Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 62: C62 Nếu Không Thì Muốn Làm Gì Thì Làm 4


Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Chương 62: C62 Nếu Không Thì Muốn Làm Gì Thì Làm 4


“Này, Thế tử! Sao ngươi ngừng cười rồi? Raon Miru vĩ đại và dũng mãnh cũng sẽ học được nụ cười đó! Vậy thì tôi sẽ cho White Star xem!”
Raon nhếch khóe môi khi cố bắt chước nụ cười của Cale và Thế tử Alberu.

Tuy nhiên, đôi môi của nó nhếch lên bên dưới đôi má phúng phính đó không toát ra vẻ xấu xa hay khí chất uy nghiêm nào cả.
Đứa trẻ ấy làm hành động như vậy chỉ trông dễ thương hơn thôi.
– E hèm.
Khóe môi Thế tử hoàn toàn hạ xuống.
Đó là bởi vì anh nhìn thấy Rồng cổ đại đang nhìn anh với một biểu cảm kỳ ​​lạ từ phía sau Raon.
Có một giọng nói phá vỡ sự im lặng kỳ lạ vào lúc đó.
“Nhân tiện…”
Đó là Bud Illis.
Anh lấy ra và nốc thêm một chai, bắt đầu mỉm cười.
“Chúng ta đã sử dụng ma pháp rồi.”
Bud chỉ tay về phía thiết bị liên lạc hình ảnh.
“Tôi khá chắc trụ sở chính hiện tại của Hiệp hội Lính đánh thuê đang loạn hết lên rồi.”
Anh có vẻ nhàn nhã nói về nó như thể đó là việc của người khác.
“Vua lính đánh thuê không có ở đó! Pháp sư thượng cấp cũng không có! Họ cũng biết các thành viên của Arm hiện đang ẩn náu và nhìn chằm chằm trụ sở chính! Ở giữa tất cả những điều đó…!”
“Ực.”
Một ngụm rượu biến mất trong người Bud.
“Ở giữa tất cả những điều đó! Họ nhận được thông báo là ma pháp đã được phát hiện ở đây! Và không phải phát hiện ra ở giữa đường hầm hướng đến vị trí này! Không! Thay vào đó!”
Anh đưa hai tay chỉ về phía thư viện.
“Ma pháp đã được phát hiện ngay tại trung tâm của thư viện! Một cuộc xâm nhập như thế này chưa từng xảy ra trong lịch sử của Hiệp hội Lính đánh thuê! Đó là một tình huống rất khẩn cấp!”
Lạch cạch.
Cái chai được đặt trên mặt đất.
Bud hướng ánh mắt về phía Cale.
“Bạn tôi ơi, cậu sẽ làm gì nếu là thành viên của Hiệp hội Lính đánh thuê?”
Cale bình tĩnh đáp lại.
“Họ sẽ phát điên và lao vào đây.

Họ sẽ mang tất cả những gì họ có thể đến.

Họ sẽ lấy bất kỳ và mọi vũ khí mà họ có thể tìm thấy.”
Alberu đã nói đúng lúc đó.
– …!Đó có phải là nơi cậu không thể sử dụng ma pháp?
Alberu có thể nhìn thấy Bud đang say sưa mỉm cười và gật đầu.
“Đúng! Điện hạ! Hoàn toàn đúng! Chẳng bao lâu nữa, tất cả sẽ đây sớm thôi! Kahahahahah!”
– C, c, cậu-
Cái tên điên!
Alberu không thể nói điều đó thành tiếng vì anh ấy phải duy trì phong thái của mình như một Thế tử và chỉ nghĩ như vậy trong đầu.
Có thể coi toàn bộ lực lượng từ trụ sở chính của Hiệp hội Lính đánh thuê là những gì tốt nhất trong số các dịch vụ của Hiệp hội Lính đánh thuê.
Và tất cả họ sẽ kinh ngạc và chạy đến đây?
Nụ cười từ từ biến mất trên khuôn mặt đầy lo lắng của Alberu.

