Bạn đang đọc Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma – Chương 49
“” Quá khứ…
Có lẽ ai cũng có….
Những quá khứ vui puồn xen kẽ…
Nhưng đối với anh…
Quá khứ chỉ mãi mãi là nước mắt…
Có lẽ anh không pao giờ khóc…
Nhưng giá như anh có thể khóc ngay lúc này,khóc để xóa đi ký ức đáng sợ kia!!! “”
____
ĐOÀNG…
-Mẹ à!!! Mẹ dậy đi,đừng làm con sợ… hức… hức…
Tiếng súng vang lên lạnh lẽo. Một cậu pé trai và một người đàn ông đến pên cạnh một người phụ nữ,cậu gào khóc thảm thiết.
Người đàn ông đó khụy xuống,chết lặng nhìn người phụ nữ đang nằm trên vũng máu.
Ông ôm chặt cậu pé vào người. Nhìn những người áo đen trước mặt pằng ánh mắt hận thù.
Ông vội lấy khẩu súng pạc,pắn liên tục về phía pọn người áo đen.
Cậu pé sỡ hãi,pịt chặt tai. Mắt nhắm nghiền nhưng nước mắt không ngừng tuông ra.
ĐOÀNG!!!
Một viên đạn pay lạc cắm vào vai cậu pé,cậu hét lên đau đớn rồi ngất đi…
____
-hộc… hộc…
Kaz giật mình tỉnh dậy, ngồi thở dốc,trán ước đẫm mồ hôi.
Kaz đưa mắt xem đồng hồ. Cũng đã 2 giờ sáng,Kaz pước xuống giường lặng lẽ đi ra ngoài.
Không gian pên ngoài khá im ắng. Căn piệt thự nằm giữa những hàng Bách Tùng và Tử Đằng thật sự quá lạnh lẽo,cô độc và ghê rợn.
Kaz ngả người ra hàng ghế,cậu mặc trên người một chiếc áo phông được làm pằng vải cotorn tự nhiên và quần sort kẻ sọc caro trắng đen.
Trong màn đêm,cơn gió lạnh mang mùi hương hoa Dương Tử thoang thoảng .
Mái tóc nâu đỏ khá dài của Kaz tung pay theo chiều gió. Đôi mắt đen láy sâu hút nhìn vô định giữa không trung.
Kaz có làn da trắng và đôi đỏ như máu,một vẻ đẹp đầy ma mị và hết sức cuốn hút.
Kaz trầm ngâm một hồi lâu rồi quay người lại phía sau. Kaz ngắt một nhánh Dương Tử sắc tím tuyệt đẹp. Trên cánh hoa đọng đầy nước sương.
-Mẹ…mẹ lúc này thế nào rồi? Mẹ đang dõi theo con đúng không…?
Kaz mỉm cười,ngẩn đầu lên nhìn trời. Bầu trời lúc này chỉ là một màn đêm tối tăm khiến Kaz thấy mình quá cô độc. Đôi mắt đen tuyền thoáng vẻ puồn man mác.
-Sao không ngủ? Ngồi đây làm gì?
Pất chợt,một giọng nói quen thuộc vang lên,Kaz quay lưng lại.
Là hắn,hắn nhẹ nhàng mỉm cười nhìn Kaz.
Kaz nhanh chóng thay đổi thái độ. Vẻ trầm tư,puồn pã lẫn lạnh lùng piến mất. Trở về với vẻ hay cười,vui tính và linh hoạt.
-Trời nóng,không ngủ được nên ra hóng mát!-Kaz nhe răng cười
CỐP!
-Nóng con khỉ! Mày tưởng tao không piết mày đang nghĩ gì sao!
Hắn cốc mạnh vào đầu Kaz. Gương mặt đang vui vẻ thì tự nhiên đanh lại.
-Ý mà là sao?-Kaz giả vờ không hiểu
-Mày đang nhớ chuyện xưa chứ gì? Muốn khóc thì khóc đi,tao chẳng nói gì đâu!
Hắn gác tay lên đầu,ngả người vào ghế. Đôi mắt xám tro khép hờ lại.
Kaz không nói gì,khẽ liếc mắt nhìn hắn rồi mỉm cười.
Cả hai chìm vào không khí im lặng giữa vườn hoa Dương Tử. Họ đâu hay rằng có hai thân ảnh đang lén lút theo dõi họ.
_o0o_
Ở một góc của piệt thự,hai thân ảnh đang lén lút đứng nhìn hắn và Kaz rồi lắc đầu.
Một người với mái tóc tím lòa xòa cùng đôi mắt xanh xám,gương mặt hết sức lạnh lùng.
Một người với mái tóc đen huyền bí cùng đôi mắt nâu đồng tràn đầy sức sống.
-Nhìn hai thằng đó tao nổi hết gai ốc!-Kiwa cười nham hiểm
-Sao?-Jin liếc xéo
-Hai thằng đó làm nhân vật trong truyện Đam Mỹ được đó!haha…
Kiwa ôm pụng cười mà không để ý tới người pên cạnh.
-Mày mới nói gì? Nói lại xem!
Jin cười giảo hoạt,ánh mắt đằng đằng sát khí. Kiwa giật mình nhìn Jin.
Cậu nhanh chân chạy đi trước khi Jin nổi điên.
Jin rất ghét ai nói xấu anh trai mình.
Kiwa chạy lên phòng,Jin đứng lại đó nhìn. Rồi pất chợt nhe răng cười nham hiểm.
(chậc chậc! Min thấy Jin chắc pị pệh dại giốq Kaz rồi!)
Jin nhẹ nhàng đi tới chỗ hắn và Kaz mà không gây một tiếng động.
-E hèm…
Jin hằn giọng. Kaz và hắn giật mình mở mắt ra nhìn Jin.
-Jin! Sao mày giống ma quá vậy? Lúc ẩn lúc hiện thế hả!-Kaz pĩu môi
-Hai người định ngồi đây ngủ à!-Jin nhếch mép ngồi pên cạnh hắn,rồi hỏi Kaz-Đang nghĩ tới dì Dương Tử phải không?
-Sao piết hay vậy?-Kaz ngẩn người
-Có gì mà qua mắt được nó đâu!-hắn thở dài
-Ừh!-Kaz gật đầu
Tít… Tít… Tít…
Tiếng chuông tin nhắn reo lên. Kaz lấy Iphone ASH mở ra xem.
-Thằng kia zô ngủ đi mày,trời lạnh lắm đó. Định ngồi đó nghĩ tới mẹ rồi khóc à! Kêu hai thằng điên kia lên lun. Tao ngủ trước đây!-nội dung tin nhắn
Kaz xem rồi mỉm cười.
Kaz hạnh phúc khi có những người pạn tốt và thật sự quan tâm đến mình.
-Lên phòng đi! Mai đi học!
Kaz cười,để lộ chiếc răng khểnh cực dễ thương.Tay thì lôi hắn và Jin đi vào trong.
Cả pốn người cùng chìm vào giấc ngủ…