Tứ Đại Yêu Tinh Lanh Chanh Và Tứ Đại Chúa Tể Băng Giá Lạnh Lùng

Chương chương 6 : Đề phòng trước khi quá muộn .


Bạn đang đọc Tứ Đại Yêu Tinh Lanh Chanh Và Tứ Đại Chúa Tể Băng Giá Lạnh Lùng: Chương chương 6 : Đề phòng trước khi quá muộn .

Sáng hôm sau , vẫn như mọi khi , mọi thứ bình thường hết . Trời nắng nhẹ , gió phơn phớt thổi thật là thoải mái . Nhưng các cô nàng bị xâm phạm kia mà thấy thoải mái thì ………. ( thì gì thì cho các bạn thỏa sức tưởng tượng còn t/g xin rút ) .
Sáng ra mặt Châu đã hầm hầm như mặt sát thủ ấy , còn Anh thì mặt giống mặt người ngủ 999 thế kỉ mới dậy vậy đó rũ rượi tới khủng khiếp , ai nhìn vào cũng tưởng Anh bị hành hạ kinh khủng lắm mới thảnh ra như vậy . Còn Trân thì như người vừa đưa đám về . Có mỗi Di là vẫn vui vẻ , cười tươi như hoa . Zaifull đưa mấy cô thư kí của mình tới trường . Vào lớp tất cả đều nghe cô giáo giảng bài còn mấy người kia ngồi chửi nhau té tác bằng cách gửi thư và khi bị cô giáo phát hiện thì bị bắt ra đứng ở hành lang , nhưng lại không bắt zaifull ra đứng vì ai mà dám đụng tới mấy tên đó thì ……. , với lại bà giáo này cũng mê mấy ông học sinh này dữ lắm ( đúng là cái loại máy bay già mà còn mê trai đẹp ) . Zaifull đã xin cho rồi nhưng Minhax chả thèm đàng này còn bảo rằng mình có lỗi nên bị phạt như vậy là rất đáng đời . Nên ra đứng ngoài hành lang , thực ra Minhax ghét zaifull tới tận xương tận tủy rồi nên không muốn nhìn thấy mấy tên đó dù một giây một phút nào nữa , nếu được vậy thì bắt bọn nó xuống ruộng cấy hay đi lao động cái trường khủng bố này thì ọn nó cũng xin nhận . À mà không chỉ có mấy má Minhax kia thôi còn má Di thì không thế vì má cũng không ghét Khoa cho lắm , nên hồi nỹ được tên đó xin cho và bà giáo chấp nhận thì vui lắm vì khỏi phải đứng ất mặt nhưng mấy con bạn kia lại một mực nhất quyết xin chụi phạt nên nó phải ra với bạn của nó chứ . Còn mấy ông zaifull kia thì biết được múc đích của bọn nó nên không cho bọn nó được toại nguyện . Mấy ổng này cũng nói là Minhax kêu như vậy là đúng làm sai thì phải chụi phạt nên cũng lùi lũi đi ra hành lang với bọn nó . Thế là dù có bị phạt đứng ngoài hành lang mấy người đó vẫn chửi nhau như thường .
Cuối cùng giờ ra chơi cũng đã tới . Học sinh nô đùa khắp mọi nơi . Minhax lôi nhau ra căn tin của trường ăn vặt . Thấy sự khác thường nơi chỗ mấy con bạn lại còn cộng thêm mấy ông cao to đen thui đứng ngay sau Anh nên Di không khỏi ngạc nhiên . Còn mấy má kia thì chẳng nói chẳng rằng , mặt mũi buồn rười rượi , ngồi im ăn phần của mình . Những việc xảy ra tối hôm qua làm bọn nó mất hết vui .
– nè tụi bay bị sao vậy , sao mà im lặng thế , có chuyện gì à , nói nghe coi – Di tò mò gợi chyện .
– tao bị tên đó kiss – Anh , Châu , Trân đồng thanh .
– gì cả 3 bọn mày – Di .
– ủa bọn .. bọn mày cũng – 3 con đồng thanh tập 2 .
– cả ba bọn mày không giữ được nữa sao – Di .
– đó là hình phạt của bọn tao , hic hic .- Châu than vãn .
– ai ngờ tên đó biến thái như vậy – Trân .
– bọn này đúng là cái loại hotdog mà , huhu – Anh .
– vậy còn mấy ông cao to sau mày là ai vậy , Anh – Di hỏi .
– hừ là người của tên điên khùng biến thái đó , hắn kêu mấy tên này trông nom tao vài ngày – Anh .
– sướng vậy còn gì – Di kêu .
– sướng cái mả mẹ nhà mày í – Anh cãi – mày thử tưởng tượng coi mọi hoạt động của mày đều bị người khác nhìn thấy , vậy thì có thoải mái không – Anh .
– ừ cũng đúng – Di gật gù .
-vạy còn mày thì sao – Châu hỏi .

