Đọc truyện Tướng Công Siêu Phẩm Của Chu Chi Thiên – Chương 17: Cuối Cùng Cũng Tới Đại Hội Võ Lâm
Vì đã gặp nhau nên Du An đi cùng bọn họ luôn. Nàng phái Lan đến nhắn với đám người Âu Dương Dực Phàm để tránh bọn họ chờ nàng. Hôm nay là ngày đầu tiên của đại hội võ lâm, tất cả mọi người tham gia đều thi đấu vòng loại trong hôm nay, nếu đến lượt mà không có mặt thì trực tiếp bị loại. Còn ai đánh thắng thì được vào vòng trong, điểm này cũng không khó để hiểu. Luật thi đấu cũng rất rõ ràng: ai bị đánh bay khỏi sân đấu thì thua, bị đánh mà đếm tới ba không đứng dậy được cũng thua, không được phép sử dụng ám khí, tà khí,… Lần thi đấu này Bát Quái có Vi Nhu cùng Xạ Nhật tới thi đấu, cả hai đều rất lợi hại a. Mà Vạn Nhất của nàng cũng có Phụng Nguyên đến thi đấu, mục đích của nàng không phải là chức danh thiên hạ đệ nhất. Mà để hắn thử sức, cũng để cho các môn phái khác về sau phải dè chừng bọn họ. Thế nên dù hắn có vào được vòng cuối cùng nàng cũng để hắn giả vờ thua, hơn nữa dù sao đó cũng chỉ là nói trước, nhân tài nhiều như vậy chưa chắc hắn đã có thể đánh thắng hết, mà hai người Vi Nhu cùng Xạ Nhật cũng không phải ngồi chơi. Theo phán đoán của Du An thì Phụng Nguyên chưa thể đánh thắng hai người họ.
Người đến tham gia tuy nhiều nhưng cũng có nhiều kẻ tôm tép, nhiều trường hợp trận đấu chưa kéo dài một phút đã có kết quả. Nàng thậm chí còn thấy lão Trương bán thịt lợn cũng tới thi. Bọn họ ngồi ở hàng ghế thứ hai nên nhìn rất rõ, theo thứ tự là Cao Phong, Cao Thần, Du An và Chu Lịch Dương. Thỉnh thoảng Chu Lịch Dương lại nói cho nàng biết tính danh của người này, môn phái kia. Thế mới biết có quá nhiều môn phái, có cả những người không thuộc môn phái nào. Trí nhớ của hắn thật sự rất khủng khiếp a. Khi nghe thấy hai người Cao Phong cùng ca ca nàng bàn luận thì nàng mới biết võ công của bọn họ không phải loại vừa. Cũng đúng, công tử danh gia như bọn hắn đương nhiên được học võ từ nhỏ.
Vòng đầu tiên không được sử dụng vũ khí, đều là đánh tay không.Trên đài thi đấu là Trần Thanh Vi của môn phái Nam Linh đấu với một người tên Cửu Đại Hổ, hắn là một gã to lớn bặm trợn thật đối lập với vị cô nương nhỏ nhắn trước mắt. Hai người này đang dò xét lẫn nhau, chưa ai ra tay trước nhưng nàng đoán tên Cửu Đại Hổ sẽ không có nhiều kiên nhẫn nhưng cô nương kia. Quả nhiên, không tới vài giây hắn đã liên tiếp ra đòn phủ đầu, hắn ra đòn nhanh thiên về sức mạnh nhiều còn Trần cô nương chỉ bình tĩnh né tránh, thỉnh thoảng thì mới đánh trả. Khá thông minh, như vậy Cửu Đại Hổ kia rất nhanh sẽ thua. Kết quả nàng lại đoán không sai. Mà Cửu Đại Hổ kia cũng không phải là kẻ cố chấp, hắn rất thẳng thắn đi xuống. Tứ phía thấy kết quả như vậy lại ồn ào một trận.
