Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 91: C91 Kẻ Mất Trí Kẻ Vô Tội Và Kẻ Đang Cười 1


Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Chương 91: C91 Kẻ Mất Trí Kẻ Vô Tội Và Kẻ Đang Cười 1


Không giống như Raon bị sốc, Plavin Singten của Hiệp hội Thương nhân Singten đang nghĩ cơ hội đã đến với mình.
Người đàn ông trong mặt nạ trắng đã đề cập đến sự chân thành của ông.
Vậy thì tôi đoán đã đến lúc để kiểm tra sự chân thành của ông rồi.
Ý nghĩa của câu nói này đã quá rõ ràng.
Đối với Plavin Singten, người đã thể hiện sự chân thành của mình hoặc nhận được sự chân thành của ai đó trong hơn mười năm, thích những câu nói như thế này hơn là những câu nói mơ hồ.
Nó làm cho nó dễ dàng hơn so với chơi trò chơi trí óc.
Plavin cố gắng nịnh bợ người đàn ông trước mặt.
“Thưa ngài, tại sao ngài không ngồi xuống-“
Thủ lĩnh thương hội không thể nói hết câu của mình.

Ông không thể nói người đàn ông mặc mặt nạ trắng ngồi xuống.
Ông nhìn về phía bàn chỗ ông đang ăn tối muộn.
Ông có thể nhìn thấy cái ghế vẫn còn xác chết vì thuộc hạ giật mình do báo động.
Plavin nở một nụ cười ngượng nghịu.
“Thưa ngài, tôi đoán đây không phải là địa điểm lý tưởng để trò chuyện.”
“Tại sao lại là vấn đề đó?”
Người đàn ông đeo mặt nạ trắng đi ngang qua Plavin.
Những tên thuộc hạ thân tín của sát thủ đứng sau Plavin bối rối, nhưng người đàn ông mặt nạ trắng hoàn toàn không quan tâm đến điều đó.
Plavin quay lại theo sau người đàn ông đeo mặt nạ trắng di chuyển.
“Ghế đẹp.

Hẳn là rất đắt tiền.”
Plavin có thể thấy người đàn ông đeo mặt nạ trắng đang nhìn mình từ cái ghế mà ông ta vừa ngồi.
Cái cách người đàn ông đeo mặt nạ trắng gõ vào tay vịn và mỉm cười trông giống hệt như những kẻ cầm quyền chết tiệt khác mà Plavin phải hút máu cho đến trong quá khứ.
“Vâng thưa ngài, nó rất đắt.

Nó có theo ý thích của ngài không?”
Plavin ngay lập tức tiếp cận người đàn ông trong mặt nạ trắng.
Sau đó ông dùng tay ra hiệu cho thuộc hạ của mình và tên thuộc hạ khác nhanh chóng dọn dẹp xác chết và đưa cái ghế lại cho Plavin.
Plavin ngồi xuống đối diện với người đàn ông mặt nạ trắng.
Cái ghế vẫn còn một chút hơi ấm từ người đã chết, nhưng Plavin hoàn toàn không thể cảm nhận được vì lòng tham đang làm ông rạo rực.
Lòng tham ấy hoàn toàn hiện rõ trong mắt.
“Đây là hợp đồng, và đây là hóa đơn cho số tiền còn lại.”
Người đàn ông trong mặt nạ trắng lấy ra hợp đồng và các tài liệu liên quan đến Hỏa Quyết từ trong túi áo không gian của mình.
“Tôi có hợp đồng và ông nên nhớ giọng nói của tôi, vì vậy tôi không cần phải chứng minh tôi là ai hoặc nếu hợp đồng này là thật, phải không?”
Plavin ngay lập tức gật đầu.
“Vâng thưa ngài, ngài không cần phải làm điều đó.

Chính tôi đã gặp ngài ở Vương quốc Caro, vậy là đủ.”
Ông dùng cách tôn trọng nhất của mình và liếm môi.
Một điều nữa thôi.

Chỉ có một điều ông cần xác nhận từ người đàn ông này.
Làm cách nào mà người này tìm ra và xâm nhập được vào nơi ở bí mật này?
Không, nó không phải là một câu hỏi như thế.
Thịch.

Thịch.
Plavin có thể cảm thấy tim mình đập loạn xạ khi bắt đầu nói.
“Có thể…”
Plavin nhìn thẳng vào người đàn ông mặt nạ trắng.
“…!Thưa ngài, tôi có thể biết được phạm vi tiếp cận của ngài là bao xa không?”

