Từng Chút Một Yêu Thương Em

Chương 102: Tranh Giành Vai Chính


Đọc truyện Từng Chút Một Yêu Thương Em – Chương 102: Tranh Giành Vai Chính


Tiểu Chi thấy Lý Xuân Nhi đang nhìn mình, cô biết trốn cũng không được nữa.

Hơn nữa Tiểu Chi cũng không có ý muốn trốn tránh.

Dù sao thì nếu đạo diễn Trịnh Thuần Hải tin tưởng giao cho cô vai nữ chính của bộ phim “Phi Thuyền” này.

Thì trước sau gì Tiểu Chi cũng sẽ phải đụng mặt Lý Xuân Nhi mà thôi.

Cô trốn làm gì chứ?
Tiểu Chi nghĩ vậy, cả người trở nên tự nhiên không ít.

Cô bước lên một bước, đứng đối diện với Lý Xuân Nhi, đưa tay ra, mỉm cười nói:
“Chào chị, em là Hàm Chi, học trường sân khấu điện ảnh, dưới chị một khóa ạ.”
Tiểu Chi dịu dàng tự giới thiệu với Lý Xuân Nhi trước.

Cô ta nghe thấy hai chữ “Hàm Chi” này thì liền nhíu mày.

Một lần nữa Lý Xuân Nhi đánh giá Tiểu Chi.

Trong lòng càng thêm chán ghét đứa con gái trước mặt này.
Hai chữ “Hàm Chi” này trong trường sân khấu điện ảnh không phải Lý Xuân Nhi chưa từng nghe qua.

Vai diễn lần trước đoàn phim đến tận trường để casting, bà cô giáo còn muốn đưa nó cho cái đứa tên Hàm Chi này.

Thế nhưng không ngờ cô ta lại nghỉ học hôm đó, vì vậy vai diễn đó thuộc về tay Lý Xuân Nhi.
Tuy rằng có được vai diễn, tuy nhiên phía sau lưng vẫn có người nói ra nói vào.

Bọn họ cho rằng Lý Xuân Nhi gặp may, do Tiểu Chi nghỉ học nên mới đạt được vai diễn.


Nếu Tiểu Chi đi học thì chắc chắn vai diễn này của cô đã bị cướp mất.
Lý Xuân Nhi vốn cao ngạo chẳng muốn để tâm đến người khác.

Thế nhưng sự việc này lại khiến cô lưu tâm đến người diễn viên cùng trường này.

Lý Xuân Nhi không tin là mình lại thua một con nhóc đàn em khoá dưới.

Vậy mà hôm nay, tại buổi thử vai của “Phi Thuyền” này, Tiểu Chi lại có thể vượt mặt cô, giành được vai nữ chính ư?
Bàn tay của Lý Xuân Nhi siết chặt lại, sự phẫn nộ lên tới đỉnh điểm.

Cô tức giận đưa tay ra gạt phăng cánh tay của Tiểu Chi đang đưa ra trước mặt.

Lý Xuân Nhi không những không muốn bắt tay với Tiểu Chi, mà còn chỉ thẳng mặt Tiểu Chi mà mắng.
“Hừ, tao tưởng là ai.

Hóa ra là một con nhóc kém cỏi như mày.

Nếu đã vậy thì quá rõ ràng rồi.

Mày nói thật đi, mày đã dùng thủ đoạn gì mà có thể mua chuộc được đạo diễn, để cho ông ta đưa mày vai nữ chính này vậy hả?”
Câu hỏi này của Lý Xuân Nhi vừa thốt ra, không những khiến cho Tiểu Chi tái mặt mà còn khiến cho toàn bộ người trong đoàn phim trở nên không vui.
Bọn họ tốn thời gian, vất vả ở đây cả ngày trời để tổ chức buổi casting vai nữ chính này không phải là trò đùa.

Bọn họ cũng chính mắt nhìn thấy năng lực thật sự của Tiểu Chi đã thuyết phục được đạo diễn Trịnh Thuần Hải.

Cô ấy khiến cho đạo diễn thừa nhận mà tin tưởng giao vai nữ chính cho.

Lý Xuân Nhi nói rằng Tiểu Chi dùng thủ đoạn để có được vai diễn này? Vậy chẳng khác nào tát thẳng vào mặt bọn họ hay sao?
Trong lòng những người trong đoàn phim ngập tràn bất bình, đạo diễn Trịnh Thuần Hải càng thêm khó chịu hơn.
“Cô Lý, chúng ta cũng coi như có quen biết.

Nếu cô chấp nhận thì vai quý phi trong phim “Phi Thuyền” vẫn là của cô.

Vì vậy tính ra tôi với cô vẫn sẽ còn làm việc với nhau.

Cô nên cẩn trọng lời nói của mình một chút.

Đừng nên quá tùy tiện, giận quá mất khôn, cái gì nên nói, cái gì không nên nói, chắc không cần tôi phải dạy cô chứ?”
Gương mặt của đạo diễn Trịnh Thuần Hải đanh lại, cả người đều lạnh lùng.

Những người trong đoàn phim đã quá quen thuộc với vị đạo diễn đầy lạnh lùng, nghiêm khắc này rồi.

Nhưng khi ông nghiêm túc phê bình vẫn không chịu nỗi mà cúi đầu, Lý Xuân Nhi là người đứng chính diện với ông, cô ta càng cảm nhận được người đàn ông phía trước trở nên đáng sợ thế nào.

