Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Yoo Ryeo Han – Chương 42: Hả? (3)
Cách tiếp cận Vua lính đánh thuê.
Thông tin này từ Thế tử cực kỳ hữu ích đối với Cale, người đang cân nhắc câu hỏi đó.
Tuy nhiên, cậu thấy biểu hiện của Alberu đang trở nên kỳ lạ. Alberu Crossman chỉ có một câu trả lời với Cale, người chỉ vừa nói bản năng sống tự nhiên như một tên vô lại đã khiến cậu ta phấn khích rồi.
“…Vô lại?”
Alberu chậm rãi hỏi trước khi cười với Cale.
“Pwahaha-!”
Cười với Cale.
“Cậu đang nói điều có thể khiến một tên vô lại thực sự của thế giới phải lăn ra cười đấy.”
Cale bắt đầu suy nghĩ.
Cậu cảm thấy cái lưỡi cực kỳ lanh lợi của Alberu, rất giỏi khen ngợi người khác, nhưng đối với cậu thì đang ngày càng trở nên thô bạo hơn qua từng ngày.
Bộp. Bộp.
Alberu vỗ vai Cale.
“Tại sao cậu không tiếp tục trở thành một kẻ lười biếng.”
Cale, người không thể nói mình không muốn trở thành một kẻ lười biếng, chỉ có thể ngậm miệng khi Alberu lắc đầu trước phản ứng của Cale.
“Họ nói cậu cần phải gặp Sát Long Nhân giả?”
Thế tử nhìn về phía Eruhaben. Đó là điều duy nhất mà Eruhaben yêu cầu khi Cale bất tỉnh.
Cale chậm rãi gật đầu.
“Đúng, tôi sẽ đi.”
White Star.
Hắn tự nhận là Sát Long Nhân cuối cùng. Điều đầu tiên Cale cần làm để tìm hiểu về hắn là gặp Syrem, Sát Long Nhân giả và Rồng lai.
Tất nhiên, sức mạnh chữa trị cho Eruhaben quan trọng hơn thế.
Cale nhìn lại Eruhaben. Eruhaben nhún vai và bắt đầu nói.
“Bây giờ ta có thể trả lời câu hỏi của ngươi được chưa?”
Các câu hỏi về gia tộc Người bắt Rồng và về cách tiêu diệt một linh hồn.
Cale và những người khác nhìn về phía Rồng cổ đại như đã sẵn sàng lắng nghe. Ngay cả Alberu, người đã quay trở lại giữa chừng cũng nhận ra điều quan trọng sắp diễn ra và anh ngồi trên giường. Rồng cổ đại cuối cùng cũng bắt đầu nói.
Đó là câu chuyện về Người bắt Rồng, Những Sát Long Nhân.
“Nguồn gốc của gia tộc Sát Long Nhân có một khởi đầu độc đáo.”
Eruhaben bắt đầu kể về một câu chuyện cổ xưa mà ngay cả khi còn nhỏ ông cũng đã nghe được từ một con Rồng cổ đại khác.
“Bọn ta không thể biết nó bắt đầu từ khi nào, tuy nhiên, vào một thời điểm nào đó, những con người rất mạnh của lục địa đã tập hợp lại với nhau để tạo ra một ngôi làng.”
Họ không biết ngôi làng này nằm ở đâu.
Tuy nhiên, ngôi làng nhỏ này được cho là nằm ở đâu đó trên Tây lục địa.
“Những người mạnh đó thật kỳ quặc. Họ là những người tập trung vào cả tinh thần và sức mạnh thể chất.”
Nói một cách dễ hiểu, họ tương tự như các võ sĩ.
“Họ được cho là đã có rất nhiều niềm vui với nhau. Một số người nói những người thích đánh nhau đã tập hợp lại với nhau để có thể đánh nhau với những sinh vật mạnh khác, nhưng quan trọng hơn là… “
Quan trọng hơn?
Cale đang đợi Eruhaben nói hết câu sau một khoảng trống ngắn vì hồi hộp.
“Đó là bởi vì ở đó có một nhân loại mạnh như Rồng. Người đó thực sự là người có thể dễ dàng đánh bại Cá voi, Sư tử, tất cả những người thuộc tộc thú nhân, cũng như Elf và Người lùn.”
Cale bắt đầu nói.
