Trùng Sinh Biến Thành Bệnh Xà Tinh

Chương 123


Đọc truyện Trùng Sinh Biến Thành Bệnh Xà Tinh – Chương 123

Vừa mới vào sân, đội cổ động viên các trường liền bắt đầu hô khẩu hiệu cổ vũ cho trường mình không ngừng, tiếng nữ sinh lanh lảnh ở bên cạnh truyền đến, trên sân thi đấu không khí càng rõ ràng hơn, đại biểu đội viên song phương đầu tiên là bắt tay lẫn nhau, đại biểu đại học X là Giang Ninh bắt tay cùng đại biểu điện ảnh X là Chân Tần.

Chân Tần quan sát Giang Ninh phía đối diện một chút, nếu không nghe những chuyện đó Tịch Lục nói cho mình, làm sao có thể liên hệ người thoạt nhìn rất dễ chung đụng này với người trong miệng Tịch Lục cùng một chỗ, nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài, cậu ta cười cười, thấp giọng nói: “Nè, hai người kia đúng là vẫn luôn ở cùng một chỗ, không có chỗ trống cho cậu chen chân.”

Giang Ninh ngẩn người, có điều phản ứng của hắn rất nhanh, cười cười, hoàn toàn giống như người không có chuyện gì, cuối cùng nhẹ giọng trả lời: “Quá tự tin cũng không có lợi.”

“Bởi vì chờ sau khi biết sự thật mới có thể tàn khốc hơn.”

Chân Tần sửng sốt, trọng tài đã để cho từng người chuẩn bị.

Cậu ta không kịp nghĩ nhiều, đã nghe thấy một tiếng tiếng còi, trận đấu đã bắt đầu.

Tịch Lục ngồi ở dưới đài, khẩn trương nhìn lên đài, chú ý từng cử động của Chân Tần, kể từ lúc bắt đầu Chân Tần đã tấn công mãnh liệt, mà người được cậu ta nhìn chằm chằm dĩ nhiên là Giang Ninh.

Cướp được bóng là đội trưởng điện ảnh X, chuyền bóng qua mấy người, cuối cùng rơi vào trên tay Chân Tần, Giang Ninh chắn trước mặt cậu ta, một mực kèm cậu ta sít sao.

Chân Tần nhíu mày, liên tục làm mấy động tác giả, mới bỏ được Giang Ninh ở phía sau.

Trên sân bóng rổ quả bóng đầu tiên rất quan trọng, có một số thời điểm thậm quả bóng đầu tiên đã có thể định trước kết quả của trận thi đấu, Chân Tần lại liên tục qua mấy người, sau đó nhìn giỏ bóng rổ gần trong gang tấc, sải bước nhảy lên.

Lập tức sắp vào rồi.

Chân Tần đột nhiên cảm thấy có người sau lưng, lúc bóng từ trong tay bay đi, ngón tay Giang Ninh chạm vào bóng rổ, thay đổi quỹ đạo chuyển động, sau đó bóng rơi luôn xuống đất, không vào.

Không kịp mất mác, Chân Tần nhanh chóng chạy về phía giỏ bóng rổ của đối phương.


Vóc dáng Giang Ninh không cao, sức bật lại không phân cao thấp với Chân Tần, Chân Tần nhíu mày, tim đập cũng nhanh hơn trước nhiều, có điều cũng tốt, kích thích ý chí chiến đấu của cậu ta lên.

Giang Ninh bị đội trưởng cản lại, lúc chuyền bóng cho một người khác, Chân Tần lập tức cướp đi.

Bóng lại trở về trên tay bọn họ, Chân Tần mang bóng chạy ở phía trước, cậu ta đứng ở ngoài vạch kẻ, xem chuẩn thời gian, nhắm đúng vào giỏ bóng rổ, sau đó bóng từ trong lòng bàn tay rời đi.

Bịch ——

Bóng ba điểm!

Đội cổ động viên điện ảnh X phát ra tiếng thét chói tai và tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Quả bóng vào đầu tiên của cả trận.

Chân Tần hất mặt, tuy rằng thoạt nhìn tựa hồ rất dễ dàng, nhưng cậu ta phát hiện Giang Ninh quả nhiên rất lợi hại, chỉ là như vậy cậu ta đã tốn không ít sức lực, hơn nữa cậu ta còn không biết Giang Ninh có sở trường gì.

Sở trường của Chân Tần đại khái chính là bóng ba điểm cùng với chuyền bóng chính xác, nhưng là chắn bóng trên không cướp bóng yếu kém hơn một chút, bởi vì thể lực của bản thân mình không phải là tốt lắm, sức bật tất nhiên không bằng người khác.