Ông ta như một người thầy giáo, cô ta bị biến thành một đứa trẻ hư mà dạy dỗ.
Trong lòng Lý Xuân Nhi cảm thấy uất ức.

Dựa vào cái gì chứ? Rõ ràng là cô ta diễn hay hơn Tiểu Chi, con nhỏ này không biết dùng bùa mê thuốc lú gì khiến cho vị đạo diễn danh tiếng cho vai diễn, lại còn đứng ra bênh vực cô ta.
Lý Xuân Nhi mím môi, định tiếp tục mắng chửi.

Thế nhưng ánh mắt sắc bén của người đạo diễn Trịnh Thuần Hải khiến cho cô không thể thốt lên lời.


Cổ họng có gì đó tắc nghẹn.
“Cô Lý, tôi thấy cô nên về nhà suy nghĩ cho kỹ đi.

Tôi cho cô ba ngày, nếu cô vẫn không chấp nhận với vai diễn quý phi trong phim “Phi Thuyền” của chúng tôi.

Vậy chúng ta không có duyên hợp tác với nhau rồi.

Tôi sẽ kiếm nữ diễn viên khác vào vai quý phi này.

Còn về vai nữ chính Đông Hoa Hoàng Hậu của chúng tôi…” Đạo diễn Trịnh Thuần Hải nói đến đây thì ngừng lại một chút, ông ta liếc nhìn sang Tiểu Chi đang nghiêm ngặt đứng một bên.

Dù cho khi nãy cô bị Lý Xuân Nhi xúc phạm vẫn có thể bình tĩnh, cao ngạo như vậy khiến cho ông càng lúc càng cảm thấy hài lòng hơn.

Một vị diễn viên trẻ lại có khí chất như vậy, ông nhất định sẽ bồi dưỡng cho cô trở thành ảnh hậu.

Nhất định là như vậy.

Đạo diễn Trịnh Thuần Hải thu lại ánh mắt, trở nên sắc bén và càng kiên định hơn.
“Vai nữ chính của chúng tôi đã được xác định, sẽ do cô Cố Hàm Chi đây thủ vai.

Điều này chắc chắn không thể thay đổi.

Vì vậy nếu cô Lý Xuân Nhi muốn tranh giành vị trí này, tôi xin lỗi phải nói thẳng.

Cô không tranh được đâu.”
“Ông…”
Lý Xuân Nhi bị lời nói của đạo diễn Trịnh Thuần Hải làm tức đến nghẹn họng.

Cô ta nhìn chằm chằm vào đạo diễn Trịnh Thuần Hải và Tiểu Chi.
“Chúng ta cũng nên đi thôi.”
Đạo diễn Trịnh Thuần Hải hoàn toàn không để tâm Lý Xuân Nhi vào mắt, ông cũng không muốn dây dưa thêm với một người hống hách không biết điều như Lý Xuân Nhi.

Ông quay đầu nói với mọi người thu dọn đồ đạc, rồi mỉm cười với Tiểu Chi: “Tôi sẽ gửi email liên hệ với cô về các thông tin còn lại nhé.”
“Dạ vâng ạ.


Đạo diễn đi thong thả.

Tôi cũng xin phép đi trước.” Tiểu Chi cũng biết ý, đạo diễn muốn rời đi, cô cũng chẳng có lý do gì để ở lại căn phòng với người đàn bà chanh chua này.

Vì vậy Tiểu Chi dịu dàng cúi đầu, cảm kích nhìn đạo diễn Trịnh Thuần Hải một cái rồi chủ động bước đi phía sau ông.
Cả căn phòng khi nãy còn đông đúc người, chỉ mấy phút sau đã nhanh chóng rút đi hết.

Trong căn phòng chỉ còn lại một mình Lý Xuân Nhi đứng lại đầy tủi nhục và tức tối.

Hôm nay lúc cô đến đây được cung phụng, ngạo nghễ trong ánh mắt đầy ngưỡng mộ của những diễn viên khác.

Nhưng Lý Xuân Nhi không ngờ được, đến cuối cùng của buổi thử vai cô lại phải chịu đựng nổi sỉ nhục to lớn này.
Dựa vào đâu chứ? Vì sao cô lại phải nhận cái vai nữ thứ, còn con nhóc không tên không tuổi, không tài năng như Tiểu Chi lại có thể đạp lên đầu cô mà có được vai nữ chính của bộ phim “Phi Thuyền”.
“Lão già Trịnh Thuần Hải là một thằng ngu”
Lý Xuân Nhi tức giận hét lớn rồi đánh vào trong không khí.

Động tác tay quá mạnh khiến cô theo quán tính mà tự ngã nhào về phía trước.

Hông đập vào cạnh bàn, Lý Xuân Nhi đau đến phát khóc.
Cô càng nghĩ càng thêm ấm ức, không được.

Cô không thể nào để vai nữ chính Đông Hoa Hoàng Hậu bị lấy mất như vậy được.

Cô nhất định phải cướp lại nó cho bằng được.

Ánh mắt của Lý Xuân Nhi trở nên sắc bén, đầy hung dữ.

Cô nàng gạt nước mắt, lấy điện thoại ra, nhấn nút gọi đi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.