Đọc truyện Trọng Sinh Tại Dị Thế Giới – Chương 14: Nếu ngươi làm vậy, 2 người bọn họ chỉ có con đường chết
Dọc đường đi cả 4 người Thái Sơn tông cười nói vui vẻ chỉ có Thu Sơn là im lặng theo sau.
Không phải 4 người họ lạnh nhạt với Thu Sơn mà là trước đó họ cũng có vui vẻ nói chuyện với Thu Sơn nhưng hỏi gì hắn cũng không nói, ăn nói thì cộc lốc nên bọn họ dần quen, không làm phiền Thu Sơn nữa.
Thu Sơn lúc này đang suy nghĩ đến Thái Sơn tông là 1 quyết định đúng hay sai, ngẫm nghĩ 1 hồi lâu hắn cũng thông suốt. Hiện tại hắn cũng tìm 1 chỗ đặt chân và đứng dưới tán cây Thiên Sơn tông che chở sẽ tiện cho con đường của hắn sau này.
– Trời cũng sắp tối rồi, phía trước là 1 trấn nhỏ, chúng ta đến đó nghỉ ngơi ngày mai tiếp tục lên đường.
Lệnh Hồ Xung quay lại nói với Thu Sơn.
Thu Sơn chỉ gật đầu 1 cái, hắn cũng không biết đường nên mặc họ an bài a.
Cũng không mất nhiều thời gian 5 người bọn họ đi vào 1 trấn nhỏ, vì là 1 trấn nhỏ nên lượng người qua lại cũng ít.
Đang đi tới quán trọ thì bỗng có 1 cô gái chừng 17-18 tuổi ăn mặc rách rưới hớt hải chạy đến chặn đường 5 người rồi quỳ xuống nói:
– Các vị thần tiên ở Thái Sơn tông đại từ đại bị xin hãy cứu Phụ thân và Mẫu thân tiện nữ.
Nói xong nàng liền dập đầu liên tục.
Cả 5 người hơi bất ngờ nhưng Lệnh Hồ Xung nhanh chóng đỡ cô gái dậy rồi nói:
– Vị cô nương này không biết tên họ là gì, tại sao lại biết chúng ta là người của Thiên Sơn tông?
– Tiện nữ tên Hân Hân, mọi người trong trấn nói trước kia có mấy vị đệ tử của Thái Sơn tông xuống núi đi ngang qua trấn nhỏ này, cách đây không lâu cả Phụ thân và Mẫu thân tiện nữ đều đổ bệnh nặng đại phu trong trấn cũng lực bất tòng tâm nên ta đã ở đây chờ các vị, mong các vị đại từ đại bị cứu Phụ thân cùng Mẫu thân tiện nữ.
Hân Hân nói xong liền định tiếp tục quỳ xuống cầu xin nhưng Lệnh Hồ Xung đỡ lấy dứt khoát không cho nàng quỳ xuống.
– Hân Hân cô nương, ngươi mau dẫn đường, đừng làm chuyện vỗ nghĩa này nữa, cứu người quan trọng.
Nghe Lệnh Hồ Xung nói, Hân Hân tươi cười lau đi nước mắt rồi dẫn đường tới nhà nàng.
Đi 1 đoạn đường họ dừng lại tại 1 căn nhà nhỏ, bước vào nhà đã thấy trên giường có 2 người nằm đấy, sắc mặt họ tái nhợt dường như bị bệnh không nhẹ.
– Để ta xem thử.
Lệnh Hồ Xung đến bên cạnh giường cầm lấy tay Mẫu thân Hân Hân rồi rót 1 luồng chân khí vào.
– Hàn khí quá nhiều, có phải Phụ thân và Mẫu thân ngươi hay tiếp xúc với nơi có nhiều hàn khí không?
– Sáng sớm tiện nữ đều cùng Phụ thân và Mẫu thân lên núi hái thảo dược ngoài ra không có gì khác, nhưng nếu vậy thì tại sao tiện nữ lại không bị sao chứ?
Nghe được câu trả lời của Hân Hân, mọi người nhất thời khó hiểu, đúng là cả 3 người sáng sớm đều lên núi nhưng Hân Hân lại bình an vô sự trong khi Phụ thân cùng Mẫu thân nàng lại đổ bệnh.
– Cũng may là ta thể chất là Hỏa thuộc tính, để ta truyền chân khí Hỏa thuộc tính tiêu trừ hàn khí.
Đúng vậy, Lệnh Hồ Xung thể chất là Hỏa thuộc tính, hắn đã là Trúc cơ nên đã khai mở thể chất trong cơ thể.
– Xung ca quả nhiên lợi hại.
– Cảm tạ thiếu hiệp, chỉ cần cứu được Phụ thân và Mẫu thân, tiện nữ nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp.
Trong khi mọi người đang vui mừng thì Thu Sơn 1 mực im lặng nãy giờ bắt đầu lên tiếng:
– Nếu ngươi làm vậy, 2 người họ chỉ có con đường chết.