Cậu ta quay đầu, lại vào trận đấu.

Trên mặt Giang Ninh không hề có vẻ khẩn trương, hoàn toàn rất thoái mái, đội trưởng cùng mấy đội viên của đối phương cũng phản công rất nhanh, vào một quả.

Khi bóng lại lần nữa rơi vào trên tay Chân Tần, Chân Tần nhanh chóng chạy về, Giang Ninh theo sát ở phía sau, chuẩn bị nhảy lấy đà úp rổ (dunk rổ), lại phát hiện đối phương cũng nhảy lên ngay sau đó.


Ánh mắt Chân Tần tối sầm lại, bóng lui về một cái, sau đó rơi xuống đất, lại nhảy lấy đà lần nữa, úp rổ (dunk rổ).

Bây giờ hẳn là Giang Ninh không có cách nào thay đổi quỹ đạo bóng của mình nhỉ, Chân Tần là nghĩ như vậy, lại cảm giác được bóng lưng tối sầm lại, nghiêng mắt nhìn một cái đối phương vậy mà cũng lại nhảy lấy đà lần nữa, độ cao cao hơn mình.

Bóng lại lần nữa thoát khỏi lòng bàn tay mình rơi xuống đất.

Giang Ninh nhếch môi cười, dẫn bóng nhanh chóng rời đi.

Lòng bàn chân của Chân Tần rất đau, loại hành động hết sức khảo nghiệm thể lực này, cậu ta làm không được nhiều lần lắm, phản ứng của Giang Ninh rất nhanh, thể lực và sức bật cũng rất tốt, quan trọng nhất là hắn tựa hồ thuộc về loại tuyển thủ toàn năng.

Chân Tần nhíu mày, lại đuổi theo.

Qua hơn mười phút, bên điện ảnh X dẫn trước mười điểm, Tịch Lục xiết chặt nắm tay, có chút cao hứng, lại bị huấn luyện viên ở bên cạnh rót một đầu nước lạnh.

Tịch Lục nói: “Chúng ta dẫn trước, thật tốt quá, một mực kiềm chế đối phương.”

Huấn luyện viên nhíu mày, đen mặt, nói: “Không, là đối phương kềm chế chúng ta, Tịch Lục em nhìn một chút tình hình của Chân Tần.”

Trán Chân Tần đầy mồ hôi, tốc độ chạy cũng không nhanh như trước, nhìn lại phần lớn đội viên khác đều là tình hình như vậy.

Mà Giang Ninh dẫn đầu cầu thủ đối phương chỉ là trán toát ra một ít mồ hôi li ti.


Huấn luyện viên kêu dừng trận đấu, đội viên hai bên xuống dưới nghỉ ngơi.

Một đám người vội vội vàng vàng trở về, uống nước từng ngụm từng ngụm.

Huấn luyện viên đen mặt, dạy dỗ bọn họ: “Tiết tấu của các cậu là thế nào thế? Sao nhanh hơn bình thường nhiều thế, không biết như vậy rất tiêu hao thể lực sao?”

Đội trưởng thở hổn hển nói: “Tiết tấu của đối phương rất nhanh, cho nên chúng em tất nhiên nhanh hẳn lên.”

Huấn luyện viên nhíu nhíu mày, mắng: “Kể từ lúc bắt đầu mục đích của cầu thủ đối phương chính là tiêu hao thể lực của các cậu, cuối cùng phản công, phần lớn ra sức chỉ là hai ba người kia, chú ý đến số mười của đối phương hay không? Thể lực của cậu ta tốt nhất, một mực mài mòn thể lực của các cậu, đặc biệt Chân Tần, cậu quá liều mạng rồi, ra sân làm chậm lại tiết tấu, không được nôn nóng như vậy.”

Chân Tần gật gật đầu, mồ hôi theo gương mặt rơi xuống từng dòng từng dòng.

Cậu ta nhìn thoáng qua Tịch Lục, nói: “Tịch Lục, Giang Ninh có lẽ sẽ phiền toái hơn so với trong tưởng tượng của tôi nhiều, ông phải chờ thêm một chút rồi.”

Tịch Lục gật gật đầu, nói: “Cố gắng lên.”

Chân Tần gật gật đầu, lại lần nữa ra sân.

Lần này bắt đầu, rõ ràng tiết tấu của hai bên đều chậm lại, nhưng Chân Tần đang kèm chặt Giang Ninh thể lực tiêu hao vẫn là rất lớn, vì kéo dài khoảng cách điểm giữa hai bên, Chân Tần không thể sơ suất, cũng là chuẩn bị tốt cho Tịch Lục ra sân.

