Bạn đang đọc Vị Hôn Thê Của Thần Chết: Chương 20
CHAP 20: LỜI MỜI TỪ CÁNH CỬA THIÊN ĐƯỜNG
Tối hôm qua tôi và tên Chun ai về nhà nấy. Đương nhiên hành tung của tôi mẹ không thể biết được vì đang ngủ rất say – chắc vì mẹ mệt. Hôm qua trở về, tôi cẩn thật đặt chén dĩa vào tủ, “phi tang” mấy chứng cứ còn lại rồi lên giường thẳng giấc, lúc ấy đã 11 giờ, bả vai tôi vẫn còn ê ẩm nhưng không đau như hôm qua, tôi ngủ rất ngon…
Tôi chào ngày mới với cái vươn vai đón ban mai trước khung cửa sổ – tuy có hơi đau…, những tia nắng vàng ấm áp rọi vào căn phòng khiến nó trở nên rất sống động, bây giờ là 7giờ 30, hôm nay tôi dậy hơi sớm, mẹ vẫn còn đang ngon giấc trong phòng, làm vệ sinh đâu đấy tôi mở cửa Happy Day, chào con đường đối diện với câu quen thuộc (khỏi nhắc hen!!!)…, đúng là một ngày đẹp trời, con đường hôm nay nhộn nhịp hẳn ra, những chiếc xe máy chạy qua chạy lại trông thích ghê, ở xóm này sự yên tĩnh là chủ yếu, lâu lâu gió lùa qua làm giàn hoa giấy của căn nhà đối diện bay phảng phất mấy cánh đỏ trông rất lãng mạn, và giờ này cũng thế, mãi ngắm mấy bông hoa giấy đang xoay xoay bay bay mà tôi cũng không biết mẹ đứng đằng sau từ lúc nào:
“Con gái mẹ hôm nay yêu đời dữ hen!” mẹ trêu tôi
Tôi cười phì rồi vào nhà…
“À con ơi, lát nữa mẹ phải đi công chuyện, con cùng 2 cậu nhóc coi quán giúp mẹ nhé!” mẹ tôi nói giọng dịu dàng. Khỏi phải hỏi, mẹ suốt ngày bận bịu, bản thân thì gầy nhom, chẳng chịu quan tâm đến mình, toàn là đi lo lắng cho người khác, bà ngoại thì tôi không nói nhưng mấy người kia thì…thôi khỏi đi…
“Dạ” tôi đáp chán nản
Đến 9giờ thì mẹ ra khỏi nhà, tôi và 2 người bọn họ tiếp tục “cày” với mấy món ăn mà nhìn thôi tôi cũng đủ mắc ói vì ngấy…
“Happy Day xin…” lời chào hỏi của tôi bị khựng lại vì nhìn thấy ông ta… Đúng là…mới sáng ra mà đã gặp những kẻ không ưa rồi…Cũng may là hôm nay tâm trạng tôi tốt…Hôm nay ông ta đến đây có việc gì không biết? Lại gây phiền phức chắc…Thật là…lại còn tỏ ra quen biết mình nữa, cúi người 90 độ chào mình sao???…Thôi khỏi, tôi không cần đâu – tôi chướng mắt, bỏ vào trong bếp, bên ngoài: một người đàn ông lịch lãm cùng 2 tên phục vụ ngơ ngác đứng nhìn (mặc đồ sốc quá mà: vest đen hàng hiệu, giầy da bóng loáng với cái giá “trên trời” – nhìn thôi đủ hiểu, cặp kính đen, đi chiếc BMW đen tuyền – đậu trước cửa quán làm “mất” hết mĩ quan)…
“Cô Tuệ Như, cô quen ông ta à? Khách của cô sao?” Lui từ ngoài “phóng” vào trong bà tám
“Không quen, hai người tiếp khách đi!” tôi nói giọng bực mình. Zời ạ! Không lẽ ông ấy đến đây để ăn hamburger sao??? Ăn sơn hào hải vị nhiều quá riết “thèm” đồ dân dã à??? Thích thì ngồi chơi chán rồi về, còn lâu tôi mới tiếp…Hừ…
“Dạ cho hỏi quý khách dùng gì?” Lui thấy sang bắt quàng làm họ, bó tay tên này luôn…
“Tôi tới đây không phải để ăn, tôi đến để gặp cậu thanh niên kia!” ông ta hướng về phía tên Chun rồi ngồi xuống bàn (kiểu quý tộc), mặt gian sảo, không biết lại muốn gì nữa đây??? Tôi từ trong ló đầu ra dòm, tên Chun mặt mày ngơ ngác, không biết đầu cua tai ngeo gì cả cũng chịu ngồi vào chiếc ghế đối diện với ông ta, đúng là…, đừng nói với tôi là hắn ta thấy ông ấy “thú vị” rồi tìm hiểu đấy nhé???!!!