Di cúi mặt xuống , bọn kia thấy hơi lo lo .
– nè đừng có bảo là mày cũng bị giống tụi tao đó nghe – Trân .
– tao không bị giống tụi mày – Di .
– mày là sướng nhất trong nhóm đó – Anh ngưỡng mộ .
– tao đang lo là không bít tao có bị giống tụi bay không nữa – Di bí xị .
– mày chưa bị giống bọn tao thì chắc là sau này cũng sẽ bị quá – Châu .
– mày phải cẩn thận – Anh nhắc nhở .
– phải đề phòng , cảnh giác trong mọi trường hợp có thể sẽ xảy ra – Tân khuyên .
– yên tâm tao sẽ đề phòng mà – Di .
– chúc mày an toàn – 3 đứa đồng thanh nhìn Di như thể là nhỏ sắp ra chiến trường vậy đó . Rõ khổ .
( …….. mình không có nhiều thời gian để viết hết cả chap được nên , mỗi ngày mình sẽ chỉ có thể viết được một ít , mong các bạn nhớ đọc truyện của mình hằng ngày để không bỏ lỡ nội dung nhé , ở những chap trước cũng vậy , nếu bạn nào chưa đọc xong hết nội dung của mấy chap đó thì nhớ đọc lại để tránh việc không hiểu nội dung nha . Cảm ơn các bạn đã ủng hộ chuyện của mình . Thank you very much everyone ^ – ^ )
Tối hôm đó Di tự dưng dở chứng , sao lai dở chứng các bạn đọc típ nè . Di bước xuống mà thay vì mặc chiếc đầm xanh dễ thương như mọi khi thì cô nàng lại đi giày bốt kín , mặc quần len dày cộp , mặc một chiếc áo khoác dày ơi là dày , đầu đội mũ len chùm hết cả tóc lun , mắt đeo kính râm đen xì , mặt bịt khẩu trang . Tóm lại Di mặc quần áo mà cứ như là mặc áo giáp vậy đó , cô nàng mặc kín tơi nỗi 1 sợi tóc thôi cũng không nhìn thấy . Mà giờ đang là mùa hè nóng dã man như vậy mà lại mặc đồ kiểu đó thì ……..
Khoa đang ngồi ăn bữa tối của mình , lúc nhìn thấy Di bước vào thì ôi thôi cậu ta đã bị hóa đá lun rồi , ngồi im như tượng , đôi đữa đang cầm trên tay rơi phịch xuống , mồm há hốc , mắt mở to tròn để cố tiếp thu mọi chuyện . Di biết là trông mình có vẻ rất kì quặc nhưng kệ , quyết định ăn vận như vậy để đề phòng thì tất nhiên cũng phải chuẩn bị tâm lí sẵn rồi . Cô nàng nàng nhẹ nhàng kéo cái ghế ra rồi ngòi xuống . Khoa vẫn chưa hết ngạc nhiên .
– nè hôm nay em bị sốt à – Khoa lo lắng .
– sốt mà ăn mặc thế này à – Di .
– vậy em bị cảm lạnh à – Khoa .
– trời – Di than – bình thường , em không sao hết – Di .