Thể lực của Chân Tần đã bắt đầu cạn kiệt, chẳng qua vẫn là cố chống đỡ xong nửa trận trước.

Nghỉ giữa trận, tất cả đội viên trở lại đội ngũ của mình, vẫn là điện ảnh X dẫn trước hơn hai mươi điểm, Chân Tần ngồi tại chỗ cúi đầu thở hổn hển.

Tịch Lục nhìn cậu ta, nói không thiếu tự tin là giả, ở trong lòng cậu Chân Tần vẫn là kẻ mạnh chơi bóng rổ trong trường, cho dù là người như vậy cũng sẽ bởi vì một trận thi đấu bị làm khó thành như vậy, như vậy chính mình sẽ thế nào?

“Nửa trận theo Chân Tần cậu lại chống đỡ mười phút, sau đó Tịch Lục lên.” Huấn luyện viên nói như vậy.


Tịch Lục gật gật đầu, sau khi Chân Tần nghỉ ngơi xong, liền bắt đầu nói với Tịch Lục lúc thi đấu, một số tình hình cậu ta biết, nói: “Sức bật của Giang Ninh rất mạnh, thể lực hẳn không kém ông nhiều lắm, các kỹ năng của hắn đều không tệ, vô luận là úp rổ (dunk rổ) hay là bóng ba điểm, là cầu thủ công thủ vẹn toàn, rất khó được, nhưng chính bởi vì như vậy, hắn có một khuyết điểm trí mạng, không có một hạng nổi bật hẳn, những ngày qua bóng ba điểm và úp rổ (dunk rổ) Tịch Lục ông đều luyện được không tệ, nếu lấy được bóng không nên suy nghĩ nhiều, khoảng cách xa thì ba điểm, nếu như không vào vẫn có thể dựa vào những người khác úp rổ (dunk rổ), nếu khoảng cách gần, phải nhảy cao hơn Giang Ninh, như vậy tỷ lệ chúng ta giành được thắng lợi sẽ cao hơn rất nhiều.”

Tịch Lục gật gật đầu đã hiểu, nhìn thấy Chân Tần lại uống hết một chai nước, nghỉ ngơi mấy phút, cả người vẫn là mồ hôi như mưa rơi, Tịch Lục vội vàng lại đưa một chai nước tới.

Đội trưởng nói: “Ra sân bắt đầu, tiết tấu của đối phương sẽ nhanh hơn, nói cách khác bọn họ sẽ phản kích, xin các vị hãy phòng thủ kỹ, mấy tiền đạo chúng tôi sẽ cố gắng hết sức thêm điểm.”

“Được! Không thành vấn đề!” Đội viên bên dưới nói.

Tầm mắt Tịch Lục rơi vào trên sân bóng, hơn hai mươi nữ sinh xinh đẹp duyên dáng của điện ảnh X mặc quần áo thiếu vải kích thích thị giác, nhảy với tiết tấu mãnh liệt và đầy nóng bỏng, sau đó nam sinh bên cạnh ra sức gào thét, huýt sáo.

Kris dẫn đầu giương cao nụ cười, kỹ thuật nhảy tuyệt đẹp, một số người trường đối phương cũng không nhịn được reo hò cho cô.

Đã có người nói, dù sao cũng là nữ sinh điện ảnh X, chất lượng quả nhiên không phải đại học X có thể sánh được, chỉ cần một mình Kris là có thể đỡ được cả sân.

Sau khi kết thúc biểu diễn, cả sân nổi lên một trận reo hò (Mỗ chém).

Kế tiếp các cô đi ra nhanh chóng, Trần Giới dẫn đầu nữ sinh đại học X liền đứng ngay ngắn đội ngũ, chuẩn bị bắt đầu nhảy cổ động.

Tịch Lục vội vàng lấy điện thoại di động ra, mở máy quay, mấy đội viên bên cạnh trêu ghẹo nói: “Anh nói Tịch Lục, có phải coi trọng người nào trong đó hay không?”

Tịch Lục cười cười, không đáp lại.

Âm nhạc vang lên, Trần Giới cong môi, khuôn mặt mang theo vẻ tươi tắn không giống như bình thường, ít đi vài phần rét lạnh nhiều hơn vài phần nhu hòa, trong thanh thuần lại hiện ra vẻ xinh đẹp lạnh lùng, sự nhiệt tình của đám nam sinh không giảm đi chút nào, hô to chụp ảnh.

Tác giả có lời muốn nói: =-=XD đoán thử sẽ thắng hay là thua…

Mỗ: mỗ chưa từng chơi lần chưa từng xem chơi bóng rổ, có từ chuyên môn nào sai mọi người chỉ bảo cho mỗ nha^^


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.