Bạn đang đọc Trời ban em gái ba tuổi rưỡi – Chương 59:
Miên Miên không còn cảm thấy buồn nữa, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ xuất phát từ nội tâm.
Mặc dù không thể mang đi, người tuyết Peppa cũng mang lại cho mọi người rất nhiều niềm vui.
Không chỉ có các bạn nhỏ và khách mời cùng nhau chụp ảnh chung, sau đó có rất nhiều du khách qua đường bị hấp dẫn bởi Peppa đáng yêu và bánh bao nhỏ, chủ động xin chụp ảnh chung.
Như thế ngoài dự kiến của tổ chương trình.
Kỳ đầu tiên “Sinh hoạt cuộc sống của nam nhân” được hưởng ứng rất tốt, nhưng xét cho cùng, đây là chương trình đầu tiên trong nước được thực hiện dưới hình thức phát sóng trực tiếp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lưu lượng phát sóng trực tiếp tăng đều nhưng chủ yếu vẫn là trong nước, dù sao cũng là chương trình thực tế về chủ đề gia đình, lúc trước cũng không suy xét đến bán bản quyền cho truyền thông nước ngoài để tuyên truyền.
Lần trước ghi hình trên đảo, tuy rằng người dân nhiệt tình chất phác, nhưng mức độ ủng hộ cũng không cao.
Lúc này đây ở trong thị trấn cũng tương đối quạnh quẽ, không nghĩ tới sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý của người bản địa và khách hải ngoại.
Nam nữ già trẻ đến từ các quốc gia không chỉ cảm thấy người tuyết Peppa sống động, mà còn bị thu hút bởi giá trị nhan sắc của Miên Miên.
Họ sử dụng ngôn ngữ khác nhau để nói chuyện với đồng nghiệp của mình:
[ Bảo bối đáng yêu đó, là tiểu minh tinh của Trung Quốc sao? ]
[ Chắc vậy, nhìn như đang ghi hình, chắc đều là minh tinh đến từ Trung Quốc. ]
[ Trung Quốc có ngôi sao nhí đáng yêu vậy sao? Bé thực sự quá dễ thương, có ai biết bé từng quay phim nào không? Tôi muốn nhìn một chút. ]
[ Chà, các bạn nhỏ Trung Quốc nhìn thật ngoan, đây là chương trình gì có thể theo dõi không? ]
Các du khách vô cùng nhiệt tình, tổ chương trình liền giới thiệu cho họ app phát sóng trực tiếp của Nịnh Mông Đài.
Khi họ nghe nói cũng sẽ xuất hiện trong chương trình phát sóng trực tiếp, họ đã rất ngạc nhiên và cũng rất kinh hỉ mình sẽ xuất hiện trong chương trình thực tế của Trung Quốc.
Khán giả trước phát sóng trực tiếp đều phì cười ——-
[ Khakhakha, quả nhiên là trẻ con có thể phá bỏ mọi rào cản giao lưu văn hóa. ]
[ Bảo bối Miên Miên của chúng ta quá dễ thương, bạn bè ngoại quốc đều muốn sờ. ]
[ Ô ô ô, thật tức giận, tôi cũng muốn đi du lịch tại Hokkaido, ai mà không muốn sờ Miên Miên của chúng ta chứ. ]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[ Miên Miên mềm mại! Nhưng mà các bạn nhỏ khác cũng rất đáng yêu, muốn ôm Linh Linh và Đại Lị một cái, đều là những tiểu thiên sứ. ]
………..
Trời tối dần, mọi người rời công viên đi ăn bữa tiệc hải sản lớn.
Tần Mục Dã thuận tay lấy khăn quàng cổ của em gái trên cổ Peppa xuống.
Miên Miên ngăn anh ấy lại, nói: “Em muốn đưa khăn quàng cổ cho Peppa, như vậy đêm nay nó sẽ không bị lạnh.”
Tần Mục Dã do dự một lúc, cũng không có phản đối.
Nhiệt độ ngoài trời càng lúc càng thấp, tuyết càng rơi nhiều, Tần Mục Dã lo lắng bé bị lạnh cóng, không hề do dự kéo áo khoác xuống, ôm Miên Miên lên, nhét vào, sau đó quay sang Lục Kha Thừa cầu cứu: “Thừa tổng, giúp tôi kéo khóa chút, tôi không có tay.”
