Bạn đang đọc Trọng Sinh Sau Debut Thành Center – Chương 8
“Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng” quay đoạn đầu tiên là chọn chỗ ngồi.
Quy tắc chọn chỗ như nào là hôm qua các cô mới được thông báo.
Giữa sân có 60 chỗ ngồi đã được đánh số, các thực tập sinh sẽ đi vào dựa theo trình tự và lựa chọn ghế ứng với năng lực của bản thân.
Mà thứ tự đi vào sẽ là dựa theo thứ tự đăng ký.
Tuy rằng Giang Diệp đăng ký muộn nhưng cũng cùng công ty đang ký sớm nhất với Đàm Mộng nên số thứ tự của cô cũng được đưa lên.
Giang Diệp dán ở phần bụng trái số thứ tự 17, ẩn mic bên hông đi một chút, mới ra khỏi phòng thử đồ, chuẩn bị đi vào.
Đàm Mộng liếc mắt thấy được cổ áo cô có một cái microphone, nhẹ nhàng thở ra, “Không phải là cũng có sao, sao cậu thay đồ lâu vậy còn chưa ra”, cô dừng một chút, lại nói, “Tớ cũng chẳng phải quan tâm cậu, tớ chỉ là không muốn chúng ta cạnh tranh không bình đẳng như vậy thôi”.
Giang Diệp cười một cái, tránh cái đề tài này, “Chúng ta nên lên sân khấu rồi”.
“Nhanh”.
Giang Diệp nhắc cô có tổ hậu trường đang nghe đấy.
Đã có thực tập sinh tới rồi.
Chỉ là bởi vì người chưa nhiều nên trong sân, không khí có hơi xấu hổ.
Giang Diệp liếc mắt nhìn bố cục chỗ ngồi.
Quả nhiên hệt như cô nghĩ, vị trí đỉnh kim tự tháp chỉ có năm chỗ.
Giang Diệp thoáng thở nhẹ một hơi.
May là vẫn giống như đời trước.
Danh sách debut chỉ có 5 cái.
Đàm Mộng cũng sớm đã chú ý tới điểm này.
Trước đó, cô cho rằng được ra mắt sẽ có chín người.
Lúc này nhìn thấy trên đỉnh chỉ có năm vị trí, cô hiển nhiên ngơ ra, “Năm nay sửa quy tắc à?”.
Đàm Mộng theo bản năng nhìn về phía Giang Diệp, như là muốn tìm được sự căng thẳng giống mình trên người cô.
Không ngờ là Giang Diệp chẳng tỏ vẻ gì, gật đầu, “Hẳn là vậy đi”.
Năm chỗ kia không ai ngồi.
Vị trí cuối cùng cũng có người ngồi.
xem ra mọi người vừa gặp nhau cũng rất khiêm tốn.
Đàm Mộng không ngờ được là vừa lên đã khác xa so với những gì cô biết, lập tức luống cuống, “Vậy cậu định ngồi đâu?”.
Giang Diệp không hề nghĩ ngợi mà trả lời, “Thứ nhất”.
Đàm Mộng: ???
Đàm Mộng lập tức dùng vẻ mặt cậu có điên hay không nhìn Giang Diệp.
Giang Diệp quay đầu nhìn cô: “Cậu không muốn đứng nhất?”.
Đàm Mộng:……..
Cô đương nhiên muốn.
Nhưng đó là C vị đấy.
Kể cả có đến trước cũng phải khiêm tốn một tí.
Hơn nữa, dù lúc này, mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau như mới gặp mặt lần đâu nhưng thực ra nào có ai không nghiên cứu tỉ mỉ toàn bộ tư liệu của đối thủ của mình.
Lại nào có ai không biết Lâm Tối muốn tới.
Vị trí thứ nhất này, nếu có chút tự hiểu mình đều sẽ để lại cho cô ấy.
Giang Diệp lại làm như hoàn toàn chẳng có nhân vật như Lâm Tối, hai chữ thứ nhất nói ra bình tĩnh lại thản nhiên như vậy.
