Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 487: Toái phién Ca Phổ của Ngâm Du Thi Nhân


Đọc truyện Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ – Chương 487: Toái phién Ca Phổ của Ngâm Du Thi Nhân

“Chỗ này có hai viên Hỏa Diễm Tinh Hồng Bảo Thạch!”

Đường Nghiêu ở một bên nói, hắn lục được từ trong đống bảo thạch ra hai viêm Hỏa Diễm Tinh Hồng Bảo Thạch.

“Tăng thêm thương tổn hệ hỏa xem như cũng không tệ, ngươi tìm thứ này có ích gì?”

“Để hợp thành vật phẩm!”

Nhiếp Ngôn nói, hắn lại tiếp tục tìm kiếm. Lúc này bọn hắn đã tìm thấy năm viên Hỏa Diễm Tinh Hồng Bảo Thạch, chắc là khu vực bọn họ thu thập bảo rương là nơi xuất hiện Hỏa Diễm Tinh Hồng Bảo Thạch, nếu không sao có nhiều thế.

“Hợp thành? Hợp thành gì vậy?” Đường Nghiêu hơi sững sờ, hắn lần đầu tiên nghe nói bảo thạch có thể hợp thành vật phẩm, trước nay bảo thạch không phải là dùng để khảm hoặc là thăng cấp trang bị sao?

“Một viên Mê Mộng Trạm Lam Bảo Thạch, một viên Hỏa Diễm Tinh Hồng Bảo Thạch, một viên Sinh Mệnh Thúy Lục Bảo Thạch cùng một sợi Ma Lực bạch ngân hạng liên là có thể hợp thành một sợi Túc Nguyện hạng liên.”

“Túc Nguyện hạng liên tăng thuộc tính gì vậy?”

“Tăng một cấp bậc của nghề nghiệp sản xuất.”

Nhiếp Ngôn trả lời, một sợi Túc Nguyện hạng liên có thể dùng từ giá trị liên thành để hình dung.

“Đậu, ngon ăn như vậy à? Ngươi kiếm đâu ra công thức thế?”

Đường Nghiêu động dung, hỏi ngay, dù hắn chả rành nghề nghiệp nào thì hắn cũng nhận ra được giá trị của Túc Nguyện hạng liên.

“Từ Bảo thạch công tượng đại sư Bội Cát Đặc Na Lý đó.”


Nếu Bảo thạch công tượng đại sư đã nói thế thì tính chính xác không cần phải bàn, Đường Nghiêu vốn lúc nãy chỉ tùy ý tìm kiếm, bây giờ liền cẩn thận hơn nhiều.

Muốn tìm kiếm trong đống hai ba trăm viên bảo thạch như thế này thì thật sự không dễ, cần phải tra xét kĩ từng viên mới có thể biết được nó là bảo thạch gì, bởi vì tạo hình của bảo thạch giống nhau như đúc, bọn họ chỉ có thể cầm từng viên lên xem.

Nhiếp Ngôn lục lọi đống bảo thạch, đột nhiên cầm ra một viên bảo thạch màu trạm lam, viên bảo thạch này vô cùng tinh khiết, không chút tì vết, phát ra ánh sáng khiến người ta phải động lòng.

Có phải Mê Mộng Trạm Lam Bảo Thạch không?

Trái tim Nhiếp Ngôn đột nhiên đập nhanh hơn, đưa tay xoa viên bảo thạch, kiểm tra một chút, cuối cùng lộ ra vẻ mặt vô cùng thất vọng. Viên bảo thạch này thế mà lại tên là Mê Yến Trạm Lam Bảo Thạch, chỉ khác một chữ mà thôi nhưng lại là một trời một vực.

Đúng lúc đấy, Đường Nghiêu liền nhìn sang Nhiếp Ngôn hỏi, tay cầm một viên bảo thạch màu lam, so với viên Nhiếp Ngôn đang cầm thì to hơn một chút: “Xem xem phải viên này hay không?”

