Đọc truyện Từng Bước, Từng Bước Quên Đi Anh – Chương 8
_ Anh đến rồi à?
_ Ừ, có chuyện gì mà kêu tôi thế?
Đối với cô, anh luôn là thần hộ mệnh, nhưng với anh cô vừa là thiên sứ vừa là liều thuốc độc chết người.
_Không có, chỉ muốn khen thưởng anh thôi, chuyện lần này anh làm rất tốt.
_ Cô cũng đã nắm hơn nửa cổ phần của Thành Thế, vậy bước tiếp theo có phải là ngậm nó vô miệng không?
Cô nhìn anh, quả thật trên đời này chỉ có anh là biết cô nghĩ gì, cũng là người làm cô hoàn toàn tin tưởng. anh biết rõ cô định làm gì, cho dù là điều xấu xa nhất, anh nhất định sẽ không cản cô, sẽ làm mọi cách để giúp cô thực hiện.
Không biết từ khi nào, cô luôn có cảm giác lệ thuộc vào anh, nhưng cô biết chắc rằng nó không phải tình yêu.
Có thể con người là một động vật ích kỉ, không có tình cảm nhưng lại chẳng muốn mất đi, năm dài tháng rộng, nó bỗng chốc dưỡng thành thói quen. Rồi dần dần trở thành thân thuộc, dù lý trí có vạn lần khuyên răn thì cảm xúc vẫn bảo chẳng thể buông tay.
Cô chỉ ngẩn ngơ giương mắt, anh bước đến gần chỗ bàn, đưa tay xoa nhẹ đầu cô.
A, đã lâu lắm rồi chẳng có ai xoa đầu cô như vậy đâu.
Là ai? Là ai của năm đó từng nói với cô hứa sẽ chăm sóc cô suốt cả đời?
Là ai đã từng chờ cô dưới cơn mưa đầu hạ? Là ai đã ấm áp dắt cô chạy dài trong màn đêm?
A, cô nhớ người ấy, đã mấy năm rồi, người ấy rời bỏ cô đi lâu như thế, có chút nào nhớ cô không, có còn nhớ giây phút xoa đầu cô không, có hạnh phúc hay không?
Nếu như không có người ấy trong cuộc đời này, cô sẽ đi về đâu đây…
Phan Hạo nhìn cô thất thần, đôi mắt xa xăm vào khoảng trời nào đó, đôi tay xoắn lại với nhau, cổ họng bỗng bậc lên tiếng nấc, hắn biết cô bây giờ đang rất thương tâm, người cũ là vết dao trong lòng, là một lời giải vĩnh viễn không bao giờ có được.
Chỉ là anh cố chấp mong chờ một ngày cô thực sự có thể quên đi.
Không gian im ắng được một lúc, cô bắt đầu cảm thấy không khí có phần ngột ngạt, liền hoàn hồn trở lại, đã nhiều năm như vậy, cô chưa từng muốn nhắc lại, vậy mà chỉ một hành động vô ý thế thôi cũng đủ khiến cô tâm chẳng thể tĩnh.
Cô đưa đôi tay vén loạn tóc ra sau tai, vành tai có phần thiếu sót như một dự báo cho số phận lắm truân chuyên của mình.
_ Anh sẽ giúp tôi chứ?
Cô biết, cô không thể mãi ở trong quá khứ được, vì thế cô cần đi tiếp những dự định sắp tới của mình.
_ Nhất định, chỉ cần cô muốn, tôi sẽ giúp cho cô.
Anh là dạng người không nói hai lời, dù có làm chuyện nghịch ý trời, giết người phóng hỏa, chỉ cần là cô, anh sẽ không chơi từ.
_ Tốt lắm, vậy anh bắt đầu thu mua số cổ phiếu trên thị trường cho tôi. À quên, dựa theo bảng hợp đồng này, thâm nhập vào nội bộ Thành Thế, sau đó rút danh sách khách hàng về phía công ty con của Nguyễn thị. Nhớ kĩ, phải cẩn thận, đặc biệt là đừng để lão phu nhân biết. Bà ta cũng chính là lão hồ ly có danh có tiếng, đừng xem thường.
Là con của hồ ly, nhưng Thành Ca vẫn còn quá non trẻ, việc nhờ người khác quản lí đã dẫn đến thói dựa dẫm, thậm chí có một số việc, tự quyết định, chọn phương án cũng là một vấn đề nan giải.
Lão phu nhân từng là một nữ thương gia, một tay chèo chống Thành thế, ít nhiều cũng hiểu chút thủ đoạn trên thương trường.
