Truyền Nhân Thiên Y

Chương 292: Gặp Nạn


Bạn đang đọc Truyền Nhân Thiên Y – Chương 292: Gặp Nạn


Hắn vội vàng gọi điện thoại cho Thượng Quan Nguyệt, nhưng máy của đối phương máy lại thể hiện đang đóng!
Lại liên tục gọi mấy cú qua mà vẫn như thế, hắn nhắn tin Wechat, tin thoại qua cũng không có hồi âm gì!
Trong chốc lát, đầu óc Lương Siêu ngơ ra, trong lòng đột nhiên sinh ra một dự cảm xấu.

Chẳng lẽ mình vừa nhận nhiệm vụ không đến hai ngày thì đối tượng bảo hộ đã xảy ra chuyện rồi?
Vậy hắn thật sự không mặt mũi nào gặp sư nương Cơ Lăng Tuyết, thế là hắn vội vàng trở lại chỗ tiếp tân của cao ốc, hỏi thăm tiếp viên đang trực ban.

Một tiếp viên nói không có ấn tượng, người còn lại thì cười chỉ xuống một hội sở spa cấp cao đối diện cao ốc.

“Lương Y Thánh, ngài không cần quá lo lắng, vừa rồi tôi thấy cô gái đi cùng với ngài tiến vaò hội sở spa Ngữ Mỹ, chắc hẳn cô ấy đang thư giãn.”
“Đa tạ.”
Lương Siêu lại vội vàng xông vào hội sở spa đối diện, hỏi thăm tiếp tân, miêu tả hình dáng đặc thù của Thượng Quan Nguyệt, đối phương chỉ nói có chút ấn tượng.

Nhưng cụ thể ở gian phòng nào thì cô ta không biết.


Cùng lúc đó, trong một gian phòng VIP của hội sở.

Thượng Quan Nguyệt không nhúc nhích nằm trên giường, cũng không phải cô không muốn động đậy, mà đã bị người ta dùng ngân châm phong bế huyệt vị, triệt để mất đi khả năng hành động và nói chuyện.

Giờ phút này, cô đang mang đầy sợ hãi mà nhìn hai người trước mặt.

Đó là một nam một nữ, nữ chừng hai mươi tuổi, gương mặt lạnh lùng nghiêm trang, nam thì lớn hơn một chút, đại khái chừng bốn mươi, có bộ râu cá trê, giờ phút này đang không chớp mắt mà nhìn chằm chằm Thượng Quan Nguyệt, trên mặt lộ ra ý cười hèn mọn.

“Sư huynh, nếu anh đã bắt được người thì đi nhanh lên đi, dù sao nơi này cũng là trên địa bàn Viêm Hạ quốc, mà Đế Kinh lại có địa thế hiểm trở, cao thủ nhiều như mây, không nên ở lâu đâu.” Nữ tử vội vàng khuyên nhủ.

“Gấp cái gì?” Yamamoto liếc cô một cái, lớn tiếng khiển trách: “Viêm Hạ có một câu nói, gọi là nơi nguy hiểm nhất chính là an toàn nhất, cho dù chúng ta nghỉ ngơi ở đây một ngày cũng sẽ không ai phát hiện!”
“Huống chi những người tới tiệm spa cấp cao này đều là thiên kim nhà giàu hoặc là phu nhân danh tiếng, hoặc là bà hai hoặc là tiểu tình nhân quyến rũ, sẽ không có Huyền Võ Giả nào cả.”
“Đã đến rồi thì đương nhiên phải chơi cho đã một chút lại đi.”
“Khặc khặc…”
Nói xong, Yamamoto cười âm hiểm mà xoa tay chậm rãi đi đến gần Thượng Quan Nguyệt, khiến sự sợ hãi của Thượng Quan Nguyệt càng mạnh liệt.

“Chậc chậc, con nhỏ này nhìn đã thật, hơn nữa còn là gái trinh hiếm có, tốt hơn con lẳng lơ như xe buýt công cộng hai ngày trước nhiều.

Hôm nay tôi có số hưởng rồi, khặc khặc!”
Takeshita Sakura thấy Yamamoto bắt đầu tháo dây lưng thì biết hắn ta muốn làm gì, cô ta vội vàng ngăn cản rồi khuyên nhủ: “Sư huynh, thân phận của mục tiêu đặc thù, hiện tại anh còn không thể động vào cô ta!”
“Hơn nữa sư phụ sớm đã nói trước, chỉ khi nào mang mục tiêu lành lặn không tổn hao gì về mới tính là hoàn thành nhiệm vụ, anh thật sự chơi cô ta thì giải thích với sư phụ như thế nào?”
“Baka (ngu ngốc)!” Yamamoto gắt gỏng mắng một câu, nhưng nhất thời cũng không tiến lên nữa, hiển nhiên cũng hơi kiêng kị.