Thu Sơn qua hệ thống cũng đã biết được 2 người họ hàn khí tích tụ lâu ngày nên đổ bệnh, nhưng vấn đề ở đây là lượng hàn khí tích tụ quá lớn nếu để Lệnh Hồ Xung dùng chân khí Hỏa thuộc tính tiêu trừ hàn khí họ sẽ mất mạng. Bởi vì khi dùng cách này sẽ dẫn tới 2 người họ phải chịu thống khổ cực lớn, chỉ sợ chưa kịp trừ hết hàn khí 2 người họ đã bỏ mạng.
– Phi phi phi, Thu Sơn ngươi ăn nói xui xẻo gì chứ? Ngươi thì biết gì chứ, ngươi nên im lặng để Xung ca chữa cho họ.
Trong khi mọi người nghi hoặc nhìn Thu Sơn, Yên Tử liền lên tiếng trách mắng hắn.
– Thu Sơn, ý người là?
Nghe Lệnh Hồ Xung nghi ngờ hỏi, Thu Sơn buột miệng đáp:
– Dùng chân khí Hỏa thuộc tính của ngươi để tiêu trừ hàn khí rất chính xác…
– Vậy thì ngươi còn ngăn cản Xung ca làm gì?
Yên Tử chen vào.
Thu Sơn không quan tâm đến nàng tiếp tục giải thích:
– Nhưng ngươi có biết khi dùng chân khí Hỏa thuộc tính tiêu trừ hàn khí họ phải chịu thống khổ cực lớn không? Cộng thêm hàn khí tích tụ quá nhiều ngươi chưa tiêu trừ hết 1 phần hàn khí họ đã không chịu nổi rồi, cách của ngươi đúng nhưng… vô dụng.
Nghe Thu Sơn nói xong mọi người chợt bừng tỉnh, nhất là Lệnh Hồ Xung lúc này, hắn đã xuýt làm hành động ngu ngốc này khiến người không cứu được mà còn mất mạng.
– Vậy Thu Sơn, ngươi có cách gì không?
Lệnh Hồ Xung hỏi, hắn nghĩ Thu Sơn đã biết cách hắn làm là sai nên hẳn hắn có cách khác.
– Cách thì có.
Nghe Thu Sơn nói, mọi người đều mừng rỡ, thậm chí Hân Hân còn muốn quỳ xuống cảm tạ hắn.
– Nhưng cứu họ ta được gì?
Nghe đến đây giương mặt của mọi người cứng lại, họ không ngờ Thu Sơn là con người như vậy.
– Thu Sơn, ta thấy ngươi hay là đừng lên Thiên Sơn tông của bọn ta nữa, ngươi chỉ làm bẩn nó thôi.
Yên Tử căm tức nhìn hắn nói.
– Chỉ cần cứu được Phụ thân và Mẫu thân tiện nữ nguyện làm trâu ngựa báo đáp ngài.
Hân Hân quỳ xuống cầu xin hắn.
Không quan tâm đến mọi người, Thu Sơn chỉ tay về phía 1 cái tượng gỗ nói:
– Ta muốn nó.
Lúc này mọi người kì quái nhìn Thu Sơn, nhất là Yên Tử, nàng không nghĩ Thu Sơn chỉ muốn cái tượng gỗ này, hiểu nhầm khiến nàng áy náy.
– Đó là Phụ thân tiện nữ điêu khắc tiện nữ, nhưng ngài chỉ cần như vậy thôi sao?
Thấy Thu Sơn gật đầu, Hân Hân liền đứng dậy lấy bức tượng gỗ đưa cho Thu Sơn.
Thu Sơn muốn bức tượng này bởi vì nó trông khá giống… Tiểu Thanh a. Nhận lấy bức tượng gỗ Thu Sơn lấy giấy bút viết ra 5 loại thảo dược rồi giao lại cho Hân Hân cùng 1 cái túi nhỏ chứa 5 linh tệ. Thu Sơn chắc chắn Hân Hân không đủ khả năng mua những thảo dược hắn vừa viết, trong khi hối đoái bí kíp Luyện đan sư từ hệ thống, hắn được biết điểm tích lũy của hắn có thể đổi ra kim tệ, 1 điểm đổi được 1000 kim tệ nên hắn tạm thời đổi 5 điểm lấy 5000 kim tệ ( tức 5 linh tệ) để đưa cho Hân Hân.
– Chúc mừng kí chủ nhận được Bí kíp Luyện đan sư, có hay không sử dụng?
– Sử dụng.
– Sử dụng thành công, mở ra Chức nghiệp Luyện đan sư.
Hiện tại Chức nghiệp Luyện đan đã mở ra nhưng muốn luyện được đan dược cảnh giới của hắn vẫn chưa đủ a, nhưng Thu Sơn hắn viết trên tờ giấy kia là 1 loại dược dịch mà thôi, hệ thống nói hắn không luyện được đan dược chứ dược dịch thì có thể a.
Nhận lấy tờ giấy cùng chiếc túi của Thu Sơn, Hân Hân cúi người 1 cái rồi nhanh chóng đi mua những loại thảo dược này.
– Thu Sơn… ta có lỗi.
– Bọn ta cũng có lỗi.
4 người Thiên Sơn tông áy náy nói với Thu Sơn, nhất là Yên Tử, nàng rất áy náy khi 5 lần 7 lượt hiểu nhầm Thu Sơn.
Thu Sơn xua tay ý hắn không bận tâm, bây giờ hắn hơi lo lắng về vấn đề luyện dược.