Bạn đang đọc Tứ Đại Yêu Tinh Lanh Chanh Và Tứ Đại Chúa Tể Băng Giá Lạnh Lùng: chương 5 . Sự trừng phạt .
Sáng hôm sau một buoir sáng đẹp trời . Minhax giả đò bị bệnh để xin nghỉ học . Tất cả tập trung lại nhà của Di ( hehe vì Di là vợ chưa cưới của Khoa nên trước sau gì cái nhà này cũng là nhà của Di thôi ) . Tất cả ngồi vào ghế , xem TV , ăn bim bim , kẹo , nước ngọt đủ các laoij đồ ăn vặt . Không khí rất vui vẻ hào hứng . Tất cả lần lượt kể cho nhau về chiến công lẫy lừng của mình . Đưa nào đứa nấy cứ thi nhau mà lăn lộn cười . Anh và Trân còn diễn lại một số động tác của Khoa và Nhật làm mấy cái bụng của bọn nó như muốn nổ tung vì khó thở .
– anh biết anh đẹp trai rồi nhưng không cần ngắm anh kĩ vậy đâu em à – Di nhại lại lời của Khoa . Cả nhóm tụi nó lại lăn ra cười .
– công nhận tụi mình có khiếu làm diễn viên lắm đó nha – Trân tự hào .
– mà tối qua vui thật nhỉ – Châu tít mắt .
– nhưng tao thấy tội cho bọn ấy quá , đối xử tốt với bọn mình như vậy nhưng lại nhận về một két cục không có hậu gì cả – Tuyết Anh thương cảm .
– xí , tại bọn họ định trêu mình trước mà , mình trêu lại đáng dời haha – Di
– công nhận diễn xuất hay thật – Khoa
– bọn đó ngu nhỉ – An
– nhưng các cô em ngu hơn – Minh
– bọn này còn thông minh chán – Nhật .
– nè Tuyết Anh sao mày lại bảo tụi mình ngu hả – Di vờ giận dỗi
– ủa , tao có nói cái gì đâu – Anh ngạc nhiên
– vậy là mày hả , Châu – Di
– tao có bảo cái gì đâu – Châu minh oan
-hay là mày – Di hỏi Trân
– nô nô – Trân chau mày .
– vậy là thằng nào – Minhax đồng thanh lol ắng vì nghĩ rằng cái nhà này có chộm đột nhập .
– bọn này nói – Zaifull đồng thanh .
Lúc này Minhax mới phát hiện ra Zaifull đã ngồi bên cạnh tụi nó từ lúc nào . Minhax giật mình sít té .
– giờ này các anh phải ở trường chứ sao lại ở đây – Châu hoảng hốt nhìn Minh với con mắt lo sợ .
– thư kí nghĩ ông chủ bị lừa hả – Nhật .
– ừ – Trân thẳng thắn .
– bọn này không ngốc vậy đâu – Khoa .
– nhà bọn tôi là có camera ở khắp mọi nơi luôn đó – An
– đúng vậy chỗ nào cũng có camera ngoại trừ ……… – Minh chưa nói xong .
– ê tên kia anh đừng có bảo là trong phòng tắm cũng có camera đó nha – Châu hỏi nghi ngờ ngắt luôn lời của Minh , đôi lông mày bé nhỏ nhíu lại .
– đương nhiên ……… – Minh lại chưa kịp nói xong .
– Á , cái tên trời đánh kia – Châu giơ tay lên định đánh cho Minh một trận nhưng Minh đã nhanh tay cốc cho Châu một phát và giữ tay cô nàng lại .
– đương nhiên là không có , cô phải nghe tôi nói hết đã chứ – Minh cáu – cô nghĩ tôi biến thái vậy sao ? – Minh nhìn Châu với con mắt soi mói .
– cái à biết cái loại nhà anh có biến thái hay không – Châu lườm , tay xoa xoa cục u trên đầu vừa mới ra lò .
