Tu La Giới Chí Tôn

Chương 119


Đọc truyện Tu La Giới Chí Tôn – Chương 119

Nếu có thể xuất hiện Đan Vũ thì việc những người này tự ý xong vào Thiên Trì cũng có thể xem xét, nàng thầm nghĩ như vậy.

Bên trong Linh Trận Tinh gia vẩn ngồi khoanh chân hắn một lúc luyện hơn 10 lò đan dược đối với tình trạng của hắn như cũng có chút miễng cưỡng.

Còn bên trong hồ nước của thiên trì Võ Thừa vẩn nằm đó sắc mặt biến đổi liên tục, mỗi khi đồ án mặt quỷ kia hiện lên là gương mặt hắn lại vặn vẹo một lần.

Trên bầu trời Đan Vân mỗi lúc càng thêm dài đặc thỉnh thoảng có một tia sét nhiều màu như cự long uốn lượng bên trong tầng mây.

Xoẹt xoẹt xoẹt…

Bổng nhiên dường như có thứ gì đó từ biên trong Đan vân rơi xuống.

Nử tử bạch y đưa tay bắt lấy sau đó nàng mở lòng bàn tay ra, xuất hiện trong tay nàng là một viên đan dược màu hồng nhạt to cở đầu ngón tay cái, có một vài nét hoa văn cực kì sống động.

– Đan dược tứ phẩm thượng giai.

Huyền lão rung rung thân hình đi đến giọng nói khàn khàn kích động lên tiếng.

Đôi mắt tất cả mọi người ở đây đều to tròn mở lớn dường như không thể tin được.

– Mưa Đan thật sự là mưa đan…

Ngay sau đó ai cũng thấy được từ trên đám mây nhiều màu kia nhất thời rơi xuống rất nhiều những hạt to nhỏ khác nhau lớn cũng bằng tay cái nhỏ cũng bằng hạt gạo đổ xuống như một cơn mưa rào nhưng khác ở chổ những hạt rơi xuống toàn là đan dược, đủ màu đủ sắc, hương thơm lang tỏa khiến người ta không khỏi hít sâu vài hơi thư thái tuyệt vời.


Cảnh tượng rung động lòng người tưởng chỉ có trong truyền thuyết lại xảy ra khiến cho toàn thể Lưu Nguyệt Tông đệ tử dân lên sự sôi trào mãnh liệt..

Tinh Gia khẻ mở mi mắt liếc nhìn những người bên ngoài đang dùng mọi loại thủ đoạn để hứng lấy đan dược rơi xuống thì khóe miệng nhếch lên. Tất nhiên là như Huyền lão nói, là do hắn cố ý thả ra Đan vân mới có hiện tượng Đan Vũ xuất hiện. Cũng xem như là có cái ăn cái nói về việc bọn họ tứ ý xong vào Thiên Trì của tông phái người ta.

– Hả.. là Đan Vũ sao..?

Đột nhiên một âm thanh có phần kinh ngạt vang lên, cùng lúc đó hai thân ảnh từ trong hư không vặn vẹo bước ra, hai người này một lão giả tóc bạc một nử nhân dung mạu tuyệt sắc chính là lão giả kia cùng Tử Điệp của Độc Tà Tông.

Hai người này vừa xuất hiện lập tức đưa tới sự chú ý của tất cả những người ở đây, Tinh Gia cũng khẻ nhíu mài nhìn lên bầu trời.

– Độc Thiên Lão Quỷ.

Gương mặt của nử tử bạch y trở nên ngưng trọng cái tháp màu trắng lúc trước đánh vào màng linh trận của Tinh Gia lặp tức được nàng tế ra.

– Tiểu Thiên Nga lâu rồi không gặp.

Lão giả gương mặt có chút ý vị tươi cười nhìn về phía nử tử bạch y lên tiếng.

Sắc mặt những người khác của Lưu nguyệt tông, ba phó tông chủ của ba ngọn sơn lĩnh trong đó có Trúc Vũ Hy sắc mặt mỗi người đều ngưng trọng khi nghe nói tới danh hiệu của lão giả kia thì con ngươi co rụt lại.

– Là lão bất tử của Độc Tà Tông hắn không phải đã xuống mồ rồi sao..?