Nhiếp Ngôn cầm lấy viên bảo thạch từ tay Đường Nghiêu, nhìn qua rồi cười: “Đúng là nó rồi, vẫn là ngươi hên, tìm cái liền ra ngay.”

Đường Nghiêu cười ha hả một tiếng, hỏi: “Còn thiếu viên gì mà Thúy Lục Bảo Thạch?”

Nhiếp Ngôn liền bổ sung thêm: “Sinh Mệnh Thúy Lục Bảo Thạch.”

“Nếu tìm được một viên Sinh Mệnh Thúy Lục Bảo Thạch vậy thì phát tài rồi, sau này có thể ngồi không đẩy một người từ cấp Đại sư lên cấp Tông sư.”

Đường Nghiêu cười ha hả, dược tề bình thường không đáng giá lắm, chỉ có dược tề càng cao mới có hiệu quả càng mạnh, nếu có dược tề cấp Đại sư, Tông sư trong tay thì sau này lúc đánh phó bản sẽ tránh được rất nhiều phiền toái. Tỷ như Hỏa kháng dược tề cấp Đại sư, Tông sư thì lúc đi đánh phó bản quái hệ hỏa sẽ giảm được rất nhiều thương tổn. Nếu uống một lọ Hỏa kháng dược tề cấp Đại sư, sẽ giảm được rất nhiều thương tổn hệ hỏa, còn nếu uống một lọ cấp Tông sư thì dù có nằm lăn trên đống lửa cũng không sao, cày nát map cấp 100 đổ xuống hệ hỏa có thể xem như tuyệt đối an toàn.

Dùng vật phẩm vượt cấp để đối phó với quái vật cùng cấp tuyệt đối là quá dễ dàng.

Nhiếp Ngôn cùng Đường Nghiêu cẩn thận tìm kiếm, xem qua hết hơn hai trăm viên bảo thạch, không ngờ không tìm được viên Sinh Mệnh Thúy Lục Bảo Thạch nào.


“Móa, không có một viên luôn!”

Đường Nghiêu vô cùng bực mình, tất cả mong đợi tốt đẹp trước đó xem như tan thành mây khói.

Hai người bọn họ tra xét từng viên bảo thạch, tổng cộng chỉ kiếm được một viên Mê Mộng Trạm Lam Bảo Thạch cùng năm viên Hỏa Diễm Tinh Hồng Bảo Thạch, không có một viên Sinh Mệnh Thúy Lục Bảo Thạch nào, xem ra không có cách nào hợp thành Túc Nguyện hạng liên rồi.

“Thôi, khi khác tìm sau vậy.”

Nhiếp Ngôn khá thất vọng, xem ra Sinh Mệnh Thúy Lục Bảo Thạch có chút hiếm.

“Để ta hỏi một chút xem trong công hội có ai tìm được hay không.”

Đường Nghiêu nói, hắn liền gửi một dòng tin tức liên quan đến Sinh Mệnh Thúy Lục Bảo Thạch.

Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút sau đó phát nhiệm vụ tìm kiếm Sinh Mệnh Thúy Lục Bảo Thạch cùng Mê Mộng Trạm Lam Bảo Thạch lên Liên Minh Thích Khách, phần thưởng nhiệm vụ là ba vạn kim tệ một viên.

“Công hội không có, nhưng bọn họ cũng hứa sau này sẽ chú ý một chút.” Đường Nghiêu rất nhanh nhận được tin tức truyền về từ trên kênh công hội.

Hai người đều hơi hăng hái quá mức.

Bảo thạch trên bàn có vô số thuộc tính khác nhau, có nhiều cái Nhiếp Ngôn còn chưa gặp bao giờ. Nếu những bảo thạch này có thể như mấy viên Mê Mộng Trạm Lam Bảo Thạch, Hỏa Diễm Tinh Hồng Bảo Thạch hợp lại thành đồ vật này nọ được thì giờ mà dùng phung phí thì sau này muốn kiếm lại sẽ rất khó.

