Bạn đang đọc Tu Tiên Tại Đấu Phá Thương Khung – Chương 16: Phường thị
Tiêu Viêm cầm trong tay chiếc nhẫn nhẹ nhàng vuốt vuốt chiếc nhẫn mỉm cười một cách thỏa mãn. Hắn nhìn về phía trung quanh thì thấy hang loạt cửa hàng. Những cửa hàng ở đây đều được thiết kế theo kiểu Trung Quốc cổ đại, Tiêu Viêm cũng không có chút kinh ngạc gì bởi vì hắn đã chấp nhận một điều mình tới thế giới này. Hắn khe khẽ lẩm bẩm nói: “Lão sư chúng ta đi đến phường thị này xem!”
Dược Lão ho khan nói vọng vào lòng của Tiêu Viêm: “Đây là phường thị của Tiêu gia a!” Nghe thấy thế Tiêu Viêm ngẩn người. Hắn cười khổ gãi gãi chiếc mũi của mình. Hắn tiến về phía bên trong phường thị.
Trong phường thị lúc này tấp nập người đi lại mua bán. Nhiều người thấy được Tiêu Viêm thì đều tỏ ra ánh mắt kỳ quặc nhìn hắn. Một số người còn bàn tán bàn lui gì đó làm cho Tiêu Viêm có chút khó chịu.
“Tam thiếu gia, ngài đến khu buôn bán, là để mua vài vật sao?” Lúc Tiêu Viêm luồng người làm hoa mắt, thanh âm cung kính từ phía sau truyền đến.
Nghe thanh âm này, Tiêu Viêm quay đầu lại, bảy tám đại hán mặc Tiêu gia thống nhất trang phục đang đứng, mà người nói chuyện, là một vị đầu lĩnh ba mươi tuổi tráng niên nam tử, trên ngực nam tử đeo một cái huy chương, trên huy chương có sáu viên kim tinh, hiển nhiên, hắn là một lục tinh đấu giả.
Nhìn Tiêu Viêm nghi hoặc ánh mắt, nam tử hàm hậu cười, cung thanh nói: “Tam thiếu gia, ta gọi là Bội Ân, là hộ vệ đội trưởng của tộc trưởng đại nhân, chuyên môn hộ vệ an toàn của khu buôn bán, a a, sinh nhật năm trước của thiếu gia, Bội Ân cũng từng gặp…”
“Nga, thì ra là Bội Ân đại thúc a.”
Tiêu Viêm mỉm cười nhìn về phía Bội Ân đại thúc. Tiêu Viêm chớp mắt một cái, tuy không có ấn tượng gì với vị đại hán này, bất quá lời giới thiệu vừa rồi của hắn, cũng làm Tiêu Viêm nở nụ cười.
Tiêu Viêm tiếp tục nói: “Bệnh ta đã khói nên muốn ra ngoài đi lại một chút cho thư thái!”
Một tiếng gọi đại thúc, làm nụ cười trên mặt Bội Ân nhiều thêm vài phần, đồng thời cũng càng thêm nhiệt thiết, gật đầu cười nói: “Vậy tam thiếu gia tùy ý mua sắm đi, trong khu buôn bán đều có người của chúng ta, nếu có việc gì, kêu một tiếng là được.”
“Mạt Lí, mang hai người đi theo Tam thiếu gia, cảnh cáo mấy tên trộm vặt, nếu ai dám động đến Tam thiếu gia, sau này cũng không cần lăn lộn ở đây nữa.” Nhìn thiếu niên biến mất, Bội Ân quay đầu lại quát khẽ, khuôn mặt hàm hậu cũng biến mất, trong tích tắc hóa thành tinh kiền.
“Vâng, đội trưởng!” Một đại hán trầm giọng gật đầu, vung tay lên, mang theo hai người nhập vào dòng người.
“A a, Tam thiếu gia đối đãi người khác thật ôn hòa, thực sự làm cho người ta thư thản…” Nhìn ba người lẫn vào dòng người, Bội Ân cười cười, rồi lập tức tiếc hận thở dài: “Thiếu niên tốt như vậy, đáng tiếc, ai…”
Tiếc nuối lắc lắc đầu, Bội Ân mang theo thủ hạ tiếp tục đi tuần…
…..
Tiêu Viêm cảm thấy có ba người đi theo mình nhưng hắn chẳng thèm để tâm. Tiêu Viêm nhanh chóng tiến về một gian hàng. Hắn thấy một cửa hàng bàn rất nhiều những viên tinh hạch đủ các màu. Tiêu Viêm biết được thứ này ở thế giới này gọi là ma tinh.
Ma hạch, ở trên đấu khí đại lục cũng được gọi là ma tinh. Tên như ý nghĩa, đây là một loại năng lượng tinh hạch bên trong cơ thể ma thú, bên trong tràn ngập thiên địa năng lượng cực kỳ cuồng bạo, đối với loiaj năng lượng này, cho dù là một đấu vương cũng không dám mạo hiểm bạo thể nguy hiểm, đem nó mạnh mẽ hút vào.
Tuy ma hạch không thể trực tiếp hấp thu, bất quá nó cũng là tài liệu chính không thể thiếu khi luyện dược, ma hạch trải qua bí pháp của luyện sư luyện chế, sẽ thần kỳ bị một số dược thảo trung hòa cuồng bạo thuộc tính, cuối cùng trở thành các loại linh dược tăng lên thực lực làm mọi người mơ ước, giá cả nhất thời tăng vọt!