– thư kí dạo này hư quá rồi – Nhật đứng lên .
– phải dạy dỗ lại – Khoa cũng đứng lên .
– nếu không hậu quả sẽ khó lường – Minh cũng hùa theo lũ bạn .
– tới tới giờ rồi – An kết thúc vụ án và khởi đầu cho hình phạt .
– CÁI GÌ – Minhax đồng thanh làm cho cái nhà như muốn nổ tung vì không chịu nổi sức công phá của mấy bà này , zaifull cũng không phải ngoại lên , Minhax hét xong thì zaifull cũng lăn kềnh ra sàn .
Bây giờ trong đầu mấy cô nàng này đều hiện lên những hình ảnh đáng sợ nhất mà chính các cô nàng sẽ phải lãnh đòn , mặt tái mét . Nào là bị đánh 900 roi , làm osin trong vòng 10 năm , nhịn đói trong 1 tháng ( nhịn như vậy thì chết luôn rồi má à = . = ) , ngủ trong nhà kho nơi có nhiều chuột , đem ra sử chảm ,…….. ( trời ơi ghê rợn quá liệu zaifull có làm như vậy không trời = . = )
– hôm nay là ngày cuối đời của chúng ta – Di than vãn .
– chúng ta sắp chết rồi – Châu nức nở .
– hôm nay là ngày tận số của chúng ta – Trân thều thào .
– chúng ta sẽ trở thành ma chứ không phải là người nữa – Anh .
Zaifull giờ đã biết trong đầu các cô nàng đang hiện lên hình ảnh gì rồi .
– các cô điên vừa thôi – zaifull đồng thanh rồi lần lượt từng tên ra lôi phạm nhân của mình về nhà giam . Các cô nàng buồn bã nhìn nhau , mắt rưng rưng ngấn lệ . hổ ơi là hổ ……… : ( ………….
Sau khi mọi người về hết rồi Khoa mới bắt đầu tra khảo cô vợ bé của mình thực ra Khoa cũng thích Di mất rồi vì cái tính trẻ con của Di làm Khoa thấy thú vị nhưng không ngờ cậu thích Di lun rồi . Nhưng sao Khoa lại nảy sinh tình cảm với Di sớm thế nhỉ , họ mới quen biết nhau được có 1 tuần thôi mà ( ặc chắc tên này lăng nhăng lắm đây )
– này em học cái kiểu trêu người khác từ đâu vậy hả – Khoa .
– từ anh chứ từ ai – Di bộc phát tài năng võ mồm của mình .
– sao lại từ anh ? – Khoa ngạc nhiên vì cậu có làm cái gì đâu .
– Tại sao lại từ anh ? – Di nhại lại lời Khoa – thế không phải là các anh lôi bọn tôi về đây để hành hạ thì là gì hả – Di vênh mặt .
– sao em biết ? – Khoa hơi ngạc nhiên về tài năng của Di .
– đoán vậy thôi – Di nhún vai , xong cô nàng chợt phát hiện ra chuyện gì đó – á à chính anh nhận rồi nhá – Di .
– chẳng hiểu sao ông nội lại chọn em làm vợ anh nữa , số anh thật xui xẻo , lấy vợ mà chẳng khác gì vác cục nợ – Kho than vãn .
– kệ anh , thế anh nghĩ tôi thích anh lắm chắc – Di vênh mặt .
– mà nè em có thấy vợ chồng nào mà vợ gọi anh xưng tôi với chồng mình không hả – Khoa nhếch mép .
– có – Di
– ở đâu – Khoa ngạc nhiên .
– ngay đây nè , tôi gọi anh xưng tôi đây – Di .
– từ ngày mai em phải gọi anh xưng em rõ chưa – Khoa nghiêm giọng .
– anh là ai mà ra lệnh cho tôi hả ? – Di cãi .
– anh là chồng em chứ là ai – Khoa .
– anh không có quyền ra lệnh cho tôi – Di .
