Đọc truyện Trùng Sinh Kikyou – Chương 30
Gã nha hoàn cung kính cúi đầu nhìn Shesshomaru cùng Kikyou, nhẹ giọng nói :
“Công tử, cô nương xin mời đi theo nô tài”. Kikyou vuốt cằm gật đầu, cùng Shesshomaru sóng bước đi theo tiểu nha hoàn.
“Này, hôm nay là ngày gì vậy? Sao lại đông người như thế? Còn có bọn họ đang đi đâu a?”
Kikyou nhìn đám người đang tụ hội dần ở cửa ra vào, dường như có ý muốn ra ngoài khiến nàng khó hiểu hỏi gã nha hoàn.
“À, hôm nay là ngày hoa khôi của Túy hoa lâu chúng tôi ném tú cầu, ai nhận được thì nàng sẽ theo hầu người đó một đêm, chẳng những vậy còn có thể lấy vé để ba ngày sau đều có thể đến chỗ chúng tôi không cần ngân lượng. Hai vị có hứng thú sao?” Được hầu hạ miễn phí một đêm, còn có quà khuyến mãi? Cũng biết kinh doanh quá đi chứ! Kikyou âm thầm tán thưởng.
“Shesshomaru, chúng ta đi có được hay không?!” Kikyou xoay người sang chớp chớp đôi mắt hỏi Shesshomaru. Hắn cũng chỉ còn biết cười khổ. Ai bảo nàng lợi hại như vậy, chỉ trong vòng vài tháng đã thu phục được hắn, nàng muốn nháo vậy thì nháo thôi! Dù sao thì hắn cũng sẽ bảo vệ nàng thật tốt! Với lại hắn nói không đi nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời ở đây sao? Gật nhẹ đầu, ý là hắn cho phép. Kikyou vui vẻ lôi kéo Shesshomaru ra ngoài, vừa lúc chen lấn với người ta nhưng mà thiên hạ đang loạn làm sao có ai rãnh chú ý tới diện mạo như thiên tiên của hai vị khách nhân mới này, tất cả chỉ lo tập trung vào Hồng Hồng cô nương-hoa khôi Túy thanh lâu đang chuẩn bị ném tú cầu.
Việc này làm đỡ gánh nặng cho Kikyou rất nhiều nha. Hồng Hồng ngồi trên lầu cao nhìn xuống, nam nhân rất đông, quần áo sang trọng, tuấn tú có, bình thường cũng có. Chỉ là bọn họ đều là người phong lưu, hơn nữa nàng rất không để mắt.
Thân là kĩ nữ lớn lên trong lầu xanh, nam nhân nàng gặp còn nhiều hơn quần áo của các tỷ muội trong Túy thanh lâu gọp lại. Sau này chỉ vài năm nữa nàng liền sẽ già đi, mất cái danh hiệu “hoa khôi”, đến lúc đó có ai cần nàng chứ? Cho nên hiện giờ phải nhân cơ hội tìm được một nam nhân quyền quý, sang trọng, cố gắng mê hoặc hắn để hắn rước nàng về nhà.
Trong lúc Hồng Hồng đang mải mê suy nghĩ, Kikyou cũng đánh giá nữ tử này. Một thân hồng y diêm dúa, khuôn mặt nhỏ nhắn tươi đẹp, đôi thủy mâu câu hồn người lại, môi hồng chúm chím, mười phần mỹ nhân bại hoại. Phải nói là như hoa như ngọc a.
Mà nói cũng phải, nếu không làm sao bò lên được cái vị trí “hoa khôi” này đi?
“Các vị! Cảm tạ các vị đã ủng hộ chúng tôi trong thời gian qua, Hồng Hồng thật sự không biết lấy gì đền đáp. Như vậy đi, sau trò chơi này ai không nhận được tú cầu liền mời đến tham gia bữa tiệc do Túy thanh lâu tổ chức có được hay không?”
Nói xong còn kiều mị cười một cái khiến nam nhân bên dưới cơ hồ hỏng mất, bọn họ cố gắng trấn định nuốt nuốt nước bọt sau đó bắt đầu xôn xao cả lên khiến Túy thanh lâu đã náo nhiệt nay còn náo nhiệt hơn.
“Này Hồng Hồng cô nương, mau ném cho gia đi, gia là Tứ công tứ con Lại Bộ Thượng Thư a, theo gia nhất định sẽ không bạc đãi nàng!”
“Hồng Hồng cô nương bên này nha…Chen lấn cái gì? Thối tiểu tử mau tránh ra, ngươi đứng như vậy sẽ che mất tầm nhìn của Hồng Hồng cô nương nhìn ta.”
“ Ở đây, mau ném cho ta.” …
Woa… thật náo nhiệt quá! Kikyou mở tròn hai mắt nhìn cảnh này. Đây là lần đầu tiên nàng xuyên đến lại gặp nhiều người như vậy.
Vì vậy mới nói quyết định bước vào nơi này sáng xuất cỡ nào a. Trên lầu cao, đám nữ nhân che mặt cười thẹn thùng nhìn những nam nhân phía dưới đang điên cuồng hò hét. Các nàng còn cùng Hồng Hồng đàm luận nam nhân nào xứng đáng nhất. Nhưng là Hồng Hồng lại không có hứng thú, cứ như vậy nhìn qua bọn họ. Bọn họ không có cái gì có thể khiến nàng để tâm.
Chỉ là ánh mắt liếc qua nam tử bạch y như tuyết, quý khí bức người, gương mặt lạnh lùng, khí chất cao ngạo cùng nam tử lam y thanh nhã, ôn nhu lại nghiêm khắc. (Tác giả: này thì mọi người bt ai là shess r nhé.)
Rốt cuộc nở nụ cười, nàng cuối cùng cũng tìm được rồi. Chỉ là đến hai nam nhân, phải nhẫn nại quan sát vậy.
“Chủ tử, người đuổi theo tiểu cô nương đó đến đây làm gì vậy?”
Một ảnh vệ cung kính hỏi. Hàn Phong không đoái hoài đến câu hỏi kia của ảnh vệ, nhẹ giọng lẩm bẩm:
“ Kikyou, nàng chẳng phải nói rất bận sao? Ngay cả thời gian bồi ta cũng không có thế nhưng lại có thời gian dạo chơi thanh lâu. Nàng thực sự có bao nhiêu đặc biệt vậy? Thanh lâu cũng có thể tùy tiện đi chơi sao?”
Từ đầu chí cuối hắn đều không tham gia náo nhiệt. Ánh mắt của hắn chung quy chỉ nhìn về một phía có tiểu cô nương đang đứng trong lòng bạch y nam tử để hắn bảo vệ. Vừa nói vừa cười thật vui vẻ. Thấy thế chân mày y chau lại thật chặt, lại tiếp tục lẩm bẩm:
“Kikyou là nàng ép ta, đừng trách ta!” Ảnh vệ thấy chủ tử không trả lời bèn thôi. Số hắn thật khổ, chủ tử dạo này bệnh càng ngày càng trầm trọng rồi!
Hồng Hồng vừa quan sát xong vị lam y công tử, nàng liền tranh thủ đánh giá người còn lại. Chỉ là trong lúc nàng đang say sưa nhìn thì một cái đầu nhỏ của tiểu cô nương lại đột ngột chui vào lòng nam tử kia chắn tầm nhìn của nàng khiến nàng giật cả mình.