Đàm Mộng: “…..!Cậu nghiêm túc?”.
Giang Diệp tỏ vẻ bản thân vô tội, “Nhỡ đâu tớ chỉ có cơ hội này để ngồi lên vị trí kia thì sao? Ít nhất cũng có cái để nhớ lại.
Hơn nữa, dù sao hiện tại người xem cũng chẳng phải lần đầu thấy show sống còn, cũng chán xem tình cảm sướt mướt hay huynh đệ tỷ muội tình thâm, không bằng cứ bày tỏ tính cách rõ một chút mới tốt”.
Nhìn thấy vị trí thứ nhất kia chưa?
Muốn thì lên ngồi.
Không thì muốn người khác làm sao? Dù sao chọn chỗ ngồi cũng chỉ là bước để cho người xem nhận mặt.
Tổ chương trình khi phát sóng cũng chẳng có khả năng cắt hết mọi người đưa lên được.
Muốn được máy quay lia tới ít nhất cũng nên làm gì đó nổi lên.
Chính là đi thẳng tới vị trí thứ nhất.
Rất mau, tới lượt Giang Diệp và Đoàn Mộng vào chọn chỗ.
Đàm Mộng đi theo sau cô, vẫn mơ hồ hỏi cô” Cậu ngồi thật à?”.
“Cậu muốn ngồi sao?”.
Giang Diệp nửa đùa nửa giỡn nghiêm túc nói với cô, “Nếu cậu muốn ngồi, dựa vào tình cảm mấy tháng của chúng ta mà tớ có thể chơi kéo búa bao với cậu”.
Đàm Mộng: “…..!Không được không được”.
Tuy rằng cô nằm mơ cũng muốn được ra mắt ở C vị nhưng cũng có chút tự hiểu mình.
Cuối cùng Đàm Mộng chọn vị trí thứ sáu.
Cô đã nghĩ xong các lời thoại nếu được hỏi rằng tại sao lại chọn vị trí thứ sáu rồi.
Năm thứ tự trước sẽ được ra mắt, còn vị trí này sẽ là không gian để bản thân tiến bộ hơn.
Nhưng sau khi ngồi xuống cô vẫn nhịn không được quay đầu.
Giang Diệp vậy mà thực sự đi lên trên ba bậc đầu rồi.
Ánh mắt của những thực tập sinh còn lại đều rơi trên người cô.
Màn ảnh cũng lập tức chiếu tới cô.
Giang Diệp ngồi xuống ở vị trí C.
Cô ngẩng đầu, cười tủm tỉm cong cong khóe mắt, hệt nhưng cô trong video giới thiệu, chào hỏi với màn ảnh vậy.
Nét mặt cô tự nhiên, nhẹ nhàng, chẳng có chút căng thẳng nào, quen thuộc tới mức chẳng trông như một người mới.
Ngũ quan của Giang Diệp vốn là loại xinh đẹp kinh diễm, thực có thể cân được cả màn ảnh mà vẻ ngoài hôm nay của cô cũng thêm mấy phần quyến rũ, khiến người khác cảm nhận được là dù không có cái gì cũng có thể dựa vào nhan sắc này mà ra mắt được.
Các giáo viên đang quan sát ở hậu trước khi nhìn thấy Giang Diệp ngồi ở vị trí thứ nhất bèn nhịn không được cảm khái.
“Đây là thực tập sinh hôm qua nói sẽ đứng đầu đúng không?”, Dương Tinh Tinh có chút kinh ngạc nhìn về phía cô, “Em ấy đúng là ngồi ở vị trí đầu rồi”.
Mục Tinh Trì cười còn vui vẻ hơn hôm qua, “Rất có ý tứ, rất giống chuyện tôi có thể làm hồi 18 tuổi.
Tuy vậy, tiếp theo còn phải xem em ấy có xứng, hay là nói, có giữ được vị trí này không”.