– nếu em không nghe theo thì anh buộc phải dùng biện pháp mạnh thôi – Khoa lắc đầu chán nản .
– biện pháp mạnh là biện pháp gì hả – Di .
– thì nếu em không nghe theo thì ngay ngày mai anh sẽ tổ chức lễ cưới và lúc đó em sẽ trở thành vợ anh , em buộc phải gọi anh xưng em thôi – Khoa .
– cái gì , bộ anh bị mát dây thần kinh à , hay là anh bị mất dây thần kinh xấu hổ rồi hả – Di hỏi nhỏ – mới có lớp 10 thôi mà đòi yêu đương nhăng nhít – Di .
– kệ – Khoa làm bộ mặt kiên quyết chứ thực ra cậu đâu nghĩ tới chuyện này , mới có mười mấy tuổi đầu đã đòi lấy vợ , kiểu này người ta cười cho thúi mũi nhưng chẳng còn cách nào khác .
– anh nói thật hả – Di hơi bàng hoàng khi nhing thấy nét mặt kiên quyết của Khoa . Thật ra Di định học xong rồi mới lấy chồng , nếu mà bị ế thì quá tốt , nhỏ sẽ ở nhà kiếm tiền chăm sóc mẹ nhưng ai ngờ …………. ( trời đất , không ai muốn mình bị ế cả thế mà bà nội này lại mún là sao ~ . ~ )
– anh nói thật – Khoa kiên quyết .
– thôi đi chuyện nó bé xíu như cục kéo í anh đừng làm cho nó rắc rối hơn có được không hả – Di nhăn nhó – cùng lắm thì tôi làm theo yêu cầu của anh là được chứ gì – Di .
– vậy thì tốt – Khoa thở phào nhẹ nhõm . Cũng may Di không có cái gan to bằng trời như Khoa nghĩ nếu không thì ………. chết mất !!! .
– ê tên kia , tôi …… – Di chưa kịp nói xong
– cái gì ? – Khoa .
– tôi đói rồi – Di – đi kiếm cái gì đó cho tôi ăn đi – Di ra lệnh .
– gọi anh xưng em cơ mà – Khoa nói – Khoa .
– ừ thì gọi anh xưng em – Di gật đầu – nhưng anh bảo là từ ngày mai tôi mới phải xưng hô chứ vậy chứ anh có bảo hôm nay luôn đâu – Di nói lí .
– được , được thôi – Khoa đành ngậm cục tức này , nhưng ngay lập tức chàng ta đã nghĩ ra cách đối phó với cô vợ nhỏ này – à mà anh trở thành osin cho em từ hồi nào vậy hả – Khoa .
– vừa nãy – Di .
– sao lại là vừa nãy hả ? – Khoa ngạc nhiên .
– nói nhiều thế – Di cáu .
– dữ thế , con gái con đứa dữ như hổ í ế tới giờ là phải – Khoa càu nhàu .
– ế kệ tôi mà anh phải lấy tôi còn gì trước sau thì tôi cũng có chồng vậy mà gọi là ế hả – Di .
Khoa đành bó tay với cái con nhỏ ương bướng lanh chanh này . Mệt nghỉ với nó mất , im lặng nhẫn nhục tốt hơn là cãi phí bao nhiêu nước bọt mà cũng chả ích gì .
Giờ tới lượt sự trừng phạt của Minh dành cho Châu ……..