Còn có, ma hạch còn có thể gia trì trên vũ khí, vũ khí được ma hạch gia trì, phá hư lực không chỉ tăng thêm một bậc, mà còn có tăng phúc đấu khí mê người đặc hiệu, rất được đấu giả giai tầng trên đấu khí đại lục truy đuổi.
Đương nhiên, trừ vũ khí, ma hạch cũng có thể gia trì trên khôi giáp và một số vật phẩm, giúp chủ nhân mang đến phòng ngự lực mạnh mẽ, giúp cho người ta lúc đối mặt với nguy hiểm thì có thêm vài phần bảo hộ sinh mạng
Nhiều đặc hiệu như vậy, tự nhiên sẽ khiến a hạch trở thành tài liệu được đấu khí đại lục hoan nghênh nhất, không chỉ có đấu giả, ngay cả luyện dược sư tôn quý, cũng thường xuyên đi khắp mọi nơi tìm kiếm cao cấp ma hạch, để luyện chế đan dược cấp bậc càng cao.
Dưới tác động của loại triều lưu này, ma hạch trên đại lục, cơ hồ hàng năm đều ở trạng thái không đủ đáp ứng nhu cầu, ma hạch cao cấp bậc chỉ cần xuất hiện tại đấu giá hội hoặc các nơi khác, lập tức sẽ bị người ra giá ua đi.
Sự quý giá của ma hạch, tự nhiên sẽ tạo nên rất nhiều dong binh đoàn chuyên lấy việc giết ma thú mà sống, bất quá, thu được ma hạch, cũng không phải là một việc dễ.
Đầu tiên, ma thú không chỉ có thực lực cường hãn, hơn nữa dị thường xảo trám bởi vì bản tính hung ác cùng với cách công kích đặc thù, ma thú thường mạnh hơn so với đồng cấp bậc nhân loại cường giả. Cho nên, muốn một mình giết chết một ma thú đồng cấp, không có thực lực xuất chúng, rất dễ trộm gà không được mà còn mất gạo (DG: Nguyên văn là thâu kê bất thành thực bả mễ. Không rõ lắm nên dịch tạm như vậy)
Tiếp theo, cũng không phải trong cơ thể ma thú nào cũng có ma hạch loại năng lượng kết tinh này, giống như một loại tỷ lệ, đôi khi, một dong binh đoàn lấy một nửa số người bị thương để đánh chết một con ma thú, nói không chừng, sẽ không có thu hoạch gì, loại việc này, tại đấu khí đại lục cũng không phải lần đầu tiên, không tính là ngạc nhiên…
Bởi vậy, giá của ma hạch trên đấu khí đại lục, đều là rất cao
Hắn nhẹ nhàng chạm tay lên một viên ma tinh thì giật mình nghe thấy một âm thanh vang lên trong đầu. Âm thanh này phát ra làm cho Tiêu Viêm cực độ mừng rỡ: “Cảm nhận thấy vật phẩm có trong tay nguyên năng có hay không chuyển hóa thành nguyên năng…”
Khi Tiêu Viêm đang thất thần thì bị một âm thanh vang lên đánh ngắt quãng nói: “Tam thiếu gia đây chính là hỏa hệ ma tinh của yêu thú hỏa miêu cấp một!” Nói đến đây trung niên nhân nhìn về phía Tiêu Viêm mỉm cười nói: “vì khối ma tinh này, Tiêm Nha dung binh đoàn chúng ta, phải phục kích ba ngày, giết chết năm con hỏa miêu, mới có được một viên ma tinh này… Nếu thiếu gia muốn ta sẽ để ngài 500 kim tê”
Tiêu Viêm hừ hừ nói: “Ông chủ ông bán quá đắt đó có thứ này mà đáng giá 500 kim tê sao? Ông chủ đừng cho ta ngốc nha ma tinh cấp một chẳng qua là có giá từ bốn trăm đến bốn trăm rưỡi mà thôi!”
Khóe miệng giật giật, trung niên nam tử cười khan hai tiếng, hiển nhiên không nghĩ đến thiếu niên trước mặt lại am hiểu về thị trường và ma thú như vậy, lập tức nói: “Bốn trăm bảy đi, không thể ít hơn, dù sau huynh đệ bọn ta cũng phải sinh sống…”
Tiêu Viêm chỉ về phía toàn bộ ma tinh trên chỗ đó lên tiếng nói: “Nếu ngươi để cho ta giá 430 kim tê ta sẽ mua toàn bộ số ma tinh này thế nào?”
Trung niên nam tử lắc lắc đầu nói: “Tiêu Viêm thiếu gia bốn trăm năm mươi kim tê đi!” Tiêu Viêm không nói quá nhiều chỉ lắc lắc đầu rời đi. Trung niên nhân thấy vậy vội vàng hô lên: “Tiêu Viêm thiếu gia ngài chờ một chút!”
Tiêu Viêm miệng hơi nhếch lên. Dược Lão hô lên trong lòng Tiêu Viêm hỏi: “Viêm tử ngươi mua làm gì nhiều ma hạch như vậy!?”
Tiêu Viêm cười đáp lại nói: “Lão sư thứ này cực kỳ hữu ích với ta a!”
Sau khi giao dịch xong Tiêu Viêm cất toàn bộ ba mươi viên ma tinh vào trong túi của mình.
“Hắc, Tiểu viêm tử, không tệ lắm, mua một đồ vật cũng phải hẹp hòi như vậy.” Lúc xoay người, thanh âm dược lão hài hước vang lên trong lòng.
“Đám gia hỏa đó đều là gian thương, chỉ cần thấy ngươi đối với vật gì có hứng thú, vậy vỗ ngựa tăng giá, ta không muốn mất tiền oan…” Tiêu Viêm nhếch miệng kéo lên.