Nhưng anh ấy thản nhiên bình luận về tình hình.
– Vậy thì ta đoán có thể bắt đầu ngay bây giờ.
Ánh mắt anh hướng về một phía.
– Trận chiến tay ba mà ông đã đề cập.
Ron mỉm cười và nhìn Thế tử.
“Ngài nói đúng, thưa điện hạ.

Đây là một thời khắc tuyệt vời để thông báo sự trở lại của gia tộc Molan.

Tôi chắc chắn các thành viên của Arm sẽ nhận thấy lực lượng trung tâm của Hiệp hội Lính đánh thuê đang di chuyển và theo sau họ.”
Bud nhìn về phía Ron và bắt đầu cười to hơn.
“Kehehehe! Mọi người đều rất bình tĩnh ngay cả khi tôi đã nói họ sẽ chạy đến đây sau mười lăm phút nữa! Tôi không thể biết liệu tôi là người bình thường duy nhất hay tất cả mọi người đều là người bất thường nữa!”
Mặc dù cả hai lựa chọn đó đều có nghĩa là tất cả những người khác ngoài anh ta đều không bình thường, nhưng không ai chú ý đến những gì Bud đang nói.
Mọi người đã quá bình tĩnh.

Cale là người bình tĩnh nhất.
Cậu xác nhận cơ thể của mình đang giảm nhiệt và đang cài lại áo sơ mi của mình.


Beacrox buông Cale ra và bắt đầu nói.
“Nhưng không phải ngươi đã nói chỉ có Vua lính đánh thuê mới biết cách đến đây sao?”
“Hehehe.”
Beacrox có thể thấy Vua Lính đánh thuê đang nhìn mình và cười.
…!Bị điên rồi à?
Đó là điều anh đang nghĩ khi nhìn Bud cười.

Vua lính đánh thuê không quan tâm và nói những gì cần nói.
“Cậu không biết chúng ta đã chui xuống chỗ nào sao?”
“A.”
Beacrox nhận ra không cần phải hỏi nữa.
Chi nhánh của Hiệp hội Lính đánh thuê đầu tiên, tòa nhà bằng gỗ ba tầng, nằm phía trên thư viện lớn này.
Bud cũng đã nói điều gì đó khác khi giới thiệu về địa điểm này.
Và khu vực đó sẽ nổ tung nếu ai đó cố gắng xâm nhập vào nó bằng bất kỳ loại sức mạnh nào.
Ánh mắt của Beacrox hướng về phía cha mình là Ron và Cale.

Cale đứng dậy và bắt đầu nói.
“Sau đó, họ sẽ đến trong khoảng mười, không, năm phút tính từ bây giờ?”
“Hehe, cụ thể là họ sẽ không thể chạy vào khu vực này được.

Họ sẽ canh gác lán có lối vào đường hầm hoặc đóng quân phía trên vị trí này.

Đó là điều mà tôi đã nói với các thủ lĩnh trong quá khứ.”
Cụ thể hơn, hầu hết các thành viên của Hiệp hội Lính đánh thuê sẽ hướng tới tòa nhà chi nhánh đầu tiên của hiệp hội.
Họ cố tình dẫn các thành viên của Arm đến đó.
Về phần các thành viên còn lại…!Những cá nhân mạnh nhất tại trụ sở chính không phải là Vua lính đánh thuê và pháp sư thượng cấp sẽ tránh các thành viên của Arm và lén lút tiến đến bằng lối vào đường hầm.
“Tuyệt vời.”
Ron nở một nụ cười mãn nguyện.

Ông bước đến Bud, người đang nằm trên mặt đất bên cạnh chai rượu của mình, và đưa tay mời.
“Đừng lo lắng về nó và cứ để nó cho tôi.”
Bud nắm lấy cánh tay Ron và đứng dậy.

Anh nghe thấy một giọng nói ấm áp như gió trong ánh hoàng hôn vào một ngày mùa xuân vào thời điểm đó.
“Tôi sẽ phá hủy nó đúng cách.”
“Oooo.”
Một tiếng rên rỉ phát ra từ miệng Bud.

