Đọc truyện Tu La Giới Chí Tôn – Chương 118Đan Vân Đan Vũ
– Là ta đấy cút con mẹ ngươi chổ khác.
Tinh gia âm thanh non nớt vang lên khiến sắc mặt lão giả này lúc trắng lúc xanh.
– Thằng oắc con nhà ai, ta thai mặt người lớn trong nhà dạy dỗ ngươi
Hắn lặp tức xuất thủ. Kể ra thì một người tóc bạc như hắn bị một tên hài đồng chưởi như vậy không nổi đóa cũng là chuyện lạ.
Một thủ ấn kì dị xé rách tầng mây trắng mang theo khí thế bức nhân ầm ầm hạ xuống vị trí Tinh Gia đang ngồi luyện đan,
Thân thể nhỏ nhắn có vài phần non nớt của Tinh Gia vẩn ngồi im bất động cùng con khỉ đột thân hình vạm vở như một tòa núi có một con hồ ly màu trắng cũng ngồi trên vai nó, cả hai đều ngước lên nhìn thủ ấn kia hạ xuống nhưng không có chút gì sắc thái khẩn trương.
Tinh Gia nhẹ mở mi mắt một cái khóe miệng lộ ra một vòng khinh bỉ rồi nhấm mắt tiếp tục tế luyện đan dược. Xem ra hắn rất tự tin vào Linh trận của hắn.
Lão giả xuất thủ kia thấy vậy sắc mặt càng thêm dữ tợn hai tay vung mạnh xuống một bộ dạng muốn một ấn đập xuống khiến cho tất cả những thứ bên dưới đều hôi phi yên diệt.
Xoẹt..
Thế nhưng trong lúc thủ ấn còn cách linh trận của Tinh Gia không đến 10m thì một đạo kiếm khí xé rách không gian bổ thẳng vào thủ ấn kia. Bằng mắt thường có thể thấy thủ ấn đen kịch kia bị mạnh mẻ cắt ra một rảnh rồi từ từ phân làm hai nhanh chóng tiêu tán.
Lão giả lảo đảo lui về sau sắc mặt âm trầm nhìn về phía nử tử họ Đường kia phẩn nộ hét lớn.
– Đường Mộng Thu, ngươi có ý gì.? Muốn tạo phản sao.?
Nử tử tên Đường Mộng Thu khẻ cắn môi dưới sau đó chấp tay với lão giả kia đáp.
– Mể Đa trưởng lão xin hãi bình tĩnh nghe giải thích.
– Hừ… là ngươi dẩn đám người này về, làm loạn trên Thiên Trì ta xem ngươi giải thích thế nào với tông chủ.
Hắn hự lạnh một tiếng rồi vận linh lực lại muốn ra tay tiếp. Chợt một đạo bạch quang bắn tới đây tốc độ nhanh như một tia ánh sáng chỉ lóe lên một cái khi xuất hiện đã đứng cách màng linh trận của Tinh Gia bố trí không đến 5m.
Ánh sáng tiêu tán đi lộ ra một thân nử tử có dung mạo tuyệt luân trên tráng nàng có đồ án một con thiên nga vương cánh màu đỏ lúc này nó như ẩn hiện lóe sáng, một thân bạch y mái tóc buôn xuống cái cổ cao cao toát lên một vẽ quí phái siêu trần thoát tục.
Người này vừa xuất hiện tất cả những người có mặt ở đây đều kích động cung kính hướng về phía nử tử này ôm quyền khấu đầu.
– Tham kiến tông chủ.
Nử tử này gương mặt không đổi, thần sắc lãnh đạm nhìn về phía Tinh Gia đang ngồi trong màng linh trận.
Nàng cách không vung tay đánh ra một trưởng lên màng linh trận trước mắt. Tốc độ ra tay quá nhanh khiến cho Đường Mộng Thu không kịp liên tiếng.
Ong…
Chỉ nghe ong một tiếng sau đó cả thân hình nử tử này lui về sau hơn 20m nàng mới ổn định lại được thân hình nhưng đều khiến nàng trầm xuống là màng linh trận này chỉ hơi rợn sóng một cái rồi khôi phục như củ giống như chưa từng phát sinh ra chuyện gì.
