Vị Hôn Thê Của Thần Chết

Chương 42


Bạn đang đọc Vị Hôn Thê Của Thần Chết: Chương 42

CHAP 42: TỬ THẦN LÀ THIÊN SỨ
Sau một hồi cười quằn quại, tôi và tên Chun cùng rón rén bước xuống nhà bếp xử lí cái bao tử. Hồi nãy tôi ăn có mỗi con cá với một cái tua bạch tuộc, nên giờ đói lả người luôn. Tên Chun còn tệ hơn tôi, hắn chưa được ăn gì hết, tội nghiệp, chưa được trám bao tử nên làm sao đủ sức “đề kháng” chống lại cú đá “thấu trời” của tôi chứ! Hahahahaha!!!
“Hík…Hàhàhàhà…”
“Nữa!” tên Chun đang ngồi trên ghế bàn ăn nhà bếp quay đầu lại phía sau lưng nguýt tôi
“Ok, ok, không cười nữa!!!” tôi ngoan ngoãn vâng lời nhưng miệng thì vẫn tủm tỉm cười thầm!!! Hahahahahahahahaha…
Haizz, sao tủ lạnh chỉ toàn kem, trái cây với bánh kẹo không vậy??? Chán nhỉ! May quá, vẫn còn cơm hồi trưa, nhưng cũng nguội ngắc rồi, phải hâm lại thôi, không biết nhà còn trứng không ta???…- tôi mở tủ lạnh săm soi…Háhá, ở hiền gặp lành, vẫn còn nhóc, có khi nguyên “buồng” luôn cũng không chừng!!!

“Này, ăn cơm chiên trứng nhá!!!???”
“…” tên Chun lạnh lùng không thèm đáp lại, tôi cũng chu mỏ lên lườm hắn. Hứ, không trả lời thì tôi làm theo ý tôi vậy. Tôi nhanh tay làm món cơm chiên trứng đơn giản và nhanh nhất có thể, một đầu bếp gia đình chuyên nghiệp như tôi thì món này không ăn nhằm gì đâu! Háháháhá (biết làm có món này zới mì gói và miến xào cua mà gọi là đầu bếp gia đình sao??? ~.~)
Hai cái bao tử đang gào thét lại càng “nổi trận lôi đình” hơn khi mùi thơm bắt đầu bốc lên…