Lục Kha Thừa nhìn hình ảnh khôi hài, cười cười giúp cậu ta kéo khóa áo khác lên, nhìn bánh bao nhỏ bị khóa lại bên trong, dễ thương vô cùng.
Linh Linh nhìn thấy thập phần hâm mộ, túm lấy tay Lục Kha Thừa: “Ca ca, Linh Linh cũng muốn giấu trong áo khoác của anh.”
Lục Kha Thừa tưởng tượng một chút, Lục Linh lớn hơn so với Miên Miên nhiều, không hề phù hợp với thao tác này.
Tần Mục Dã cả người phồng to lên như chuột túi đã vô cùng khôi hài, nhưng cũng may Miên Miên nhỏ bé, miễn cưỡng có thể nhìn ổn.
Nếu là em gái mình….
Chỉ sợ là áo khoác không kéo nổi.
Nhưng ánh mắt mong đợi của em gái nhìn anh, anh không đành lòng đả kích, chỉ cười và bóp má em gái với giọng xin lỗi : « Không được Linh Linh, áo khoác của anh quá khỏ, không thể mặc cho cả hai người. »
Tiểu Lục Linh nửa tin nữa ngờ nhìn Tần Mục Dã : « Áo khoác của anh trai Miên Miên rất lớn sao ? »
Lục Kha Thừa gật đầu : « Đúng vậy, hơn nữa Miên Miên nhỏ hơn em 1 tuổi, bé hơi thấp, lại nhỏ con, em chính là bạn nhỏ 4 tuổi rưỡi rồi. »
Những lời này tác động đến tâm lý muốn làm chị gái của Lục Linh, bé lập tức từ bỏ yêu cầu, kiêu ngạo nói : « Em là chị gái, không cần học Miên Miên, chị gái phải tự mình đi. »
Lục Kha Thừa thuận lợi lừa dối thành công, nắm tay em gái đi về hướng bãi đỗ xe buýt.
…..
Đêm đó, lúc Miên Miên và mọi người đang dùng bữa.
Hot search Weibo tràn ngập hình ảnh chụp chung của Miên Miên và Peppa.
Còn có cư dân mạng ghi lại phát sóng trực tiếp Miên Miên ôm người tuyết Peppa nước mắt lưng tròng.
Còn có Tần Sùng Lễ ôn nhu kiên nhẫn lý giải với bé.
Cư dân mạng bật khóc, vô cùng cảm động, thậm chí nhiều cư dân mạng còn chưa theo dõi kỳ này cũng vội vàng đi làm hội viên Nịnh Mông Đài.
[ Ô ô ô, cha Tần nói đúng, những thứ tốt đẹp không thể chiếm hữu mãi được, chỉ có hồi ức là vĩnh hằng. ]
[ Bạn nhỏ và cha đều quá ấm áp, người xem đều rơi lệ. ]
[ Vì sao tôi lại thấy thương tâm chứ, cảnh tuyết nơi công viên Shiroi Koibito quá hoàn mỹ, Miên Miên lại đáng yêu, giống như đang ở trong thế giới cổ tích, nhưng mà trời tối mọi người đều phải rời đi, chỉ còn mỗi Peppa lại chốn này. ]
[ Tôi mặc kệ, tôi muốn anti tổ chương trình ! Vì sao lại sắp xếp phân đoạn này để Miên Miên rơi lệ aaaa, mẹ đau lòng ! Nhanh cho Miên Miên cạnh Peppa ! ]
[ Không bằng chị em chúng ta đưa mô hình người tuyết Peppa cho Miên Miên đi, có thể dựa theo cái cha Tần khắc phục chế lại gần như giống nhau ! ]
[ Ý kiến hay ! Tôi đi liên hệ taobao, hiện tại tôi làm cho Miên Miên ! ]
[ Chương trình thành thật giao địa chỉ ra đây, tôi phải gửi quà cho khuê nữ bảo bối, không thể để các người làm khuê nữ của tôi một chút ít ủy khuất !!! ]
[ Mọi người bình tĩnh, chương trình có thể là vô ý, không ai nghĩ tới Tần phú hào lại có trình độ mỹ thuật chuyên nghiệp đắp được một người tuyết tinh xảo đáng yêu như vậy ! ]
[ Đúng vậy, tôi cảm thấy tổ chương trình chỉ là vô ý thôi, cha Tần giải thích thật đúng, tuy rằng không thể mang đi, nhưng mọi người cùng chụp ảnh chung, sau này Miên Miên lớn lên vẫn sẽ còn nhớ đã từng cùng một đám nhóc ở bên nhau vui vẻ, hồi ức quá tốt đẹp. ]
[ Không biết có phải tôi ảo giác hay không ? Chỉ hai ngày ngắn ngủi, tôi cảm thấy khoảng cách giữa Miên Miên và cha được kéo gần lại ? ]
[ Tôi cũng có cảm giác này ! Tựa như Tần phú hào lúc mới xuất hiện không thân cận với Miên Miên lắm, Miên Miên và anh trai ở bên nhau thoải mái hơn, nhưng dần dần quan hệ với cha rất ngọt ngào. ]
[ Có thể là cha Tần ban đầu chưa quen công khai trước màn ảnh, dù sao chương trình thực tế có vô số máy quay. ]
[ CP cha con và CP anh em đều ngọt ngào, một nhà gia đình giàu nhất là thần tiên gì vậy ! ]
Hot search Weibo không ngừng nổi lên CP Tần gia.