Từ lúc lên xe cho tới giờ nhỏ đang rất run nhưng lại buồn ngủ nên lăn ra ngủ luôn . Minh nhìn cảnh này thì lắc đầu nhưng về sau lại dừng xe , kéo đầu nhỏ cho nó dựa vào vai mình , xong rồi thì kéo tay nhỏ đặt lên eo của mình ( sặc công nhận tên này hơi bị thần kinh ) . Sau đó lại lái xe đi về nhà . Về tới nhà Minh để im nhỏ ngủ trong xe rồi chỉnh đối hàng ngũ nếu không nhỏ tỉnh lại mà thấy cảnh này thì chắc Minh không còn răng để ăn cháo mất . Minh ngồi im nhìn nhỏ ngủ , bỗng Châu cựa quậy rồi tỉnh lại đôi tay bé nhỏ đưa lên dụi mắt . Chỉ có vậy thôi cũng làm anh Minh nhà ta hồn vía bay loạn xạ . Minh nghoảnh mặt đi phía khác để lấy lại vẻ mặt lạnh lùng thường ngày nhưng mà hình như dạo này Minh cười hơi nhiều thì phải nhỉ . Châu ngọ ngoạy xem xét hiện trường , sau khi định lại vị trí cô nàng liền nhanh tay đẩy cái cửa ra nhưng cánh cửa đã bị tên kia khóa mất rồi , không tài nào mở được Châu đành ngồi im mặt cụp xuống đón nhận hình phạt khủng khiếp dành ình . Tự dưng Minh tiến lại gần nhỏ , tên này chỉ định dọa cho Châu sợ thôi , ai dè tự dưng Châu ngẩng mặt lên thế là môi chạm môi . Tim Minh nhảy loạn xạ còn Châu đơ người luôn . Không rút ra thì thôi Minh lại còn nhấn mạnh cho hai cái môi chạm khít vào nhau . Châu như tê người luôn mắt mở to tròn . Đến lúc phải dừng Minh buông nhỏ ra rồi thì thầm vào tai nhỏ .
– Đây là hình phạt dành cho cô , nhóc con phá phách à – Minh nói xong rồi mở của đi ra . Vào tới nhà cậu dừng lại đưa tay xờ lên môi mình rồi mỉm cười . Nói thật từ trước tới giờ Minh đã cặp bồ với nhiều em rồi , toàn em ngon hàng cả , chỉ là cặp bồ thôi không có gì vượt quá gới hạn đâu . Minh cũng đã hôn nhiều em rồi nhưng chẳng ai làm cho Minh có cảm giác gì cả nhưng hồi nãy Minh cảm thấy rất ngọt ngào từ nụ hôn đó , nó khác với các cô gái khác , rất khác . Một cảm giác nhẹ nhàng , thoải mái , xem lẫn chút hạnh phúc . Còn nàng Châu thì đơ người luôn , cô nàng không ngờ hình phạt dành ình lại là cái này . Đơ người một lúc Châu cũng đưa tay sờ lên môi mình .
– trời ơi nụ hôn đầu của mình …….. – Châu đơ – sao nó lại thuộc về cái tên đó – Châu .
Vài giấy sau ………..
– ĐỒ BIẾN THÁI – Châu hét , âm vang to tới nỗi cái xe bị chấn động mạnh dữ dội kinh khủng các của kính xe không thể nào chịu đựng nổi , phải vỡ bung ra . Vỡ hết . Châu hậm hực đi lên phòng , ngồi trong đó cô nàng tiếp tục hét inh ỏi – HÀN TRIẾT MINH ANH LÀ TÊN BIẾN THÁI VÔ LIÊM SỈ BỈ ỔI LÁO TOÉT MẤT DẠY ………………. – Châu làm nguyện một tràng chửi rủa Minh , chửi xong cô nàng lăn ra ngủ ( mệt quá đó mà ) .
Còn về Nhật ……
Nhật lai Trân về tới nhà , mở cửa rồi bước vào , không nói một lời nào hết . Trân nghĩ tên này tha ình , cô nàng tung tăng chạy vào nhà , đang định ngồi lên cái ghế sofa thì ……….
– không được ngồi – Nhật lạnh lùng .
– sao lại không được ngồi – Trân .
– thế cô quên rồi à , tôi vẫn chưa ra hình phạt cho cô cơ mà – Nhật .
– tưởng gì hóa ra làm người ta mừng hụt – Trân lẩm bẩm .
– nói cái gì đó – Nhật nghiêm mặt .
– ờ có nói cái gì đâu – Trân cười .
