Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 61: C61 Nếu Không Thì Muốn Làm Gì Thì Làm 3


Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Chương 61: C61 Nếu Không Thì Muốn Làm Gì Thì Làm 3


Thư viện lại tiếp tục im lặng.
Không ai trong số họ có thể dễ dàng bắt đầu nói.
Một nghìn năm.
Chỉ nghĩ về dòng sự kiện trong khoảng thời gian dài đó thôi cũng khiến họ đau đầu.
Bud và Cale đang nhìn nhau.
“Hì.”
Bud bật ra một tiếng cười ngắn.
“Tôi cần một chút rượu.”
Sau đó anh ngồi phịch xuống đất.
Anh đang cảm thấy thất vọng.
Đó là một giả thuyết.
Đó là một giả thuyết cho rằng White Star có thể là Vua lính đánh thuê đầu tiên.
Anh cần xác minh xem giả thuyết này có đúng không.
Tuy nhiên, anh có một cảm giác kỳ lạ khi nghĩ giả thuyết đó là chính xác.
“…Chết tiệt.”
Bud nắm tóc bằng cả hai tay.

Thật khó để anh có thể kìm nén được sự tức giận và thất vọng đang tích tụ trong mình.
“Chết tiệt!”
Không ai có thể nói gì khi nhìn anh ta.
Đó là thời điểm đó.
“…!Haaaa.”
Ai đó đang thở hồng hộc.
“Thiếu gia.”
Ron, người đang hỗ trợ Cale, nhìn vào mặt Cale.
Mặt Cale đỏ bừng vì quá nóng, cơ thể đầy mồ hôi và hơi thở nặng nhọc.
Ron nhìn mái tóc đỏ ướt dính trên mặt Cale như thế nào và giao Cale cho con trai mình, Beacrox.
Beacrox đỡ Cale từ từ ngồi xuống đất.
Sau đó để cậu ngả lưng về phía một giá sách.
“…Nhân loại.”
“Không…”
Raon và Hong tiếp cận Cale.

On đã ở gần chân Cale và nhìn lên.
Đôi mắt của Cale khép hờ khi hít vào và thở ra.

Nhìn Cale lúc này trông vô cùng yếu ớt.
“…Điên quá đi mất.”
Bud lấy tay vuốt mặt sau khi thấy tình trạng của Cale.
Anh đã không kiểm tra tình trạng của Cale vì quá sốc trước giả thuyết này.
Không, vì câu chuyện anh vừa nói rất quan trọng, nên anh đã quên mất tình trạng của Cale.
Eruhaben làm ướt một cái khăn và đưa nó cho Ron, người đã cẩn thận lau mồ hôi trên trán Cale.
“…!Haaa, haaa.”
Cale tiếp tục thở trong khi cảm nhận chiếc khăn mát lạnh trên má mình.
Thật là nóng.
Chết tiệt.
Kim Rok Soo, Người sử dụng Năng lực Cấp 1.

Ghi chép là năng lực của cậu được nhiều người biết đến.
Toàn bộ cơ thể của cậu, bắt đầu từ đầu, nóng lên mỗi khi sử dụng khả năng này.
Nhưng, suy nghĩ vẫn rất rõ ràng.
Các tác dụng phụ là nhẹ hơn so với các khả năng khác khiến tâm trí một người mờ mịt vì lạm dụng quá nhiều.
Cậu nhắm mắt lại.
Cậu cần sắp xếp thông tin thu thập được trong đầu.
“…!Cale-nim, tôi sẽ đưa cậu ra ngoài.”
Choi Han đến gần Cale, người đang nhắm mắt lại.
“Đúng thế, chúng ta hãy hoàn thành phần còn lại bên ngoài.”
Eruhaben đồng ý với Choi Han.

Choi Han cố gắng bế Cale đang lặng lẽ ngồi đó.

Beacrox nắm lấy vai Cale để giúp Choi Han.
“…Chết tiệt.”
Bud, người đang cười và quan sát, tự chửi rủa.

