Đọc truyện Trùng Sinh Yêu An Tử Thiên – Chương 41
“Thấm Thấm, chúng ta ra ngoài du lịch đi.”An Tử Thiên tắm xong đi ra ôm Bạch Thấm đang ngồi trên giường, đột nhiên mở miệng nói
“ừ”đang cứng nhắc trên máy tính chơi trò chơi Bạch Thấm ngoài ý muốn ngẩng đầu lên:“Du lịch? Sao bỗng nhiên muốn đi du lịch?”
“…..Thực buồn”nghiêm túc suy nghĩ thật lâu,vì sao bỗng nhiên muốn đi du lịch,cuối cùng nghĩ ra đáp án này.
“Anh và em ở cùng một chỗ trôi qua như vậy, không có lạc thú?”Trời ơi, củ cải thiếu chút nữa đã bị quái vật cắn một cái,đáng giận, mày chạy nhanh như vậy làm gì a!
“Nào có,công việc a, công ty thực nhàm chán!”Đúng, chính là như vậy!
“Anh ở công ty đương nhiên nhàm chán a, rất nhiều chuyện cần anh xử lý, anh là BOSS cuối cùng chỉ cần xử lý những chuyện quan trọng nhất.”Đến cửa cuối cùng, giết chết BOSS là cô có thể lấy một cái kim củ cải, ha ha!
“Nhưng cho dù là như vậy thì ngươi có thông suốt được không?Tuy rằng sự tình không nhiều lắm, nhưng anh mỗi ngày vẫn có việc phải xử lý.”
“Gần đây ít việc”Không có việc gì, chỉ cần em đồng ý đi du lịch thì có việc cũng thành không việc.
“Như vậy a, kỳ thật anh đi du lịch cũng là chuyện tốt, tiếp xúc với bên ngoài nhiều một chút, đối với anh mới có lợi.”Ha ha, kim củ cải tới tay!Mục tiêu của ta chỉ là có kim củ cải!
“Em đồng ý?”Nhìn máy tính trong tay Bạch Thấm, có một loại xúc động muốn tháo gỡ trò chơi này xuống.
********************************
“ừ”
“hay lắm……”
“Ai, đợi chút, không được!” Bạch Thấm bỗng nhiên ngắt lời anh, nhìn về phía anh.
An Tử Thiên lẳng lặng nhìn cô, làm sao vậy?
“Em muốn hỏi Lâm Mặc trước, xem một chút tình trạng hiện tại của anh có thích hợp đi du lịch hay không, phải chú ý những gì.”
“Được, hiện tại gọi”Đưa điện thoại đến trước mặt cô.
“ Hiện tại? Đã 10 giờ rồi, hắn ẳn là đã đi nghủ rồi chứ? Đã trễ thế này đừng quấy rầy người ta, nói không chừng bây giờ hắn đang ở cùng chị Tử Nguyệt dấy”Thời gian gọi điện thoại vừa vặn có vẻ như nghe được thhắn âm của hắn, hắc hắc…
“ Hiện tại gọi”An Tử Thiên vẫn kiên trì
“Tử Thiên, không cần gấp, dục tốc bất đạt, ngày mai gọi cũng được.Huống chi hắn không ngủ nhưng em còn muốn ngủ a.Hôm nay em mệt mỏi quá.”Kết quả điện thoại lại trả lại chỗ cũ,ấn An Tử Thiên nằm xuống, để anh ngủ.
Được rồi, tắt đèn.An Tử Thiên ôm Bạch Thấm, trong bóng đêm không cam lòng nhắm hai mắt lại, ngủ,Thấm Thấm mệt mỏi.
“ Gọi điện thoại cho Lâm Mặc.”sáng sớm ngày hôm sau, vừa ăn sáng xong, An Tử Thiên lập tực đưa điện thoại cho Bạch Thấm.
Bạch Thấm kỳ quái nhìn hắn:“Làm sao anh lại nóng vội như thế?”
“Hỏi mau”
“ Được rồi”Rốt cuộc cầm điện thoại ấn dãy số, sắp 9 giờ, anh ta hẳn là đã thức dậy, cũng không phải là chủ nhật.
