạnh tín ngưỡng, tôi đã tốt hơn nhiều rồi.”
Đám yêu quái vẫn rưng rưng nước mắt tỏ vẻ đáng thương nhìn hai vị thần ngồi trên đầu, nhất là đám yêu quái có thể chất gieo rắc tai họa.
Do có thể chất gieo rắc đủ thứ tai họa nên đám yêu quái này chỉ có thể ở lại trong kết giới của núi Ngọa Long mà Đan Tiêu giăng ra. Nếu không thì cả ban quản lý tu sĩ và các tu sĩ của đội bảo vệ đều không thể đánh lại chúng. Hiện giờ loài người đã phát minh ra rất nhiều vũ khí lợi hại, đám yêu quái có mạnh đến đâu cũng không phải là đối thủ của đạn pháo.
Năm xưa Đan Tiêu và người lãnh đạo đã thành lập hiệp ước bảo vệ bình an cho tất cả yêu quái, giam những con yêu quái này lại. Loài người sẽ xem như không có những con yêu quái này. Cũng vì thế mà y đã hao tổn rất nhiều thần lực để giăng kết giới dọc khắp dãy núi Ngọa Long, đề phòng yêu quái lọt ra ngoài.
Trăm năm qua, những con yêu quái bao gồm cả Phu Chư, Phì Di Xà, Chu Nhụ v.v… không còn ra khỏi núi Ngọa Long dù chỉ một bước. Không phải chúng không tò mò với thế giới bên ngoài. Kỳ thực chúng rất ngưỡng mộ Bạch Trạch, ngưỡng mộ Phượng Hoàng, ngưỡng mộ Thao Thiết, thậm chí còn ngưỡng mộ cả Toan Dữ được đi công tác bốn ngày liền.
Sau khi nhận lời mời vào viện bảo tàng làm việc, Lăng Mục Du đã mở ra cánh cửa của thế giới mới cho chúng. Chúng biết đến tivi, mạng internet, trò chơi,… Thì ra loài người đã phát minh nhiều thứ thú vị như vậy. Hiện giờ bọn chúng còn được phép rời núi Ngọa Long đi xem phim. Đó là phim điện ảnh đấy, là phim điện ảnh mà bình thường chúng chỉ có thể xem qua tivi mà thôi!
Cảm giác cứ như đang nằm mơ vậy.
“Đã quyết định giờ xem phim rồi, vào tối thứ Hai tuần sau.” Lăng Mục Du khẽ cười trộm rồi nói: “Đúng rồi, tao cũng đã bàn với Giám đốc rạp chiếu phim, chúng ta bao cả rạp. Rạp chiếu phim sẽ phục vụ nước ngọt và bắp rang bơ, ghế nào cũng có phần.”
“Hú hú hú…” Đám yêu quái phấn khích hò hét ầm ĩ. Phượng Hoàng còn trực tiếp biến về nguyên hình bay lên không trung điên cuồng nhảy múa.
Lăng Mục Du cười tít mắt lại. Muốn bao cả một phòng chiếu chẳng rẻ chút nào, đã vậy còn cần vợ mình tốn linh lực giăng kết giới nữa. Vậy nên sau này đám yêu quái phải nỗ lực làm việc và học tập hơn mới được.
Đám yêu quái say sưa ăn mừng phấn khích đến mức quên cả trời đất mà không hay biết rằng, Quản lý viên lại chuẩn bị sắp xếp cho chúng một kế hoạch học tập đáng sợ nữa rồi.
Lời tác giả:
Tiểu Ngư: Yêu quái không thích học chẳng khác nào một con cá muối.