Miên Miên thậm chí còn xuất trên tin tức địa phương ở Hokkaido vì giá trị nhan sắc cao.
Bạn bè ngoại quốc cũng vô cùng yêu thích cục bột nếp mềm mại này.
*****
Nhà cũ Tần gia hôm nay có một vị khách, là người đại diện Lê Tương hợp tác nhiều năm Ôn Tư.
Nửa năm trước Lê Tương đột nhiên tuyên bố ở ẩn, khiến Ôn Tư trở tay không kịp.
Nhưng Ôn Tư cũng đoán rằng nhất định Tần gia đã xảy ra cái gì không thể nói với người ngoài, cho nên vẫn luôn lo lắng cho Lê Tương, thường thử liên hệ với bà.
Trạng thái mấy tháng trước của Lê Tương vẫn rất kém, điện thoại dùng làm việc trực tiếp tắt nguồn.
Trạng thái gần đây có tốt hơn, cân nặng mỗi ngày cũng ổn định, thậm chí gương mặt cũng trở nên phúng phính rõ rệt.
Hơn nữa với sự ủng hộ của người nhà, đặc biệt là sự cổ vũ của Miên Miên, làm Lê Tương lại cháy bừng hy vọng muốn quay trở lại làm việc.
Vẫn luôn không liên hệ Ôn Tư, Lê Tương cũng rất áy náy, vừa lúc hôm nay Ôn Tư liên hệ với bà, bà liền mời Ôn Tư đến nhà, cùng bà xem chương trình phát sóng trực tiếp của con gái.
Ôn Tư nhìn trạng thái hiện tại của bà, thở phào nhẹ nhõm: “Tương Tương, nhìn cậu bây giờ, tớ thực sự rất vui, cậu cũng không biết, khoảng thời gian trước nhìn ảnh chụp cậu đến bệnh viện, tớ sợ chết khiếp, người gầy như da bọc xương, tớ lo cậu bị bệnh gì nặng.”
Lê Tương hợp tác với Ôn Tư mười mấy năm, từ lúc bà còn chưa nổi tiếng, là một tay Ôn Tư giúp bà, quan hệ hai người ngoài hợp tác, còn như khuê mật.
Nhưng dù sao Tần gia là gia tộc giàu nhất, có một số việc mặc dù là khuê mật cũng không thể tiết lộ, Ôn Tư vẫn có thể hiểu được.
Lê Tương nói: “Nửa năm trước…. trong nhà đúng là xảy ra một ít việc, tớ cũng đột nhiên bị bệnh, không thể giải thích rõ với cậu, thật xin lỗi.”
Ôn Tư là chị gái Đông Bắc trượng nghĩa, vỗ ngực nói: “Giữa chúng ta không cần phải nói cái này, tớ nhìn cậu hiện tại rất tốt, liền an tâm rồi, bệnh tình thế nào?”
“Tốt hơn nhiều, bác sĩ nói chỉ cần không tái phát thì chính là khỏi hẳn.”
Ôn Tư chú ý đúng mực, cũng không hỏi sâu, chỉ cùng Lê Tương xem phát sóng trực tiếp, xem đến ôm bụng cười lớn.
“Con gái cậu thực sự quá đáng yêu, cậu nhìn xem, không chỉ cư dân mạng chúng ta yêu bé, người nước ngoài cũng bị nhan sắc bé khuynh đảo, thật ra cậu có suy xét cho con gái đóng phim không, thừa dịp bây giờ chưa đến tuổi đi học, coi như chơi một chút.”