Anh không có lựa chọn nào khác, những người rõ ràng là thất vọng hơn anh , đã lên kế hoạch cho những bước đi tiếp theo của họ.
Bud cũng đứng dậy.
Anh không thể ngồi đây ngay bây giờ.
Anh đến gần nhóm của Cale và bắt đầu nói.
“Mọi người cứ sử dụng ma pháp để rời đi đi, bị bắt cũng không sao đâu.”

Điều quan trọng là phải sử dụng phương pháp này mà không bị chú ý, tuy nhiên, mạng sống của một người còn quan trọng hơn.
“Vậy thì ta, Rồng vĩ đại và dũng mãnh, sẽ sử dụng phép dịch chuyển! Ta cũng sẽ giúp!”
Raon dường như đồng ý với Bud khi anh ta di chuyển bàn chân trước của mình về phía trước như thể anh ta đã sẵn sàng để làm phép.
Bud bước đến cạnh anh.
“Raon-nim, tôi sẽ cho ngài tọa độ.”
“Được rồi, nói tiếp đi! Nói cho ta biết tọa độ đi, Vua lính đanh thuê nghiện rượu!”
“Vâng, thưa ngài, tọa độ là-“
Đó là thời điểm đó.
“Không cần.”
Đó là một giọng nói trầm thấp cùng với một âm thanh thở dốc.
Đó là Cale.

Bud bắt đầu cất giọng trong tiềm thức.
“Này, chúng ta cần phải xem tình trạng của cậu trước đã-“
“Nóng quá.”
Cale phớt lờ Bud và tiếp tục nói.
Hành động của Cale sau đó khiến Bud lo lắng.
“…Cậu đang làm gì đấy?”
Bud hỏi nhưng Cale phớt lờ.

Cảm thấy thật khó chịu khi trả lời lại.
Đôi tay run rẩy của Cale từ từ bắt đầu cử động.
Sau đó bắt đầu cởi từng cúc áo sơ mi của mình.
Cậu cần giải tỏa cơn nóng trong người.
“Nóng.”
Cale đang lẩm bẩm nói nóng và tiếp tục cởi cúc áo của mình.
Beeeeep- Beeeeeep-
Một tiếng chuông báo động vang lên bên trong thư viện vào lúc đó.

Bud quay lưng lại với Cale.
“Nhân loại!”
Đôi bàn chân của Rồng đen trông đã sẵn sàng thi triển phép dịch chuyển đột nhiên lại có một thiết bị liên lạc.
Nó đỏ rực.
“Nhân loại! Là Thế tử!”
Thiết bị liên lạc cá nhân của Cale chỉ phát sáng màu đỏ khi Thế tử Alberu Crossman gọi đến.
Raon nhìn trộm tình trạng của Cale trước khi tiếp tục nói.
“Nhân loại! Thế tử đang gọi! Ta có nên bảo hắn gọi lại sau không?”
Bud cũng nhìn chằm chằm về phía Cale rồi nói.
“Tôi thấy vẫn ổn dù mọi người có kết nối cuộc gọi.

Dù sao thì chúng ta cũng đã quyết định sử dụng ma pháp rồi.

Nhưng còn tình hình của cậu, mm.”
Cale dường như không có đủ điều kiện để nhận cuộc gọi ngay lúc này.
Tuy nhiên, Cale vuốt ve Raon, On và Hong, nói.
“Kết nối với ngài ấy.”
Cale thực sự cũng có điều muốn nói với Thế tử.
“Thiếu gia.”
“Tôi sẽ giúp cậu, Cale-nim.”
“Không cần.

Ta sắp xong rồi.”
Cale lắc đầu về phía Ron và Choi Han.
Chết tiệt.
Cậu đang trở nên khó chịu vì nóng.
Tuy nhiên, Cale khá nhẹ nhõm khi cởi từng cúc áo của mình.
Khi còn là Kim Rok Soo, cậu không thể cởi cúc áo cũng như không kéo tay áo lên trước mặt cấp dưới, dù cho sau khi sử dụng năng lực và cảm thấy nóng nực và đổ mồ hôi như thế nào.
Cậu không muốn cho họ thấy những vết sẹo trên cơ thể mình.
Những vết sẹo đó không có gì đáng để tự hào.