Rất nhanh là đến lượt Vi Nhu, nàng đấu với Linh Lang của phái Thanh Trúc. Linh Lang thì mềm dẻo, uyển chuyển còn Vi Nhu thì có phần dứt khoát hơn. Một vàng một đỏ nhìn quả thật đẹp mắt a, quần chúng dưới đài đồng loạt than thở. Hai người đánh được vài hiệp thì Linh Lang bắt đầu đuối sức trong khi Vi Nhu thì vẫn rất thoải mái. Có lẽ nhận thấy tình huống không ổn, Linh Lang vận hết sức đánh một đòn cuối cùng, nàng ta ra đòn quá thâm hiểm nếu Vi Nhu không tránh được thì không nội thương cũng bị huỷ dung a. Mọi người đang theo dõi đều không khỏi rùng mình, còn Cao Thần thì sắc mặt trắng bệch. Du An còn cho rằng hắn sắp khóc đòi về không chừng. Không phải Du An không lo lắng cho Vi Nhu mà nàng tin tưởng vào nàng ấy. Không phụ sự mong đợi, Vi Nhu thuận thế né đòn cũng cho nàng ta một chưởng không nhẹ, đủ để Linh Lang này nằm trên giường đến khi kết thúc đại hội võ lâm. Xem ra nàng ta đã chọn giận Vi Nhu.
Đến phần của Xạ Nhật thì hắn gặp Tú Giang của phái Thạch Thế, nàng ta mặc bộ xiêm y màu tím bó sát quyến rũ. Nàng ta bị sắc đẹp của Xạ Nhật mê hoặc, còn đang chưa tự giới thiệu xong đã bị Xạ Nhật đánh rớt đài, lớp trang điểm cũng bị đánh cho tơi tả.
Tú Giang: …
Quần chúng:….
Cao Thần: Ha ha vị tỷ tỷ này thật buồn cười.
Tú Giang bị tức đến giậm chân, liếc Xạ Nhật một cái sắc bén. Chỉ có điều Xạ Nhật hắn không quan tâm, mặt lạnh đi xuống đài. Du An ngạc nhiên nha, nàng còn tưởng hắn sẽ bày ra bộ dáng háo sắc thường ngày, ai ngờ…Chẳng thương hoa tiấc ngọc tí nào.
Phụng Nguyên gặp trúng người của phái thiếu lâm. Người này là ngũ đồ đệ của tam trưởng lão Huyền Khải. Nghe nói tu vi khá cao, rất được tam trưởng lão yêu quý. Du An lại thấy hai người này khá hợp nhau. Tuy môn phái khác nhau, võ công cũng khác nhưng cách ra đòn lại nhanh, phóng khoáng giống nhau. Hai người bất phân thắng bại, được vài chục hiệp vẫn không có dấu hiệu thắng thua. Bỗng nhiên Phụng Nguyên trúng đòn của Huyền Khải, Du An bất giác nắm chặt tay. Nàng đang lo cho Phụng Nguyên. Chu Lịch Dương cũng nhận ra sự thay đổi của Du An:
– Muội sao vậy? Khó chịu trong người sao?
Cao Thần cũng quay sang, vẻ mặt nhăn nhó:
– Nương tử không khoẻ chỗ nào? Ta phải đưa nàng đến đại phu phu..
Du An vội kéo tay hắn tỏ ý mình không sao. Trên đài, Phụng Nguyên sau khi trúng đòn thì không dám sơ suất nữa, tập trung ra đòn. Có vẻ như Huyền Khải hắn muốn kết thúc trận đấu, hắn tung người ra đòn mục tiêu là vai Phụng Nguyên, nhưng rất nhanh Phụng Nguyên cũng tránh được. Thuận thế đánh trúng vai Huyền Khải rồi xoay người ra đòn cuối cùng. Kết quả, Phụng Nguyên thắng.