Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Chương 92: C92 Kẻ Mất Trí Kẻ Vô Tội Và Kẻ Đang Cười 2
Kỳ lạ?
Bud không thể hiểu được thái độ hiện tại của Clopeh Sekka chút nào.
Chờ đã, chẳng phải Clopeh Sekka đã bị bắt sau thất bại trong trận chiến lãnh địa Henituse sao?
Nhưng liệu sự thất bại của người này và trở thành một kẻ bị bắt có phải là dấu chấm hết?
Bud có thể nhìn thấy xe lăn mà Clopeh đang ngồi.
Đúng như dự đoán, tình trạng của cậu ta không tốt.
Theo thông tin mới nhất của Hiệp hội Lính đánh thuê trên Tây lục địa, Clopeh Sekka hiện đang ở tại Vương quốc Paerun nhưng không mấy khi xuất hiện.
Mọi người đã đặt câu hỏi về sức khỏe của người này vì người đàn ông từng lãnh đạo Đoàn Kỵ sĩ mạnh nhất của Vương quốc Paerun hoàn toàn không đến sân tập.
Clopeh Sekka đang ngồi trên xe lăn lúc này dường như đã chứng minh cho những tin đồn đó.
…!Sau đó, rất có thể điều này đã xảy ra với cậu ta khi trở thành một người bị giam cầm.
Đó là lý do tại sao Bud đã mong đợi mối quan hệ của Clopeh và Cale là một mối quan hệ chính trị với cả hai cực kỳ thù địch với nhau trong lòng mặc dù họ cùng phe trong trận chiến Hẻm núi Tử thần của Vương quốc Breck.
Anh đặc biệt mong đợi Clopeh Sekka có thái độ thù địch mạnh mẽ với Cale.
Nhưng cái quái gì vậy?
Bud bị sốc.
Quên đi sự thù địch, Clopeh đang nhìn Cale như đang nhìn một vị thần.
Thậm chí còn đan chặt tay vào nhau!
Đầu óc Bud trở nên hỗn loạn.
Clopeh bắt đầu nói vào lúc đó và giọng vang vọng trong phòng ngủ.
– Tôi đang ngập tràn nỗi buồn vì tôi không thể cùng mọi người đi vào truyền thuyết đó.
Biểu hiện của Bud thậm chí còn trở nên tệ hơn.
Anh bối rối nhìn về phía Cale.
Cậu, cậu sẽ trả lời khác, phải không?
Bud đợi Cale nói với hy vọng nhỏ nhất Cale sẽ có thể trấn an tinh thần.
Cale sau đó bắt đầu nói như thể để trả lời câu hỏi của anh ta.
“Vậy tại sao ngươi không tham gia với ta lần này?”
– Nó sẽ được ghi vào lịch sử chứ?
“Mm, chắc vậy?”
– Nó phải là một phần trong truyền thuyết của ngài.
“…!À…!chắc rồi.”
Cale quyết định vượt qua cơn điên của Clopeh.
Bud bắt đầu cau mày, nhưng Cale không quan tâm đến phản ứng của Bud dù chỉ một chút.
“Ảnh hưởng của ngươi ở phía Bắc bây giờ đã tăng lên, phải không?”
Cale có thể thấy Clopeh bắt đầu mỉm cười trước câu hỏi của mình.
Nụ cười trung thành ban đầu ngay lập tức chuyển sang thể hiện bản chất xấu xa của một con rắn.
– Bây giờ nó khá lớn.
Vậy là đủ.
Liên minh Bất khuất.
Liên minh đã bắt đầu cuộc chiến ở Tây lục địa vào đầu năm là sự kết hợp của Arm và ba vương quốc phía Bắc.
Nhưng Liên minh Bất khuất đã bị đánh bại sau chiến tranh và các Vương quốc phía Bắc Paerun, Norland, và Askosan nằm dưới quyền kiểm soát của Vương quốc Paerun của Clopeh.
