Vị Hôn Thê Của Thần Chết

Chương 26


Bạn đang đọc Vị Hôn Thê Của Thần Chết: Chương 26

CHAP 26:BEST FRIEND
Lại một tuần nữa Happy Day có chiến tranh lạnh (biết là của ai rồi ha!!!), suốt ngày chỉ có mỗi tên Lui nói nhảm, hắn ta nói hết với tôi rồi lại quay sang nói chuyện với tên Chun, xong không ai tiếp chuyện hắn ta bèn “tự kỉ” (lây từ Tuệ Như là cái chắc!). Tên Chun thì đã biết chạy xe, còn có cả bằng lái nữa, công nhận, tốc độ tiếp thu của hắn cũng pro thật. Tôi cũng chẳng biết tên ấy nói gì với hội đồng quản trị mà hôm nọ hắn ta “vác” về một sơ-mi hồ sơ gồm có: chứng minh nhân dân, giấy khai sinh, bằng tốt nghiệp cấp 1, 2, 3 và đại học. Đúng là, làm người nổi tiếng thì muốn gì cũng được. Khỏi phải nói, cấp độ “tỏa sáng” của tên Chun “tăng” liên tục từng ngày, không biết mấy tên nhà báo cập nhật thông tin ở đâu mà trên iternet đăng đầy địa chỉ của Happy Day với cái tựa là “quán ăn dễ thương-nơi hoàng tử thời trang làm thêm”, đương nhiên là tôi muốn điên lên được, cũng như hắn ta, tôi rất ghét phiền phức, nhất là hằng ngày phải tiếp một đống khách hàng dở hơi, tới xin chữ kí thôi mà la ó um xùm, quán ăn thì nhỏ, người thì đông, lúc nãy tôi suýt nữa tắt thở nếu không bỏ ra ngoài. Thiệt tình, không lẽ mình phải sống cuộc đời như vậy hay sao??? Huhuhuhu… – tôi ngồi trên ghế đá công viên (nơi Tuệ Như hay đến – một thói quen không thể bỏ)
“Tuệ Như xinh đẹp, Tuệ Như xinh…” đang tức điên lên, đột nhiên điện thoại reo lên inh ỏi, thấy nhột nhột đùi, háhá, mắc cười quá, nhột, nhột, háhá…(sắp lên cơn tới nơi rồi!)
– Alô, háháhá, Huyền gọi có chuyện gì không? Háhá…!!!
– Làm gì cười như điên zậy bà nội?
– Háhá, đừng để ý (để tác giả mình nói zùm cho, tại nó nhột nên zậy đó, trước khi ra khỏi nhà quên uống thuốc!!!~.~)

– Ừ, đi Bud nhá, hôm nay Huyền đãi, có chuyện cần nói, ngay bây giờ được không?
– À…Ừ…Cũng được…
– Ừhm, lát gặp lại, bye
– Bye…
Tút…tút…tút…
Không biết lại có chuyện gì cần “8” đây??? Haizz, nhỏ Huyền là vậy đó, mỗi lần nhỏ ta chủ động hẹn gặp là kem Bud, gà rán, pizza…toàn là mấy món “cắt cổ” không à!!! Trong túi tiền của Trần Tuệ Như này, dù là 500đ cũng có giá trị lớn (cực kì keo, keo như kẹo kéo í!!!), vì vậy mình mà bao là chỉ có hủ tíu gõ, bánh tráng trộn, thế thôi, vậy mà mỗi lần được ăn mấy món dân dã đó, nhỏ ta tỏ vẻ rất sung sướng mới ghê chứ, haizz, chắc tại ăn sơn hào hải vị nhiều quá nên thèm ấy mà!!! Tiệm kem Bud nhỏ hay dẫn mình đi ăn cách đây cũng không xa, đi xe buýt một tí là tới thôi, bây giờ trong Happy Day toàn là “khách” của tên Chun, nên để hắn ta tự “giải quyết” đi, hừ…

