Trọng Sinh Tại Dị Thế Giới

Chương 13: Thiên Sơn tông cứu giúp


Đọc truyện Trọng Sinh Tại Dị Thế Giới – Chương 13: Thiên Sơn tông cứu giúp

Chẳng biết đã qua bao lâu, Thu Sơn từ từ mở mắt ra.

– Đây là đâu? Ta còn sống hay đã chết?

Thu Sơn ngồi dậy nhìn xung quanh, hắn đang ở trong 1 cái lều nhỏ bằng vải, vết thương trên người hắn cũng được băng bó lại.

– A, ngươi đã tỉnh.

Bỗng có 1 thiếu niên vén chiếc lều vải đi vào, thấy Thu Sơn đang nhìn ngang nhìn dọc.

– Đây là đâu?

Thu Sơn hỏi.

– Đây là chỗ nghỉ ngơi của nhóm chúng ta, ta tự giới thiệu, ta tên Lệnh Hồ Xung đệ tử của Thiên Sơn tông, năm nay ta 17 tuổi không biết nên xưng hô như thế nào?

– Thu Sơn, ta nhỏ hơn ngươi.

Thu Sơn hờ hững trả lời Lệnh Hồ Xung.

– Nhỏ hơn ta? Trông ngươi như 1 lão quái vật cải lão hoàn đồng vậy.

Nghe Lệnh Hồ Xung nói, Thu Sơn nhíu mày, hắn mới 11 tuổi làm gì có lão quái vật cải lão hoàn đồng nào ở đây?


Thấy Thu Sơn nhíu mày lại, Lệnh Hồ Xung liền nói:

– Trông bộ dạng ngươi xem.

Thu Sơn nghe vậy liền nhìn cơ thể mình nhưng hắn không phát hiện ra gì kì lạ cả, ngay khi hắn quay lại định kiểm tra phía sau lưng thì hắn phát hiện… tóc của hắn không biết từ lúc nào đã bị nhuộm bởi màu trắng buốt như tuyết. Hẳn đây là lí do Lệnh Hồ Xung nghĩ Thu Sơn là lão quái vật cải lão hoàn đồng.

– Ta mới 11 tuổi.

Thu Sơn gượng người đứng dậy, hắn thấy toàn thân ê ẩm.

– Được rồi, ngươi đã hôn mê 3 ngày rồi cũng nên ra ngoài hít thở, nhận tiện ta cũng giới thiệu ngươi với mọi người luôn.

Trông bộ dáng thấp hơn Lệnh Hồ Xung cả 1 cái đầu cùng gương mặt của Thu Sơn, Lệnh Hồ Xung không còn nghĩ hắn là lão quái vật nữa a.

Bước theo Lệnh Hồ Xung ra ngoài, Thu Sơn thấy có 3 người, 2 nam 1 nữ đang luyện tập kiếm pháp. Thấy Lệnh Hồ Xung cùng Thu Sơn bước ra, cả 3 người dừng lại lau mồ hôi trên trán sau đó tươi cười chạy lại.

– Mọi người, để ta giới thiệu chút, đây là Thu Sơn, hắn 11 tuổi bằng muội đấy Yên Tử.

Lệnh Hồ Xung chỉ vào Thu Sơn nói, rồi lại quay qua nói với nữ tử duy nhất và cũng nhỏ nhất ở đây.

– Thu Sơn, đây là Hoàng Mạc Tà, còn đây là Hàn Gia Lâm, 2 người họ chỉ kém ta 1 tuổi, cuối cùng là Ngọc Yên Tử, muội ấy là nhỏ nhất trong nhóm và bằng tuổi ngươi.

Lệnh Hồ Xung giới thiệu xong, cả 3 người đều tươi cười ôm quyền đối với Thu Sơn.

Thu Sơn cũng không nói gì chỉ ôm quyền đáp lễ, hắn cũng nhận ra mình không còn như trước kia, cảm xúc của hắn đã biến mất hoàn toàn, cũng phải thôi bởi vì ai nếu trải qua hoàn cảnh của Thu Sơn còn không chắc có thể bình thường được, cảm xúc của hắn có lẽ không thể bộc lộ ra thôi chứ không hoàn toàn biến mất, giống như có 1 căn phòng vô hình giam giữ nó lại vậy.