“ Có thể chứ?”Bạch Thấm vừa đặt điện thoại xuống, An Tử Thiên liền hỏi, chỉ hỏi một vấn đề mà thôi vì cái gì mà phải ra ban công hỏi chứ, còn nói lâu như vậy.
Kỳ thật cũng chỉ có 3 phút mà thôi, An đại nhân bụng dạ thậthẹp hòi. Bạch Thấm cũng là cố ý đi ra ban công, muốn anh vội vàng.
“Lâm Mặc nói không có vấn đề gì.”Nhưng muốn em phải luôn luôn ở bên cạnh anh.
“Anh đi đặt vé máy bay.”An Tử Thiên xoay người đi lấy điện thoại di động của mình nghĩ muốn chạy như bay đi đặt vé máy bay.
“ Đợi chút, Tử Thiên, anh đừng nóng vội như vậy a.” Bạch Thấm vội vàng kéo tay anh:“Anh Tử Thiên, hai ngày nữa được không, em còn một số việc cần giải quyết ngay,xong việc rồi hai chúng ta bắt đầu đi du lịch. Vừa vặn hai ngày này chúng ta có thể thảo luận một chút xem đi nơi nào a, làm tốt kế hoạch du lịch một chút a. Vội vội vàng vàng đặt vé máy bay em như vậy cũng không biết anh muốn đi đâu.”
Đi nơi nào cũng tốt hết, chỉ cần tránh xa tên Trình Việt Vũ đáng ghét kia, anh chán ghét hắn, chán ghét hắn viện cớ cột em ở bên cạnh hắn, chán ghét hắn tặng quà cho em, chán ghét hắn hay nói giỡn cùng em, chán ghét hắn lợi dụng cơ hội tiếp cận em!
An Tử Thiên không nói gì, cô đang vì Trình Việt Vũ nên mới không muốn đi du lịch cùng mình?Trước kia rõ ràng cô còn nhắc đến muốn đi chơi mà.
“Tử Thiên, được không a?”Cô thân mật tì lên trán anh, sử dụng cả tứ chi và ngôn ngữ để thuyết phục anh.
*******************************
“Anh đi đặt du lịch lộ tuyến.”Nhìn nhau trong chốc lát, An Tử Thiên cuối cùng cũng không có phản đối, xoay người đi vào phòng.
Bạch Thấm cười ngăn anh lại:“Trước vẫn là đi công ty làm đi!Anh cũng quá sốt ruột rồi đó, nếu không đi nhanh, em sẽ lên lớp muộn đấy.”
Đưa Bạch Thấm đến trường học, lúc gần đi Bạch Thấm ấn một nụ hôn chia tay lên môi anh:“Đây là thưởng cho anh!”An Tử Thiên cười híp mắt nhìn theo cô đi vào trường học.
Sau khi tan học, Bạch Thấm tới gần Trình Việt Vũ lúc này đang ở văn phòng:“Tôi biết ngay anh ở đây, thế nào, đêm qua nghỉ ngơi tốt không?”
Nghe thấy tiếng động, Trình Việt Vũ từ một đống văn kiện ngẩng đầu lên:“Tôi vừa đến,buổi sáng sinh viên đại học năm thứ nhất còn một tiết học nữa, tan học tiện thể tới đây “Trình Việt Vũ là tiến sĩ đồng thời cũng ở trường đại học dạy thay, nhưng bình thường dều dạy chương trình học căn bản, hơn nữa tiết dạy cũng không nhiều lắm, có khi cũng sẽ giúp giáo sư Lê mấy tiết học.Nhìn Bạch Thấm ngồi xuống vị trí trước đây cười nói:“ Cũng không tệ lắm, ít nhất không mất ngủ. Ngày hôm qua đã làm phiền em rồi, hôm nay lại khiến em bị liên lụy”
“Anh khi nào lại khách khí như vậy?”Mở máy tính, Bạch Thấm nghe được anh ta nói vậy liền quăng cho anh ta một ánh mắt.