– Các ngươi là ai? Tại sao xâm nhập vào cấm địa của tông môn ta.?
Môi hồng khẻ mở, âm thanh nàng trong veo như tiếng sáo vang lên.
Tinh Gia bên trong đang tập trung nhưng cứ như vậy hắn cũng dân lên một chút khó chịu liền quát lớn.
– Chổ người lớn đang làm việc ngươi một con chim chưa đủ cánh hỏi hỏi cái gì.
Nói xong hắn lại nhắm mắt nhập định dường như luyện đan dược đang ở thời khắc mấu chốt.
Thế nhưng lời nói của Tinh Gia truyền ra ngoài khiến cho tất cả mọi người thoáng ngẩn ra một cái rồi rất nhanh gương mặt ai ai cũng hiện liên một cổ phẩn nộ.
Riêng nử tử bạch y nàng khẻ nhíu mài liễu một cái, trong tay lặp tức xuất hiện một cái tháp mang theo một khí tức có chút cổ xưa, cao cở 3 tất toàn thân tháp màu trắng bên trên đỉnh tháp có treo một mặt trăng hình lưỡi liềm.
Cái tháp này vừa xuất hiện lặp tức tỏa ra một loại khí thế chấn áp thế nhân, khiến cho tất cả mọi người có mặt ánh mắt mở to.
– Thiên Nguyệt Trấn Tháp trong truyền thiết, đây là bảo vật trấn tông, tông chủ động sát ý rồi.
Các lão giả xung quanh vô cùng kích động còn nử tử họ Đường sắc mặt tái nhợt, nàng biết bây giờ có nói gì cũng đã chậm.
Ong….
Nử tử bạch y lặp tức vung tay toàn tháp bay lên cao nhanh chóng hóa lớn ầm ầm nện xuống màng Linh Trận của Tinh gia bố trí, lần này nó không trực tiếp bị đánh bậc lại mà dường như có xu thế đánh vở màng linh trận kia.
Răng rắc, âm thanh nứt vở vang lên ánh mắt nử tử Bạch Y lóe sáng nàng cách không điểm một chỉ.
Beng…
Lặp tức màng Linh Trận đầu tiên bị đánh vở ra như tấm kính nàng vung ống tay áo định xong vào trong nhưng trong lúc đó sắc mặt nàng kịch biến, dùng tốc độ cực nhanh bay ngược về sau, chỉ thấy một màng linh trận khác dường như mạnh mẽ hơn lúc trước đánh bậc tòa tháp kia bay ngược trở ra dường như nó còn lộn vài vòng bay về phía nử tử bạch y.
Nàng bấm quyết liên tục điểm hơn 10 chỉ mới ổn định được cái tháp, sắc mặt âm trầm nhìn về phía Thiên Trì.
Bụp bụp bụp.
Bên cạnh Tinh gia liên tiếp hơn 100 viên trung phẩm linh thạch bị vở thành phấn vụng. Hiển nhiên lúc trước một kích kia đã hao không ích năng lượng của Linh Thạch.
Trên bầu trời bổng dưng xuất hiện một vầng ánh sáng 7 màu đang ùng ùng kéo đến, dị tượng thiên địa phát sinh khiến tất cả mọi người đều ngẩn đầu nhìn lên không trung.
– Là… là Đan Vân Chi Tương..
Một lão giả thất thố lên tiếng, từ trong âm thanh của lão có thể nghe được sự kích động rung rẩy. Lão khàn khàn hét lên.
– Tông chủ xin chờ giây lát.
Nử tử bạch y khi nghe lão già này lên tiếng thì dừng lại có thể thấy uy vọng của người này khá cao trong Tông môn, nàng nhẹ xoay đầu khẻ hỏi.
– Huyền lão có ý gì.
Lão giả được nử tử bạch y gọi là huyền lão lê bộ dáng lưng còng của lão đi đến giống như sấp phải lìa đời nhưng khi một bước bước ra trông như lão già bình thường sấp bước xuống mồ kia lại đi đến bên cạnh nử tử bạch y,
Một bước xuyên qua hư không.
Lão già nua ngẩn đầu đưa ánh mắt trong veo kích động nói.