Lặp tức có người kinh hô, người này 50 năm trước nghe nói đã tọa hóa không ngờ vẩn còn sống, thực lực người này đã tiến vào Kim Cang cảnh, nhưng đều đán ngại nhất là khả năng dùng độc công của hắn, nghe đồn có lần lão đại chiến với một võ giả cùng cấp, vung tai khói độc tràng ngập thiên địa khiến cho cả một vùng đất hóa thành vàng úa mất sinh cơ, độc chết cả vùng thiên địa, dĩ nhiên cường giả giao chiến với hắn cũng không thoát khỏi. Thế nhưng vì luyện độc công nên cơ thể người này cũng mang di chứng làm cho hắn một lần bế quang độc khí công tâm mà vẫn lạc, vậy mà hôm nay lão lại hoành không giáng lâm ở Lưu Nguyệt Tông mọi người không kinh hãi cũng là chuyện lạ.


– Ta không đến Tông môn của các ngươi đòi công đạo vì sao lại chiếm nơi đệ tử chúng ta tu luyện còn nhiều lần ra tay, hôm nay ngươi lại chủ động đến đây muốn gây chiến sao.?

Nử tử bạch y giọng nói bình thản lên tiếng thế nhưng có thể thấy linh lực quanh thân nàng đã bàng bạc hiện ra hiển nhiên muốn xuất thủ.

Độc Thiên Lão Quỷ thở dài một tiếng mang theo một sự mệt mỏi nhưng ánh mắt lão lại như tinh không trong suốt.

– Ta không có ý tới đây gây sự, ta đến là để muốn mời vị kia đi.

Hắn chỉ tay về phía Tinh Gia đang khoanh chân ngồi trong màng linh trận.

– Hay là muốn bắt người.?

Nử tử bạch y mài liễu dựng lên không kiên nể đáp.

– Chúng ta không thể thương lượng một chút sao.?

Lão giả lại thở dài đáp.

– Hừ… hôm nay ngươi đã có bản lĩnh một mình đến đây, bản thân ngươi cũng chưa chắc đi được còn muốn mang người đi sao.?

Nử tử bạch y hừ lạnh một tiếng nàng lặp tức giơ tay điểm về vị trí đĩnh của tòa Thiên sơn.


Chỉ nghe Ong một tiếng lập tức có một màng sáng từ bên trên đỉnh núi lang tỏa ra rất nhanh hình thành một màng sáng bao phủ khắp vùng không gian Lưu Nguyệt Tông.

– Hộ Sơn Đại Trận.

Độc Thiên Lão Quỷ gương mặt vẩn không chút gợn sóng chỉ có đều ánh mắt hiện lên một tia sắc bén, lão cũng nhìn ra nử tử này không muốn đơn giản thả cho lão rời đi, bởi vì người đang ngồi bên dưới thiên trì kia có thể dẫn phát đan vân hiển nhiên là một Luyện dược sư thất phẩm trở lên. Nếu là như vậy thì ở phía bắc này cũng dẫn đến một hồi trấn động thậm chỉ kéo đến cả các tông phái trung cấp đến.

Luyện dược sư có không ích nhưng đạt đến trình độ thất phẩm thì rất hiếm xuất hiện. Nếu có thì lặp tức sẽ bị các thánh địa cùng thế gia, tông mông truyền thừa lâu đời ở toàn đại lục cực lực lôi kéo thậm chí có thể xảy ra đại chiến mà dành lấy người này.

Đan dược thất phẩm quá khó luyện chế, đan phương khó, dược liệu lại càng khó, mà tìm ra một người có thể luyện ra được viên đan dược thất phẩm lại càng rất khó. Thất phẩm đan cũng tương đương đã gián tiếp tạo ra được một cường giả Kim Cang Cảnh, phải biết rằng ở một nơi gọi là chiến trường uyên linh thì chỉ có cấp bậc cường giả như thế này mới có thể tọa trấn. Kim Cang cảnh cường giả quá trọng yếu nếu như một thế lực có người luyện ra được thất phẩm đan dược thì có thể thấy tương lai thế lực đó cường đại cở nào.

Độc Thiên Lão Quỷ không xoay đầu lại nói với tử Điệp.

– Ngươi đứng sang một bên.

Âm thanh lão mang theo chút nhu hòa cùng cưng chiều có lẽ tình cảm hai người có chút xâu xa.

Tử Điệp nử tử biểu tình không đổi chỉ nhẹ gật đầu rồi không nói gì thêm nửa.