– chồng cậy chuối đi – Nhật ra lệnh .
– cái gì ? – Trân không tin vào tai mình .
– chồng cây chuối đi – Nhật .
– ai ? – Trân .
– Cô – Nhật .
– tôi không biết trồng bất cứ một cây gì hết thì làm sao biết chồng chuối mà nếu anh muốn ăn chuối thì mua về mà ăn sao lại bắt tôi trông – Trân hỏi ngây thơ làm Nhật sít té luôn vì câu hỏi kì dị này . Trân đã hiểu sai ý của Nhật 360 độ rồi . Cậu bảo cô chồng chuối thì loại là đầu cắm xuống đất chân chổng lên trời ý ai ngờ cô nàng lại nghĩ cậu bắt đi trồng chuối để ăn .
– cô bị ngốc hay giả ngốc vậy hả – Nhật cáu – cô cắm đầu xuống đất chân chổng lên trời ý , chứ tôi đâu bị mát dây thần kinh mà kêu cô đi trồng cây chuối hả mà nói à biết tôi là chúa ghét hoa quả đấy – Nhật .
– vậy sao – Trân mặt ỉu xùi – Á mà hình phạt gì kì cục thế – Trân khiếu nại .
– có gì mà kì cục – Nhật thản nhiên .
– mất hình tượng của tôi lắm – Trân phàn nàn .
– có gì đâu mà mất hình tượng có tôi nhìn thôi mà – Nhật .
– á nhưng ……. – Trân mặt đỏ bừng bừng .
– nhưng nhị gì – Nhật
– nhưng ……- Trân
– nói ra coi , lắp bắp hoài khó chịu – Nhật gắt .
– nhưng tôi mặc váy mà chẳng lẽ lại đi chồng chuối cho ……. anh coi hả – Trân nói làm Nhật ngượng muốn chết . Sặc mặc váy mà chồng chuối thì váy nó tốc hết lên thế mà diễn ngay trước mặt một tên con trai sao , có má nào dám làm không ??? .
– thì cô lên thay cái khác ra – Nhật .
– nhưng tôi chỉ mặc váy thôi không mặc quần dài – Trân .
– Gì ? – Nhật
– …………. – Trân im lặng .
– vậy giờ làm sao , hay lấy quần của tôi mặc nhé – Nhật đề nghị .
– không , không bao giờ – Trân phản bác kịch liệt .
– vậy phải làm sao – Nhật .
– tha cho tôi – Trân .
– tha ? – Nhật – dễ vạy sao ? – Nhật nói rồi cười nửa miệng – vậy để tôi dùng hình phạt khác – Nhật nói mà mặt gian kinh khủng tên này có một âm mưu rất rất là ………… đọc thì bít .
– hình phạt gì – Trân
– hôn tôi – Nhật thản nhiên .
– CÁI GÍ ? – Trân khoảng hốt -bộ anh bị điên hả – Trân không tin vào tai mình .
– bình thường có điên gì đâu – Nhật .
– mơ đi nhá đồ điên – Trân lè lưỡi quay mặt định đi lên lầu nhưng bị Nhật túm lại và kiss ột cái , thế là toi . Trời tưởng tên này chỉ dọa ai ngờ hắn làm thật . môi chạm môi một lúc sau . Nhật bỏ Trân ra nhìn nhỏ cười nửa miệng .
– TÊN BIẾN THÁI – Trân đá luôn cho Nhật 1 phát và chạy luôn lên lầu . Lại có thêm một nạn nhân mới bị xâm phạm lãnh thổ . Nhật chỉ ngồi đó mỉm cười nhìn Trân . Xong cậu ngồi lên ghế , mở Iphone ra chơi .
Còn An nữa không biết cậu sẽ phạt Anh như thế nào ……
An dừng xe trong khuôn viên nhà , cậu mở cửa rồi đi vào nhà không nói không rằng gì với Anh , nhỏ nhìn theo cậu cũng thấy hơi sốc , sao cậu tốt thế nhỉ , chắc không phạt Anh mà tha cho nhỏ cũng nên . Anh sung sướng tung tăng chạy vào nhà .
