Trọng Sinh Ta Yêu Nhà Ta

Chương 32: Ngăn Chặn.


Bạn đang đọc Trọng Sinh Ta Yêu Nhà Ta: Chương 32: Ngăn Chặn.


Gọi điện thoại cho cô của Trương Khắc Mạnh ở trên trấn, nhờ bà chuyển tin về nhà nói hai người ở Tỉnh Y vài ngày.
Trương Khắc Mạnh ở chỗ đó cường độ học tập rất lớn, hơn nữa anh ta vừa bắt đầu tay chân luống cuống chưa hòa nhập với môi trường, một tuần sau mới đi ra được sang gặp Lâm Hoan.
“Chị, Hoan Hoan đi cũng đã được vài ngày rồi, hai đứa bé cũng nhớ mẹ, để cho cô ấy trở về đi.” nhà họ, không có người nào để mắt đến Lâm Hoan, cũng không có người tôn trọng cô, đời trước, trước khi Lâm Hoan ly hôn muốn giúp em gái không có học vẫn tìm việc nhưng cũng chỉ có chút ít việc vệ sinh, tiền lương rất thấp, hai đứa con Lâm Hoan, vốn không thương mẹ, sau này xa cách lại xa lạ với cô hơn, Lâm Hoan sau này cũng không dám đến đây nữa.
Cô cũng không còn nghĩ đến chuyện tìm việc giúp em gái, vả lại lúc đó cô ở căn nhà nhỏ như vậy, em gái tới cũng không có chỗ ở, muốn giúp đỡ cũng bất lực tòng tâm, đợi đến sau này cô mua nhà thì Lâm Hoan đã ly hôn.
“Chị giúp Hoan Hoan tìm công việc, một tháng năm trăm, nếu cậu thấy không tốt thì thôi.”
“A? Một tháng Hoan Hoan có thể kiếm được năm trăm đồng?” Trương Khắc Mạnh nhảy dựng lên.
“Im lặng! Chẳng lẽ cậu không biết Hoan Hoan rất khéo tay? Bất kể việc gì trong nhà đều có thể làm rất tốt? Chính là mẹ cậu bắt nạt con bé, suốt ngày ngược đãi nó nên cậu mới cảm thấy con bé ngốc.”
Trương Khắc Mạnh ngượng ngùng cúi đầu, hiện tại anh không dám cãi Lâm Yến, hơn nữa nếu vợ anh thật sự ngốc còn có thể tìm được việc sao?
“Khắc Mạnh, chị đề nghị cậu đối với mẹ cậu phải nói Hoan Hoan chỉ kiếm được ba trăm đồng, nếu không mấy tháng này thu vào đến lúc đưa tiền cho nhà thiếu chút, mẹ cậu lại mắng con bé tiêu xài lung tung.”