“Có phải Sát Long Nhân là một người rất mạnh?”
“Đúng.”
Eruhaben sau đó nói thêm.
“Người đó là Sát Long Nhân đầu tiên.”
“… Đầu tiên?”
“Đúng.”
Rồng cổ đại vỗ vỗ đầu Rồng con với ánh mắt hung ác và tiếp tục nói.
“Sát Long Nhân đó đã nói như sau. Tôi là người đã tạo ra sức mạnh để đánh bại Rồng..”
Sau đó ông nói thêm.
“Sát Long Nhân đầu tiên cũng nói với người dân trong làng.”
Chỉ là bắt đầu.
“Tôi sẽ truyền sức mạnh của mình cho người mạnh nhất.”
Eruhaben nhắm mắt lại và bình tĩnh tiếp tục nói.
“Sau đó, một thời gian dài trôi qua và một vài gia tộc khác nhau xuất hiện trong ngôi làng đó.”
Tập hợp những người có quan hệ huyết thống được cho là một gia tộc.
Tuy nhiên, Sát Long Nhân đầu tiên không có bất kỳ đứa con nào.
Thay vào đó, ông ta ở lại với những người mạnh khác của làng với tư cách là anh em ruột thịt, một số là thuộc hạ của ông ta, và một số là bạn dựa trên mối quan hệ giữa ông ta với họ.
“Cuối cùng, những gia tộc khác nhau đó được gọi là gia tộc Người bắt Rồng.”
Cale bắt đầu nói.
“Điều đó có nghĩa là người mạnh nhất của gia tộc Người bắt Rồng đó sẽ là tộc trưởng và Sát Long Nhân, phải không?”
“Chính xác.”
Vẻ mặt của Cale trở nên kỳ quặc.
White Star đã nói rằng hắn đã giết tất cả mọi người trong gia tộc Người bắt Rồng.
Tôi là tộc trưởng của gia tộc Người bắt Rồng. Tôi cũng là người đã phá hủy gia tộc Người bắt Rồng.
Tôi đã giết tất cả những người khác ngoài bản thân.
Điều đó có nghĩa là hắn đã phá hủy cả một ngôi làng.
Một ngôi làng với đầy những người rất mạnh, tại thời điểm đó.
Lý do để hắn làm điều đó là gì?
Cale bắt đầu nghĩ về những thứ mà White Star muốn.
Ta có thể biến Cale thành Người bắt Rồng. Sau đó, cuối cùng ta cũng sẽ có được thứ mà ta mong muốn.
Đó là những gì White Star đã nói với một khuôn mặt mệt mỏi nhưng tỏ rõ cảm giác đầy tham lam.
Đó là không còn là kẻ phản bội và thay vào đó là kẻ thống trị.
Eruhaben thở dài và tiếp tục khi Cale đang suy nghĩ.
“Ta đã nhầm tưởng ngươi đến từ gia tộc đó. Đã lâu lắm rồi nên ta nghĩ ngươi là người cuối cùng còn lại trong gia tộc đó.”
Cale hỏi ngược lại.
“Vậy thì điều đó có nghĩa là hắn là một kẻ phản bội?”
Sát Long Nhân muốn trở thành kẻ thống trị thay vì kẻ phản bội.
Cale tò mò về ý nghĩa đằng sau đó.
Nó có đủ quan trọng để tiếp tục tái sinh không?
Cale có thể nhìn thấy khuôn mặt Eruhaben đầy cô đơn.
“Thiên nhiên coi Người bắt Rồng là kẻ phản bội.”
Kẻ phản bội. Nghe có vẻ không tốt chút nào.
“Đó là một tồn tại có thể giết chết Rồng, những sinh vật mạnh nhất trên thế giới, và, mm.”
Eruhaben đấu tranh một lúc và tiếp tục.
“Chúng ta cần ghé qua Cây Thế giới trên đường trở về từ Đông lục địa. Ta cũng chỉ nghe những thông tin này từ người khác, vì thế ta không biết nó chính xác bao nhiêu phần trăm, nhưng Cây Thế giới chắc hẳn biết sự thật.”
Cây Thế giới ở phần phía Bắc của Tây lục địa.
Họ cần phải đi thăm nó một lần nữa.