Tôi trèo lên xe buýt, mua vé rồi bắt đầu “đu dây”, kĩ thuật làm “tazan” của tôi cũng không tồi đâu nhé! Híhí, đi xe buýt nhiều quá nên điêu luyện rồi!!! Thoáng chốc đã tới nơi, tôi xuống xe đây cửa vào bên trong quán kem Bud đã thấy nhỏ Huyền vẫy vẫy tay, khỏi phải nói, xung quanh nhỏ toàn là những cặp mắt “mê gái” của mấy tên ham hố không à! Nhỏ Huyền rất xinh, làm da trắng hồng mịn màng, cặp mắt bồ câu hai mí đen láy giống anh Minh, cái mũi không được cao nhưng trông rất có duyên, đôi môi trái tim ửng hồng tự nhiên nhìn dễ thương cực kì, tóc nhỏ hoe hoe vàng xõa dài nữ tính, hôm nay Huyền diện chiếc váy đầm màu hồng cùng đôi guốc “tông xẹc tông” trông vô cùng xinh xắn. Hihi, phải nói được làm bạn với nhỏ ta tôi rất là tự hào, ngoài cái tính hay “chơi trai” với quá con nít ra thì nhỏ là một BF rất xứng danh, tôi và nhỏ rất ít khi cãi nhau, hầu như là không có, mỗi lần tôi điên lên (giống hôm qua í) là nhỏ đều dỗ ngọt, khi Huyền làm nũng hay mít ướt chỉ có tôi “chữa bệnh” cho nhỏ được thôi! Làm bạn thân được năm năm chúng tôi cũng đã hiểu được thế nào là một tình bạn đích thực, dù có như thế nào, chúng tôi cũng sẽ giữ cho tình bạn này mãi đẹp và sáng hơn bất cứ bao giờ và bất cứ ai. Khó có ai tách tôi với nhỏ ra được lắm, hihihi…(tg mình cũng có 2 đứa bạn giống vậy đó! Hihihi, tự hào ghê, đoạn này là dựa trên 2 tụi nó mà viết đấy!!!)
“Có chuyện gì nữa hả?” tôi ngồi xuống chiếc ghế đối diện nhỏ, hỏi
“Hihihi, chị cho tụi em giống mọi lần nha!” nhỏ Huyền cười đáng yêu nhìn tôi rồi nói dịu dàng với chị phục vụ. Huyền là khách quen ở đây, và đương nhiên mỗi lần nhỏ ta đến đây đều dắt theo tôi rồi! Nhỏ này dễ thương lắm, có món gì ngon hay chỗ ăn nào là lạ là đều dẫn tôi đến hết! Hihihi, tất cả những gì về tôi nhỏ đều biết, bởi chúng tôi là BF màaaa!!!
“Hỏi cái này nha! Hôm nay Huyền được phép nhắc đến anh Chun chưa?” nhỏ ta nói giọng rụt rè
“Phì, ừ, hỏi đi, Như đâu có đáng sợ vậy chứ!” tôi cười phì