Quả thật, một khi làm kinh doanh cũng như phi tần sống trong hậu cung, không chiến đấu thì chỉ có thể ngồi đó chờ người khác giẫm bẹp dưới chân đi.
Đừng nói, Thành Thế làm ăn trong sạch, không ít công ty khác cũng từng bị thu mua một cách bất công, pháp luật ở đây không giải quyết được cái gì cả.
Ngươi có tiền, có quyền, mọi thứ se do ngươi sắp xếp, ngược lại, ngươi làm ăn chân chính, các thế lực khác không ngừng chèn ép, cũng dẫn đến hậu quả sau này tiếc nuối.
Ở xã hội này, thương nhân càng phải có quan hệ với quan chức, người có tiền nịnh bợ người có quyền, người có quyền sống giàu sang trên lưng những đồng tiền dơ bẩn.
Không ít đối thủ cạnh tranh của Thành Thế đều phá sản, không phải chỉ bị quan chức chèn ép, mà còn nhờ những thủ đoạn của lão hồ ly.
Quả thật, từ khi Thành Thế được thành lập, đến đời của ba Thành Ca đã bắt đầu có mối quan hệ vững chắc với chính phủ, thế lực trên quan trường cũng được bồi đắp triệt để, trên các diễn đàn chính trị dường như việc xuất hiện của Thành lão gia cũng trở nên quen thuộc.
Đáng tiếc giữa lúc hưng thịnh nhất, thậm chí còn đang có kế hoạch tiến công vảo bộ máy nhà nước, nắm giữ một chân trong trung ương, mà trời khéo đùa, tai nạn giao thông diễn ra khi ba của Thành Ca trở về mừng sinh nhật con giữa đem mưa.
Chiếc xe bị mất lái, ngay lúc ấy, chiếc xe đâm vào ven đường rồi nổ tung, thời ấy, chuyện này trở thành tin tức chấn động một thời.
Giữa lúc ấy, nền kinh tế thế giới đang trong con đường suy thoái, ảnh hưởng lớn với giá cổ phiếu trong nước.
Khi ấy, Thành Thế đang trong giai đoạn nguy khó, mẹ Thành Ca mang theo con thơ bước vào hội đồng quản trị.
Dù gặp nhiều phản đối, nhưng với năng lực cùng bản lĩnh của mình, sau 2 năm đã dưa Thành Thế bước vào ổn định và phát triển còn hơn xưa.
Khi đó, theo mối quan hệ chính trị đã có sẵn, bà dẩn trở thành một người hoạt động trong giới, đi theo con đường của chồng, trở thành ủy viên quốc hội. Mãi đến sau này khi giao lại Thành Thế cho con, bà mới rút lui khỏi bộ chính trị.
Khi đó bà trở thành hình mẫu nữ cường nhân, dần dần trở thành tấm gương cho phụ nữ thế hệ đó noi theo giành bình đẳng. Các cuộc cải cách vào thời kì đòi quyền nữ giới diễn ra đông đảo, bà trở thành đầu lĩnh, danh tiếng trở nên vang danh một cõi.
Bởi có thực quyền trong tay, trong kinh doanh luôn có mờ ám, bà đã đem quyền lực đi trấn áp những con tốt, đem bàn cờ qui về một mối. Khi đó mặc dù là người già hay trẻ nhỏ đều trở thành vật uy hiếp không khoan nhượng của mình.
Giờ đây, bề ngoài bà đã không còn quyền hành nhưng các chính trị viên chủ chốt đều lag người của bà hoặc có quan hệ tốt, cộng thêm cơ sở ngầm bà bố trí hơn mười mấy năm nay nên thực lực bà vẫn còn rất vững. Việc ngậm Thành Thế trên tay bà là một việc vô cùng khó khăn.
Bà có thủ đoạn của bà, cô có tâm cơ của cô, nhưng cô không có quyền lực chính trị, nhưng có thể nắm bắt nhược điểm của bà, đó là đứa con trai duy nhất, đáng tiếc lại khờ dại của bà. Thành thế rơi vào tay Thành Ca không biết bao lâu sẽ lụi tàn nếu không được bà chống đỡ những năm nay.
Lão hồ ly ư? Dù sao cũng đã già, bây giờ là thời đại của cô. A, thật đáng tiếc.
_ Bảng hợp đồng này? Làm sao, làm sao mà cô có được, thậm chí nó còn chưa hề có tin tức trên thị trường?