– thế em sợ bị ô nhiễm môi trường à – Khoa tiếp tục .
– không – Di gắt – em nói rồi em bình thường , không có vấn đề gì với em hết anh yên tâm – Di chủ trốt .
– vậy sao em ăn mặc gì mà kì vậy – Khoa nhăn nhó .
– đề phòng thôi – Di ngắn gọn .
– đề phòng khỏi bị nhiễm H/5N1 hả – Khoa .
– bộ anh bị thần kinh à đó là bệnh của gia súc mà – Di cáu .
– ờ mà sao đột nhiên trời đang nóng rưng rức này mà em lại mặc đồ gì mà kì thế hả – Khoa vẫn không yên tâm – à , hay là em bị điên mất rồi nhỉ – Khoa tò mò .
– tôi nói tôi bình thường – Di gằng từng chữ .
– nhưng anh vẫn muốn biết tại sao em lại ăn mặc như vậy – Có vẻ như Khoa không nhận ra sự tức giận của Di và rất tiếc khi anh chàng nhận ra nó thì …..
– CÂM MỒM KHÔNG THÌ BẢO – Di quát , ngay lập tức Khoa té lun xuống đất .
Cuối cùng không thể chọc tức cô vợ của mình Khoa phải ôm mấy cái dấu hỏi to kềnh đang nằm trên đầu mình mà ngậm ngùi ngồi ăn cơm . Còn Di thì sao có thể cho đồ ăn vào miệng khi mặt mũi bịt kín mít như vậy chứ . Cô nàng cứ ngồi im ở đó suy nghĩ cách ăn .
Nhưng anh chàng nhà ta nổi tiếng tò mò , anh sở hữu cái dây thần kinh tò mò rắc rồi , hiện giờ nó đang đập loạn tùng xạ lên , còn mấy dấy hỏi to kềnh trên đầu cậu cứ lớn dần rồi quậy phá trên đó . Cậu phải thu hết can đảm hỏi lại lần nữa .
– nè …. anh ….. anh muốn hỏi ….. hỏi em lí do ….. lí dó vì sao em lại …… lại ăn mặc …… mặc kì quặc … như vậy – Khoa run cầm cập .
Từ lúc nào cậu biết sợ thế nhỉ , chắc chỉ sợ khi có vợ thôi . Chắc sau này anh ta sẽ bị bệnh sợ vợ mất .
– trời ơi – Di nản trí , quát như vậy rồi mà không sợ thì cũng đến bó tay mất – Thôi được tôi sẽ nói – Di .
– tại sao vậy – Khoa hớn hở .

– vì tôi để phòng nhỡ lãnh thổ của tôi bị anh xâm phạm thì chết – Di .
– hả – Khoa ngạc nhiên , sao tự dưng cô lại nói vậy nhỉ – sao em lại nghĩ anh biến thái như vậy hả – Khoa .
– không phải chỉ là đề phòng thôi – Di .
– sao lại phải đề phòng – Khoa .
– vì mấy nhỏ bạn của tôi đều bị xâm chiếm lãnh thổ hết rồi nên tất nhiên tôi phải đề phòng không khéo 25 % lãnh thổ còn lại cũng bị xâm chiếm nữa thì nguy – Di giải thích .
– trời ơi – Khoa lắc đầu – em bị nhiễm nặng tới vậy sao hả Di – Khoa .
– mặc xác tôi – Di vênh mặt .
– yên tâm đi – Khoa an ủi – anh sẽ không chiếm nốt diện tích còn lại đâu , yên tâm đi , giờ thì em có thể bỏ mấy cái thứ khủng khiếp đó ra và ăn tối được rồi đó – Khoa trấn an .
– chắc không – Di không yên tâm .
– chắc , nếu anh không giữ lời hứa thì anh sẽ lao ra đường tông vào xe rồi chết lun – Khoa thề .
– không cần nghiêm trọng vậy đâu – Di nói rồi lần lượt tháo bộ đồ chết rét kia ra . Khoa thì chố mắt nhìn từng thứ đồ mà Di ném xuống dưới đất .
– ôi thoải mái ghê – Di vươn vai – mắc cái này thì không chết ngạt cũng chết rét – Di .
– thế sao còn mặc làm gì , anh ngồi đây mà còn nhìn thấy em mặc cái đó thêm giầy phút nào nữa chắc anh nhập viện luôn quá – Khoa phàn nàn .
– xem ra anh cũng không biến thái như tôi nghĩ – Di tấm tắc công nhận .
– mà nè – Khoa nghiêm mặt .
– cái gì – Di bắt đầu đánh chén .
– anh nói với em thế nào hả – Khoa .
– thì anh bảo là anh còn nhìn thấy tôi mặc cái đó thêm giây phút nào nữa thì ……. – Di đang nói thì bị ngắt .
– không phải cái đó – Khoa .