“Ông đến…đến gặp tôi có chuyện gì? Mà tôi đâu có quen ông?” tên Chun ngạc nhiên ra mặt, hình như hắn ta “sợ bị bắt cóc tống tiền vì nhan sắc” hay sao ấy?!?! Tôi bắt đầu lên cơn tò mò rồi đây!!! Không lẽ, ông ta biết được 2 người bọn họ là Thần chết??? Chắc không phải! Thôi, theo dõi tiếp vậy…
“Để tôi tự giới thiệu rồi chúng ta sẽ nói thẳng vào vấn đề luôn. Tôi là thư kí của Tổng giám đốc L-Style. Ông chủ muốn mời cậu làm người mẫu độc quyền. Từ khi cậu làm việc ở đây ông ấy đã để ý cậu và khen cậu rất nhiều, hôm nay tôi mới được gặp trực tiếp, quả là khuôn mặt lẫn vóc dáng đều hoàn hảo!”
“Tôi…tôi vẫn không hiểu ý ông là gì? Người mẫu độc quyền là cái gì?”
“À! Là người đại diện quảng cáo những bộ trang phục của L-Style, L-Style ở đây chính là tập đoàn thời trang nổi tiếng khắp Châu Á có chi nhánh hầu như khắp các quốc gia phồn thịnh trên thế giới, khi cậu làm người mẫu quảng cáo trang phục cậu sẽ rất nổi tiếng, ngoài ra khi ký hợp đồng dài hạn với chúng tôi cậu sẽ nhận được một chiếc điện thoại hiện đại nhất có thể thay đổi theo thời nếu cậu muốn, một máy tính bảng Apple, một chiếc Ferrari 458 cùng thẻ tín dụng không thời hạn, và đến khi hợp đồng hủy bỏ hoặc hết thời hạn mà 2 bên vẫn không có ý định tiếp tục thì cậu phải hoàn trả tất cả những món đó lại cho chúng tôi. Mỗi tháng cậu chỉ cần đi chụp ảnh 1 lần và đương nhiên một bức sẽ được chọn đăng trên trang đầu tạp chí thời trang số mới nhất, tất nhiên lương tháng cậu sẽ trên 10 triệu. Đôi khi cũng phải đi xa để chụp phong cảnh cho phù hợp với trang phục cậu quảng cáo và nếu thích cậu có thể du lịch thoải mái ở đó, về tiền bạc chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm tất cả. Thời gian rảnh nếu muốn cậu cứ tự nhiên tham dự các buổi party tuần dành cho quý tộc”
“0_0” Chun
“0A0, một…một tháng…mà…mà được…hơn…hơn mười…mười triệu sao???” Lui suýt nữa thì rớt luôn 2 con mắt trước những tấm hình của các món “quà tặng” đính kèm và lương tháng sốc óc
“…” Tuệ Như
“Còn nữa, khi nổi tiếng cậu sẽ nhận được rất nhiều hợp đồng và đơn vị tài trợ cũng như lời mời từ công ti quản lí, muốn hay không thì tùy cậu miễn là điều đó không ảnh hưởng tới L-Style! L-Style đang thiếu người mẫu độc quyền nên mới mời cậu đấy! Nên nhớ, biết bao diễn viên người mẫu nổi tiếng đều mong mỏi nhận được lời mời này! Cậu nghĩ sao? Muốn kí hợp đồng chứ?”
“Được đi du lịch thật sao?” tên Lui bớt “đơ”, vẻ mặt bắt đầu hớn hở
“Bất kì lúc nào cậu muốn miễn là không ảnh hưởng đến giờ chụp ảnh quảng cáo ở công ty!”
“Được, tôi chấp nhận, từ khi lên thế giới con…từ khi về Việt Nam tôi chưa được đi du lịch ở đâu cả! Chúng ta mau mau kí hợp đồng đi!” tên Chun háo hức suýt nữa thì nhảy cẫng lên
“Được”
“Không được” tôi hét lên rồi từ trong bếp bước ra…