“Những bảo thạch này trước tiên gom lại, sau đó bỏ vào trong kho hàng đi.” Đường Nghiêu liền nói.


Đường Nghiêu cũng có cùng suy nghĩ với Nhiếp Ngôn, tốt nhất nên giữ lại đống bảo thạch này.

Nhiếp Ngôn gom hết lại vào ba lô sau đó đợi chút nữa có người đến, đưa cho họ bỏ hết vào trong kho hàng.

Trên bàn còn dư lại một vài đạo cụ đặc thù, mỗi một vật đều có cách dùng kỳ quái, rất nhiều thứ cần phải suy tính kỹ càng trước khi dùng.

“Nhiếp Ngôn, nhìn kìa, là Ba Hành Giả giới chỉ!” Đường Nghiêu vui mừng hô lên hắn khều ra một chiếc nhẫn từ trong đống vật phẩm đặc thù.

“Ta có rồi, ngươi cứ giữ đi.” Nhiếp Ngôn cười, Ba Hành Giả giới chỉ là một thứ vô cùng tốt, rất thực dụng.

“Ngon, ta lúc trước luôn muốn tìm một cái, ngày nào cũng lật danh sách đấu giá ra xem nhưng mãi vẫn không thấy, cuối cùng cũng có một cái.”

Đường Nghiêu khó đè nén sự kích động của mình, có Ba Hành Giả giới chỉ, hắn có thể bắt chước theo Nhiếp Ngôn, tìm nơi train quái vượt cấp, món đồ này quả là hiếm thấy!

Nhiếp Ngôn nhìn mấy món vật phẩm đặc thù khác, nhưng vẫn không có món nào tốt hơn đồ trên người hắn. Chợt, có một vật phẩm khác hình dạng như những tờ giấy làm hắn chú ý. Tổng cộng có gần 30 tờ, vô cùng tổn hại.

“Đây là thứ gì thế?”

Đường Nghiêu tò mò cầm lấy một tờ trong đó ra xem, đọc giới thiệu và tên của nó:

“Toái phiến Ca Phổ của Ngâm Du Thi Nhân Bố Lai Mại Nhĩ, Bố Lai Mại Nhĩ đáng thương, hắn trong lúc đi trên một con đường nhỏ ở Đa Luân sơn mạch bị một con dã thú tấn công, may mắn được một người thợ săn giúp trốn thoát, nhưng ca phổ của hắn lại bị rơi lại trên Đa Luân sơn mạch, biến thành từng tờ toái phiến. Nếu có người tìm được thì xin hãy trả lại cho Ngâm Du Thi nhân Bố Lai Mại Nhĩ.”

Nhiếp Ngôn sửng sốt một chút, hỏi: “Là Ca Phổ toái phiến của Bố Lai Mại Nhĩ?”

“Đúng vậy, sao thế? Những thứ này rất quan trọng hả?”

Đường Nghiêu kinh ngạc, hắn nhìn sang hỏi Nhiếp Ngôn, không biết tại sao Nhiếp Ngôn lại kích động như thế.


Nhiếp Ngôn cầm lấy một tờ toái phiến, nhìn qua một chút thì đúng là Ca Phổ toái phiến của Bố Lai Mại Nhĩ rồi, hắn đếm qua thì thấy ở đây có khoảng hơn 36 tờ!

“Chúng ta hời rồi, tận 36 tờ Ca Phổ toái phiến!”