“Không có đáng sợ đâu! Quá đáng sợ luôn thì có, tui mà còn không hiểu bà nữa sao?” nhỏ ta bĩu môi rồi cười khiến tôi cũng cười ha hả
“Để Huyền nói thẳng vô vấn đề luôn đi ha! Ba Huyền mới xây dựng cái resort tại một góc biển Nha Trang để làm quà tặng cho anh Minh với Huyền, ở đó đã lắm, nhà nghỉ thì như khách sạn năm sao í, có những mấy cái hồ bơi luôn, còn có khu vui chơi giống giống Vinpearland nhưng có điều nhỏ hơn thôi! Vui lắm, Huyền tính rủ Như đi, đi đi nha! Nha, nha, nha, cũng lâu rồi anh hai, Huyền với Như chưa đi chơi mà! Đừng từ chối nha! Hìhì…Huyền hỏi Như vậy thôi chứ Huyền đặt sẵn vé máy bay rồi, thanh toán luôn, hehehehe, hỏi cho có ấy mà!” khỏi phải nói cũng biết ý đồ của nhỏ ta rồi, chuyên môn của nó mà, “làm trước hỏi sau”!!!
“Dạo này mẹ Như hay đi vắng lắm nên phải ở nhà trông quán, không đi được đâu!” tôi từ chối
“Sời, cái đó Như khỏi bận tâm, Huyền cử mấy đầu bếp nước ngoài qua Happy Day là được chứ gì, khỏi lo” haizz, chuyện gì đối với nhỏ bạn tôi cũng nhỏ như con thỏ hết í!!! ~.~. Để suy nghĩ coi, nhỏ nói cũng có lí, lâu lắm rồi mình với nhỏ chưa đi chơi cùng anh Minh, với lại bây giờ đang là hè mà, phải đi vui chơi chứ! Haizz, việc tiền nong thì khỏi phải bàn, lần nào đi du lịch cũng toàn là nhỏ bao từ A tới Z hết đó, mình chỉ cần vác cái xác theo là được. Haizz…đúng là, có bao giờ mình cự tuyệt được cái mặt “cáo con” này của nhỏ đâu!!! Thôi, vậy cũng được, nếu mình xin phép mẹ thì nhất định mẹ sẽ đồng ý, vậy đi, đi chơi cho sảng khoái tinh thần trước khi vô năm học
“Ok. Để bữa đó Như xin mẹ, Huyền khỏi cử đầu bếp qua làm gì ắc công” tôi cười, nói
“Hèhè…!!! Như ơi, hôm nay Huyền thấy Như đẹp lắm nha, cực kì quyến rũ luôn, xinh ơi là xinh, chẳng men như thường ngày tí nào. Như… hihi…Như rủ theo anh Chun cùng đi cho vui nha!!! Hihihi…” nhỏ Huyền cười đểu cáng, mặt rõ gian… Khoan đã, nhỏ ta vừa nói gì thế?!? Rủ tên cà chớn đó đi sao? Hax, tưởng gì, tưởng nhỏ ta thông minh đột xuất mới thấy mình quyến rũ, ai dè! Đúng là, tại sao mình có thể quên cái “lưỡi trời ban” của nhỏ ta được chứ!!! Hừ…
“Được thôi, hắn ta mà đi thì Như ở nhà!” tôi điên tiết, đứng bật dậy rồi “phi” thẳng ra ngoài, mặc kệ nhỏ ta đuổi theo năn nỉ

“Như à! Thôi mà, Như biết Huyền thích anh Chun thật lòng mà, Như giúp Huyền lần này đi, hôm bữa anh Chun giận Huyền rồi nên lần này Huyền muốn chủ động làm hòa! Nha, nha, nha…”
“Muốn rủ thì Huyền tự đi mà rủ, Như không đi đâu, Huyền cứ lo mà đi chơi vui vẻ với tên Chun cà chớn đó đi nha!”
“Này! Đó là anh họ Như mà sao Như bảo cà chớn hả?” nhỏ Huyền tức giận
“Sớ, anh họ cái quái gì không biết” nói xong tôi trèo lên xe buýt luôn, bỏ lại nhỏ ta đang đứng la làng la xóm, giậm chân đùng đùng. Đúng là, nhỏ ta chỉ quan tâm tới tên Chun ấy thôi có thèm để ý đến thái độ của mình đâu, lại còn kêu mình rủ hắn ta đi chơi chung nữa, hứ, có hắn thì tuyệt đối sẽ không có mình đâu, mơ đi, đi du lịch với anh ta à?!? Thà mình ở nhà còn sướng hơn, sao số mình cứ phải dính với tên ấy hoài vậy?!?! Khổ quá đi!!! Tôi vừa đi vừa lèm bèm, vừa than thân trách phận cũng không biết mình đã xuống xe buýt từ bao giờ, đang đi trên lề đường đột nhiên…
“Tin…Tin…Tin…” tiếng còi xe ô tô. Theo trực giác tôi quay đầu lại, là một chiếc xe hơi mui trần màu trắng không biết đã theo tôi từ khi nào… một nụ cười tỏa nắng…là anh Minh…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.