Nó sẽ chỉ khiến những người đang làm công việc giống cậu cảm thấy sợ hãi hơn thôi.
Cale nhìn xuống cơ thể mình giờ đã lộ rõ ​​và bắt đầu suy nghĩ.
…Cơ thể này đẹp đấy.
Cơ thể này không có bất kỳ vết sẹo.
Ngay cả khi có xuất hiện, Sinh lực Trái tim sẽ nhanh chóng xoá chúng.
Đó là một chuyện tốt.
Các vết sẹo cũng được ghi lại.
Những hồ sơ khủng khiếp.
Sẽ tốt hơn nếu những thứ đó biến mất.
Nó sẽ chỉ gây ra đau đớn cho những người xem và những người xung quanh.

“Nhân loại, ta đã kết nối xong rồi!”
Cale, người đang mở cúc áo của mình, nhìn về phía trước sau khi nghe giọng nói của Raon.
Cậu có thể nhìn thấy thiết bị liên lạc và màn hình nổi phía trên nó.
Một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trên màn hình.
Đương nhiên, đó là Thế tử, Alberu Crossman.
Alberu, người đang mặc một bộ đồ uy nghiêm hơn bình thường, bắt đầu nói.
– …Cậu đang làm gì đấy?
Giọng điệu của anh ta vô cùng thản nhiên.
Gương mặt trông có vẻ uy nghiêm của Alberu bắt đầu cau có.
– …!Cậu đã uống rượu?
Vẻ mặt của anh ta dường như đang nói Cale đang làm đủ thứ chuyện tào lao.
Chưa từng.
Thế tử chưa bao giờ để một người trả lời cuộc gọi của mình với khuôn mặt đỏ bừng và đang cởi cúc áo của họ.
Điều đó chỉ có thể xảy ra đối với một người say xỉn đến mức họ không quan tâm đến lễ nghĩa hay phép tắc.
– Có phải cậu vừa quyết định quay trở lại những ngày rượu cũ của mình không? Hmm? Cậu đã uống bao nhiêu mà mặt đỏ bừng và đầu đầy mồ hôi-
Anh ta đột nhiên ngừng nói.
Sau đó bắt đầu cau mày vì một lý do khác.
– …!Lần này cậu đã làm gì vậy?
Alberu có thể nhìn thấy tất cả các thành viên trong nhóm của Cale.
Họ vẫn ổn.

Anh có thể thấy chỉ có Cale là cực kỳ đỏ.
– …!Cậu đã sử dụng một sức mạnh cổ đại? Và người đeo kính đó là ai? Đó có phải là Vua lính đánh thuê không?
Bud và Alberu nhìn nhau qua màn hình.
Bud ngay lập tức hiểu đây là ai ngay khi Raon nói Đó là Thế tử!
“Rất vui được làm quen, thưa điện hạ.

Tên tôi là Bud Illis.

Tôi là Vua lính đánh thuê.”
Giọng điệu của anh ta rất tôn trọng, nhưng anh là người đứng trên cao.
Mặc dù không có bất kỳ lãnh thổ nào của riêng mình, nhưng anh ta là đại diện của một trong những phe phái hàng đầu ở Đông lục địa.
Vua lính đánh thuê cũng không dễ dàng cúi đầu trước các vị vua của Đông lục địa.
– Hân hạnh được biết ngài.

Tôi là Alberu Crossman.
Phần giới thiệu bản thân của Alberu rất ngắn gọn.
Anh tin rằng chỉ cần nói ra tên của mình là đủ.
Tên tuổi của anh sẽ được biết đến bởi những tay nắm giữ quyền lực ở cả Đông và Tây lục địa.
Anh đã nghe thấy giọng nói của Cale ngay lúc đó.
“Tôi hiện đang xem qua Ghi chép của Hiệp hội Lính đánh thuê.”
– Ghi chép? Tại sao?
Alberu bối rối trong giây lát rồi mắt hơi u ám.