Các thực tập sinh khác lục tục tiến vào.
Ngày càng có nhiều ánh mắt quét tới chỗ cô.
Giang Diệp rất thản nhiên.
Cô chẳng sợ hãi bộc lộ dã tâm của bản thân.
Chỉ có người tài năng chẳng xứng với dã tâm mới có thể mặc người trào phúng.
Mà nếu hai thứ ấy đi đôi được với nhau, chỉ càng khiến sự nghiệp nhanh chóng thăng hạng mà thôi.
Nếu muốn các fans yêu cô có động lực, vậy đầu tiên cô cần tỏ thái độ bản thân đã.
Các thực tập sinh nhịn không được âm thầm nghị luận.
“Thực tập sinh ngồi trên đầu kia là ai?”.
“Nhìn có vẻ rất lợi hại”.
“Giái trí Thịnh Duệ, Giang Diệp, chưa từng nghe qua cái tên này”.
“Cái tên công ty tớ còn chưa nghe qua ấy”.
“Không phải là hắc mã năm nay chứ?”.
Bởi vì còn đang được ghi hình nên các thực tập sinh nói chuyện rất khách khí nhưng dù là nghĩ trên mặt hay trong lòng cũng chẳng có chút tin phục nào.
Tới nơi này ai chẳng muốn lấy vị trí thứ nhất.
Nhưng phần lớn người đều sẽ chẳng ngồi ở đâu ngay từ đâu.
Quá dễ bị đánh giá cao thấp.
Nhỡ thất bại rồi sao.
Chốc nữa xét cấp bậc bị rớt xuống làm sao?
Không bằng cứ để bản thân ở thấp một chút, sau đó chậm rãi đi lên, mới là lựa chọn ổn thỏa nhất.
Đàm Mộn vì cùng công ty với Giang Diệp nên không ngừng bị người hỏi thăm.
“Người kia là công ty cậu à”.
“Nhìn có vẻ rất giỏi đó”.
Đàm Mộng không khỏi có hơi đứng trên đống lửa như ngồi đống than.
Cô không thể không thừa nhận, sự lựa chọn của Giang Diệp là có chút hợp lý.
Chỉ ngắn ngủn nửa tiếng, bởi vì sự lựa chọn của Giang Diệp mà trước khi tới đây, cô được cho là đứng đầu, là mũi nhọn chính được công ty nâng đỡ, lại biến thành đồng đội cùng công ty của người cuồng vọng đứng đầu.
Chọn chỗ ngồi tầm được một tiếng.
Các thực tập sinh cơ hồ đã ngồi kín hết các chỗ rồi.
Giang Diệp quét mắt một lượt bốn phía, chú ý tới người ngồi ở vị trí thứ hai.
Cô ấy chỉ lộ ra nửa sườn mặt nhưng Giang Diệp lại rất có ấn tượng với cô.
Tiết Tri Hàm.
Cô ấy được làm C vị một lần.
Có thực lực nhưng có thể ra mắt dưới tư cách C vị càng nhiều là do công ty nâng đỡ, thiết lập cho cô ấy là một thiên sứ ôn nhu xinh đẹp tốt bụng, ở trên đài lại là nữ vương ACE còn ở dưới đài lại là đóa hoa trắng đáng thương mềm mại.
Dù là công diễn hay luyện tập, dù sao chỉ cần là đồng đội ở cạnh cô ấy đều không tránh được bị dẫm thành vai ác.
Giang Diệp lặng lẽ ghi nhớ người này trong lòng.
Không phải bắt buộc thì tốt nhất đừng có quá nhiều liên quan tới cô ấy.
Ai biết có thể bị công ty người ta kéo đi làm đá kê chân hay không.
Rốt cuộc cũng chờ được thực tập sinh cuối cùng xuất hiện.
Các thực tập sinh rất phối hợp mà ồn ào lên.
“Wow, là Lâm Tối kìa”.
“Trời ạ, sao chị ấy cũng tới hả?”.