Lê Tương nói: “Cái này….. chủ yếu là xem hứng thú của Miên Miên, cậu đừng nghĩ bé nhỏ tuổi, rất thông minh đấy, nếu bé muốn là diễn viên nhí, nhất định sẽ nói cho chúng tớ biết.”
Ôn Tư vỗ tay cười: “Có hứng thú thì bồi dưỡng nha, đều là cho lâu dài, tớ chủ yếu là tới thăm cậu, gần đây có mấy bộ phim đều liên hệ với tớ, đều rất tốt, nếu cậu có hứng thú……”
Ôn Tư trước khi tới cũng không định ảo tưởng gì, thấy trạng thái của Lê Tương, so với nhưng bức ảnh trên hot search tốt hơn ngàn lần, tuy rằng là bộ dáng mới khỏi bệnh, nhưng vẫn là hào quang tỏa bốn phía, mặc dù là mặt mộc, nhưng vẫn mang theo khí chất của ảnh hậu.
Ôn Tư cũng không ôm hy vọng gì, chỉ là thử chút, cuối cùng giọng nói cũng yêu đi, không có tự tin.
Nhưng phản ứng của Lê Tương lại ngoài dự đoán, Lê Tương nói: “Tớ đang suy xét, hẳn là sau khi thân thể bình phục sẽ trở lại làm việc, nhưng mà lúc này, tớ sẽ tập trung cho sinh hoạt gia đình, Miên Miên và Tiêu Nhiên vẫn cần tớ chăm sóc.”
Hai người đang trò chuyện nhiệt tình.
Tần Tiêu Nhiên từ trên lầu xuống tủ lạnh lấy sữa bò uống.
Lê Tương thấy liền nói: “Tiêu Nhiên, sao con lại lấy sữa bò lạnh uống, trời rất lạnh, cho vào lò vi sóng hãy uống chứ?”
Tần Tiêu Nhiên nói: “Không cần, con đã tra rồi, trực tiếp uống hấp thụ tốt hơn.”
Lê Tương: ?
Muốn hấp thụ tốt để làm gì?
Ôn Tư đã lâu không gặp Tần Tiêu Nhiên, kinh ngạc đánh giá cậu, ngữ khí kinh hỉ: “Tiêu Nhiên đã lớn như vậy sao? Thời gian trôi nhanh quá, lần trước gặp em…… em vẫn còn học tiểu học, sữa bò không đun nóng sẽ tốt hơn, dinh dưỡng không bị phá hủy, còn giúp tăng chiều cao.”
Tần Tiêu Nhiên xa cách mà lễ phép: “Chào dì Ôn, đã lâu không gặp.”
Ôn Tư khịt mũi, ghét bỏ nói: “Cái đứa nhỏ này, nói cái gì vậy, gọi chị gái! Tiểu gia hỏa lớn như vậy còn đẹp trai lại đi gọi tớ là dì?”
Tần Tiêu Nhiên: “…………”
Lê Tương buồn cười: “Được, cậu đừng trêu chọc nó, Tiêu Nhiên da mặt mỏng, cậu đừng xem như là Mục Dã.”
Ôn Tư nói: “Nhưng da mặt mỏng mới cần rèn luyện nha, cậu xem Mục Dã không biết xấu hổ thật tốt, cũng không phải xuất đạo là thành đỉnh lưu, con trai út cậu đẹp trai như vậy, có muốn đóng phim hay không, có hứng thú không, Tiêu Nhiên?”
Lê Tương nói: “Tiêu Nhiên thích chơi game.”
“Ô…..” Ôn Tư trầm ngâm “Thể thao điện tử, ánh sáng ngành công nghiệp, có tiền đồ!”
Tần Tiêu Nhiên thấy hai người đang xem chương trình phát sóng trực tiếp, cũng đứng sau sofa nhìn chốc lát, vừa lúc thấy Miên Miên ôm Peppa lưu luyến không rời.
Cậu hạ mắt, móc điện thoại trong túi quần ra, nhìn dự báo thời tiết mấy ngày sau.
Đều là tuyết lớn, thật tốt.
Ôn Tư đột nhiên gọi cậu: “Tiêu Nhiên, con nói xem mẹ con có phải nên sớm quay lại làm việc không, quay mấy bộ phim.”