Cùng lúc đó bạch y nử tử đã đánh tới nàng nhanh chóng bấm quyết không gian quanh nàng mỗi lúc càng trở nên vặn vẹo, sau đó nàng cách không điểm ra một chỉ.

Ong thiên đị chấn động nhẹ một cái giữa nàng vài Độc Thiên Lão Quỷ như xuất hiện một không gian riêng, hiển nhiên nàng củng biết khả năng giao chiến với Lão già này sẽ xuất hiện ảnh hưởng người đang luyện dược bên dưới, hơn ai hết nàng rất muốn người kia có thể ra tay luyện cho nàng một viên đan dược có chút đặt thù.

Độc Thiên Lão Quỷ bị bao phủ bởi tiểu thế giới kia hắn cũng không hoảng hốt hình như đã liệu được việc sẽ xảy ra như vậy.

Chỉ thấy nử tử bạch y khẻ động thân hình, lặp tức sau lưng nàng mọc ra 4 cái cánh màu trắng tinh khôi vô cùng tráng lệ, khi 4 cánh nàng hiện ra một cổ ba động Kim Cang cảnh không còn nội liểm mà đả tuồn trào ra ngoài, tóc đen loạn vũ lúc này nhìn nàng giống như một thiên sứ hạ phàm không nhiểm chút bụi trần.

Vù.. cánh trắng vổ nhẹ, lặp tức chỉ còn lại tàng ảnh nàng ở đó đứng im. Lúc xuất hiện đã đứng cách Độc Thiên Lão quỷ không đến 100m. Một chỉ lặp tức bị nàng điểm ra.


Chíu….

Âm thanh xé gió vang lên, tia ánh ánh từ đầu ngón tay thon dài của nàng bắn ra mua đạo bạch quang rất nhanh hóa thành một con thiên nga, nó không ngừng hóa lớn khi còn cách đối thủ 30m nó đã lớn bằng một người trưởng thành khí thế vô cùng mạnh mẽ đánh tới.

Độc Thiên Lão Quỷ gương mặt khôi đổi hắn vung hai tay trước người sau đó hung hăn kéo mạnh một cái, hư không phía trước trở nên vặn vẹo, một bàn tay màu xanh lá cây hư không lao ra tát thẳng lên người con thiên nga phía trước.

Bụp….

Con thiên nga rất nhanh bị đánh cho tiêu tán thế nhưng bàn tay màu xanh kia vẩn giữ khí thế áp đảo tiếp tục vồ tới bản thể của nử tử bạch y.

Nàng phất tay, cái tháp được nàng cầm trên tay hung hăn lao ra đập mạnh vào bàn tay kia.

Ầm… bàn tay tiêu tán. Lao Quỷ lão đảo lui về sau, sắc mặt âm trầm.

Nử tử bạch y điểm vài chỉ lên cái tháp lập tức nó hóa lớn muốn chụp xuống chấn áp Độc Thiên Lão Quỷ.

Nhìn thấy cái tháp ngày càng hóa to ra hung hăn đè xuống, Độc Thiên Lão Quỷ khẻ lẩm bẩm.

– pháp bảo của Nguyệt Sư Vương quả nhiên cường hãn.

Lão phất tay một cây cờ được ném ra xung quanh lá cờ có bao trùm sương mù màu tím dầy đặc, sau đó lão điểm một chỉ lên lá cờ màu tím kia đột nhiên sương mù vặn vèo sau đó một con Ngô Công to lớn ầm ầm lau ra quấn lấy cái tháp.

Con rếch này toàn thân màu tím, vừa nhìn là biết thân mang kịch độc trên người, cái miệng nó thỉnh thoảng rơi xuống một loại chất dịch màu vàng dường như có thể ăn mòn vạn vật.

Cái tháp đã bị trụ lại không thể tiếp tục ép xuống, sắc mặt nử tử bạch y khó coi. Nàng hư không một trảo tế ra một thanh kiếm dài hơn 1m xong đến Độc Thiên Lão quỷ.

– haiz… lap ta bị hỏng khá nặng nên xuất bản có phần chậm chạp. Lỗi chính tả cùng lặp từ hay phát sinh, ta sẻ cố gắn cập nhật sửa lỗi các người đừng nóng a đừng nóng.. hahah.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.