“Một số hắc pháp sư sẽ sớm đi qua phía Bắc và vào Vương quốc Paerun.”
Cale không nói gì nữa và nhìn Clopeh.
– Ngài muốn tôi quan sát hành tung của các hắc ma pháp ở phía Bắc.
Clopeh hiểu ý cậu như Cale mong đợi.
Hầu hết mọi người sẽ hỏi liệu Cale có muốn họ bắt các hắc pháp sư hay không.
“Tại sao không bắt chúng?”
– Nếu cần phải bắt chúng, tôi chắc ngài đã bắt được chúng rồi, Cale-nim.
Nhưng thực tế là ngài để họ hành động cho đến khi họ đến phía Bắc có nghĩa là ngài có kế hoạch sử dụng họ vào việc gì đó, tôi nói có sai sót nào không?
Tên này thực sự thông minh nhưng điên rồ.
Có thể thực tế là hắn là một người thông minh và nhanh chóng hiểu những gì đang xảy ra, là lý do hắn quá phụ thuộc vào Cale.
Cale tiếp tục nói với Clopeh, người đang đợi lệnh của cậu.
“Bọn ta đã tìm thấy một tài liệu.”
Choi Jung Gun, Sát Long Nhân đầu tiên.
Có một phần ông ấy đã viết bằng tiếng Hàn về vùng đất của tộc Cá voi.
Có những phần trong ngôn ngữ chung của Đông lục địa cũng đã nói về vùng đất của tộc Cá voi.
Thông tin trong hai ngôn ngữ hoàn toàn khác nhau.
Cale nhớ lại cuộc nói chuyện giữa cậu và Choi Han.
Nơi đó là nơi thế nào?
Vùng đất của tộc Cá voi.
Đây là phản ứng của Choi Han.
Một nơi không có gì.
Choi Jung Gun đã nói điều tương tự như Choi Han bằng tiếng Hàn.
Tuy nhiên, thông tin được ghi lại ở trên những từ đó trong ngôn ngữ chung của Đông lục địa có chút khác biệt.
Nếu đọc trang theo thứ tự.
Nó bắt đầu với ngôn ngữ chung của Đông lục địa.
Và sau đó…
Đó là thông tin được viết bằng tiếng Hàn.
Nói cách khác, sức mạnh mạnh mẽ ngự trị trong vùng đất bí ẩn được bao phủ bởi băng đang nói về những Cá voi mà ông ta giới thiệu đến sống ở đó.
Tuy nhiên, White Star không biết cách đọc những phần mà Choi Jung Gun đã viết bằng tiếng Hàn.
Đó là lý do tại sao điều duy nhất hắn biết là vùng đất của tộc Cá voi là một vùng đất bí ẩn với một sức mạnh mạnh mẽ đang cư trú ở đó.
Vì vậy, thật hợp lý tại sao hắn lại mắc phải sai lầm đó.
Cale nhìn về phía Choi Han.
Choi Han hồn nhiên cười khi họ chạm mắt.
Cale chậm rãi bắt đầu nói.
“Tài liệu ta tìm thấy nói rằng có một kho báu quý giá, một sức mạnh mạnh bên trong vùng đất băng giá của phía Bắc.”
Choi Han, người mà Clopeh không thể nhìn thấy từ thiết bị liên lạc, mấp máy nói với Cale.
Ngài đang nói ngược lại.
Đúng thế.
Cale đang nói hoàn toàn trái ngược với những gì Choi Han đã nói với cậu.
Cậu đã bóp méo phần mà Choi Jung Gun đã viết bằng ngôn ngữ chung của Đông lục địa vì lợi ích của cậu.
“Và tài liệu đó đã được tìm thấy ở Vương quốc Roan.”
Đôi mắt của Choi Han mờ mịt.
Cale không giấu nguồn gốc của tài liệu mà thay vào đó nói dối bằng cách nói rằng nó được tìm thấy ở Vương quốc Roan.