Anh bắt đầu lầm bầm cùng một lúc.
“Làm thế nào chúng ta sẽ di chuyển tất cả những hồ sơ này?”
Mặc dù anh dường như đang nói chuyện với chính mình, nhưng mắt anh vẫn tập trung vào một vị trí.

Cale cười khúc khích sau khi nhìn thấy ánh mắt của Bud đang nhìn.
Hắn kỳ quặc, nhưng vẫn rất thông minh.
Ánh mắt của Cale dõi theo Bud đến cùng một điểm.
Rồng cổ đại với mái tóc vàng trắng ở cuối ánh mắt của họ chậm rãi nói.
“Ngươi muốn ta di chuyển hết đến chiều không gian của ta?”
Hàng ngàn cuốn sách.
Rồng cổ đại có thể dễ dàng di chuyển chúng đến chiều không gian của mình hoặc bất cứ nơi nào mà ông muốn trong một khoảng thời gian ngắn.
“Ta sẽ làm một nửa! Kích thước không gian của Raon Miru vĩ đại và dũng mãnh rất rộng! Có rất nhiều chỗ trong đó ngay cả với tất cả bánh táo của ta!”
Raon vỗ cánh và chứng tỏ hiện diện của mình.
Đó là thời điểm đó.
Wiiiiiiiiiiiiiii- Wiiiiiiiiiiiiiiiii-
Trần nhà.
Mọi người đều nhìn lên.
Âm thanh không phát ra từ thư viện.

Báo động đang phát ra từ phía trên trần nhà dày.
Báo động đó từ từ lan vào thư viện.
“Họ đang đến đây.”
Mọi người đều tập trung ánh mắt vào Bud.

“Có vẻ như các thành viên của hiệp hội đang ở đây.”
Sẽ không có chuyện chuông báo động vang lên khi các thành viên của Hiệp hội Lính đánh thuê đã đến.
“Một chuông báo động vang lên và nó sẽ thông báo cho vị trí này nếu có người vào khu vực xung quanh tòa nhà bằng gỗ mà không được phép.”
Vào cửa mà không được phép.
Chỉ có một câu trả lời.
“Có vẻ như các thành viên của hiệp hội đã đưa các thành viên Arm tới đây đúng cách rồi.”
Arm.
Có nghĩa là Arm đã đến cùng với các thành viên của hiệp hội.
Bud cười.
Nụ cười của anh đã trở thành tín hiệu.
Ooooooong- Oooooong-
Mana đen bắt đầu dao động xung quanh Raon.
Những hạt vàng trắng lặng lẽ tỏa sáng bên cạnh Eruhaben.
Cale nhìn hai người họ rồi cầm thiết bị liên lạc trước mặt và nhìn xung quanh.
Choi Han, On và Hong đứng sau và bên cạnh Cale.
– Cậu sẽ cho nổ nó ngay lập tức chứ?
Cale nhìn xuống Alberu trên màn hình và trả lời lại.
“Tất nhiên.”
Cậu đưa ra câu trả lời đơn giản trước khi đặt một câu hỏi.
“Nhân tiện, thưa điện hạ.”
– Chuyện gì?
“Tôi không biết liệu mình có nên hỏi câu hỏi này khi chúng ta bận rộn như thế này…”
Giọng nói bình tĩnh của Cale tiếp tục.
“Tại sao ngài liên hệ với tôi?”
– …!Haaaa.
Alberu thở dài chán nản.

Anh không thể tin cuối cùng cái tên ngu ngốc này đã hỏi lý do tại sao anh gọi cậu ta.