“Dù sao đi nữa, Những Người bắt Rồng là những người có tuổi thọ, khả năng thể chất và kỹ năng đều vượt quá giới hạn của con người để khiến họ trở nên mạnh như vậy.”
Sau đó nhanh chóng nói thêm.
“Hơn nữa, đó là sức mạnh mà chỉ con người mới có.”
Cale bắt đầu xử lý thông tin mà cậu đã có về Người bắt Rồng.
Một con người cố gắng vượt qua giới hạn của bản thân cuối cùng cũng có đủ sức mạnh để giết Rồng, một sinh vật được cho là mạnh nhất trên thế giới.
… Thật là đau đầu.
Họ đã phải đánh bại một kẻ có sức mạnh đó trong 1.000 năm qua.
Trong dầu cậu, một cơn đau nửa đầu đã hình thành. Eruhaben đã cung cấp thêm một thông tin khác để làm dịu tâm trạng, vốn đã u ám đi đáng kể.
“À, người ta cũng nói người bạn duy nhất của Chúa tể Rồng là Người bắt Rồng.”
“…Là vậy sao?”
“Đúng. Tất nhiên, nghe nói họ đã chiến đấu với nhau rất nhiều trong khi nói họ sẽ giết nhau.”
Chúa tể Rồng là thủ lĩnh của những con Rồng.
Sát Long Nhân là người có thể giết Rồng.
Nhưng hai người họ lại là bạn? Đó là một mối quan hệ kỳ quặc tưởng chừng như hợp lý nhưng cũng ngược lại
“Chà, đã được một thời gian kể từ khi Chúa tể Rồng biến mất, nên ta cũng không thể nói chắc được.”
Eruhaben nhún vai. Sau đó ông nhìn trộm về phía Raon.
Tuy nhiên, ông nghe thấy có người hỏi một câu hỏi ngay lúc đó.
“Vậy có nghĩa là gì khi nói phá hủy linh hồn của một người nào đó?”
Eruhaben nhìn về phía Choi Han, người đã hỏi câu đó và trả lời.
“Linh hồn của họ, toàn bộ sự tồn tại của họ, sẽ biến mất.”
Không có gì khác cần phải nói.
Trong một khoảng thời gian ngắn, im lặng bao trùm căn phòng.
Tuy nhiên, im lặng đó nhanh chóng bị phá vỡ. Cale đặt đĩa bít tết trên tay xuống giường rồi đứng dậy.
“Chúng ta hãy đi ngay bây giờ.”
Không phải họ nên gặp Vua lính đánh thuê mất trí đó trước sao?
Họ nhất định đến đích nếu đi từng bước một.
* * *
Paaaaat-
Cale chớp mắt trước ánh sáng rực rỡ của vòng tròn dịch chuyển.
<Quán trọ Yêu Thương của Hy Vọng và Phiêu Lưu.>
Cậu nhận ra những bức tường của căn phòng, mà cậu đã nhìn thấy nhiều lần trước đây. Khi ánh sáng mờ dần và tầm nhìn đã trở lại, Cale bắt đầu suy ngẫm.
Đã lâu rồi kể từ khi chúng ta đến đây-
Tuy nhiên, cậu không thể nghĩ hết được câu.
“Ugh!”
Cale hít một hơi thật sâu vì đau đớn. Một thứ gì đó đã lao tới và đâm sầm vào chân Cale.
“Nyannn.”
Cale cúi đầu.
“Nyannn.”
“Nyaaannnnnn.”
Một con mèo con màu đỏ đã nhảy vào chân Cale và đang dụi mặt vào đó. Nó cũng đang vỗ vào chân Cale bằng bàn chân trước của mình.
“……”
Và một con mèo con màu bạc đi tới mà không nói gì, dừng lại cách Cale một bước và chỉ nhìn chằm chằm.
Cale bế con mèo màu đỏ Hong với vẻ mặt nghiêm túc.
Nó vẫn còn là một chú mèo con, nhưng đã khá nặng sau khi được vỗ béo.
On cũng nhảy vào vòng tay cậu khi cậu đưa ra cho cô. Sau đó cậu nghe thấy giọng của Hong.
“Anh ngốc quá!”
“Em ấy đúng. Em trai của em nói đúng đó.”
“Các người thực sự thông minh! Nhân loại yếu đuối hết lần này đến lần khác!”
“Haaaa.”
