Đọc truyện Tướng Công Siêu Phẩm Của Chu Chi Thiên – Chương 18: Về Nhà
Sau khi ngày thứ nhất của đại hội võ lâm kết thúc, Du An vẫn chưa nhìn thấy diện mạo của vị minh chủ võ lâm Hàn Cơ Dạ này. Nghe nói là một người tính tình hào sảng, quan hệ đối với mọi người không tệ, không có tính hố́ng hách kiêu ngạo. Du An ngoài biết hắn trạc tuổi tứ tuần, thuộc môn phái Vu Giao thì không biết thêm gì. Nàng đúng là hơi tò mò với người mang danh hiệu minh chủ võ lâm này.
Sau khi phân phó Lan Lanng một số gia đinh đem đống hành lí về Chu phủ thì bốn người Cao Phong, Chu Lịch Dương, Cao Thần và Du An đi dạo chợ đêm, bọn họ không vào tửu lâu dùng bữa mà ăn tại những gánh hàng rong, có thịt heo nướng, vịt nướng, gà ăn mày, tào phớ. Tất cả đều ăn đến vui vẻ, chẳng ai muốn nhớ tới thân phận hay lễ giáo hàng ngày. Bọn họ vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ như những người bạn lâu năm. Du An ngoài việc Cao Thần cứ nương tử, tiểu nương tử v..v thì cũng thấy rất vui.
Đến lúc chào tạm biệt thì không hiểu sao Cao Phong rất tự nhiên nói:
– Chu huynh tạm biệt, đệ muội tạm biệt.
Chu Lịch Dương: …
Cao Thần: A…
Du An gào thét ” ta từ khi nào là đệ muội của ngươi hả”
Vừa bước chân tới đại sảnh thì Du An đã bị bao phủ bởi những lời quan tâm lo lắng của nhị vị phụ mẫu nhà mình cùng lão phu nhân, Chu Thi Hà với di nương nàng cũng có mặt. Hai người họ từ đầu tới cuối không chen vào được câu nào. Du An mới đầu còn kiên nhẫn trả lời từng câu nhưng về sau lấy lí do mệt mỏi liền chạy về viện. Bỏ lại đằng sau là lời trách cứ yêu ” nha đầu tinh ranh”của lão phu nhân.
Về đến phòng, Du An liền thở một hơi. Cũng may không ai nhắc tới việc hôm nay nàng có mặt ở đại hội võ lâm. Nàng thật sự không biết phải giải thích ra sao.
– Tiểu thư người có muốn ta chuẩn bị nước tắm không?
– Được rồi, đi đi.
Tối đó Du An ngủ một mạch tới sáng. Thẳng đến khi nha hoàn Xuân Cát của lão phu nhân truyền lời mới dậy. Đến nơi, Du An hơi rùng mình khi thấy ánh mắt lão phu nhân nhìn mình. Mấy tháng nay người nàng có chuyển biến rõ rệt, không chỉ cao hơn vài phân mà vòng một cũng phát triển. Cho dù là vậy nàng cũng chưa thể lấy chồng a. Quả nhiên, vấn đề mà lão phu nhân nói tới chính là điều Du An lo ngại.
– Nha đầu, cháu có thích người nào không? Ngươi thấy Dương nhị công tử thế nào hay vị công tử của Cao phủ?
– A. Du An giật mình, Cao phủ?
– Sao? Cháu thích tiểu tử họ Cao?
– Cao Thần? Du An dè dặt hỏi.
– Đương nhiên không phải hắn_Lão phu nhân sửng sốt. Tuy Cao Thần là nhị công tử Cao gia nhưng hắn không được bình thường, không thể so sánh với đại ca hắn_ Là Cao Phong.
À, không hiểu sao Du An có chút buồn bực. Lại viện đủ lí do rồi làm nũng, Du An thành công thoát khỏi đề tài này. Được một lúc sau thì trùng hợp Chu Thi Hà cũng tới vấn an lão phu nhân. Nàng ta như có như không liếc qua Du An, nói thẳng mục đích của mình:
– Lão phu nhân, hôm nay chất nữ muốn cầu xin ngài một việc.
– Chuyện hôn sự của ngươi? _ lúc này lão phu nhân lại lạnh nhạt xa cách, không giống với lúc nói chuyện với Du An.
Chu Thi Hà biết lão phu nhân thiên vị nhưng nàng ta ngoài nhẫn nhịn thì chẳng thể làm gì. Du An thì lười xem nàng ta nghĩ gì, nàng chỉ tò mò việc mà nàng ta phải nhờ vả đến lão phu nhân.
– Chất nữ không mong đời này sống trong vinh hoa phú quý, chỉ mong được bình an qua ngày. Xin người giúp ta an bài hôn sự với Cao nhị công tử. Dù có làm thiếp hay bình thê ta cũng cam lòng.
Nói rồi quỳ xuống lạy lão phu nhân một lạy, vẻ mặt cầu khẩn. Lão phu nhân lạnh giọng phất tay:
– Ta sẽ suy nghĩ, ngươi lui xuống trước đi.
Khi ánh mắt an phận của Chu Thi Hà quét sang Du An, nàng cười lạnh.