Nếu với những quý tộc còn lại của Vương quốc Roan, khi thấy anh liên hệ với họ, phản ứng của họ sẽ là sự kinh hãi hoặc phấn khích.
Tuy nhiên, tên trước mặt này dường như coi Alberu như một gã hàng xóm khó chịu.
Tuy nhiên, Alberu vẫn nói những gì cần nói.
Giọng anh bình thản.
– Một cuộc nổi dậy có thể xuất hiện ở Đế quốc Mogoru.
Cale bắt đầu nói sau vài giây im lặng.
“…Ngài nói gì cơ?”
Anh ta đã nói gì?
Điều gì có thể xảy ra ở đâu?
– Đế quốc có khá nhiều lãnh thổ.

Một số thành viên còn lại của hoàng tộc có thể sẽ củng cố sức mạnh của họ cùng với các quý tộc đi theo họ.

Có vẻ như ba hoặc bốn phe có thể được tạo ra.
Hoàng đế và Hoàng Thái tử của Đế quốc Mogoru hiện tại đang ở trong tù, để lại ngai vàng cho người khác.
Rex, Thánh tử Jack, và Swordmaster Hannah.

Ba người họ đang ở thủ đô của Đế quốc tại cung điện và đang cố gắng gia tăng ảnh hưởng của mình, tuy nhiên, không đời nào những hoàng tộc còn lại chỉ ngồi lại và cho phép họ làm theo ý mình.
Thế tử Alberu nhìn về phía Cale với một nụ cười kỳ quặc.
– Tại sao cậu lại giả vờ bị ngạc nhiên thế? Không phải cậu là người mong đợi điều đó xảy ra à?
Alberu có thể thấy Cale bắt đầu mỉm cười.
Cậu ta trả lời không chút do dự.
“Nó mất quá nhiều thời gian.”
Cậu không biết những tên đó sẽ mất nhiều thời gian như vậy để xây dựng phe phái của mình.
“Có vẻ như tôi sẽ cần đến thăm Đế quốc.”
– Chính xác.

Có vẻ như cậu cần phải đến đó và giúp đỡ Rex.
Cale và Alberu.


Hai người họ nhìn nhau và bắt đầu cười nhiều hơn.
Rex, cặp song sinh Thần Mặt trời, Cale và Alberu đã chờ đợi giây phút này.

Nếu không, tại sao họ chỉ tập trung giải quyết các vấn đề ở Đế quốc?
“Tôi sẽ liên lạc với ngài sau khi phá hủy mọi thứ ở đây, thưa điện hạ.”
– Được rồi, các ngươi cứ phá huỷ vui vẻ đi.
Cale và Alberu không quan tâm đến Vua lính đánh thuê Bud Illis, người đang nhìn họ với vẻ mặt hoang mang.
“Ta sẽ làm một nửa! Ta vĩ đại và dũng mãnh và có thể làm được tất cả, nhưng ta sẽ để ông làm nửa còn lại, Rồng vàng!”
Ooooooong-!
Không khí xung quanh Raon tiếp tục dao động cho đến khi dòng mana đen rời khỏi phía Raon và hướng về phía những cuốn sách.
“Ngươi vừa nói một vài điều buồn cười đấy, nhóc con.”
Tách!
Rồng cổ đại búng tay và những ánh sáng vàng trắng biến mất.
Và kết quả là…
“Ồ.”
Lúc này Bud chỉ có thể nhìn thấy những giá sách trống rỗng.
Anh nhìn những người khác không hoàn toàn bất ngờ trước hình ảnh trước mắt lại càng sốc hơn.
Cale không quan tâm và yêu cầu Raon một điều.
“Biến bọn ta thành vô hình.”
“Ta hiểu rồi, nhân loại!”
Ma pháp của Raon hướng tới Cale, On, Hong và Choi Han.
Cale thấy mình bắt đầu tàng hình từ đôi chân của mình và bắt đầu nói.
“Tôi sẽ gọi lại cho ngài, thưa điện hạ.”
– Sao cũng được.
“Nhân tiện, thưa điện hạ.”
Thế tử sắp kết thúc cuộc gọi nhìn về phía Cale.
“Sao hôm nay ngài lại ăn mặc như vậy? Hôm nay không có bất kỳ sự kiện chính thức nào cả mà, đúng không?”
– A.
Thế tử nhìn lại quần áo của mình trước khi trả lời câu hỏi.
– Các quý tộc khu vực trung tâm dạo này cứ từ từ cố gắng bò lên.