Trước đây Lê Tương lúc trên bàn cơm đã hỏi qua ý kiến mọi người trong nhà, Tần Sùng Lễ, con trai cả, con thứ hai đều ủng hộ, còn từng người nói lý do.
Chỉ có Tiêu Nhiên trước sau trầm mặc, Lê Tương biết tính cậu, cũng không muốn cậu khó xử, nên cũng không truy hỏi.
Giờ đây Ôn Tư nói, Lê Tương theo bản năng khẩn trương, yên lặng nhìn con trai út, không biết mình sẽ nhận được đáp án gì.
Tần Tiêu Nhiên trầm mặc thật lâu.
Ngay khi Lê Tương cho rằng cậu coi như không nghe thấy.
Tần Tiêu Nhiên nói với giọng điệu bình thản: “Cháu ủng hộ lựa chọn của mẹ, sự nghiệp là phần quan trọng của cuộc đời, nếu mẹ còn có lý tưởng chưa thực hiện được, thì càng phải nắm chắc thời gian, vì lý tưởng của mình mà phụ trách.”
Ôn Tư cười xán lạn: “Đúng không, Tiêu Nhiên thật thông minh, nói rất đúng, Tương Tương nhìn con trai cậu xem, thật hiểu chuyện!”
Lê Tương mũi có chút chua xót: “Tiêu Nhiên….. thật sự muốn vậy sao? Nhưng mẹ cảm thấy nợ con nhiều nhất, không có chăm sóc tốt cho con…….”
Tần Tiêu Nhiên nói: “Con đã lớn, có thể tự chăm sóc bản thân, lúc con còn nhỏ, mẹ đấu tranh cho sự nghiệp của chính mình, cũng không sai.”
Tần Tiêu Nhiên không am hiểu nói dối.
Nhân sinh hữu hạn, con người luôn phải có chí tiến thủ, có sự nghiệp, đương nhiên cũng sẽ có một giai đoạn vì sự nghiệp đặt người nhà ở vị trí thứ hai.
Cậu không có oán hận Lê Tương, nhưng trong lòng có khoảng trống rất lớn, cảm thấy cậu không được yêu thương, là một người dư thừa trong Tần gia.
Nhưng trong thời gian dọn về nhà này, cậu bình thản cùng người nhà ở chung.
Cậu phát hiện, đã từng xa cách với người nhà, cũng chưa chắc không có nguyên nhân từ cậu.
Lê Tương tất nhiên không phải người mẹ hoàn hảo, nhưng thử hỏi một người phụ nữ ở tuổi 30, sự nghiệp khởi sắc, chẳng lẽ vì con cái mà từ bỏ sao?
Không làm được.
Sau khi Tần Tiêu Nhiên có sự nghiệp của mình, hiểu được cho cha mẹ.
Nghề nghiệp yêu thích, ước mơ nóng bỏng, như ngọn lửa thiêu đốt trong tim.
Không liên quan đến tuổi tác, ngọn lửa giấy trong lồng ngực, vĩnh viễn không thể dập tắt.
Cần phải cống hiến cho sự nghiệp, hết lòng phấn đấu, mới có thể cảm thấy cuộc sống này thật đáng giá.
Cậu thay đổi quan điểm, có thể hiểu được lựa chọn của mẹ.
Mẹ tất nhiên là vì sự nghiệp mà bỏ lỡ tuổi thơ của cậu, nhưng mà mẹ đã đưa cậu đến thế giới này, đã là điều đáng giá rồi.
Trong những đêm cô đơn, tâm lý cực đoan chậm rãi biến mất.
Cậu biết mẹ nấu canh cho tất cả người trong nhà, không loại trừ cậu.
Mẹ vẫn yêu cậu.
Giống như cậu …… cậu cũng yêu mẹ.
Lê Tương vô cùng xúc động, hốc mắt đã đỏ. Ôn Tư đưa cho bà khăn lau nước mắt: “Cậu làm sao vậy, con trai tốt, chồng tốt, lại có bốn người con, con trai đẹp trai hơn người, con gái đáng yêu như tiểu thiên sứ, khóc cái gì nha?”
Tần Tiêu Nhiên uống xong sữa bò yên lặng trở lại phòng mình, phóng to bức ảnh người tuyết Peppa kia, nhìn chằm chằm hồi lâu.
Cuối cùng cậu click mở trình duyệt, nhập dòng tìm kiếm: [ Hướng dẫn tạo người tuyết Peppa. ]