– Cale-nim.
Cale nhìn về phía Clopeh, người đã gọi tên mình.
Clopeh lại nở một nụ cười điềm tĩnh và tiếp tục.
– Nếu đó thực sự là thứ quan trọng đối với ngài, thì ngài sẽ tự mua nó mà không cần nói cho tôi biết.
Tên này thực sự là một tên khốn thông minh điên rồ.
Cale nín thở thán phục trước suy luận của Clopeh.
– Hăc ma pháp.
Tôi chắc rằng nó có liên quan đến White Star.
Ngoài ra, tài liệu được tìm thấy ở Vương quốc Roan có lẽ cũng có liên quan.
Clopeh nhẹ nhàng hỏi.
– Trong trường hợp đó, tôi có thể giúp gì cho ngài, Cale-nim?
Clopeh trở nên đầy mong đợi sau khi thấy Cale ngậm miệng lại một lúc sau khi nghe câu hỏi.
Một khi Arm biến mất khỏi phía Bắc, sẽ khá dễ dàng cho Vương quốc Paerun, người không muốn mở rộng về phía Nam để nắm quyền kiểm soát Vương quốc Norland và Vương quốc Askosan đã chịu nhiều thương vong hơn trong trận chiến.
Có tin đồn cơ thể của Clopeh không được tốt, tuy nhiên, rất dễ dàng để hắn giành được quyền thống trị chính trị sau khi tiết lộ bản thân có mối quan hệ thân thiết với Vương quốc Roan, Vương quốc Breck và Vương quốc Whipper.
Nhưng nó không phải là một sự thống trị áp đảo.
Clopeh nhận thấy sự thống trị hiện tại và cuộc sống của mình là quan trọng, nhưng anh cần điều gì đó hơn thế nữa.
Và cuối cùng anh đã có thể trò chuyện với người có thể lấp đầy khoảng trống đó sau một thời gian dài.
“Điều ta cần ở ngươi rất đơn giản.”
Cale luôn nói mọi thứ đều đơn giản, nhưng những thứ người này làm được cho đến bây giờ không đơn giản chút nào.
Đôi mắt của Clopeh đầy chờ đợi khi nhìn Cale từ phía bên kia.
“Ta dự định sẽ chuyển tài liệu cổ được tìm thấy ở Vương quốc Roan cho ngươi trong tuần.”
Bud đang hỏi Cale Tài liệu gì? Có thật sự là có một thứ như vậy không? kiểu nhìn nhưng Cale phớt lờ nó.
Thay vào đó, cậu tập trung vào cuộc trò chuyện của mình với Clopeh.
“Sau đó, ngươi chỉ cần lan truyền vài tin đồn.”
Không dễ để lừa phe của White Star.
Cậu cần đặt lớp thứ hai và thậm chí là lớp thứ ba trong một cái bẫy để làm cho nó hoạt động.
– Ngài cần tôi làm gì?
“Khiến mọi người bàn tán về việc làm thế nào mà có một sức mạnh khủng khiếp thậm chí có thể xuyên thủng bầu trời bên kia đại dương của phía Bắc và không nên đến gần nó trừ khi muốn chết.
Ngoài ra, hãy nói nơi nắm giữ sức mạnh đó giống như địa ngục không có gì để giành được.”
Khóe môi Clopeh bắt đầu nhếch lên một cách kỳ lạ.
Chẳng phải Cale vừa nói một kho báu quý giá với sức mạnh mạnh mẽ tồn tại ở vùng đất băng bên ngoài vùng biển phía Bắc sao?
Tuy nhiên, tin đồn hoàn toàn trái ngược.
“Ngoài ra, ta không quan tâm đến việc ngươi sử dụng binh sĩ của gia tộc mình hay cá nhân ngươi ra tay, nhưng hãy bảo vệ lối vào vùng biển phía Bắc và vượt qua nó để không ai có thể vượt qua nó.”
