Đọc truyện Vạn Cổ Đại Đế – Chương 89: Luyện chế
Vù vù…!
Lục Dương Đỉnh tỏa ra ánh sáng đỏ lờ mờ, bay ra từ bên trong nhẫn Trường Sinh, khi chạm xuống mặt đất tạo ra âm thanh vù vù.
Lục Dương Đỉnh có hình dáng phong cách cổ kính, có sáu mặt, mỗi mặt đều được điêu khắc hình mặt trời, ngọn lửa bùng lên hừng hực, luồng khí nóng cuồn cuộn, tản ra một hơi thở mạnh mẽ.
Lăng Tiêu biết mỗi mặt trời ở sáu mặt kia chính là một trận pháp của Lục Dương Đỉnh, đại trận biển lửa này có thể tăng thêm uy lực cho ngọn lửa, cực kỳ kỳ diệu.
Luyện đan sư bình thường đều lấy Địa Hỏa để luyện đan, như vậy thì có thể tiết kiệm tinh thần lực, tuy vậy thì tỉ lệ thành công cũng không chắc chắn.
Nhưng lúc này đây, Lăng Tiêu không dùng Địa Hỏa mà lấy chính Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa của mình để luyện đan.
Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa chính là linh hỏa trời đất, nếu thúc dục đến cực hạn không chỉ mạnh hơn Địa Hỏa, mà còn có thể khống chế rất dễ dàng.
Nhưng mà lấy chân hỏa của mình để luyện đan thì tiêu hao tinh thần lực và chân khí bản thân vô cùng nhanh. Coi như là Luyện Đan Đại Sư thì bình thường cũng không dám nếm thử.
Nhưng dung dịch Đoạt Thiên rất quan trọng, vì vậy Lăng Tiêu cũng chuẩn bị liều mạng.
“Thánh tử giờ đang rất tập trung! Tự lấy chân hỏa của mình để luyện chế dung dịch Đoạt Thiên. Thật sự rất khó khăn…”
Đại trưởng lão âm thầm suy nghĩ, trong ánh mắt toát lên vẻ lo lắng.
Mà trong ánh mắt của Liễu Phiêu Phiêu thì tràn đầy mong đợi. Trong lòng nàng, Lăng Tiêu đã vang danh kỳ tích, ngay cả linh đan Thượng Cổ là Thất Huyền và Hóa Long Đan thất truyền cũng có thể luyện chế được. Vậy thì có cái gì hắn không làm được cơ chứ?
Vù vù!
Lăng Tiêu hít sâu một hơi, trong ánh mắt hiện ra sự kiên định. Chân khí trong người hắn cuộn trào, tinh thần lực cũng điều chỉnh ở mức đỉnh phong. Tay vỗ Lục Dương Đỉnh, một đóa hoa sen màu vàng bay lên lơ lửng trong tay hắn, trôi từ từ về phía Lục Dương Đỉnh.
Đó là Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa, vừa xuất hiện thì hư không cũng nhăn nhúm lại, nhiệt độ đột nhiên tăng vọt.
Vèo!
Sen vàng sáng chói, quầng sáng bốn phía, tỏa ra ánh sáng lung linh, trong nháy mắt hóa thành sáu đóa sen, hòa vào sáu mặt của Lục Dương Đỉnh.
OÀ..ÀNH!
Một ngọn lửa bùng lên dữ dội, Lục Dương Đỉnh bị ngọn lửa Giao Long bao phủ, bắt đầu đỏ nóng lên, các phù văn trên thân đỉnh cũng bị kích hoạt. Sáu mặt trời cũng bay ra lơ lửng, giao động thần bí tỏa ra, hơi nóng vô cùng mạnh.
Đây là bước thứ nhất – Dự Nhiệt Đan Đỉnh!
Lăng Tiêu dùng chiêu thức ấy để phân sáu hoa sen vàng ra, tay ấn thủ pháp lên Lục Dương Đỉnh, lập tức khiến cho hai mắt Đại trưởng lão và Liễu Phiêu Phiêu tỏa sáng.
Sáu mặt trời càng ngày càng sáng chói, đến khi mười trượng xung quanh Lục Dương Đỉnh đều tỏa nhiệt, mắt Lăng Tiêu cũng như nóng theo, hai tay kết ấn nhanh chóng.
Vù! Vù! Vù!
Lục Dương Đỉnh như có tiếng gió rít, bỗng nhiên nó nổi lên lơ lửng giữa không trung, giống như bị sáu mặt trời đỡ lấy, không gian xung quanh biến hóa khôn lường.
Đồng thời trong ánh mắt của Lăng Tiêu lóe lên đường sáng lạnh, chân khí quanh người biến thành từng cột sáng to như cổ tay. Cùng lúc đó, hơn một nghìn linh dược trân quý cũng bắt đầu phát sáng, thi nhau đi vào bên trong Lục Dương Đỉnh. Bắt đầu rèn luyện tinh chất linh dược!
Liễu Phiêu Phiêu lập tức kích động, tim đập nhanh từng nhịp! Nàng không dám chớp mắt, nhìn chằm chằm vào bàn tay Lăng Tiêu, tập trung vô cùng.