Anh ấy thấy màu da đẹp hơn của Eruhaben lúc này và ngay lập tức trả lời câu hỏi của chính mình.
– Hình như cậu đang đi tìm thông tin về White Star.
Đây là lý do tại sao Cale thấy dễ dàng giao dịch với Alberu.
Không cần thiết phải giải thích mọi thứ chi tiết.
“Ngài nói đúng, thưa điện hạ.

Tôi đã xem qua các bản ghi trong Ghi chép.”
Cale sau đó bình tĩnh giải thích tất cả những gì cậu đã đọc được bằng cách xem qua các hồ sơ.
“…Và đó là nó.”
Giả thuyết cho rằng White Star có thể là Vua lính đánh thuê đầu tiên.
Giả thuyết cho rằng Ghi chép thực sự có thể là một bản ghi chép về các sức mạnh cổ đại.
Vẻ mặt của Alberu có vẻ nặng nề sau khi nghe tất cả những điều đó.
– …!Cale Henituse.
Đôi mắt anh hướng về Cale mệt mỏi.
– Chính xác thì cậu đang tìm điều gì?
Khóe môi Cale chậm rãi nhếch lên.
Đây là lý do tại sao rất vui khi được làm việc với Thế tử.
“Bảy ngày và khoảng 9.889 cuốn hồ sơ.”
Cale nhắm mắt lại.
Mí mắt của cậu đang rung lên.
– Đó là gì?
“Đó là số sách tôi đã đọc.”
– …Hả?

Cuối cùng thì Alberu cũng nhìn thấy giá sách mà Cale đang dựa vào, cũng như vô số giá sách phía sau.
Cậu tiếp tục lạnh lùng nói.
“Tôi thu thập thông tin từ 9.889 trong tổng số 45.788 cuốn sách.”
Cale vẫn nhắm mắt.
Tuy nhiên, rất nhiều hồ sơ lướt qua trong đầu cậu như những trang trong một cuốn sách.
“Có tổng cộng 31 người có sức mạnh cổ đại trong 9.889 hồ sơ đó.

29 người trong số họ được xác định là đã qua đời.

Bốn trong số chúng có thuộc tính nước, chín có thuộc tính gió, sáu có thuộc tính lửa, một có thuộc tính cây và 11 có thuộc tính khác.”
Vua lính đánh thuê Bud nuốt nước bọt trong vô thức.
Cale là người duy nhất nói chuyện trong thư viện.
“Hồ sơ đầu tiên về một người sử dụng sức mạnh cổ đại là Lisetter, một cung thủ.

Ra đời cách đây khoảng 962 năm ở phía Bắc của Đông lục địa.

Qua đời 901 năm trước ở tuổi 61.

Anh ấy có sức mạnh cổ đại thuộc tính gió.”
Nóng.
Cale cảm thấy nóng.

Tuy nhiên, cậu vẫn không ngừng nói.
“Thứ hai, Chaaru, một kiếm sĩ.

Ra đời cách đây 954 năm trên một hòn đảo phía Nam.

Qua đời cách đây 930 năm ở tuổi 24.

Cô có sức mạnh cổ đại thuộc tính nước.

Và thứ ba……!”
Bud chà chà bàn tay.
“Người thứ mười bảy, Elsren, một thương sĩ.

Ra đời cách đây 781 năm tại một thành phố tự do.

Qua đời cách đây 740 năm ở tuổi 41.

Anh có một sức mạnh cổ đại thuộc tính lửa.

Thứ mười tám……!”
Anh nổi da gà khắp người.
Cale đang đọc tên mọi người trong 9.889 cuốn sách mà cậu đã đọc có liên quan đến sức mạnh cổ đại.
Giọng nói đầy tự tin của Cale tiếp tục không chút do dự khiến anh tin Cale không hề nói dối.
“Người thứ ba mươi mốt, Inkter, một võ sĩ…!Năm chết, không rõ.

Sức mạnh cổ đại thuộc tính nước.”
Cale nhìn về phía Alberu sau khi nhắc đến người sở hữu sức mạnh cổ đại cuối cùng trước khi thấy Alberu bắt đầu nói mà không chút do dự.
– Tôi sẽ thu thập hồ sơ về những người có sức mạnh cổ đại ở Tây lục địa.
Khóe môi Cale lại bắt đầu nhếch lên.
Thế tử vẻ mặt đầy hoài nghi.