Cơ thể của Clopeh nghiêng về phía thiết bị liên lạc một cách vô thức.
Cale sau đó nói thêm với một giọng nhỏ.
“Đồng thời, âm thầm thành lập một đội tìm kiếm và làm cho nó giống như họ đang cố gắng điều tra vùng đất của tộc Cá voi.”
Đôi mắt của Clopeh mờ đi.
Cuối cùng, Cale đang nói hãy truyền bá tin đồn về một sức mạnh đáng sợ và ngăn cản mọi người đến gần, và lén lút thành lập một đội tìm kiếm để tìm ra kho báu được mô tả trong tài liệu cổ.
Nhưng tất cả đều là giả.
Clopeh bắt đầu nghĩ về các hắc ma pháp và lực lượng của Arm.
Hắn nhìn về phía Cale và bắt đầu nói.
– Và đội tìm kiếm lén lút đó phải vô tình bị những hắc ma pháp đang tiến đến vùng đất của tộc Cá voi để ý?
Cale bắt đầu mỉm cười.
“Chính xác.
Cũng sẽ rất tuyệt nếu tài liệu cổ đó bị chúng đánh cắp.”
– Nghe có vẻ đơn giản.
“Đúng.”
Hành động của Clopeh sẽ giúp Arm và White Star chắc chắn sẽ có thứ gì đó ở vùng đất của tộc Cá voi.
– Liệu cuối cùng đội quân của White Star sẽ chiến đấu chống lại tộc Cá voi ở vùng đất băng?
Clopeh, người đặt câu hỏi nhìn vào biểu hiện của Cale trước khi gật đầu.
– Tôi cho rằng tôi phải nói chuyện với tộc Cá voi về điều đó trước.
“Tất nhiên.”
Cale gật đầu.
Cậu dự định sẽ gọi thêm nhiều cuộc gọi nữa sau cuộc gọi này.
Một trong số đó là Witira của tộc Cá voi.
Cậu đang lên kế hoạch nói với cô White Star đang nhắm đến vùng đất của tộc Cá voi và để lại quyết định phải làm gì về lãnh thổ của mình cho cô.
“Chúng ta không thể chắc chắn tộc Cá voi có tham gia hay không.
Thế nên, hãy đợi cho đến khi ta trò chuyện với Cá voi và bắt đầu hoạt động khi ta đưa ra tín hiệu bắt đầu cho ngươi.”
Cậu đã liên hệ với Clopeh trước vì có rất nhiều thứ để chuẩn bị.
Những binh sĩ phía Bắc, đội tìm kiếm, tiền và thời gian để truyền tin đồn, tất cả những việc này đều tốn rất nhiều nhân lực.
“Và ta cho rằng không thể bắt ngươi làm những chuyện đó mà không có bất kỳ thù lao nào?”
Đôi mắt của Clopeh bắt đầu lấp lánh.
“Mọi thứ không phải là một thỏa thuận sao?”
Clopeh bắt đầu phấn khích sau khi thấy Cale cười rạng rỡ.
Nó có thể là gì?
Theo sau Cale sẽ cho phép anh không chỉ sống sót mà còn có khả năng để lại tên tuổi của anh ta như một phần huyền thoại của Cale.
Liệu cuối cùng mình có thể trở thành huyền thoại không?
Thình thịch.
Thình thịch.
Cale tiếp tục khi sự mong đợi của Clopeh lên đến đỉnh điểm.
“Ky sĩ đoàn Wyvern sẽ xuất hiện một lần nữa trong thời gian này.”
Clopeh tròn mắt.
“Lần này sẽ không phải là những con chim làm bằng xương.
Chúng sẽ sống, thở như những Wyvern thật sự.”
Kỵ sĩ hộ vệ Clopeh Sekka, người có thể điều khiển các Wyvern.
Đó là hình ảnh của một Kỵ sĩ hộ vệ thực sự.