Nhiếp Ngôn cười nói, hắn đang nhớ lại một nhiệm vụ liên quan đến Ca Phổ toái phiến của Bố Lai Mại Nhĩ. Nhiệm vụ đó thật ra rất đơn giản, chỉ là trong lúc train ở map Đa Luân sơn mạch, tìm được bảo rương sẽ có khả năng nhận được một tờ toái phiến, cầm đến gặp Bố Lai Mại Nhĩ sẽ nhận được một nhiệm vụ gọi là “Phiền não của Bố Lai Mại Nhĩ”, nội dung chính là đi tìm những tờ toái phiến khác. Khi tìm được tờ đầu tiên, đem giao cho Bố Lai Mại Nhĩ sẽ nhận được phần thưởng, tiếp tục tìm thêm thì sẽ được nhiều thứ tốt hơn, mỗi khi nộp 6 tờ thì sẽ nhận được một cơ hội quay Vòng Quay Sinh Mệnh.

Nhiệm vụ này kiếp trước sau khi được tìm ra liền có rất nhiều người đi săn nhiệm vụ, sau đó bị Phá Thiên biết, Phá Thiên liền dùng vô số tiền thu thập hết toái phiến lại, tổng cộng có tới 25 tờ, cuối cùng nhận được phần thưởng là một trang bị cấp Á truyền kỳ. Ngoài ra còn có rất nhiều phần thưởng khác, nào là kinh nghiệm, kim tệ…

Người chơi bình thường train cấp ở Đa Luân sơn mạch, nhiều nhất cũng chỉ tìm được một hai bảo rương, tìm được một hai tờ toái phiến là rất hên rồi. Có thể như Phá Thiên ở kiếp trước dùng tài lực hùng hậu thu mua 25 tờ toái phiến, thật sự là không có ai.

Nhiếp Ngôn cùng Đường Nghiêu trong lúc vô tình tìm được đến 36 tờ, cơ hồ là đã càn quét hết bảo rương ở đây, thành tích như thế cũng không quá bất ngờ. Nhiếp Ngôn nhớ, trong một thời gian dài, số tờ toái phiến người chơi tìm được, đem nộp cho Bố Lai Mại Nhĩ ít nhất phải hơn 100 tờ.

“Sao, cái gì hời vậy?” Đường Nghiêu thoáng đã tỉnh táo lại, hỏi.

Nhiếp Ngôn kể lại cặn kẽ nhiệm vụ sưu tập đó cho Đường Nghiêu nghe.

“Đi, chúng ta đi đổi phần thưởng đi.” Đường Nghiêu liền vội vàng nói, chuyện tốt như vậy sao có thể bỏ qua được?

“Chúng ta đến đâu nhận thưởng đây?” Nhiếp Ngôn hỏi, đối với phần thưởng kinh nghiệm, hắn cũng không để ý lắm. Nhận điểm kinh nghiệm thì tối đa cũng chỉ giúp hắn tăng một hai cấp mà thôi, nếu nhận được vật phẩm gì đó ngon ngon thì mới tốt.

“Hay là ngươi đi đổi đi, để ta tìm đồ này nọ thì còn được, chứ vận hên của ta trước giờ đều không tốt lắm.”

Đường Nghiêu cười, hắn đối với bản lãnh mở rương của Nhiếp Ngôn có thể nói là vô cùng sùng bái. May mắn của Nhiếp ngôn so với hắn quá cách biệt, may mắn là một thuộc tính ẩn nhưng bình thường người chơi cũng có thể cảm giác được.

Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, nói: “Được rồi, để ta thử xem.” Hắn có Phan Đa Lạp Hạp, ở những thời điểm xác định có thể tăng thêm may mắn lúc nhận phần thưởng nhiệm vụ.

Nhiếp Ngôn cùng Đường Nghiêu nhìn một số món đồ còn dư lại, có rất nhiều thứ không biết dùng làm gì, dù sao cũng là lấy từ trong bảo rương ra nên Nhiếp Ngôn định quăng hết vào trong kho công hội, nếu có người cần dùng thì có thể xin phép hắn.

Hai người sắp xếp lại tất cả đồ đạc một chút sau đó liền cùng nhau đi ra khỏi Tinh Không dược điếm, đi đến kho hàng một chuyến, sau đó đi đến nơi ở của Ngâm Du Thi Nhân Bố Lai Mại Nhĩ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.