Plavin cần xác nhận xem người đàn ông này có ảnh hưởng như thế nào trong Giáo đoàn Thần Mặt trời.

Chỉ khi đó ông mới có thể quyết định xem mình sẵn sàng đi bao xa.
Plavin có thể thấy người đàn ông trong mặt nạ trắng bắt đầu mỉm cười.
“Ông muốn biết tầm ảnh hưởng của tôi.”
Cale không thể không mỉm cười với Plavin, người đã dịch chuyển cái ghế đến gần cậu hơn.
Thuộc hạ thân tín của lão ta vừa chết nhưng lão vẫn đang ngồi trên cái ghế đó để cố gắng đạt được quyền lực mới.
– Nhân loại! Tên khốn này rất kỳ quái!
Đúng vậy, tên khốn này thật độc ác và kỳ quặc như Raon đã đề cập.
Mọi người ít nhất nên đối xử tốt với người dân của họ.
Tuy nhiên, đối với Cale, liệu thủ lĩnh của Hiệp hội Thương nhân Singten có yêu mến những thuộc hạ thân tín của mình hay không không quan trọng.
Điều duy nhất trong đầu cậu là lấy hết tiền của Plavin.
30 tỷ cound?
Tại sao lại phải dừng ở đó?
Còn việc buôn người mà tên khốn này đã làm trong lãnh địa Gyerre của Vương quốc Roan thì sao?
Không cần thiết phải dễ dãi với một người đã phạm nhiều tội lỗi gớm ghiếc như vậy.
Cale quyết định trả lời câu hỏi của tên khốn đang nhìn cậu như một dây cứu sinh.
“Phạm vi tiếp cận của tôi là-“
Miệng Plavin trở nên khô khốc.
“-Đến mức mà tôi biết vị trí của những kho báu được cất giấu của cựu Giáo hoàng?”
Biết mà!
Plavin hài lòng với câu trả lời đó.
Thủ lĩnh của Hiệp hội Thương nhân Singten  biết Giáo hoàng trước đây đã bị giết trong vụ khủng bố bom ma thuật đã cực kỳ tham lam.
Vậy, có người nào lại muốn công khai khoản tài sản hối hộ của mình cho người khác xem không?
Gã đó sẽ giấu nó ở một nơi nào đó cực kỳ bí mật mà chỉ một số ít người được chọn biết.
Người đàn ông mang mặt nạ trắng này có đủ ảnh hưởng để có thể đến được nơi giấu đồ bí mật của cựu Giáo hoàng và lấy đi mọi thứ từ đó mà người khác không biết.
Đó là lý do tại sao Plavin đã nói chuyện một cách tôn trọng với người đàn ông này và thể hiện sự tôn trọng hoàn toàn.
Nhưng nó đúng như mình đã nghĩ
Mặt khác, Plavin cũng hơi thất vọng.
Đúng là người đàn ông trong mặt nạ trắng có địa vị cao, tuy nhiên, vẫn thiếu một thứ gì đó để lấp đầy lòng tham của một kẻ đang nhắm đến mối liên hệ với cả Tháp giả kim phía Nam và Giáo đoàn Thần Mặt trời.
Liệu người đàn ông trong mặt nạ trắng trước mặt ông có nhận ra điều đó không?
“Trông ông có vẻ thất vọng nhỉ.”
“Xin lỗi? Không hoàn toàn không.”
“Không cần nói dối.”
Người đàn ông trong mặt nạ trắng bắt đầu mỉm cười, khiến Plavin tự hỏi liệu hắn có xúc phạm mình không.
“Nhưng đây là vấn đề.

Tôi còn chưa nói xong.”
Tuy nhiên, người đàn ông trong mặt nạ trắng đã đi trước Plavin nhiều bước.
“Tầm với của tôi là đến mức tôi có thể sắp xếp một cuộc gặp giữa ông và người đại diện của Thần Mặt trời, thế nào?”
Gì cơ?
Plavin tự hỏi liệu mình có nghe đúng không.

Ông ấy rất sốc, nhưng cố nhẫn nhịn hết mức có thể.
Người đại diện cho Thần Mặt trời.
Chỉ có một người có thể được gọi bằng danh hiệu đó.
Ông không thể không hỏi lại.
“…!Ngài đang nói về người đó?”
Người đàn ông trong mặt nạ trắng đáp lại để cho ông một đảm bảo.
“Mm, tôi đoán ánh sáng mới của Đế quốc Mogoru là một danh hiệu tốt hơn cho người đó?”
Ánh sáng mới của Vương quốc Mogoru và là đại diện của Thần Mặt trời.