“ Không có, chính là lượng công việc có chút lớn.”An Tử Thiên cười khổ đi vào, lúc trước vì làm làm luận văn có sức thuyết phục hơn, đặc biệt tuyển đa số nhân viên đều là những người có hiểu biết về An thị là một công ty kiểu mẫu, đó cũng là lý do lão sư an bài anh ta đến An thị thực tập.chỉ là tư liệu về An thị anh ta đã thu thập rất lâu, còn đặc biệt cùng một số quản lý của An thị thiết lập tầng tầng lớp lớp quan hệ tốt để bọn họ đồng ý cho anh ta tham gia vào luận văn tình hình thực tế của An thị. Hiện tại có được sự đồng ý, việc nặng mấy cũng chẳng hề gì. Tuy rằng tư liệu đều phải thu thập lại một lần nữa. Nhưng mà nếu hoàn thành thì chính là một tấm vải đầy đủ màu sắc và hoa văn nhất định vô cùng hoàn hảo, trong luận văn của anh ta chính là đạo lý này, hiệu quả của hội nghị rất lớn, đối với việc chính mình theo đuổi sự hoàn mỹ mà nói là một chuyện rất tệ.
“ Không có việc gì, đến lúc đó qua luận văn tiến sĩ, sau khi phát biểu luận văn nhất định phải mời tôi đi ăn đấy!”Bạch Thấm thuận miệng đáp. Cô giúp Trình Việt Vũ không chỉ là do Trình Việt Vũ là bạn của cô, quan trọng hơn bởi vì An thị khiến anh ta như vậy, nghĩ đến An thị, cô liền cảm thấy mình cần phải giúp anh ta một chút.
“Cám ơn em, nhất định “Trình Việt Vũ cảm thấy trong lòng ấm áp, nghiêm túc nói cảm ơn Bạch Thấm đồng thời trịnh trọng hứa hẹn.
Bạch Thấm cười cười, không nói gì, cúi đầu làm việc.
Bởi vì có Bạch Thấm hỗ trợ, công việc hôm nay hoàn thành sớm,hiệu suất cũng tăng không ít.Buổi chiều Bạch Thấm về nhà đúng giờ, vừa vặn cùng An Tử Thiên đi siêu thị mua đồ ăn.
Ở siêu thị một bên chọn này nọ một bên bị An Tử Thiên dắt tay đi tớ đi lui:“Như thế nào? Còn muốn nắm chặt như vậy tới khi nào?”Lúc đầu, chỉ cần hai người ở cùng nhau cô đều chiều theo ý anh, cho dù đang làm gì anh cũng cố chấp không buông ra.Cô rút không ra liền mặc kệ, bởi vì được người khác quan tâm thật sự rất tốt, rất tốt a, cô cười trộm trong lòng.
Chọn một chút cải xanh Thượng Hải đặt vào giỏ hàng, nghiêng người nói:“Không thả, nắm rất tốt.”
Lúc này có một đôi tình nhân đi bên cạnh, cô gái nhìn chằm chằm hai người trong chốc lát ra vẻ hâm mộ, tiến lên hai bước đuổi theo bạn trai của mình:“Anh xem vợ chồng người ta kia kìa, chồng cô ấy thương cô ấy như vậy, mua cái này cái nọ cũng không buông tay!Hai chúng ta mới ở chung nửa năm, mà anh ngay cả đi cũng không nguyện ý đợi em, em hiện tại thực hoài nghi anh rốt cuộc có phải thật sự yêu em hay không?”
Chàng trai đáng yêu đáp:“Em thì biết cái gì a, người ta đó là ngại vợ anh ta đi chậm nên mới kéo! Em muốn anh kéo sao? Kéo tay em đau anh cũng đau lòng a, anh như vậy còn không phải yêu em sao!”
Đôi tình nhân hẳn là nhìn thấy nhẫn trên tay họ đều nghĩ là bọn họ đã kết hôn, là vợ chồng.
Cô gái còn nói gì đó Bạch Thấm không nghe được,nhưng nghe thanh âm cùng điệu bộ thì có vẻ như thật sự bị chàng trai dỗ vui vẻ rồi.