– Là cơ duyên a.. là đại cơ duyên.
Nử tử bạch y khẻ nhíu mài một cái, lão giả giải thích.
– Hiện tượng Đan Vân này chỉ xuất hiện khi có đan dược thất phẩm trở lên xuất thế, kèm theo đan dược phẩm chất bậc này xuất thế là Đan Vũ.
Nói đến đây lão ngừng lại một chút như hít sâu lấy bình tĩnh nói tiếp.
– Mưa đan rơi xuống tuy có thấp hơn vài giai so với đan dược kia xuất thế nhưng phẩm chất thì phải nói là cực phẩm. Nếu người kia có ý thả đan vân kia ra làm xuất hiện đan vũ thì Tông môn chúng ta xem như đại cơ duyên a.
Nử tử bạch y gương mặt thoáng hòa hoãng một chút lúc này nàng mới nhìn về phía nử tử họ Đường khẻ hỏi.
Đường Mộng Thu thấy cục diện có chút giản ra nàng cũng thở phào một hơi đi đến chấp tay với nử tử bạch y.
– Tham kiến Tông Chủ.
Nử tử bạch y khẻ gật đầu nàng hỏi.
– những người kia là ngươi mang về sao.?
– Đúng vậy tông chủ, nhưng ta không nghĩ họ..
Nói đến đây nàng có chút lúng túng. Thiên Trì trên thiên sơn lĩnh là căn cơ của tông môn nàng vốn định khi về đến đây sẽ mang Tinh Gia vào trong động phủ của nàng, nơi đó cũng có một cái ao nhưng dĩ nhiên không bằng nơi này. Thiên Trì chỉ những ai có đại công lặp được, hoặc là sấp đột phá Kim Cang mới có thể có một lần trong đời ngâm mình.
Đường Mộng Thu chần chờ một chút liền cắn răng nói.
– Ta đồng ý đổi một lần bế quan trong thiên trì thăng cấp của ta cho người kia, kính mong Tông chủ chấp thuận.
Nử tử bạch y liếc nhìn nàng một cái.
– Lai lịch họ thế nào.?
Đường Mộng Thu ngẩn ra một cái sắc mặt khó coi sau đó kể lại toàn bộ quá trình gặp mặt với Tinh Gia cùng Võ Thừa. Khi nghe Đường Mộng Thu nói Võ Thừa dùng thân thể thu hút hết đám Ong khiến cơ thể bị đốt đến không đi-m hết số kim độc trên người thần sắc nử tử Bach y, và lão giả còng lưng kia hiện lên một tia dị sắc.
Hơn ai hết hai người bọn họ hiểu về loại Ong này,Lão giả khàn khàn nói.
– Lôi Độc Phong là một loại đặc biệt, chúng là dị chủng do thiên phạt sinh ra bên trong cửu tuyền ở Thâm Uyên Đại Lục. Độc tố cùng tốc độ của nó là một chuyện làm cho các cường giả gặp phải vô cùng đau đầu. Vì là dị vật có hắp thụ thiên lôi nên chúng có thể chất vô cùng đặc thù.chất độc khi ở một lượng nhất định sẽ ăn mòn cả Linh hồn. Có người nói nếu cường giả Kim Cang Cảnh bị Ong này đốt trên dưới 10 vết, nếu không chửa trị kịp thời. độc tố có thể phá hủy lục phủ ngủ tạng và phá nát linh hải trong 4h khiến họ vẩn lạc.
– Ngươi nói hắn bị đốt trên dưới vài trăm sao..?
Nử tử bạch y cũng động dung, nếu là vậy thì người kia hẳn phải chết không thể ghi ngờ, thế nhưng dường như sinh cơ hắn vẩn không tiêu tán mà ngược lại đang bùng phát dữ dội.
Nàng nhìn về phía Thiên Trì rồi nhìn đan vân đang muốn phủ kín cả một vùng thiên địa.
– Thì ra là vậy, người kia lại muốn luyện đan dược cứu hắn hiển nhiên phẩm chất đan dược ích nhất cũng phải dẩn phát được đan vân.
Nàng hiểu ra thần thái hòa hoảng đi nhiều. Nhưng vẽ mặt có phần đâm chiêu nhìn lên trời.