Đây chỉ có thể là một người.

Thánh tử Jack.
Người được đảm bảo khá nhiều sẽ trở thành Giáo hoàng mới của Giáo đoàn Thần Mặt trời.
Nói cách khác, đó là thủ lĩnh tương lai của Giáo đoàn Thần Mặt trời.
Mình sẽ có thể gặp được Thánh tử Jack? Có thật không? Người đàn ông này có thể biến điều đó thành hiện thực?
Plavin muốn cười thành tiếng.
Tại sao?
Dây cứu sinh mà ông đang nắm giữ được làm bằng vàng.
“Thưa ông, đã đủ để cho ông thấy trái tim kiên cường của tôi chưa?”
Ông cũng có thể thấy Giáo đoàn Thần Mặt trời mới tương tự như Giáo đoàn Thần Mặt trời cũ dưới thời Giáo hoàng cũ.
Cuối cùng, một tổ chức đã từng thối nát không thể dễ dàng thay đổi được.
“Đúng thế, thủ lĩnh của Hiệp hội Thương nhân Singten.

Ông chỉ cần thể hiện sự chân thành thôi.”
Cale đang định ném nhiều củ cà rốt cho người thương gia đang nhìn cậu với đôi mắt lấp lánh.
Mình không hề nói dối ông ta.
Quả thật Cale đang lên kế hoạch đưa thủ lĩnh hội thương nhân đến gặp Thánh tử Jack.
Ông ta cần bị trừng phạt.
Khoảnh khắc Plavin đứng trước Thánh tử Jack rất có thể sẽ là lúc mọi thứ sụp đổ đối.
“Ngài muốn tôi thể hiện sự chân thành của mình như thế nào?”
Hợp đồng và hóa đơn mà Cale đã đưa ra không còn quan trọng với Plavin nữa.

Ông ấy sẽ thể hiện sự chân thành thực sự của mình kể từ đây.
“Tôi cần…”
Biết mà!
Plavin có thể nhanh chóng nhận ra người đàn ông mặt nạ trắng đang tìm hối lộ.
Plavin không gặp khó khăn gì khi đối phó với một người quanh co như thế này.
Ngay cả trước khi Giáo đoàn Thần Mặt trời mới được xây dựng và lễ đăng quang của Giáo hoàng vẫn chưa diễn ra, người này vẫn đang tự tìm kiếm.
Plavin âm thầm khinh thường người đàn ông đeo mặt nạ trắng và kính cẩn chờ người này nói xong.

Người đàn ông mặt nạ trắng nói ra những gì mình muốn.
“Tôi cần số đá ma thuật trị giá 15 tỷ cound ngay bây giờ.”
Plavin bối rối.
Đá ma thuật, 15 tỷ cound.
Điều đó đã gây sốc nhưng điều gì đó còn gây sốc hơn.
“Thưa ngài, ngài cần chúng ngay bây giờ?”
Ông không thể mua nhiều đá ma thuật như vậy vào nửa đêm được.

Ông cần phải có ít nhất một ngày để mang những viên đá ma thuật từ khắp Đế quốc đến dù cho ông có sử dụng phép dịch chuyển.
“Tại sao? Không thể được à? Ông cần thêm thời gian?”
Plavin nhanh chóng trả lời Cale.
“Nếu ngài có thể làm được điều đó, tôi-“
“Vậy thì 20 tỷ cound đá ma thuật vào ngày mai.”
Tuy nhiên, Plavin đã phải ngậm miệng lại sau khi nghe báo giá mới.
Giá gia hạn một ngày là 5 tỷ.
Ông nhìn vào đôi mắt của Cale bên dưới mặt nạ trắng.

Ông đột nhiên cảm thấy bản thân đang bị nỗi sợ hãi đè nặng.
Hào quang Thống trị bao trùm Plavin.
Ông có thể thấy người đàn ông mặt nạ trắng trông vẫn thư thái như thế nào.
“Nếu ngày mai cũng khó khăn, thì ngày mai nữa sẽ là 30 tỷ cound đá ma thuật.”

Thêm một ngày tính từ bây giờ sẽ tăng thêm 10 tỷ cound.
“Ông nghĩ sao?”
Plavin cảm thấy ngột ngạt trước người đàn ông mặt nạ trắng.

