Trọng Sinh Hào Môn: Thiên Kim Ác Ma Trở Về

Chương 146


Đọc truyện Trọng Sinh Hào Môn: Thiên Kim Ác Ma Trở Về – Chương 146


Editor: Luzy

Beta: Tiệm muối ba giới

Ông cụ Ôn nhìn về phía Ôn Hinh Nhã, trong mắt tràn đầy sự yêu thương: “Hinh Nhã, chào đón cháu về nhà! Bao năm qua cháu đã chịu nhiều vất vả rồi.”

Khóe mắt Ôn Hinh Nhã hơi ướt, trong lòng cảm thấy hơi kích động, đột nhiên tiến lên ôm lấy ông nội, nghẹn ngào nói: “Ông nội, cám ơn ông!”

Chân tình của ông bà không được tiết lộ, khiến nhiều người trong bữa tiệc xúc động, xem ra có vẻ như mười lăm năm xa cách không ảnh hưởng đến tình yêu của ông cụ Ôn dành cho cháu gái.

Ôn Kỳ Văn vỗ nhẹ vào lưng cô để xoa dịu sự xúc động của cô, sau đó nhẹ nhàng buông cô ra, nói vào micro: “Tôi định chuyển 5% cổ phần cho Hinh Nhã, cháu gái tôi.
Mười tám năm trước con bé có thể hưởng quyền lợi thì mười tám năm sau con bé vẫn có quyền sử dụng nó.”

Tin tức này giống như một tảng đá lớn được ném vào trong sảnh tiệc vốn đang yên tĩnh, trong chớp mắt mọi người như nổ tung, gây nên ngàn vạn sóng gió, nàng 100% là Ôn Hinh Nhã trước khi trưởng thành.
5% cổ phần, điều này đã cho thấy ông cụ Ôn coi trọng Ôn Hinh Nhã như thế nào.

Bên dưới, mọi người đang bàn tán rất nhiều, họ không ngờ ông cụ Ôn sẽ làm ra hành động này.


Ngay cả Ôn Hinh Nhã cũng rất kinh ngạc: “Ông nội, ông đang làm gì vậy..”

Trong đám đông Hạ Như Nhã đã tức giận đến đỏ cả mắt, nghe những người xung quanh so sánh cô với Ôn Hinh Nhã, hai tay cô ta nắm chặt thành nắm đấm, móng tay sắc nhọn đâm thẳng vào.
Chỉ khi chạm trúng vào thịt trong lòng bàn tay, cô ta mới có thể duy trì sự tỉnh táo.

Trước nay, trong vòng thảo luận về Ôn Hinh Nhã, không ai dám so sánh Ôn Hinh Nhã với cô ta, nhưng giờ tình thế đã đảo ngược hoàn toàn.

5% cổ phần! Hóa ra cổ phần 5% nhiều như vậy, khi được tìm cô về nhà họ Ôn, cô đã là con cả của nhà họ Ôn 12 năm, luôn làm hài lòng ông bà, cha và dì Ninh, nhưng lại không có được cổ phần của Ôn gia!

Tại sao, tại sao lại như vậy..

Ôn Hinh Nhã, đứa con gái đã sống lưu lạc bên ngoài mười lăm năm, nhưng lại nhận được nhiều cổ phần ngay khi trở về nhà họ Ôn!

Cô ta không cam tâm, không cam tâm..

Tất cả những thứ này thuộc về cô ta, vốn dĩ là của cô ta.

Chính Ôn Hinh Nhã đã lấy đi mọi thứ của cô ta, và một ngày nào đó cô ta sẽ cướp lại!

Ninh Thư Thiến trợn tròn mắt không tin nổi, không ngờ ông cụ lại coi trọng Ôn Hinh Nhã đến vậy, thông báo chuyển nhượng 5% cổ phần cho Ôn Noãn để tạo thế giới thiệu trong bữa tiệc tối.
Một khi Ôn Hinh Nhã đã sở hữu cổ phần, thì cô sẽ càng khó giải quyết.

Ôn Du Nhã như phát điên, cô ta muốn xông lên xé nát khuôn mặt đắc thắng của Ôn Hinh Nhã, cô ta chỉ là một con gà lôi hoang dã, tại sao lại nhận được 5% của nhà họ Ôn chứ?

Mà Ôn Hạo Văn đầu tiên đã bị tin như bom tấn này làm cho kinh ngạc, nhà họ Ôn nắm giữ tổng cộng là 55% cổ phần và trở thành cổ đông chính của Ôn thị, trong tay ba ông có ba mươi lăm phần trăm cổ phần và hiện tại đang là chủ tịch của Ôn thị.
Trong tay ông ta chỉ nắm giữ mười lăm phần trăm cổ phần của Ôn thị và đảm nhận chức vụ tổng giám đốc, trong tay mẹ ông ta có năm phần trăm.
Mà bây giờ ba ông ta lại hồ đồ đưa năm phần trăm của Ôn thị chuyển sang tên của Ôn Hinh Nhã.

Bà Ôn trợn tròn mắt, nghĩ trong tay bà chỉ có 5% cổ phần của Ôn gia, mà đứa cháu gái không biết từ đâu ra này vừa về nhà đã có ngay năm phần trăm cổ phần của Ôn thị.
Ngay cả Như Nhã cũng chưa có cổ phần của nhà họ Ôn, tại sao Ôn Hinh Nhã lại có được: “Ông Ôn, chuyện này làm sao có thể? Lúc đầu Như Nhã là..”