Bạch Thấm nghiêng đầu có chút không vui về phía An Tử Thiên:“Còn chưa có kết hôn đâu, như thế nào lại thành vợ chồng, An Tử Thiên anh làm hỏng danh dự của em rồi!”
“Rất nhanh thôi, đừng nóng vội!”Chúng ta cũng sắp kết hôn rồi, em đừng sốt ruột.
Bạch Thấm sửng sốt, An Tử Thiên, anh…….
Lay mạnh chõ tay hai người bị anh nắm chặt:“Anh không sợ kéo tay em đau sao?Anh thật sự yêu em sao?”
An Tử Thiên hạ mắt:“Em đi chậm sao?”
Ngây người trong chốc lát, hai người nhìn nhau, ánh mắt hai người chạm nhau không hẹn mà cùng nở nụ cười, không khí thoải mái không ít.
Chuông điện thoại vang lên, Bạch Thấm lấy điện thoại ra, là An Tử Nguyệt, hẳn là trả lời chuyện tối qua, hiệu suất làm việc đúng là cao!
Đầu bên kia, Nghe thấy thanh âm vui vẻ của Bạch Thấm, An Tử Nguyệt dừng một chút:“Hiện tại đang ở cùng Tử Thiên?”
“Phải, chúng em đang mua đồ ở siêu thị.”Mắt nhìn An Tử Thiên, phát hiện anh cũng đang nhìn mình, nở nụ cười với anh.
“được rồi, chị nói ngắn gọn chút. Chính là chuyện tối hôm qua em nói, chị đã hỏi cấp dưới Trình Việt Vũ quả thật có năng lực, trong thời gia thực tập cũng không phạm sai lầm gì, thậm chí còn có quan hệ tốt với một số quản lý ở công ty. Theo lý thuyết, giấy chứng nhận thực tập của anh ta cũng kghoong có vấn đề gì, công ty thậm chí còn gửi thông báo tuyển dụng muốn anh ta đến An thị làm việc.Nhưng mà, vài ngày thực tập cuối cùng của anh ta,Tử Thiên bỗng nhiên hỏi cấp dưới về người này, trực tiếp ra lệnh. Về phần nội dung mệnh lệnh cùng chuyện kế tiếp chị không cần nói em cũng biết.Nguyên nhân em hẳn cũng biết, dù sao anh ta là học trưởng của em!Cứ như vậy, chị cúp máy trước, em cẩn thận suy nghĩ làm sao ôn hòa nói chuyện vói Tử Thiên giúp nó thông suốt chuyện này!A, đúng rồi, bảo nó chủ động gọi điện thoại cho ông nội đi, lão nhân gia gần đây rất nhớ nó!”An Tử Thiên rất nhanh nói cho Bạch Thấm kết quả điều tra, cuối cùng nhấn manh hai chữ “ôn hòa“. Người khác như thế nào cô không biết, em trai của mình mặc kệ làm chuyện gì, đúng hay sai, nguyên nhân gì cô ddefu sẽ đứng về phía nó, hiện tại xã hội này không thiếu nhất chính là nhân tài, người An gia đều bao che khuyết điểm, cô biết Bạch Thấm sẽ làm tốt.
“Được rồi, chị Tử Nguyệt, em sẽ bảo Tử Thiên buổi tối gọi điện thoại cho ông nội An.”Bạch Thấm vẫn nở nụ cười:“Tạm biệt chị Tử Nguyệt.”
“tạm biệt!”
Cúp điện thoại, thấy An Tử Thiên vẫn nhìn cô, vẻ mặt cô trầm xuống, vui vẻ vừa rối biến mất, tức giận nhìn anh chằm chằm không nói lời nào.
An Tử Thiên cả kinh, trong lòng bất an, nắm chặt tay cô:“chị nói gì vậy?”
Bạch Thấm cố gắng lờ đi cảm giác tim đập nhanh, nghĩ rằng giấu đi là được rồi ai ngờ trong ngực bỗng sinh ra cảm xúc, mở miệng:“Chính anh đã làm gì anh còn không biết sao?”