“Xong rồi, tới chỗ này mà chị ấy cũng tới thì chúng ta còn đường sống à”.
Giang Diệp nhàm chán nhìn diễn xuất của các thực tập sinh, trong lòng nhịn không được đứng dậy vỗ tay cho các nàng.
Khó trách những người khác đều nói idol sau vẫn là diễn viên.
Nhìn một đám này đi.
Kỹ thuật rất khá nữa chứ.
Cũng chẳng trách bọn họ được.
Dù sao nhân vật đảm đương khơi dậy không khí của chương trình cũng được lên hình vài giây.
Cũng tốt hơn đi uống mãi đồ uống của nhà tài trợ để lên màn ảnh nhiều.
Lâm Tối là người xuất hiện cuối cùng.
Mà cả sân cũng chỉ còn vị trí thứ 21 là chưa có ai ngồi.
“Lâm Tối sẽ ngồi ở chỗ 21 kia sao?”.
“Không biết được, 21 này chẳng nằm trong dãy top đầu mà còn chẳng có dãy top hai cơ, Lâm Tối mà ngồi thật thì cũng….”.
“Nhưng chẳng còn chỗ nào rồi? Chị ấy có thể ngồi ở đâu chứ?”.
Dưới tiếng nghị luận của các thực tập sinh, mắt thấy Lâm Tối đi lướt qua chỗ 21, đi thẳng lên trên.
Ánh mắt mọi người cũng di chuyển theo.
Cuối cùng, cô dừng ở trước mặt Giang Diệp.
Lâm Tối cúi đầu nhìn nhãn dán màu hồng trên người Giang Diệp: “Giang Diệp?”.
Nhìn ra cũng chưa tới hai mươi.
Rất to gan a.
Cô nhẹ nhàng cười một cái, chào hỏi với Giang Diệp, “Xin chào”.
Giang Diệp ngẩng đầu nhìn cô, cũng nói: “Xin chào”.
“Quy tắc chọn chỗ ngồi là tự do”, Lâm Tối nói, “Tôi muốn hỏi cậu, cậu có thể nhường vị trí này lại cho tôi?”.
Thanh âm cô nói không nhỏ, dường như khuếch tán ra cả toàn sân.
Lúc này mọi người đều im lặng không nói gì.
Trời, quá xuất sắc.
Biết Lâm Tối kiêu ngạo nhưng không ngờ lại kiêu ngạo tới mức này.
Mùi khói súng nhanh chóng bốc lên giữa hai người.
Giang Diệp thầm bấm ngón tay, hiện tại trong sân có ít nhất tám cái camera đang nhắm tới các cô.
Hai đời rồi, Giang Diệp chưa từng được nhiều camera chăm sóc như vậy, trong lòng cô đang cảm động khóc thành tiếng.
Cảm ơn Lâm Tối.
Cảm ơn chị đã cố ý nhắm vào tôi.
Huống chi thí sinh có lưu lượng còn nói lời khiêu khích cô như vậy, không kêu nhắm vào sao được.
Này đúng là hành vi bơm máu.
Tuy vậy, Giang Diệp lại chẳng hoang mang mà hỏi cô: “Vì sao?”.
“Tôi cảm thấy bản thân tôi đủ thực lực ngồi ở đây?”, Lâm Tối dừng một chút rồi hỏi lại cô, “Vậy còn cậu có cái gì?.
Giang Diệp nghĩ nghĩ sau đó cười với cô, “Tôi có răng thỏ* nha”.
Lâm Tối: ?
*Nếu như mình đọc baidu không nhầm thì, các bạn hãy nhìn một chút, các vị trí center của các show tuyển chọn như Thái Từ Khôn, Somi, Kang Daniel, Mạnh Mỹ Kỳ,….!đều có một đôi răng thỏ, do đó lâu dần netizen bên đó gọi răng thỏ ý chỉ C vị.
Nếu tui hiểu sai xin hãy để lại cmt nhó