– ông trời con cảm ơn ông trời nhiều lắm con yêu ông trời nhất haha – Anh reo lên . Nhưng ai đó trong nhà đã nghe thấy tiếng reo hò ngây thơ đó thì phì cười . An mở cửa đi ra ném luôn cho Anh một cái thau quần áo .
– giặt đi – An nói rồi nhìn nhỏ cười nửa miệng .
– tôi chỉ là thư kí chứ có phải osin đâu mà anh sai tôi – Anh ủ rũ .
– đây là hình phạt – An nói rồi ngước mặt quay vào trong nhà .
– AN CHÓ – Anh hét lên làm An giật cả mình đang đi thì ngã lun . Chú cún cưng của An chạy ra nhìn Anh với con mắt đáng yêu , vẫy vẫy cái đuôi . An nhìn thấy thì lắc đầu , chú cún cưng của cậu lại đi phản bội lại cậu thật là hổ tân mà .
– trời ơi cô rèn cho nó cái gì mà nó trở nên mê gái thế hả – An ngồi trống tay xuống đất .
– nó bị nhiễm cái thói ga lăng của anh í , bảo gì tôi – Anh vênh mặt rồi cô nàng nhìn sang chú cún – cún cưng của chị ơi , ôm nay chị có rất nhiều đồ chơi cho em đó – Anh vui vẻ nhấc chú cún lên đặt vào cái thau .
– ê nhỏ kia cô định làm gì vậy hả – An .
– dạy cún cách chơi trò chơi cắn quần áo – Anh cười rồi giúp sức cho chú cún trong việc cắn tan những bộ quần áo hàng hiệu của An, với An thì đống đó mất cũng chả sao . Xong việc Anh đổ đống quần áo đó vào thùng rác . Rồi thong thả bước vào nhà .
– cô lấy mấy cái bộ đồ đó làm giẻ lau nhà còn đỡ phí hơn đó – An chống tay nhìn Anh .
– không , lấy làm đồ chơi cho An Chó thích hơn – Anh nói rồi chạy luôn vào nhà để không phải hứng chịu cái quả bom nguyên tử sắp nổ kia , nếu đứng ở đó thêm phút giây nào nữa chắc Anh có thể về đoàn tụ với tổ tiên rồi .
Tối hôm đó ……..
– um đói quá phải xuống kiếm cái gì ăn mới được – Anh chốn trong phòn từ sáng tới giờ , trời tối rồi nên mới mò xuống kiếm cái để ăn .
Bước xuống tới nơi thì một loạt tốp người mặc đồ …….. tóm lại là vệ sĩ của An
– mấy người này là ….. – Anh ngạc nhiên .
– vệ sĩ , từ này cô đi đâu họ cũng sẽ đi theo đó , như vậy là cô sẽ không thể làm gì tôi – An cười tiếp tục bữa ăn của mình .
– điên chắc , thế tôi vô nhà tắm họ cũng vào theo luôn à – Anh
– có lẽ – An thản nhiên .
– cái gì – Anh trố mắt
– đùa thôi , đó là người của tôi ở công ty của ba tôi tại Mĩ , tôi kêu họ về để trông nom cô mấy ngày đó mà , còn cái việc vào nhà tắm cũng có đàn ông đi theo thì khỏi lo thằng nào dám làm cái chuyện ấy thì tôi sẽ cho nó thành ma – An cười .
– anh làm tôi sợ muốn chết lun rồi đó , đùa gì thì vừa vừa phải phải thôi chứ – Anh cáu – thôi tha cho anh đó , tôi đói bụng rôi , không còn sức mà ở đó tranh cãi với anh đâu nhá – Anh nói rồi cầm đôi đũa lên rồi nhìn vào những món ăn ngon lành , thơm phức trước mặt cô nàng . Nhưng chỉ vừa mới đặt đôi đũa vào bát thức ăn thì bị đũa của An đè lên .