Ta đoán cuộc sống đã trở lại bình thường rồi.
Cale có thể nhìn thấy Alberu đang cười nụ cười mà Raon gọi là độc ác.
– Ta cần dọn dẹp.
Cale không hỏi việc dọn dẹp đó kéo theo những gì.

Cậu có cảm giác mình không nên hỏi.
Bản năng của cậu đã chính xác trong vấn đề này.
“Vâng, thưa ngài, xin hãy làm việc chăm chỉ.”
– À, ta không định làm hại hay giết họ đâu.
Cạch.
Cuộc gọi kết thúc.
Như thường lệ, Alberu là người kết thúc nó.
Chết tiệt.
Cale cố gắng nhét những lời cuối cùng của Alberu vào một góc trong đầu.
Có những người đã đi ngang qua cậu khi cậu đang đã làm vậy.
Họ là Ron và Beacrox.
“Cha.”
Ron quay về phía con trai mình sau khi nghe thấy giọng nói của nó.
Con trai của ông, Beacrox, người đã đến Tây lục địa khi còn nhỏ đã không học được bất kỳ kỹ năng sát thủ nào từ ông.
Ron đã không cố ý dạy chúng cho Beacrox.
Điều này đã từng xảy ra ở Đông lục địa trước khi xảy ra vụ thảm sát gia tộc Molan.
Lẽ ra, ông nên dạy con trai mình những kỹ năng sát thủ ngay lập tức nếu ông định truyền những gì thuộc về nhà Molan cho đứa trẻ này, tuy nhiên, Ron đã nói với con trai rằng việc rèn luyện cơ thể trước hết và dạy cho anh ta kiếm thuật.
Mình phải biết.
Ron nghĩ cuối cùng ông cũng đã tìm ra lý do tại sao bản thân lại hành động như vậy.
Ông không muốn làm điều đó.
Ông không muốn truyền lại gia tộc sát thủ cho con trai mình.
Giờ đây, con trai ông sử dụng kiếm thuật nhiều hơn kỹ năng sát thủ hay kỹ năng tra tấn, nhưng nó đã nấu ăn nhiều hơn bất cứ thứ gì khác.
Ron đang nghĩ đó là một sự giải thoát.
Đó là lý do tại sao Ron nhìn cậu con trai khỏe mạnh không giống với tuổi của mình với sự quan tâm và bắt đầu nói.
“Những ngày này, sẽ tốt nếu có một kẻ xấu chỉ đánh đập những kẻ xấu.”
Beacrox bắt đầu mỉm cười.
“Con nghĩ những việc đó vừa vặn rồi.

Hành động đó rất phù hợp với danh tiếng nhà Molan chúng ta.”
Giọng điệu và nụ cười của cả hai có vẻ giống nhau.
Đó là lý do tại sao họ là một gia đình.
“Raon-nim.”
Ron gọi Raon và chỉ lên trần nhà.
Chỉ mới là bắt đầu.

* * *
“Điên thật rồi.”
“Yên lặng.”
Một trong những thành viên của đội lính đánh thuê tài năng nhất của Hiệp hội đã im lặng sau khi nghe lời nhận xét của thủ lĩnh.

Thủ lĩnh nhìn anh ta và bắt đầu nói.
“…!Cậu đã dẫn cái đuôi đến đúng chỗ rồi chứ?”
“Vâng, thưa ngài, những tên đó bám đuôi chúng ta khá dính.”
Thủ lĩnh bình tĩnh lại một chút sau khi nghe tin các thành viên Arm đã hành động như họ đã lên dự tính trước.
Tuy nhiên, tim anh đang đập loạn xạ.
Họ không có ở đây.
Vua lính đánh thuê và pháp sư thượng cấp không có ở đây.