Cale chỉ có thể thở dài khi nhìn những đứa trẻ trung bình chín tuổi đồng thời nói. Sau đó cậu ngập ngừng sau khi nhìn về phía trước.
“… Thiếu gia.”
Cậu có thể thấy Ron đang đứng đó với một nụ cười hiền lành trên khuôn mặt.
Nhưng ông ta lại đang múa với con dao găm của mình khi đứng đó.
Tại sao ông già này càng trở nên hung ác hơn sau mỗi khi mình vắng mặt vậy?
Đồng tử của Cale bắt đầu rung lên. Quản gia của cậu, Ron luôn có cách nhìn khiến cậu phải co mình lại vì sợ hãi.
“Tôi nghe nói hai tuần qua thật khó khăn đối với cậu, thiếu gia.”
Cale nhìn Ron.
Có vẻ như Ron, On và Hong đều đã nghe về việc cậu đã bất tỉnh trong hai tuần.
Ron biết là được rồi, tuy nhiên, tên khốn nào lại nói những điều vô bổ như vậy với những đứa trẻ như On và Hong?
Cale bắt đầu cau mày và nhìn về phía nhóm đi cùng mình.
“Khụ, khụ! Ta không biết gì hết!”
Raon đang bồn chồn và đôi mắt to tròn cố hết sức để tránh ánh mắt của Cale.
Là nó.
Cale thở dài.
Vì thất vọng, Raon hẳn đã gọi điện cho On và Hong, những người như một người thân trong gia đình với cậu.
“Ay.”
Cửa phòng gần như đóng sầm lại khi Cale thở dài.
“Chào ngài, thiếu gia.”
Beacrox mở cửa trong bộ đồng phục đầu bếp và nhìn vào Cale. Cale bối rối trước Beacrox, đang đứng đó với một con dao làm bếp.
Beacrox nhìn quanh Cale, Raon và Eruhaben rồi nói sau khi nhìn Choi Han.
“Tất cả các người đều rất gầy.”
Sau đó anh ta đóng cửa lại và nói thêm.
“Tôi không quan tâm mấy người có đến ăn hay không.”
… Tại sao tên đó lại dùng giọng điệu đó để nói vậy?
Cale hoàn toàn kinh ngạc. Cậu nhìn xung quanh. Raon giờ đã mũm mĩm, còn Eruhaben và bản thân cậu đều gầy hẳn đi.
“… Choi Han, ngươi cũng giảm cân phải không?”
“Không, Cale-nim.”
Cale bắt đầu cau mày. Raon xen vào.
“Choi Han, ta nghĩ ngươi bắt đầu ăn ít hơn kể từ khi chúng ta chiến đấu với White Star siêu điên đó!”
Cale nhìn Choi Han chằm chằm. Choi Han hơi tránh ánh mắt của cậu.
“Tôi sẽ ăn rất nhiều.”
“Ta tin ngươi.”
Choi Han bối rối trước câu trả lời đó, nhưng Cale đã quay lại nhìn Ron. Ron nhẹ nhàng nói.
“Thế còn ngươi sẽ ăn trước sau khi vừa đi một quãng đường xa như vậy sao?”
“Đúng.”
Cạch
Cánh cửa mở ra và Raon dùng phép tàng hình của mình.
Nhà trọ gồm ba tầng. Cale cảm thấy có gì đó kỳ lạ khi bước ra hành lang.
“… Không có khách nào trên tầng ba?”
Cậu nghĩ nhà trọ sẽ hoạt động tốt, nhưng tầng ba không có ai. Ron trả lời lại khi Cale đứng đó với vẻ mặt thất vọng.
“Tôi đã để tầng ba trống trong một tuần sau khi nghe tin ngài sẽ đến, thiếu gia.”
… Nhưng chúng ta cần phải kiếm tiền. Ông ấy không cần làm điều đó vì mình được.
Tuy nhiên, Cale không nói ra câu đó vì Ron đã làm điều đó cho cậu. Ron hỏi khi dẫn đường trước mặt họ.
“Ngài đến để gặp Vua lính đánh thuê?”
“Đúng. Ngươi nghĩ ngươi có thể xác định được vị trí của Vua lính đánh thuê ngay bây giờ không?”
Cậu cần gặp Vua lính đánh thuê càng nhanh càng tốt. Cale quan sát Ron vẫn đang nhìn trộm Eruhaben tái nhợt.