– không phải cái đó thì là cái nào – Di gắt – từ lúc tôi chuyển tới sống với anh thì anh nói biết bao nhiêu là cấu rồi ý , bố nào nhớ nổi , với lại cái đầu tôi có phải cái máy ghi âm nhà ông đâu mà hỏi tôi – Di khiếu nại .
– hừ , anh bào là em phải gọi anh xưng em cơ mà sao anh vẫn thấy em chứng tật nguyên vẹn vậy hả – Khoa hầm hầm .
– ủa tôi nói lúc nào – Di ngạc nhiên làm gương mặt vô số tội .
– ……….. – Khoa giờ thì đang chứ một quả bom nguyên tử , mặt hầm hầm sát khí .
– à ờ tôi nhớ rồi – Di tặc lưỡi cười trừ – xin lỗi nha anh , em quên mất hihi – Di chữa cháy . Nghe được câu muốn nghe , cái núi lửa không muốn nổ nữa , hạ nhiệt .
– nhớ đấy – Khoa tiếp tục ăn
– vâng nhớ rồi ạ – Di cười .
Tối hôm đó Di với Khoa ngồi ăn cơm nói chuyện với nhau vui vẻ , không chỉ có Khoa vui thôi còn Di thì chỉ là giả bộ thôi .
Sáng hôm sau ……..
Tại căn tin của trường . Minhax cuốn xéo đi chỗ khác còn Zaifull thì ngồi vô bàn ở quán ăn bữa .
– nè bọn mày đối xử với mấy má thư kí của bọn mày kiểu gì mà bị nhiễm luôn sang vợ tao vậy hả – Khoa hỏi .
– hả – Bọn kia hỏi lại .
-………….. – Khoa im lặng để bọn kia tự nhận tội .
– à ờ bọn tai kiss mấy nhỏ đó – Minh kể .
– tao bị nhỏ đó đá cực khiếp lun – Nhật .
– mày thì sao – An hỏi – mày bảo vợ mày bị nhiễm sang chẳng lẽ nó hành động trước sau hả – An thắc mắc .
– mày điên vừa thôi – Khoa gắt – nhỏ đó đề phòng cực khiếp lun – Khoa .
– đề phòng – Bọn kia ngạc nhiên – kể đi – bọn nó lại đồng thanh háo hức , khiếp hôm nay tâm đầu ý hợp ghê .
– chuyện là vầy nè , tối hôm qua ……….. – Khoa bắt đầu kẻ hết lại , bọn kia háo hức ngồi im thin thít như là đứa cháu ngồi nghe bà kể chuyện cổ tích vậy đó . Cuối cùng kết thúc câu chuyện , bọn kia lăn ra cười , bọn nó chắc chắn rằng trong chuyện này có cả sự giúp đỡ từ mấy nhỏ bạn của Di đây mà .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.