Mọi người nghĩ Thu Sơn vốn là 1 người lạnh lùng ít nói nên không quá quan tâm cách cư xử của hắn.

– Cũng nên về Thiên Sơn rồi, mọi người thu dọn đồ đạc đi. Còn ngươi giờ có cần chúng ta đưa về nhà không?

Lệnh Hồ Xung nói.

– Ta không có nhà.

Thu Sơn hờ hững trả lời.

– Không có nhà? Người thân ngươi còn ai không?

– Không có.

Nghe Thu Sơn nói, cả 4 người đều nhíu mày, riêng Lệnh Hồ Xung hắn cũng đoán ra được Thu Sơn gặp phải chuyện không vui nào đó.


– Hay đưa hắn tới Thiên Sơn, tông môn cũng chuẩn bị chiêu mộ đệ tử, trông hắn cũng không đến nỗi nào, hẳn có thể được thu nhận.

Hoàng Mạc Tà bỗng vỗ tay 1 cái nói.

– Nhưng… Thu Sơn, cảnh giới hiện tại của ngươi là gì, nếu dưới Luyện khí tầng 8 chúng ta nghĩ cách khác.

Lệnh Hồ Xung e ngại hỏi Thu Sơn.

– Xung ca, ngươi quên hắn mới 11 tuổi sao, hắn chỉ cần đạt Luyện khí tầng 6 là có thể được thu nhận rồi.

Giọng nói nhí nhảnh của Yên Tử vang lên.

Lệnh Hồ Xung vỗ trán 1 cái rồi tươi cười nói:

– Ta quên mất, là thế này: Thiên Sơn tông mỗi 3 năm 1 lần có thu nhận 1 lớp đệ tử mới, nếu dưới 15 tuổi ngươi cần đạt tối thiểu Luyện khí tầng 6 để có thể được thu nhận làm đệ tử, còn nếu dưới 18 tuổi và trên 15 tuổi thì cần phải có cảnh giới tối thiểu là Luyện khí tầng 8 mới được thu nhận. Ngươi giống Tử Yên muội, nàng 11 tuổi đạt Luyện khí tầng 6, Thu Sơn ngươi cảnh giới hiện tại là gì?

– Luyện khí tầng 9.

Thu Sơn không ngần ngại nói.

– Cái gì??? Luyện khí tầng 9??? Lão thiên ơi, hắn mới bao nhiêu tuổi chứ???

Cả 4 người há hốc miệng kinh ngạc nhìn Thu Sơn.

– Ngươi là Luyện khí tầng 9, tại sao ta lại không nhìn ra?

Lệnh Hồ Xung tò mò hỏi, hắn hiện tại đã đạt tới Trúc cơ sơ kì, căn bản có thể nhìn thấu cảnh giới của Thu Sơn a.


– Công pháp đặc biệt thôi.

Thu Sơn trên người liền tỏa ra khí tức Luyện khí tầng 9, có hệ thống che giấu nên Thu Sơn không bị Lệnh Hồ Xung phát hiện, hiện tại việc che giấu cảnh giới cũng không có tác dụng gì.

Cảm nhận được khí tức của Thu Sơn cả 4 người đã tin thật rồi.

– 11 tuổi Luyện khí tầng 9, có thể được nhận làm đệ tử chân truyền giống Xung ca cũng nên.

Ngọc Yên Tử nhìn Thu Sơn giống như nhìn quái vật, nàng giống hắn cùng 11 tuổi nhưng không thể tin lại chênh lệch như vậy, thế mà trước giờ nàng còn tự mãn với cảnh giới của mình, thật xấu hổ mà.

– Đúng vậy, xem ra Thiên Sơn tông chúng ta lại có thêm 1 tiểu quái vật rồi.

Hàn Gia Lâm nhìn mọi người cười nói.

– Thật không biết ngươi hàng ngày ăn thứ gì nữa, có thể chỉ ta được không?

Hoàng Mạc Tà tò mò hỏi, hắn và Hàn Gia Lâm đã 16 tuổi mà cảnh giới cũng chỉ đạt Luyện khí tầng 8.

– Thôi được rồi, mọi người thu dọn đồ đạc đi, chúng ta dắt tiểu quái vật này về Thiên Sơn tông.

– Được.

Mọi người đồng thanh đáp rồi thu dọn đồ đạc chuẩn bị lên đường về Thiên Sơn tông.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.