– tên kia , anh làm cái trò gì thế hả – Anh cáu – để như vậy sao tôi ăn được hả – Anh nói rồi hất đũa của An ra .
– tôi có bảo là ăn à – An nhìn Anh .
– sao lại không cho tôi ăn chứ – Anh .
– đây là một hình phạt – An .
– phạt cái cục mứt nhà anh í – Anh khiếu nại – chiều nay anh phạt tôi giặt cả cái thau quần áo đó rồi còn gì – Anh .
– ừ thì đúng là vậy – An gật đầu tán thành – nhưng tôi đâu có bảo là phạt cô giặt đồ rồi sẽ tha cho cô đâu – An .
Anh tức lòi ruột nhưng không làm được gì , cô nàng đành phải ngồi im nhìn cái tên trước mặt mình ăn một cách ngon lành trong khi đó mình lại phải ăn bằng mắt , hổ ơi là hổ lun í . Không thể nhịn nổi cái cảnh này nữa cô nàng đứng lên định đi lên lầu ngủ lun .
– đi đâu – An hỏi .
– đi đâu kệ tui liên quan gì tới anh hả – anh vênh mặt .
Trời đất , nhỏ này hơi bị to gan đó nha . Từ trước tới giờ không ai dám cãi cậu một câu nào ngoại trừ cấp trên của cậu và mấy thằng quỉ sứ kia . Vậy mà giờ …….. An đang ngồi ăn thì lấy khăn lau miệng sau đó đứng lên bước lại gần nhỏ .
– cô là thư kí riêng của tôi thì đương nhiên là cô liên quan tới tôi rồi – An
– này là anh ép tôi làm chứ không phải là tôi tự nguyện đâuu nhá đừng có mơ – Anh nói
– ai mà biết được có đúng như vậy không – An cười đểu .
– đương nhiên là như vậy rôi – Anh cãi – cái loại nhà anh có mà hotdog thôi mà cứ tưởng là hotboy .
– cô dám bảo tôi là hotdog hả – An bắt đầu cáu .
– này trong từ điển bách khoa vũ trụ toàn năng của tôi không có từ nào là từ không dám nhá – Anh .
– được , nếu cô muốn tôi sẽ cho thêm từ không dám đó vào từ điển bách khoa vũ trụ toàn năng gì đó của cô – An nói rồi đẩy Anh vào sát tường và kiss lun nhỏ , nhỏ mở to mắt , đơ người lun . 1 lúc sau An bỏ nhỏ ra , mặt cũng hơi đỏ đỏ , hehe . Còn Anh thì như là bị hóa đá , đứng im như trời trồng . An kiss thêm phát nữa vào má nhỏ rồi ghé sát vào tai nhỏ .
– giờ thì trong từ điển của cô có từ không giám rồi đó nhóc con à – An nói rồi buông nhỏ ra – rửa bát đi – An nói rồi đi lên lầu rồi đón của phòng lại một cách thản nhiên như thần tiên vẫn làm . Mà nói thật tên An này cũng kiss nhiều em rồi nhưng chẳng ai làm An cảm thấy có cảm giác lạ cả , vậy mà lần này ……. thật ra tim An đã đập sai cả chục nhịp rồi chứ không phải 1 nhịp . Cảm giác thật ngọt ngào , ấm áp . Lại thêm một nạn nhân nữa bị xâm phạm lãnh thổ rồi
( có 100 % thì bị mất tới 75 % rồi chỉ còn 25 % nưa thôi + – + )
Trời ơi những cái hình phạt này còn kinh khủng hơn cả những cái hình phạt mà các cô nàng nghĩ nữa . Có mỗi Di là vẫn an toàn thôi . Để coi cô nàng sẽ làm gì khi biết tình trạng của mấy còn bạn nhé . ^ – ^ . Chap 6 sẽ cho các bạn bít đó .