Tuy nhiên, anh ta cũng nổi da gà khắp người như Bud.
Cậu ấy đã đọc 9.889 cuốn sách và ghi nhớ tất cả thông tin?
Điên thật chứ.
Một tên khốn hoàn toàn điên rồ đang ở trước mặt anh.
Đó là lý do tại sao Thế tử thẳng thừng bổ sung.
– Có gì mà buồn cười vậy?
Thế tử cũng cảm thấy làm việc với Cale thật dễ dàng.
– Tôi cần thu thập thông tin về các sức mạnh cổ đại, nhưng có vẻ như các người cần phải làm ngược lại.
Cơ thể của Bud rung lên ngay lúc đó.
Cale nhìn về phía Bud.
“Haa.”
Bud thở dài trước khi bắt đầu nói.
“Có vẻ vậy.”
Nếu như White Star là Vua lính đánh thuê đầu tiên, rất có thể hắn đã nhiều lần lén lút xâm nhập vào nơi này.
Đó là lý do tại sao Bud cần phải quyết tâm.
“Chết tiệt!”
Alberu bối rối.
Không phải là bởi vì Vua lính đánh thuê đột nhiên kêu lên.
Anh hiểu tại sao Bud lại cảm thấy thất vọng như vậy.

Có một lý do khác khiến anh bối rối.
“Chết tiệt! Tôi không thể nói điều đó trong khi tôi còn tỉnh táo!”
Cạch!
Anh mở một chai rượu.

Vua lính đánh thuê sau đó bắt đầu hớp.
Cale hiểu ánh mắt mà Alberu đang nhìn mình.
Cậu tìm thấy một người như vậy ở đâu thế ……?

Đó dường như là lời mà ánh mắt đó đang nói.
“Kaaaa!”
Bud một người nốc hết một chai trước khi bắt đầu nói.
“Nơi này, nơi này! Đúng, nơi này!”
Anh ta dường như đang hét lên với chính mình.
“Chúng ta sẽ cho nổ tung nó!”
Bud nhìn về phía Cale và tiếp tục hét lên.
“Chúng ta sẽ làm được điều đó để White Star không thể đến đây! Chúng tôi sẽ di chuyển Ghi chép và làm nổ tung nơi này! Kahahahahah! Sau đó, ngay cả khi hắn muốn, hắn cũng sẽ không thể tìm thấy Ghi chép trong tương lai!Kahahahahah!”
Anh đang cười một cách sảng khoái.
“Kahahahah! Cho nổ tung! Phá hủy tất cả mọi thứ!”
Cale mặt lạnh nhìn Bud.
Bud nói không sai.
Nếu White Star thực sự là Vua lính đánh thuê đầu tiên, thì việc di chuyển Ghi chép và làm nổ tung nơi này là một hướng đi tốt.
“Hứcc, thật không hợp lý khi tôi, Vua lính đánh thuê, sẽ phá hủy tòa nhà của Hiệp hội Lính đánh thuê đầu tiên và nơi lưu trữ hồ sơ này, nức nở, nhưng tôi phải làm điều đó.”
Sau đó Bud nhìn về phía Cale và tiếp tục nói.
“Nếu tôi không ra tay được, vậy ai ra tay?”
White Star đã biết về sức mạnh của nhóm Cale.
Hắn đặc biệt biết về sức mạnh cổ đại của Cale, cũng như sức mạnh của những người mạnh hành động chính như Choi Han và Eruhaben, những người đã thể hiện mình trong cuộc chiến vừa qua.

Hắn sẽ nhanh chóng nhận ra Cale đang ở Đông lục địa nếu hắn phát hiện ta những dấu vết nhỏ nhất của nhóm họ.
Cần phải tránh điều đó.
Cảm xúc Bud khá lẫn lộn khi tự tay phá hủy tòa nhà của Hiệp hội Lính đánh thuê này, nhưng anh không còn lựa chọn nào khác.
Đó là thời điểm đó.
“Tôi sẽ phá hủy nó.”
Cale bối rối.
Có một người đang đặt khăn lạnh vào tay Cale và nhìn cậu.
Cale lấy khăn lau mồ hôi trên cánh tay rồi bắt đầu nói.
“…!Ron?”
Ron, quản gia của cậu.

