Bạn đang đọc Truyện Kinh Dị Ngắn – Chương 198: Không Có Lời Giải Thích
Trong căn phòng không có một chút ánh sáng bên ngoài.
Những ngọn nến lim dim lúc to lúc nhỏ tụ lại thành vòng tròn.
6 chiếc áo choàng đều đội mũ che hết đầu ngồi theo vị trí được đánh dấu.
Có hình lục giác bên trong vòng tròn.
Cơ thể lỏng lẻo của một cô gái được treo ngược, hai chân banh ra.
12 cái tay yên vị trên chân đã xếp bằng.
6 cái miệng lầm rầm những từ ngữ khác nhau.
Khá ồn.
-“Khuôn mặt ngươi thuần khiết trắng trong, người đời nhìn vào sẽ thấy một cô gái lương thiện. Nhưng bàn tay đó vấy đầy máu tanh, máu của những kẻ đã bị ngươi cho vay cắt cổ. Giờ đây chúng ta sẽ cho ngươi giải thoát khỏi những tội lỗi mà ngươi đã gây ra, trở về với Chúa trời cùng linh hồn trong sạch. Ngươi có đồng ý không?”
Cô gái với đôi mắt trắng sữa như chính khuôn mặt mình với tay lấy cây cưa trên sàn.
-“Hãy đưa tôi về với Chúa, với linh hồn trong sạch nhất.”
Miệng cô gái nhả chữ đều đều.
Sự trừng phạt đã bắt đầu.
Hai con mắt đó đăm đăm nhìn ngang một chiếc áo choàng.
Cô gái hai tay cầm cưa, tay đặt phía trước bụng cầm cán cưa, tay đặt phía sau lưng cầm lưỡi cưa.
6 cái miệng tiếp tục niệm bùa lầm rầm.
12 cánh tay đưa lên như muốn với tới Chúa trời.
Lưỡi cưa bắt đầu đưa qua đưa lại giữa chân cô gái.
“Kéo cưa lừa xẻ…”
Lưỡi cưa cắt rách chiếc quần cô đang mặc.
“Ông thợ nào khỏe…”
Mục tiêu tiếp theo là chiếc quần lót trắng.
“Về ăn cơm trưa…”
Quần lót rách lỗ lòi ra khe giữa âm đạo.
“Ông thợ nào thua…”
Cô gái tiếp tục cưa với phần dưới rỉ máu chảy xuống bụng.
“Về bú tí mẹ…”
Âm đạo chia ra làm hai, đến ruột già ruột non.
“Kéo cưa lừa xẻ…”
Máu tràn ra từ ổ bụng phủ kín khuôn mặt trong trắng.
“Ông thợ nào khỏe…”
Mấy khúc ruột đứt có rớt có ở, rớt thì làm cái bạch xuống sàn, máu văng tung tóe.
“Về ăn cơm trưa…”
Các bộ phận nhóp nhép nhóp nhép chen nhau khiến việc cưa đôi cơ thể hơi khó khăn.
“Ông thợ nào thua…”
Miệng cô gái mở to và chảy ra thứ dịch đỏ lòm, nhỏ toong toong xuống sàn.
“Về bú tí mẹ…”
Tay vẫn không ngừng đưa cưa qua lại, cô là một người thợ khỏe.
“Kéo cưa lừa xẻ…”
Máu nóng hổi bắn xuống mắt khi lưỡi cưa chia đôi hai lá phổi khiến đôi mắt cô nhấp nháy.
“Ông thợ nào khỏe…”
Cặp vú giờ lại đong đưa hai hướng khác nhau.
“Về ăn cơm trưa…”
Da thịt và mái tóc bạc kim nhuộm màu đỏ tươi, vũng máu trên sàn nhà lan rộng ra.
“Ông thợ nào thua…”
Không thể nói nữa, không thể chửi mắng người khác nữa.
“Về bú tí mẹ…”
Lưỡi cưa cắt khuôn mặt cô nhanh hơn, cái mũi cao chẻ ra làm đôi.
“Kéo cưa lừa xẻ…
Ông thợ nào khỏe…
Về ăn cơm trưa…
Ông thợ nào thua…
Về bú tí mẹ…”
Não cô xịt máu, hai sợi dây thừng buộc hai chân di chuyển mà như đứng yên một chỗ.
Nội tạng chạm vào nhau lại rớt ra.
-“Chúa yêu thương chúng ta.”
6 chiếc áo choàng đứng lên, từng người đi qua giữa hai mảnh cơ thể đã bị tách rời của cô gái.
Đám trẻ cởi bỏ áo và bước ra khỏi cửa.
Nến tắt.
Nguồn: https://.wattpad.com/user/AUDUONGKYTU