“Ọot…oọt…”
“Ọoooooot…!!!”
Tôi nhanh tay múc cơm ra dĩa, rồi vội vàng bưng đặt lên bàn, bên phía tên Chun một dĩa, đối diện hắn một dĩa rồi nhấn nút tắt bếp điện từ sau đó thì…
“Chén thôiiiiiiiiii!!!” tôi cầm cái muỗng, mặt hớn hở như lần đầu tiên thấy “của quý” (ý là thức ăn đấy!!!)
“Ăn khẽ thôi đấy, anh Minh với nhỏ Huyền dậy bây giờ!” tôi múc một thìa cơm thật to đút vào mồm rồi “ngồm ngoàm” căn dặn
“Sì, anh Minh anh Minh anh Minh, suốt ngày anh Minh, đi đâu cũng anh Minh, cười cũng anh Minh, khóc cũng anh Minh, đừng có nói với tôi cái tên Minh kia là mối tình đầu của cô đấy nhé!!??” tên Chun cằn nhằn. Hứ, tôi làm gì thì kệ tôi, kêu anh Minh chứ không lẽ kêu chị Minh, đồ vô duyên, có vậy cũng xét nét, tôi cười cười khóc khóc với anh Minh lúc nào cơ chứ! Đúng là cái đồ lắm chuyện thích xen vào chuyện người khác, anh ta cũng vậy thôi, chứ hơn gì tôi…
“…” im bặt
“Tôi nói đúng rồi chứ gì? Quá chính xác luôn, tên đó chính là mối tình đầu của cô rồi!” lại tiếp tục nhăn nhó, cộng thêm tí ngạc nhiên và phẫn nộ
“Ừ, phải đấy thì sao? Mà sao anh thích xen vào chuyện của tôi quá vậy, anh cũng vậy thôi, đi đâu cũng sát rạt nhỏ Huyền, dù cho có bị con gái đeo như sam thì cũng phải tìm mọi cách để dứt ra chứ, ai đâu mà cứ dính chặt vào nhau, mới đây anh với nhỏ còn “thể hiện tình củm” bằng cái tư thế kì cục nữa kìa, sao không nói đi!” tôi cũng dẩu môi lên xét nét ngược lại hắn ta
“Thể hiện tình cảm cái quái gì, đã nói là hiểu lầm rồi mà, nghĩ sao mà tôi đi thích con nhỏ nhí nhố đó vậy, nhỏ ta y chang cô!”
“Y chang tôi!!! Hứ tôi có gì giống nhỏ Huyền chứ?”
“Chẳng phải cô cũng đeo theo tên Minh kia sát rạt còn gì, hồi tối nói với tôi là sẽ mang cá lên mà ngồi tận hưởng trên bãi biển cùng hắn! còn nói không giống!”
“Hứ, anh cũng khác gì tôi, nhỏ Huyền rủ đi đâu cũng đi, cửa phòng thì lúc nào cũng mở, anh muốn nhỏ Huyền vào ngắm anh ngủ như hồi tối nên mới không đóng cửa chứ gì~~?? Đúng là lẳng lơ” tôi cũng không kém cạnh, lôi hết những điều bực bội, khó chịu dẫn đến cơn mất ngủ đem ra trút hết lên đầu hắn
“Trai tặng giày thì mừng huýnh lên, chẳng có tự trọng gì cả, leo lên xe con trai độc thân ngồi tỉnh bơ, còn cười cười nói nói, chẳng ra thể thống gì!” tên Chun vừa ăn vừa lèm bèm đay nghiến tôi
“Được gái ngắm thích lắm chứ gì?!? Biết lắm mà, nhỏ Huyền cũng thuộc tầm hotgirl, không mê mới lạ!” tôi cũng “luôn mồm” rủa xả hắn ta
“Cô đúng là…ngang như cua”
“Anh là đồ nói ngang” (đồng thanh luôn!!!)

“Hừ, ngang như cua!”
“Nói ngang”
“Ngang”
“Ngang”
“Ngang”
“Ngang”


…tóe lửa…tóe lửa…
Đừng tưởng tôi thua nhé! Trước giờ tôi “đấu mắt” giỏi lắm đấy, không bao giờ chớp đâu!!! Tên Chun coi bộ cũng kiên trì ra phết, được lắm, trận chiến này quyết chiến quyết thắng!!! (haizz, từ cãi lộn chuyển sang chiến tranh bằng mắt luôn mới ghê chứ!!!)


Tôi và tên Chun cứ thế, ánh mắt đăm đăm nhìn vào mắt đối phương không hề chớp, tay múc cơm, miệng nhai ngồm ngoàm, nhưng ánh mắt thì…vẫn không rời khỏi nhau…
Sau buổi ăn khuya sinh tử, cuối cùng kết quả là…bất phân thắng bại…Tôi cùng tên Chun cho chén dĩa vào máy rửa bát nhưng vẫn còn…kình nhau…
Suốt thời gian đi lên cầu thang tôi vẫn không hề rời ánh mắt tóe lửa khỏi tên Chun, hắn ta cũng thế, tôi không dễ thua đâu nhé, trước khi vào phòng tôi còn ngoái đầu lại liếc một cái rồi mới đóng cửa cơ đây! (Tuệ Như háo thắng thật). Bây giờ là 2 giờ sáng, haizz, vẫn còn tức lắm, nghi ngờ ghê cơ, có khi tên Chun thích nhỏ Huyền thì sao ta??? Không nghĩ không nghĩ nữa, phải ngủ thôi, no bụng rồi, cũng giải tỏa hết áp lực với tên Chun hám gái kia, không ngủ thì làm sao ngày mai có sức đi chơi. Nghe đồn ngày mai sẽ đến khu vui chơi cá nhân của resort tên Funland gì đó, rất nhiều trò chơi cảm giác mạnh, mình mà không ngủ, ngày mai ngủ gật trên tàu lượn siêu tốc thì chỉ có lăn đầu lộn cổ “đáp đất” rồi “đi đứt” luôn thôi! Haizz…

…zzz…zzz…
…zzz…một giấc ngủ ngon…sau khi gặp tử thần…thiên sứ…
…zzz…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.