Cảm giác giương mắt trông mong nhìn mỹ nữ không chút phản kháng nằm trên giường, lại ăn không được thật là quá khó chịu!

Nhất là công pháp mà hắn ta tu luyện cũng tương đối đặc thù, bình thường có nhu cầu cực lớn với đàn bà, chỉ cần tà hỏa vừa bốc lên, nếu như không làm đàn bà thì rất khó đè xuống!
Tất nhiên Takeshita Sakura cũng biết chuyện này, nhìn thấy hắn ta vò đầu bứt tai, xao động khó chịu, thiếu điều nhảy dựng lên, biết lần này nếu không để hắn ta chơi một đợt thì cũng đi không được.

Cô ta suy nghĩ một chút, tròng mắt chuyển động, lại nói: “Sư huynh, nếu không tôi đi đến phòng khác tùy tiện bắt một người phụ nữa về để anh chơi tạm trước?”
“Thật tốt!”
Yamamoto vội vàng gật đầu, sau đó lại cảm thấy quá phiền phức, hắn ta nói: “Sư muội, không cần làm phiền em, em cứ ở lại chỗ này canh chừng là được.”
Nói xong, hắn ta gấp gáp chạy ra khỏi phòng.

Hắn ta cảm thấy tà hỏa trong cơ thể càng ngày càng mạnh, vốn muốn chọn kỹ một chút, nhưng giờ lại không thể để ý nhiều, hắn ta bụng đói ăn quàng tùy ý xông vào một gian phòng.

Đầu tiên hắn ta dùng ngân châm làm nhân viên ngất đi, nhìn thấy trong bồn tắm lớn có một mỹ nữ trắng nõn cao gầy đang nằm.

Giờ phút này mỹ nữ kia đã massge toàn thân xong, đang ngâm nước nóng, còn vừa lấy mặt nạ xuống để lộ ra gương mặt tuyệt đẹp, Yamamoto thấy thế thì hai mắt ứa ra ánh sao!
Biến cố đột nhiên xảy ra, mỹ nữ kia sửng sốt một chút rồi phản ứng lại, bắt đầu phát ra một tiếng thét!
“Anh, anh là ai!”
“Anh biết tôi là ai không! Cút nhanh ra ngoài! Nếu không tôi sẽ…”
Vèo!
Yamamoto vung tay đã quăng một cây ngân châm tới, phong bế một huyệt đạo của mỹ nữ kia khiến cô không thể phát ra âm thanh nào nữa, đề phòng lát nữa làm lớn chuyện thì không dễ thoát thân.


“Khặc khặc…”
“Xem ra tôi cũng may lắm, rút trúng giải thưởng lớn!”
“Tiểu mỹ nhân, đừng sợ, tôi chỉ muốn thương cô một chút thôi, thương xong liền đi, chỉ cần cô ngoan ngoãn phối hợp thì tôi sẽ không tổn thương cô.”
Mỹ nữ kia thấy Yamamoto đóng cửa lại rồi bày ra vẻ mặt hèn mọn chậm rãi đi về hướng mình, mà mình lại không phát ra được âm thanh nào, dưới tình thế cấp bách đành bắt đầu điên cuồng hất nước vào đối phương.

Nhưng cô càng như vậy thì Yamamoto lại càng hưng phấn, rất nhanh đã đi đến bên cạnh bồn tắm, sau một hồi nước tiếng vương quốc Sakura thì bắt đầu cởi quần áo chuẩn bị nhảy vào bồn tắm chơi cho đã.

Nhưng vào lúc này, sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng than thở, làm hắn ta giật bắn cả người.

“Ai…”
“Có phải thầy thuốc của vương quốc Sakura đều hèn mọn giống như mày không? Người khác dùng ngân châm cứu mạng, mày thì ngược lại, lấy ngân châm phong huyệt để tiện cho mình hành sự, con mẹ nó mặt mũi của các thầy thuốc trên thế giới đều bị mày làm mất hết.”
Người nói chuyện chính là Lương Siêu..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.