Và cuối cùng cũng nhận ra.
…!Người này, không phải là một con mồi dễ dàng nếu chỉ hối lộ được!
Lòng tham của ông đối với dây cứu sinh bằng vàng này càng lớn hơn khi nhận ra sự thật đó.
Cale nhẹ nhàng tiếp tục nói chuyện với Plavin vào lúc đó.
“Nhưng tôi hơi thích ông.

Ông là người biết cách nắm lấy dây cứu sinh đúng cách.”
Sống cái mông.
Lão sẽ hoàn toàn bị cướp sạch trước khi bị ném vào con đường đầy chông gai.
Cale đối xử tốt với người đàn ông mà cậu sắp cướp được.
“Chuẩn bị 15 tỷ cound đá ma thuật vào ngày mai.”
“C, cảm ơn ngài rất nhiều.”
Plavin không thể không cảm ơn người đàn ông.

Đó là áp lực đến từ người đàn ông này mà ông không thể dễ dàng nói từ chối bất cứ điều gì.

Nó cũng khiến ông tin tưởng này hơn rất nhiều.
“Được rồi, ông có thể giao nó cho thuộc hạ của tôi, người sẽ ở đây vào ngày mai.”
Tách!
Một người đàn ông tóc đỏ cùng với mặt nạ đen xuất hiện từ bên ngoài cửa sổ sân thượng khi Cale búng tay.
Đó là Choi Han, người đã được ngụy trang bằng ma pháp.
– Nhân loại! Ta đã nói với Choi Han là đứng yên và đừng cố diễn! Ta thông minh, nên ta biết Choi Han không nên ra tay!
Những con Rồng thực sự rất thông minh.
Cale có thể thấy Plavin nuốt nước bọt khi nhìn Choi Han.
Plavin ớn lạnh sau khi nhìn thấy người đàn ông đeo mặt nạ đen trên sân thượng.

Đó là bởi vì ông đang tập trung vào người đàn ông trước mặt, thì những thuộc hạ sát thủ đáng tin của ông cũng không hề nhận ra người đàn ông mặt nạ đen đó.
Tim của Plavin căng lên vì sợ hãi và tham lam sau khi biết người đàn ông mặt nạ trắng có một người hỗ trợ như vậy.

Cale cũng đã tặng ông củ cà rốt lớn nhất vào thời điểm đó.
“Và hai tuần sau, tôi sẽ đến để ông có thể gặp ánh sáng mới của Đế quốc Mogoru.”
Có thể nhìn thấy lửa trong mắt Plavin.
“T, thưa ngài, ngài nói thật sao?”
“Đúng.”
Có thể gặp được Thánh tử Jack trong hai tuần nữa!
Plavin nghĩ ông sẽ có thể trở thành thủ lĩnh hội thương nhân của hội thương nhân vĩ đại nhất bây giờ.
“Nhưng, là một thương nhân, ông nên biết những gì tôi sắp nói, phải không?”
Ông biết câu trả lời cho câu hỏi của người đàn ông mặt nạ trắng.
Không có gì trên thế giới là miễn phí.
“Tôi sẽ chuẩn bị để cho ngài thấy sự chân thành của tôi.”
“Tốt.

Tôi mong đợi nó.”
Sau đó Cale bắt đầu đi về phía cửa sổ sân thượng.

Plavin định hộ tống cậu ra ngoài rồi dừng lại vì Cale ra hiệu cho ông dừng lại.
Cạch.
Cửa sổ sân thượng đóng lại sau lưng Cale.
Cale và Choi Han trong mặt nạ đen ngay lập tức bước lên mỏm đá và nhảy xuống.
Plavin ngây người ra nhìn hồi lâu.
“Thủ lĩnh.”
Ông bắt đầu nói sau khi nghe tên sát thủ gọi mình.
“Kiểm tra bên ngoài sân thượng.”
Những sát thủ ngay lập tức kiểm tra bên ngoài và xác nhận rằng không có ai ở đó.

Plavin sau đó đặt tay lên tim mình.
Thịch.