Vẻ mặt ông cụ Ôn nghiêm nghị, lạnh lùng nói: “Câm miệng, tôi thấy bà càng sống càng hồ đồ rồi có phải hay không? Nhữ Nhã họ Hạ không phải họ Ôn.

Lúc trước không cho nó vì nó còn quá nhỏ, sau này không cho nó bởi vì nó không phải là huyết mạch của Ôn gia, những năm qua Hinh Nhã đã phải chịu nhiều thiệt thòi ở bên ngoài.
Số cổ phần này chính là khoản tiền nhà họ Ôn bồi thường cho nó.”

Ông vẫn luôn biết vợ mình không làm ra được trò trống gì, nhưng ông không ngờ đến bà ấy lại có thể phản đối quyết định của ông trước mặt mọi người, thậm chí còn lôi cả Hạ Như Nhã ra để nói khiến Hinh Nhã cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Và lý do hôm nay ông tuyên bố sẽ chia cho Hinh Nhã 5% cổ phần là để khẳng định địa vị của cô trong nhà họ Ôn, để người ngoài không so sánh Hinh Nhã với Hạ Như Nhã nữa, cháu gái của ông Ôn Chi Hàng, làm sao có thể bij so sánh được với con gái nuôi.

Bằng cách này, sự khác biệt giữa Hạ Như Nhã và Hinh Nhã sẽ giống như trời và đất vậy!

Ôn Hạo Văn phản ứng quyết liệt, bước tới nói: “Ba, chuyện này sao có thể như vậy được? 5% cổ phần này có liên quan đến tư cách cổ đông lớn của nhà họ Ôn.
Hinh Nhã còn nhỏ như vậy.
Nếu ai đó có dã tâm âm thầm lừa gạt cổ phần của con bé và kết hợp lại, đây là một đòn chí mạng đối với nhà họ Ôn.”

Đôi mắt uy nghiêm nhàn nhạt quét về phía Ôn Hạo Văn, cảnh cáo anh ta tốt nhất không nên gây chuyện trong bữa tiệc như vậy: “Tôi tin rằng cháu gái tôi sẽ không vô tri như vậy, và huống hồ cổ phần sẽ có quyền sử dụng cho đến khi con bé tròn mười tám tuổi.”

Ôn Văn Hạo nhíu mày thật chặt, vẻ mặt ủ rũ đến cực điểm: “Ba, Hinh Nhã vừa mới trở về nhà họ Ôn gia, chuyện này có thể hoãn lại chút.”

Mặc dù trong lòng ông ta rất bất mãn với quyết định của cha mình, nhưng việc cãi nhau với cha mình một cách công khai vào những dịp như bữa tối ra mắt cũng không dễ dàng gì, vì vậy ông ta phải từ tốn và tự kiềm chế mình.

Ông Ôn vẻ mặt lạnh lùng nói: “Tôi đã hẹn với Luật sư La rồi, ngày mai Luật sư La sẽ đến làm thủ tục liên quan với tôi.”

“Bố, bố quyết định vội vàng như vậy, đề phòng trong tương lai..” Mặc dù Ôn Hinh Nhã là con duy nhất của ông ta, nhưng cô đã sống từ nhỏ ở bên ngoài và không có quan hệ gì với ông ta, và có một quá khứ tồi tệ như vậy.

Đơn giản là vết nhơ duy nhất trong cuộc đời, làm sao ông ta có thể chấp nhận việc cô sở hữu 5% cổ phần của Ôn Noãn.

“Lòng ta đã quyết, không cần phải nói thêm.” Ông cụ Ôn nhẹ giọng nói, ông không có né tránh tất cả chuyện này trước mặt người ngoài, bởi vì ông ta càng cố chấp thì càng có lợi cho Hinh Nhã.

“Ba..” Ôn Hạo Văn lại muốn thuyết phục!

Vào lúc này, Ninh Thư Thiến đột nhiên kéo cánh tay của Ôn Hạo Văn lại và nháy mắt với ông ta.

Ôn Hạo Văn luôn biết rằng mặc dù Ninh Thư Thiến không thể giúp ông ta như Mạc Vân Dao trong sự nghiệp, nhưng bà ta có nhiều ý tưởng ma quái nhất và có thể có ý tưởng khác trong lòng, vì vậy bà ta đã nén nỗi bất công trong lòng.

Thấy ông ta đã yên lặng, ông cụ Ôn nhìn Ninh Thư Thiến đang mơ hồ, trên mặt có thêm một chút nụ cười: “Đã khiến cho mọi người chê cười rồi.
Hôm nay là bữa tối giới thiệu cháu gái tôi trở về.
Tôi hy vọng mọi người có thể vui vẻ.”

Trong lòng Ôn Hinh Nhã có nhiều cảm xúc lẫn lộn, cô không ngờ trong bữa tiệc ra mắt lại có chuyện như vậy, mọi việc trong nhà họ Ôn đều cần cô phải tranh giành, cô đã biết điều này từ lâu, nhưng khởi đầu thuận lợi như vậy luôn mang đến cho cô một loại cảm giác như trên mây, cảm giác như đang trong giấc mơ.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.