Trương Khắc Mạnh lúc đầu còn có chút không hiểu, thấy Lâm Yến nói vậy, nhịn không được đỏ mặt lần nữa. Lâm Yến hiểu rõ mẹ anh như vậy làm anh xấu hổ không ngừng.
“Hoan Hoan tạm thời ở nhà chị, chờ cậu làm ra tiền rồi chị giúp hai đứa thuê phòng ở ngoài rồi sẽ chuyển ra.”
“Được!”
Lâm Hoan làm thêm giờ, mười giờ tối mới về, nhìn thấy chồng thật bất ngờ, hai người họ tạm ở phòng dưới lầu một, Lâm Yến tìm một ít quần áo của chồng cho Trương Khắc Mạnh. Ở đây ăn mặc theo mùa, Lâm Yến giúp em gái mua một ít quần áo cũng rất rẻ đồ Đoạn Mã giảm giá, Lâm Hoan thật cao hứng, cho tới bây giờ cô cũng không có mặc qua quần áo tốt như vậy. ở nhà quần áo cô mặc phần lớn là đồ Lâm Yến bỏ, vừa rộng vừa lớn có mấy bộ đồ so với đồ vỉa hè trong này đều kém rất nhiều.
Sang hôm sau, Trương Khắc Mạnh thấy vợ ăn mặc như vậy, mà dáng người lại thướt tha, trẻ ra vài tuổi, đối mắt sáng như sao. Lúc ăn cơm, thừa lúc chị vợ đi múc cơm vội vàng gắp cho vợ một chưt thức ăn: “Em thích nhất cái này, còn có cái này….” thấy Lâm Hoan cau mày, anh vội nói, “Ăn nhiều một chút, thân thể tốt mới có sức làm ra tiền.”
Phòng bếp có thủy tinh phản xạ làm Lâm Yến thấy rõ ràng, xem ra người em rể này cũng không phải đầu gỗ không biết thương vợ. Cô phải chỉ dẫn thật tốt, sau này cuộc sống của em gái chắc chắn sẽ không giống như đời trước khổ sở như vậy.
Ăn xong bữa sáng, đi làm thì đi làm, đi học thì đi học, Lan Hương đến cửa hàng, ra khỏi cửa lớn mọi người đều vội vàng đường ai nấy đi.
Không nghĩ đến khổ cực đứng một ngày ở của hàng mà một cũng không bán được một cái, Lâm Yến ủ rũ về nhà, Lan Hương gọi điện tới nói gần đây cô không thể đi làm, không đợi Lâm Yến hỏi nguyên nhân liền cúp máy. Lâm Yến gọi lại lại tắt máy, liên tục ba ngày Lâm Yến đều gọi không thông, hai ngày nay buôn bán lại đặc biệt tốt, Lâm Yến căn bản không rảnh quan tâm đến cô, chuyện của Lan Hương cũng không có cách hỏi thăm. Tối hôm đó, về nhà thấy Lâm Giai Bình.
“Chị, chị giúp em liên lạc với Lan Hương được không?”

“Cậu cũng không liên lạc với cô ấy được?” Trong lòng Lâm Yến càng gấp, “Có phải là Lưu Thiên kia giở trò quỷ không?”
“Không phải, dẫn vợ bé của hắn đến nhà anh hắn náo rồi, bây giờ căn bản không có thời gian bận tâm Lan Hương.”
“Cậu cẩn thận nghĩ một chút, mấy hôm trước Lan Hương có nói cái gì với cậu không?”
Lâm Giai Bình cau mày suy nghĩ: “Hình như mấy hôm trước anh trai cùng với mẹ cô ấy đến.”
Ăn cơm tối cùng em trai, bắt cậu tắm rửa sạch sẽ rồi vào phòng Tiểu Tường ngủ.
Lâm Yến một mình nằm trên giường, trực giác của cô thật không tốt. Cha mẹ mình, nhất là mẹ lười biếng, tham ăn, tham tiền, gian trá, không nói đạo lý, “ngũ độc đều đủ”, thằng hai cũng đeo nhiều danh tiếng, nếu là đối phương đến thôn hỏi thăm chắc chắn sẽ không đồng ý việc hôn nhân này. Nếu không vì sao Lan Hương đi theo mẹ cùng anh trai cô? Vì sao điện thoại đến chưa nói được gì nhiều liền cúp máy? Lan Hương là một người có trách nhiệm, nói cho Lâm Yến một tiếng là sợ cửa hàng không ai trông coi. Lâm Yến càng nghĩ càng thấy chính xác là vậy, trong lòng nhịn không được mà khổ sở cho em trai.
Ôm hi vọng cuối cùng gọi điện cho Trương Siêu Anh, không nghĩ đến điện thoại vừa thông lập tức bị đối phương cúp máy, gọi lại lần nữa cũng là như vậy, cô có chút tức giận đặt điện thoại xuống, định đi tìm Trương Siêu Anh.
Không nghĩ đến vừa mới thay quần áo xong còn chưa ra cửa Trương Siêu Anh đã gọi điện đến: “Chị Lâm, vừa rồi em có một khách hàng, thật xin lỗi.”
“Nga, không sao…”
“Chị Lâm có phải muốn mua bảo hiểm hay không? Ở đây em có vài loại bảo hiểm chia huê hồng so với tiền ngân hàng mà tính ra, em giới thiệu một ít cho chị?”

