Ừ, Anh Yêu Em

Chương 11


Bạn đang đọc Ừ, Anh Yêu Em – Chương 11

Nó khẽ cựa người, lim dim mở mắt tìm điện thoại

– Mới có 6h15

Nó ôm con thỏ bông màu đen to đùng ngủ tiếp, nhưng nó nào biết thật ra đã 6h45 cũng tại cái lim dim đó mà số 4 thành số 1 lun. Linh có việc nên đã đi từ rất sớm nên không ai kêu nó dậy cả. Vì ánh nắng cứ nhắm thẳng mặt nó mà chiếu nên nó phải bật dậy kéo rèm, ngả người xuống giường chưa được 2 giây nó đã phóng vào WC. Cái màn hành động như bay được tiếp tục.

Phóng ra khỏi nhà, hôm nay nó vì quá vội không kịp cột tóc mái tóc óng mượt phấp phới trong gió theo nhịp nó…chạy. Đang chạy thì có một chiếc moto chắn ngang mặt nó, định đứng lại chửi nhưng vì đại sự nó đành phi tiếp. Vậy mà tên đó lại nắm nó lại, thôi hết chịu nổi

– Đồ khùng!! thả tay tôi ra
– Đứng lại

Nó hơi ngớ người, giọng này…sao quen thế nhỉ?. Nó quay mặt qua, người đó đội chiếc nón đen che cả mặt, nhưng đôi mắt…xanh. Thì ra là tên này, sẵn kêu cậu ta chở mình luôn.

– À, là cậu à? – nó quay ngoắc sang bộ dạng thỏ con
– Cậu chở tôi tới trường được không? – mắt chớp chớp, giọng nhỏ nhẹ.
Duy nhìn nó nhíu mày, mới chửi cậu là đồ khùng xong sao giờ quay ngoắc luôn thế? Cậu xoay xe đi, nhìn mặt nó hơi buồn nó định co giò lên chạy tiếp nhưng Duy buông một chữ làm nó mừng hết lớn


– Lên!
Nó nhảy phóc lên xe, cười hí hửng. Hôm nay cũng không xui lắm nhỉ!

Duy cố phóng nhanh, cả hai đều trễ cả rồi nhưng cũng có sao đâu dù gì trường này anh nó cũng đầu tư xây dựng, hiệu trưởng cũng là người của anh nó mà, nhờ thế mà nó đi trễ đều đều lun. Nó chỉ sợ ông thầy giám thị thôi, bởi vậy nó cứ phải lén lút mà vô lớp.
Tới trường, nó nhảy xuống lôi điện thoại ra bấm bấm gì đó một lát sau cổng trường đã mở cho hai đứa nó vào. Duy nhìn nó chằm chằm, nó là kiểu người thế nào nhỉ?

– Tôi biết tôi đẹp! nhưng cậu có cần nhìn tôi thế không??
– Tôi không nhìn cô – Duy đỏ mặt nhưng nhờ cái mubahi mà nó đâu biết được.
– Hây za! thiệt là ngại quá đi à!! he he , dù gì cũng thanks!
– Sân sau, ra chơi!

Duy nói với nó rồi phóng xe ra bãi đỗ, nhìn mặt nó ngớ ra. Cái tên này đúng là thêm vài từ cậu ta sẽ chết ngay tại chỗ mà. Nó bước nhanh lên lớp, giờ này thầy giám thị đang ở văn phòng mà lớp chưa vào tiết, hên gê! Nó xốc cái balo mà vẫn chưa nhận ra rằng mình chưa cột tóc, ngày đầu tiên nó tới cái trường này nó cũng thả tóc kết quả là nhận được cả đống lời tỏ tình và những ánh mắt ghen ghét của đám con gái. Nó vừa bước tới cửa lớp thì có một cơn gió thổi tới làm tóc nó bay nhìn càng thêm phần đẹp, đám con trai thì phải nói là hóa đá con gái thì trố mắt ra. Nó vội trùm cái nón áo khoác lên và bước vội về chỗ ngồi, nhưng đâu dễ thế

– BABY! – đám con trai đồng thanh làm nó suýt bật ngửa.
– Đừng gọi tôi như thế!
– THÍCH!!
– Tôi KHÔNG THÍCH!
– NHƯNG…

Cả đám vội im vì nhận được ánh mắt của người đứng sau lưng nó, kẻ nào mà dám mở miệng gọi nó là Baby nữa là coi như không toàn mạng, ghen gê thật! Nó thấy mọi người cứ nhìn phía sau nó, con trai thì sợ toát mồ hôi con gái thì mắt cứ long lanh rồi chải đầu chải tóc nữa, nó quay lại nhưng không mấy ngạc nhiên. Là Duy, nó chạy nhanh xuống chỗ Linh đang ngồi thật là nó cũng không hiểu tại sao anh nó tống nó vào đây nữa!

– Sao sáng đi không gọi tao?? làm tao chạy mệt chết được
– Có việc, mà tao cũng giúp mày tập thể dục buổi sáng luôn còn gì không biết cảm ơn tao mà còn nói!
– Ờ, cảm ơn mày, tao khỏe lắm á! – nó cốc đầu Linh một cái
– Con quỷ, tao ày chết
– YA! xích ra coi, ui da! – nó bị nhéo lại

Cả lớp nhìn tụi nó với ánh mắt hiếu kì, sao cô bạn mới đến lại thân với nó như vậy? Rồi cô bước vào lớp nhưng nó thấy lạ hôm nay làm gì có tiết cô.


– Các em! lớp ta có 3 bạn mới, em Linh đã vào chỗ rồi à?
– Dạ! – Linh đưa tay lên mắt vẫn không rời cái điện thoại
– Vậy mời 2 em vào – cô nhìn ra cửa

Hai người kia bước vào, nó cũng trố mắt ra, tại sao tên đó lại đến đây??

Trong lúc nó đang đoán già đoán non tại sao tên đó lại tới học ở lớp nó, cứ cúi mặt nên chẳng biết có một người đã yên vị kế bên nó và đang nhìn nó. Đến lúc đẩy cái balo sang nó mới thấy chật và mới biết bàn nó có một kẻ

‘xâm lược

‘.
– Sao cậu lại ngồi đây??

– Vì em ngồi đây!

– Lớp còn nhìu chỗ lắm, cậu đi chỗ khác giùm tui

– Tại sao?


– Vì…vì chỗ đó là chỗ để balo của tui! – nó đang đuối lí, vơ được cái lí nào nó nói đại luôn.

– Đâu có để tên

‘balo của Vy

‘ đâu!

– Nói chung tôi thích ngồi một mình! Cậu có đi không?

– Được thôi! Nhưng trước khi tôi đi em phải gọi tôi là anh xưng em tôi đi!
Nó hơi tức…đến mức xì khói trên đầu luôn rồi!! ngoài anh nó ra đừng mơ nó gọi người khác bằng tuổi là anh nhá! Cái tên này…
– Never! – nó lừ mắt đáp

– Vậy thì…tôi thích chỗ này! – cậu ta vỗ bốp lên bàn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.