Thịch.
Tim ông đập loạn xạ.
Plavin bắt đầu mỉm cười.
Cuối cùng ông cũng lên tiếng và ra lệnh cho những thuộc hạ của mình.
“Thu thập tất cả đá ma thuật mà các ngươi thấy được! Dù có chuyện gì đi nữa thì chúng ta cũng phải thu thập được 15 tỷ cound đá ma thuật vào ngày mai! Ngoài ra, hãy thu thập tất cả các viên đá ma thuật mà các ngươi có thể tìm thấy được từ các quốc gia khác trong hai tuần tới!”
Ông tự ngẫm nghĩ một lúc trước khi tiếp tục nói.
“Và duy trì mối quan hệ hiện tại mà chúng ta có với Tháp giả kim phía Nam, nhưng đừng tiến gần hơn nữa.”
Bây giờ ông không cần họ vì ông đã có sức mạnh mới đang trỗi dậy này trong Giáo đoàn Thần Mặt trời.
Plavin Singten bắt đầu cười lớn.
Ông không còn nhìn thấy thức ăn trên bàn cũng như xác chết của người thuộc hạ nữa.
* * *
“Wow, cậu thật tuyệt vời đấy.”
Cale, người đã trở lại cung điện của Hoàng Thái tử Adin nhún vai trước lời bình luận của Vua lính đánh thuê Bud.
Bud, người đã đi cùng Cale đến gặp thủ lĩnh Hiệp hội Thương nhân Singten tiếp tục bày tỏ sự sợ hãi của mình khi anh ta uống rượu.
“Plavin Singten sẽ vui vẻ gom càng nhiều tiền càng tốt và đi theo cậu với sự phấn khích mà không biết hai tuần nữa ông ta sẽ chạm tới cái chết của mình.

Cậu thực sự, thực sự tuyệt vời.”
Raon đập cánh bên cạnh Bud và trông vô cùng tự hào.
“Này, Vua lính đánh thuê! Ngươi chỉ nhận ra bọn ta rất tuyệt vời? Ta là Raon Miru vĩ đại và dũng mãnh!”
“Đúng vậy, ngài thực sự tuyệt vời, Raon Miru-nim! Kahahahahah!”
“Hihihi!”
Cale không quan tâm đến cuộc trò chuyện của cái tên nghiện rượu và Rồng con trước mặt và nói với Choi Han, người đang chạm vào mái tóc vẫn còn đỏ của mình với một biểu cảm kỳ lạ trên khuôn mặt.
“Đi với Bud vào khoảng thời gian này vào ngày mai để lấy những viên đá ma thuật.”
“Vâng, Cale-nim.”
Cale gật đầu trước câu trả lời của Choi Han trước khi ra hiệu cho Raon.
Cạch.
Cửa phòng ngủ mở ra, Mary và Rosalyn bước vào ngay lúc đó.

Có rất nhiều tài liệu trong tay Rosalyn.
Raon chuyển mana của mình về phía thiết bị liên lạc trên bàn.
“Nhân loại! Ta đang kết nối cuộc gọi!”
Ooooooong.
Thiết bị liên lạc hình ảnh bắt đầu sáng, và một người xuất hiện trên màn hình.
…Cuối cùng.
Bud đã mong đợi nhìn thấy lâu rồi.
Một người đàn ông tóc trắng xuất hiện trên màn hình.
Clopeh Sekka.

Cuối cùng thì cũng được gặp Kỵ sĩ Hộ vệ Phương Bắc.
Bud đã gặp nhiều người nổi tiếng sau khi đến Tây lục địa cùng Cale và sắp gặp một người khác.
Clopeh Sekka.
Không giống như những người đến từ Vương quốc Roan đã nổi lên vào năm ngoái, Kỵ sĩ Hộ vệ Phương Bắc đã nổi tiếng từ lâu.
Bud đang tự hỏi điều gì sẽ xảy ra sau khi nhìn thấy anh ấy ngồi trên xe lăn sau khi thua Cale trong trận chiến.
Và khi Clopeh Sekka giao tiếp bằng mắt với Cale…
– Ồ, Cale-nim.
Bud há hốc mồm.
Clopeh Sekka, người đàn ông tóc trắng nhìn về phía Cale với một nụ cười rạng rỡ.
– Cale-nim, tôi đã nghe những truyền thuyết huy hoàng về những việc làm của ngài ở Đông lục địa rồi.
Cái quái gì thế?
Đầu óc Bud trở nên hỗn loạn.
Clopeh Sekka.
Đây chắc chắn là người đó nhưng có gì đó kỳ lạ.
Bud có thể thấy Cale mở miệng ngay lúc đó.
“Haaaaa.”
Cale thở dài.
“Ta biết mà! Hắn vẫn còn điên!”
Raon hét lên một cách chắc chắn.
Đầu óc Bud vẫn còn hỗn loạn.
Mặt khác, Clopeh Sekka chỉ đang mỉm cười với biểu cảm hạnh phúc trên khuôn mặt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.