“Những người đuổi theo đội của White Star đi tìm kho báu sẽ là Kỵ sĩ đoàn Wyvern.
Clopeh Sekka, ngươi sẽ là người điều khiển những con Wyvern đó.”
-…!Nhưng tôi không sở hữu sức mạnh đó.
Clopeh không hề tỏ ra yếu ớt dù giọng nói khá thấy.
Ngoài ra, giọng hắn hơi run lên vì mong đợi.
Cale bình tĩnh nói thêm.
“Ta biết.
Nhưng nó sẽ giống như trận chiến lãnh địa Henituse.”
Clopeh nhớ lại trận chiến lãnh địa Henituse.
Anh đã cố gắng xâm nhập lãnh địa Henituse khi đang cưỡi Wyvern.
Nếu như lúc đó?
“Clopeh, một người có thể điều khiển Wyvern sẽ ở bên cạnh ngươi.”
Syrem, Sát Long Nhân giả.
Một trong những sức mạnh cổ đại mà tên đó sở hữu.
Sức mạnh để kiểm soát Wyvern.
Sức mạnh đó đã cho phép Clopeh nhìn giống như có thể điều khiển Wyvern.
“Ngươi sẽ có thể tạo lại cảnh đó một lần nữa.”
Tiếng thì thầm trầm thấp của Cale nghe thật ngọt ngào trong tai Clopeh.
Đôi mắt của Cale sau đó chuyển sang Choi Han.
Syrem, Sát Long Nhân giả.
Hắn hiện đang sở hữu sức mạnh để điều khiển Wyvern.
Và vẫn bị giam cầm trong nhà tù dưới lòng đất của Vương quốc Roan.
Cale đang lên kế hoạch làm hết sức mình để giúp đỡ Choi Han, người muốn trở thành Sát Long Nhân.
Đó là lý do tại sao cậu lên kế hoạch để Choi Han làm bất cứ điều gì cậu ta muốn.
Choi Han dường như nhận ra kế hoạch của Cale và cười ngây ngô nhìn Cale với vẻ mặt biết ơn.
Cale nhìn Clopeh.
“Nếu ngươi tái hiện lại cảnh đó cho các lực lượng của phía Bắc, Ngươi sẽ không thể cho cả Clopeh Sekka, một lực lượng hành chính mạnh mẽ cũng như Kỵ sĩ Hộ vệ Clopeh Sekka, người mạnh nhất ở phương Bắc?”
Chính trị, ngoại giao và cả quyền lực.
Những điều đó sẽ cho phép anh ta có được sự thống trị áp đảo đối với các Vương quốc phía Bắc khác.
Khóe môi Clopeh càng nhếch lên.
– Keke, kekeke.
Clopeh bắt đầu cười lớn đến nỗi vai cứ chuyển động lên xuống.
– Nhân loại! Tên khốn đó đang cười một cách kỳ lạ!
Đúng thế?
Cale đồng ý với Raon, người đang kinh ngạc thì thầm vào đầu cậu,
Cái cách mà Clopeh cười như một kẻ mất trí thực sự khiến hắn thật sự giống vậy.
– Kekeke, Cale-nim.
“…!Ừ…!ừ? Chuyện gì?”
Cale chậm rãi nhìn xung quanh.
Rosalyn đang nhìn Clopeh với vẻ mặt vô cùng khó chịu, còn Bud nhìn ra chỗ khác.
Choi Han hồn nhiên cười.
Đúng như dự đoán, Choi Han cũng rất tuyệt vời ở một số khía cạnh.
Cậu nghe thấy giọng nói của Clopeh ngay lúc đó.
– Trận chiến vĩ đại giành kho báu phía Bắc.
Ngài nghe như thế nào?
“…Hả?”
Clopeh nhìn vẻ mặt trống rỗng của Cale và bắt đầu suy nghĩ về cái tên mà mình vừa mới nghĩ ra.