Mà Đại trưởng lão thì mồm há hốc.
“Luyện tinh chất một lúc hơn nghìn linh dược? Cái này…cái này…sao có thể?”
Đại trưởng lão cũng nói năng lắp bắp rồi, vẻ khiếp sợ hiện lên trên khuôn mặt.
“Có cái gì mà không được. Ngài có biết là Thất Huyền Bảo Đan mà ngài dùng chính là phương thuốc dân gian Lăng Tiêu ban cho sư tôn ta – đại sư Tiêu Mộc không? Lúc đó Lăng Tiêu mới chỉ là Chân Khí Cảnh, luyện tinh chất một lúc tất cả các linh dược, chế ra Hóa Long Đan. Bây giờ chỉ là hơn một nghìn linh dược, với hắn thì cũng không phải chuyện khó.”
Liễu Phiêu Phiêu cười hì hì, tràn đầy tin tưởng đối với Lăng Tiêu.
“Xem ra ta già thật rồi. Dù là võ đạo hay đan đạo thì Thánh tử vẫn là thiên tài tuyệt thế.”
Hai mắt Đại trưởng lão như chực khóc, có chút khó tin nhưng lại kích động vì tự hào.
Ngang! Ngang! Ngang!
Lửa cháy hừng hực bao quanh Lục Dương Đỉnh, hơn một nghìn linh dược bên trong bị từng ngọn lửa xoay chuyển, bắt đầu hòa tan một cách phi thường.
Mà đồng thời có ba tiếng rồng ngâm vang lên! Chỉ nhìn thấy được tất cả linh dược bị ngọn lửa màu vàng bao lấy, sau đó hóa thành ba ngọn lửa hình Giao Long, vọt ra từ trong Lục Dương Đỉnh.
OÀ..ÀNH!
Lục Dương Đỉnh hào quang tỏa sáng, mà tốc độ kết ấn hai tay Lăng Tiêu càng lúc càng nhanh, ánh mắt của hắn tập trung, không ngừng nghỉ, hay bàn tay như hóa thành tàn ảnh, ba ngọn lửa Giao Long quay trở lại bên trong Lục Dương Đỉnh, quấn quýt lẫn nhau.
Hơn nữa, loại chấn động kỳ dị này khiến những linh dược kia hóa thành tinh chất sáng chói, sắp xếp bên trong Lục Dương Đỉnh, lốm đốm từng giọt.
Ba con Giao Long bằng lửa như đang du ngoạn chơi đùa giữa những ngôi sao.
Những ngọn lửa kia rất kỳ lạ, không hề gây hao hụt tinh chất đã có, thỉnh thoảng có những sợi tơ chạm khẽ vào tạp chất để đẩy ra. Cuối cùng hòa vào nhau tạo thành một bầu trời đầy sao.
Đây là thủ pháp khống chế lửa – Tam Long Hí Châu!
Lăng Tiêu sau khi đột phá đến Luyện Đan Sư thượng phẩm, đối với việc khống chế lửa này cũng cao thêm một tầng.
“Mở cho ta!”
Chờ đến khi tinh chất linh dược từ từ ngưng tụ thành một hình tròn, Lăng Tiêu vung tay xuất hiện ba trăm sáu mươi bình ngọc, đồng loạt mở nắp.
Đó là bình ngọc chứa máu hung thú, từng giọt rơi xuống Lục Dương Đỉnh.
Graoooo!
Một con sư tử Hoàng Kim, có bộ lông màu vàng sáng bóng, khí thế ngút trời nhảy vào giữa bầu trời có đầy ngôi sao.
Uỳnh!!
Một con rồng uốn lượn tung hoành hư không, long vân màu tím trên người rất sống động, nó quét ngang bầu trời cao, xông lên trời.
Rống! Rống! Rống!
Càng ngày càng nhiều hung thú mạnh mẽ, như biến thành một con đường đi vào trong Lục Dương Đỉnh.
Vậy nên mọi người đã được nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kỳ diệu.
Những giọt máu kia như có sự sống, đó là hư ảnh của hung thú mà tinh huyết của chúng đang ở đây, hư ảnh đó xuất hiện tạo nên cảnh tượng rất khủng bố.
Ầm ầm!
Đến cuối cùng, ba ngọn lửa Giao Long cũng nhảy vọt vào, như bầu trời vô tận chứa đầy những ngôi sao đang bắt đầu khai thiên lập địa, một tiếng nổ rất to vang lên, ánh sáng thần bí, tinh vân uốn lượn, tất cả đều nổ tung, từ từ chìm vào bên trong Lục Dương Đỉnh.
Một khí thế kinh khủng như đang được đè nén lại, rồi từ từ phát triển!
Vù vù!
Cứ như thế, mấy canh giờ trôi qua, ngọn lửa xung quanh Lục Dương Đỉnh càng ngày càng mãnh liệt, vầng sáng chói mắt như muốn lao từ trong Lục Dương Đỉnh ra ngoài. Hơn nữa không gian xung quanh thì như bị uốn cong.