Hai người có thể được gọi là người đứng đầu Hiệp hội Lính đánh thuê không có ở đây.
Có người đang xâm nhập vào Ghi chép của Hiệp hội Lính đánh thuê vào lúc này.
Tòa nhà cổ ba tầng bằng gỗ.
Địa điểm chi nhánh đầu tiên của Hiệp hội Lính đánh thuê.
Các thành viên của Hiệp hội Lính đánh thuê xung quanh tòa nhà đó đang vô cùng lo lắng.
“Thủ lĩnh, ngài có nghĩ đó là Arm không?”
“…!Đừng đưa ra bất kỳ giả thuyết hấp tấp nào.”
Thủ lĩnh khiến thành viên không được tung tin đồn nhảm.
Có phải là Arm không? Nhưng Arm đang bận để mắt đến chúng ta.

Vậy có thể là ai được?
Mặc dù anh đã cảnh cáo những thành viên, nhưng suy nghĩ thủ lĩnh vẫn là một mớ hỗn độn.
Anh đã nghĩ Arm và Hiệp hội Lính đánh thuê sẽ sớm bắt đầu chiến đấu.
Nhưng Ghi chép đã bị xâm nhập vào thời điểm như vậy?
Đó là một tình huống khủng khiếp.
“Thủ lĩnh!”
Anh quay lại sau khi nghe cấp dưới gọi mình.
“Tiếp viện!”
Các thành viên cốt cán đã chạy đến ngay khi họ nghe thấy tiếng chuông báo động.
Bây giờ họ có thể nhìn thấy các thành viên khác chạy qua.
Tất cả lính đánh thuê ở Thành phố Resting dường như đã xuất hiện, vì nhiều người đang chạy tới cùng với vũ khí của họ.
“Sẽ tốt hơn nhiều khi họ đến được đây!”
Thủ lĩnh có một biểu hiện lo lắng trên khuôn mặt của mình và ra lệnh.
“Mọi người hãy cảnh giác và củng cố vòng vây-“
Tuy nhiên, không thể nói hết câu của mình.
Ooooooong-
Anh cúi đầu.
Nhìn xuống đất.
Nó đang chấn động.
Mặt đất chấn động.
Và nguyên nhân của chấn động đó là…?!
“Chết tiệt!”
Thủ lĩnh có thể nhìn thấy tòa nhà ba tầng bằng gỗ.
Anh ta bắt đầu hét lên.
“Mọi người lùi lại!”
Bên dưới tòa nhà bằng gỗ.
Ghi chép được lưu trữ hàng chục mét dưới lòng đất.
Anh chắc chắn chấn động bắt đầu từ đó.
Tuy nhiên, chấn động đó đang đi qua khoảng cách lớn đó và làm cho mặt đất dao động?
“Di chuyển ngay bây giờ!”
Thủ lĩnh hét to hết sức và kéo lùi hai tên thuộc hạ ngay bên cạnh.
Anh không phải là người duy nhất làm điều này.
“Né nó mau!”
Có những người mặc trang phục đen chạy ra khỏi tòa nhà bằng gỗ.
Đây là những thành viên của Arm đã theo dấu các thành viên cốt cán của Hiệp hội Lính đánh thuê và lén lút trốn bên trong tòa nhà.
Hiệp hội Lính đánh thuê và Arm.
Nó xảy ra khi cả hai nhóm người bắt đầu chạy vì mạng sống mình.
Baaaaaaaaaang!
Một vụ nổ lớn làm chấn động cả khu vực.
Sau đó, họ đã nhìn thấy nó.
Họ nhìn thấy hai người từ mặt đất bay lên và nhanh nhẹn đáp xuống mái của một tòa nhà bằng gỗ đổ nát.
Đó là một người đàn ông với mái tóc trắng và một người đàn ông với một thanh trường kiếm lớn trên tay.

Vì lý do cá nhân, có thể trong tuần này và cả tuần sau mình sẽ không đụng đến những thiết bị điện tử, nên tuần sau mình sẽ không up truyện nha.
—-
Vui lòng không so sánh bản novel và manhwa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.