Ron là người đứng ra phá hủy tòa nhà của Hiệp hội Lính đánh thuê và nơi lưu trữ hồ sơ này.
“Thiếu gia.”
Ông mỉm cười với Cale.
“Tôi chưa bao giờ ở tiền tuyến.

Không ai biết tôi cả?”
Ron và Beacrox chưa bao giờ chiến đấu ở tiền tuyến trong cuộc chiến ở Tây lục địa.
“Thêm nữa, không phải tất cả các thành viên của Arm đều nhận ra tôi là một quản gia đã chết sao?”
Các thành viên của Arm, những người nhận ra thân phận của ông và khiến ông mất đi cánh tay của mình đều đã chết trong trận chiến kết hợp với Cá voi.
Đối với những người không biết rõ về Cale, ông chỉ được biết đến như là quản gia của Cale.
“Thiếu gia.”
Trong thời gian này ở Đông lục địa, Ron không chỉ ngồi không.
Ông đã tự luyện tập rất nhiều lần.

Ông không chỉ mài kiếm của mình, thay vào đó, ông đã mài  nó thật sắc và rèn luyện bản thân để nhắm thẳng vào trái tim kẻ thù của mình.
“Tôi nghĩ đây là thời điểm tốt để làm điều đó.”
Cuối cùng đã đến lúc.
Đã đến lúc ông phải bước ra tiền tuyến và giúp đỡ Cale.
Ngoài ra.
“Tôi nghĩ đây là thời điểm thích hợp để tiết lộ sự trở lại của gia đình Molan.”
Đã đến lúc sử dụng ngọn lửa bên trong ông mà Cale đã giúp ông thắp sáng lại.
Hầu hết Đông lục địa đều biết về trận chiến của Arm chống lại Hiệp hội Lính đánh thuê.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu một biến số bất ngờ xuất hiện?
Không cần thiết phải có nhiều biến số xảy ra.
Tất cả những gì cần thiết là một con dao găm nhỏ nhưng sắc bén mà không ai ngờ tới.
“Molan, Arm, và Hiệp hội Lính đánh thuê.”
Gia tộc Molan sẽ là con dao găm đó.
“Hãy biến đây thành một trận chiến ba bên.”
Họ sẽ giúp làm chấn động cán cân quyền lực ở Đông lục địa.
Ron tiếp tục nhìn Cale và tiếp tục.
“Con trai, ta nói đúng chứ?”
Beacrox đáp lại với vẻ mặt nghiêm túc.
“Đúng vậy, thưa cha.”
Cale có thể thấy rằng nụ cười nhân hậu đã biến mất khỏi khuôn mặt của ông và để lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Đôi mắt trên khuôn mặt đầy nếp nhăn và mái đầu đầy tóc bạc như đang rực cháy.
“Đứa trẻ này đã đồng ý với tôi, thiếu gia.”
Giọng ông ấy thật ấm áp.
Cale cười đáp lại.
Ông già xấu xa nhưng thông minh này.
Cậu có thể nói rõ ràng một trong những lý do mà Ron bước lên là vì Cale và những người khác.
Ron là người mà Cale có thể tin tưởng hơn bất kỳ ai khác lúc này.
“Ron, không phải nhiệm vụ của ông là ở bên cạnh tôi sao?”
“Đó là những gì tôi đang làm.”
Cale bắt đầu bật cười trước câu trả lời của Ron.
– Những người tương tư đã tập hợp lại với nhau.
Alberu bắt đầu càu nhàu.
“Thế tử, ngươi lại cười như vậy! Ngươi đang có một nụ cười xấu xa trên khuôn mặt! Lần tới hãy cho White Star xem!”
Alberu dần ngừng cười sau khi nghe tiếng hét của Raon.
—-
Vui lòng không so sánh bản novel và manhwa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.