Nó sẽ không được ghi lại trong sử sách với một mô tả như vậy?
Mình.
Mình sẽ một lần nữa trở thành Kỵ sĩ Hộ vệ điều khiển Wyvern!
Clopeh không thể ngừng cười.
Mình phải, mình nhất định phải theo sau Cale Henituse.
– Cale-nim, tôi hy vọng tên của tôi có thể được ghi vào một góc của truyền thuyết.
…!Tên khốn này.
Cale vô thức lùi xa thiết bị liên lạc hình ảnh.
– Tôi sẽ lo mọi việc chuẩn bị.
Cale-nim, tôi sẽ cho ngài biết khi tôi tìm thấy các hắc pháp sư.
“…Ừ chắc chắn.”
– Cale-nim, ngài sẽ sớm liên lạc với tộc Cá voi chứ?
“Đúng vậy?”
– Tôi chắc rằng điều đó sẽ rất đẹp.
“Hả?”
Đẹp là gì?
Cale bắt đầu cau mày.
– Những Wyvern bay lượn trên bầu trời, con người trên cạn và Cá voi dưới đại dương.
“A.”
Clopeh thở ra một hơi đầy ngưỡng mộ trước khi bắt đầu mỉm cười.
– Nghe thật giống như là một huyền thoại vậy.
Cale thực sự không nói nên lời.
Clopeh hiểu điều đó khi kết thúc cuộc trò chuyện của họ nhẹ nhàng thêm vào.
– Cale-nim, mời ngài ngắt liên lạc trước.
“…Ừ được rồi.”
Cale ngay lập tức ngắt liên lạc không chút do dự.
Cậu đột nhiên cảm thấy mệt mỏi.
Cậu dùng cả hai tay ôm trán rồi quay sang nói với Raon.
“Kết nối ta với tộc Cá voi.”
“Ta hiểu rồi, nhân loại! Nhưng ta bỗng thấy mệt mỏi quá! Ta không biết tại sao nữa!”
Cale chỉ lắc đầu qua một bên.
Sau đó, cậu thấy Bud đang ngơ ngác đứng đó.
Anh ta vẫn tỏ ra bối rối khi hỏi.
“Nhưng văn tự cổ mà cậu tìm thấy ở Vương quốc Roan là gì? Tôi không biết có một thứ như vậy?”
“Nhân loại! Kết nối xong rồi!”
Ooooooooong-
Cale trả lời ngắn gọn cho câu hỏi của Bud trong khi nhìn người khác xuất hiện trên màn hình.
“Chúng ta cần tạo ra nó.
Không cần phải có chỗ dựa trong một trò lừa đảo là có thật, đúng không?”
“…Hả?”
Bud hỏi ngược lại nhưng Cale chỉ tập trung vào màn hình.
Và khi tất cả các cuộc gọi kết thúc…
“Choi Han.”
“Vâng, Cale-nim.”
“Đi lấy đá ma thuật.
Ngươi biết phải làm gì sau đó, phải không?”
“Vâng, Cale-nim.”
Cale nhìn về phía Rosalyn và Raon.
“Chúng ta nên đi?”
“Chắc chắn rồi, thiếu gia Cale.”
“Đi nào! Nhân loại, đi thôi!”
Ba người họ hướng đến Vương quốc Roan.
***
“Tại sao…!Cậu lại đến phòng ngủ của ta?”
Cale vui vẻ chào hỏi Thế tử Alberu Crossman, người đang cau mày khi đóng dấu vào một tài liệu trên bàn làm việc trong phòng ngủ của mình.
“Điện hạ, ban đêm người vẫn sáng như mặt trời.
Thần dân trung thành tôi đây sắp khóc vì ngưỡng mộ khi thấy ngài làm việc chăm chỉ ngay cả trong phòng ngủ của mình.”
“…Aaaa, điên đầu mất thôi.”
Alberu quyết định không để ý đến Cale nữa.