Đọc truyện Trùng Sinh Kikyou – Chương 29
Kikyou đứng trước kĩ viện hưng phấn ngó vào. Buổi tối trên đường chỉ có vài cái lồng đèn thôi nhưng cái kĩ viện này lại sáng rực như vậy cho thấy giàu cỡ nào a?
Túy hoa lâu không hỗ là kinh thành đệ nhất kỹ viện, đủ xa hoa, đủ lộng lẫy, đủ… tốn bạc! Còn chưa bước vào cửa thì mùi son phấn đã ập vào mũi, Kikyou khẽ nhíu mày, tuy nơi này thanh nhã, mũi son phấn cũng không nặng lắp, nhưng mà vẫn khiến cho nàng cảm thấy hơi khó chịu.
Nhưng là, vì chiêm ngưỡng mỹ nhân và di tích cổ đại, đành nhẫn nại vậy!
“Shesshomaru chúng ta vào có được hay không?”
“Không, mau đi.” Shesshomaru thẳng thừng từ chối khiến Kikyou bị đả kích nặng nề. Hắn chưa bao giờ nói “không” với nàng nha. Ít nhất là từ trước tới giờ nàng nói cái gì hắn cũng đều ngoan ngoãn đồng ý…Chuyện này là sao vậy? Chẳng lẽ hắn không thích kĩ viện?
“Hả? Ta muốn vào dạo một vòng. Không thể sao?”
“Nàng là nữ nhân!”
“Ừ, ta là nữ nhân. Kĩ viện có quy định cấm nữ nhân vào à? Nếu không ta học người đời trước cải nam trang. Ngươi thấy thế nào?”
Kikyou hiểu lầm ý của Shesshomaru, hồn nhiên mà bắt đầu tính kế hoạch lẻn vào, không những vậy còn dám trưng cầu ý kiến của Shesshomaru.
“Kĩ viện là nơi nam nhân tầm hoan tán nhạc, nàng muốn vào để làm gì? Hồ nháo đủ rồi, chúng ta đến nơi khác.” Shesshomaru kiên quyết cự tuyệt. Hắn thật muốn biết trong cái đầu nhỏ của nàng chứa cái gì? Kĩ viện cũng dám vào? Đúng là hắn chiều nàng đến hư rồi.
”Ngươi là đang lo lắng cho ta sao? Hì hì, Shesshomaru chúng ta vào một chút thôi có được hay không? Ta rất mạnh, có thể tự bảo vệ được mình nha.”
Kikyou chính là quyết tâm muốn vào, thứ đầu tiên đến cổ đại nàng phải ăn chính là kẹo hồ lô, nơi nhất thiết phải đến đương nhiên là kĩ viện nổi tiếng đời đời này rồi.
“Không được.” Thấy Shesshomaru nhẫn tâm cự tuyệt khiến Kikyou càng nổi lên hứng thú với nơi này. Ngươi không vào, ta vào.
Ta xem ngươi có chạy theo ta không. Nghĩ gì làm đó nàng liền chạy vọt về phía cửa ra vào, nhanh chóng xông vào kĩ viện.
“Shesshomaru đến đây nha, nơi này thật lớn.” Sau khi tiến vào Kikyou còn không sợ chết la hét kêu gọi nhóm người của Shesshomaru. Kikyou vừa hô hào xông quay mặt lại đã chạm phải gương mặt lạnh băng giống như muốn mạng người của Shesshomaru.
Nhanh như vậy? Hắn rất có tố chất nhát ma người ta a. Kikyou vuốt ngực bình tĩnh trái tim nhỏ bé đang đập nhanh liên hồi của nàng.
“Nàng…” Shesshomaru rõ ràng rất tức giận nhưng lại không thể mắng nàng, hắn chỉ có thể cắn răng nuốt cục tức này vào trong bụng, thứ duy nhất hắn làm được chính là dùng mắt cảnh cáo nàng. Nhưng Kikyou lại tinh nghịch lè lưỡi, không xem hắn vào đâu.
“ A ui! Vị gia này hảo tuấn tú nha, lần đầu tiên đến đây đúng không? Còn cô nương này… người không nên vào đây a, còn dẫn theo đứa bé làm gì? Các ngài đến đây để…”
Tú bà thanh âm kiều mị, tuổi đã ba mươi thành thục xinh đẹp, có thể nói là phong tình vạn ủng, chắc chắn mười năm trước cũng là một mỹ nhân hoa nhường nguyệt thẹn. Kikyou âm thầm đánh giá.
“A! Không có gì, ta chỉ muốn đến đây dạo một vòng, thế nào? Có thể không?” Kikyou cười cười lên tiếng. Tú bà âm thầm đánh giá nam tử và cô nương trước mặt, một người bạch y trắng tuyết tao nhã như ngọc, quý khí bức người, một người xinh đẹp, nhìn như hoạt bát nhưng lại có nét lạnh nhạt, dung mạo đều thuộc thượng đẳng, lăn lộn phong trần bao nhiêu năm nàng chưa từng gặp hai người tướng mạo xuất sắc như thế này, đúng là cực phẩm!
“ Uy!…” Kikyou thấy tú bà mắt sáng đánh giá hai người, cảm thấy buồn bực. Có ai hứng thú muốn để người khác nhìn chằm chằm mình như vậy đi? Tú bà nghe thanh âm không hờn giận của Kikyou, xấu hổ cười, vội nói :
“ Cô nương! Xin thứ lỗi, người là nữ nhi, còn mang theo đứa bé, chuyện này….”
Lời chưa kịp dứt thì một tờ ngân phiếu ngàn lượng giơ ra trước mặt tú bà, tú bà hì hì cười, nhận lấy, lại nói :
“Đương nhiên là được a, chỉ là ở đây là chốn phong trần, nếu có người muốn đắc tội cô nương…E rằng ta không giúp được…Cô hãy hiểu cho ta…” Nói xong xoay người vẫy gã nha hoàn, dặn dò vài lời.
“Jaken ngươi dẫn Rin ra ngoài”
Shesshomaru nhẹ nhàng phun ra mấy chữ, Jaken cùng Rin nhanh chóng đi ra. Mặc dù Rin rất thắc mắc tại sao bé không được ở lại nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời. Càng nhìn Kikyou càng khiến Shesshomaru khó hiểu. Nàng đúng là khác người, nữ nhân khác sợ nam nhân của mình vào kỹ viện còn nàng lại dẫn nam nhân của mình vào kỹ viện. Rốt cuộc nàng đang nghĩ cái gì?