“Tiểu Trương, chị hỏi cô, Lan Hương làm sao vậy, đã vài ngày không đi làm?”
“Nga, cái này em cũng không biết, em giúp chị hỏi một chút.”
Trương Siêu Anh cúp điện thoại, một lúc lâu lại gọi đến: “Anh họ nói mẹ cô ấy khó chịu, đang ở nhà chăm sóc bà.”
“Cô ấy còn tiền lương nửa tháng chưa lấy, chị làm sao đưa cho cô ấy đây, tiểu Trương em thấy chị nên làm thế nào?” Lâm Yến muốn lấy cớ để gặp Lan Hương, cô hi vọng những phỏng đoán kia của mình không phải là sự thật.
“Gần đây em bề bộn nhiều việc, chắc không thể đi cùng chị, chị Lâm, nếu không chị đưa tiền cho em, em chuyển lại cho cô ấy đi.”
“Vậy cũng được, tiện thể em giúp chị nhắn cô ấy quay lại thì tìm chị là được.”
Đặt điện thoại xuống, trong lòng Lâm Yến vô cùng khó xử, tình cảm của em hai đối với Lan Hương rất sâu,nếu là không thành, khó mà nói được cậu không tái phát bệnh cũ trở nên cam chịu không chịu cầu tiền như đời trước. Nhưng trước mắt còn có biện pháp nào có thể vãn hồi đây? Suy nghĩ cả một đêm, Lâm Yến không có cách nào, hay là tìm Lan Hương nói chuyện một chút xem có thể hứa hẹn cái gì với cô ấy, nhưng cô không dám đảm bảo mẹ cô sẽ không làm Lan Hương thương tâm, cô cũng không dám đảm bảo em hai vẫn có thể tốt như bây giờ không đi vào đường cũ nữa.
Nếu cô đi tìm Lan Hương hứa hẹn mà em trai lại không thực hiện được thì chẳng phải là hại cô ấy sao? Quan trọng nhất là bất kể tâm tư em trai như thế nào thì cũng phải kiên cường, bảo trì thái độ trước sau như một với cuộc sống.
Buổi sáng, đầu óc Lâm Yến choáng váng, não căng ra, không thể làm gì hơn là mua bữa sáng, ba người ăn cùng nhau.
“Tiểu Bình, nếu người nhà Lan Hương thử nghiệm cậu giấu Lan Hương đi, cậu có thể trở về như trước kia, lôi thôi lười biếng không chịu làm việc?”

“Em sẽ không thay đổi, chị yên tâm.”
“Chị mới không thể yên tâm, nếu là Lan Hương muốn gả cho người khác, cậu có thể đảm bảo không say xỉn ngày ngày, vừa khóc vừa kêu, bẩn giống như heo?”
“Sẽ không!” Lâm Giai Bình lơ đễnh cười.
“Nghiêm túc chút, chị cảm thấy nên để cho cậu biết. Cậu ở đây có Lan Hương liền chịu khó làm việc, không có cậu liền rất lười, rõ ràng là làm cho Lan Hương thấy, nếu là Lan Hương gả cho người khác, cậu mất đi động lực, khẳng định lại giống như trước.”
“Cô ấy gả cho người khác, em khẳng định….” Lâm Giai Bình bỗng ý thức được chị gái dẫn dắt anh vào lồng, vội vàng đổi giọng, “Lan Hương gả cho người khác, em cũng vẫn sẽ cố gắng như vậy, nói không chừng sẽ gặp được cô gái khác tốt như cô ấy.”
“Đúng, em trai chị đẹp trai như vậy, nói không chừng còn có thể gặp được cô gái trong thành.”
“Em không cần con gái trong thành, em muốn Lan Hương, em sẽ cố gắng thật tốt, tích cóp tiền mua nhà trong thành cùng cô ấy sống cả đời.”
“Vậy bất kể cậu nghe được tin tức không tốt gì, nhất định phải kiên cường, trước kia cậu làm quá nhiều điều không đúng người nhà cô ấy sợ cậu lại phát bệnh cũ.”
“Chị, chị yên tâm, bây giờ em có thể làm ra tiền, sẽ không trở thành dạng như trước kia.” Lâm Giai Bình kiêu ngạo vỗ vỗ ngực, trong lòng Lâm Yến cũng khó xử, nhất thời trên bàn không còn thanh âm.
Mặc dù Lâm Yến không yên lòng, chỉ có thể khuyên bảo đến mức này, nói thêm nữa em trai nhất định nghi ngờ.
Ăn cơm xong, ba người cùng đi ra cửa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.