“Thiếu gia.”
Ron nở một nụ cười kỳ quái trên khuôn mặt.
“Rất nhiều chi nhánh của Hiệp hội Lính đánh thuê đang bị tấn công lúc này. Nghe nói Arm đã chịu trách nhiệm cho các cuộc tấn công này.”
Cale gật đầu thừa nhận, cậu đã biết tin đó
Rốt cuộc, White Star đang nhắm mục tiêu vào Hiệp hội Lính đánh thuê. Điều đó có nghĩa là hắn sẽ cần phải tấn công các chi nhánh của Hiệp hội Lính đánh thuê.
“Đó là lý do tại sao Hiệp hội Lính đánh thuê đang điều tra từng nhánh bị tấn công, đồng thời chuẩn bị cho cuộc chiến chống lại Arm.”
Đó là trận chiến giữa tổ chức nắm quyền kiểm soát thế giới ngầm và Hiệp hội Lính đánh thuê.
Có vẻ như là một thử thách lớn nếu chỉ nghĩ về nó. Đôi mắt Cale nheo lại và gương mặt trở nên nghiêm túc. Cậu có cảm giác mình có thể bị thu hút vào một sự kiện quan trọng một cách tình cờ.
Ron bất ngờ nói tiếp.
“Nghe nói Vua Lính đánh thuê đã dẫn đầu các đội điều tra đó đến thăm các địa điểm chi nhánh bị tấn công. Chúng tôi đã nhận được thông tin vài ngày trước là người đó sẽ sớm đến thăm chi nhánh bị tấn công đầu tiên.”
Ồ?
Đó là thông tin tốt đấy.
“Chi nhánh bị tấn công đầu tiên ở đâu?”
Vị trí đầu tiên mà Arm đã tấn công Hiệp hội Lính đánh thuê. Vị trí đó sẽ ở đâu?
Cale cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ sau khi đặt câu hỏi.
Đó là bởi vì khóe môi Ron đang giật giật. Nụ cười hiền từ hoàn toàn biến mất.
“Thiếu gia, tôi nghĩ ngài nên biết nó ở đâu. Ngài nên nhớ sự việc xảy ra vào khoảng đầu năm khi Arm công khai tấn công Hiệp hội Lính đánh thuê.”
…Không đời nào.
Một ký ức lướt qua tâm trí Cale.
“… Sự cố đó?”
Nhà trọ nằm ở Thành phố Leeb-An, một thành phố tự do ở Đông lục địa.
Chi nhánh của Hiệp hội Lính đánh thuê ở Thành phố Leeb-An đã bị tấn công.
“… Ông đang nói về những gì ta đã làm?”
Cale nhớ lại cách cậu đã giả làm Arm và tấn công chi nhánh của Hiệp hội Lính đánh thuê ở Thành phố Leeb-An.
– Nhân loại! Chúng ta đã cướp phá két sắt của thủ lĩnh Chi hội Lính đánh thuê!
Ô đúng rồi.
Chúng ta đã cướp két sắt đó.
“…Ngươi đang đùa phải không?”
Cale có thể thấy Ron bắt đầu mỉm cười.
“Thiếu gia, không phải chuyện đùa đâu. Có tin đồn người đó đang đến thành phố Leeb-An để điều tra.”
“… Uhh, mm.”
Cale im lặng một lúc rồi mới nói.
“Tốt.”
Không có cách nào để họ nhận ra những kẻ cướp chi nhánh đó là mình, không phải Arm.
Cale quyết định thả lỏng.
“Thật vậy, thiếu gia. Thật lý tưởng.”
Nụ cười hiền từ của Ron tràn ngập trên mặt. Tuy nhiên, Cale cảm thấy khó chịu vì một lý do kỳ lạ nào đó, cậu không nên nghĩ nhiều đến chuyện đó.
“Bây giờ mọi người hãy đi ăn trước vì tôi chắc Beacrox đã chuẩn bị mọi thứ rồi.”
Đồ ăn của Beacrox rất ngon.
Cale nhìn về phía Eruhaben đang gật đầu và đi xuống tầng một.
“Ồ.”
Nụ cười trên mặt Cale tươi hơn và cúi đầu xuống.
“Ồ.”
Rồng cổ đại cũng thở ra một hơi thán phục.
– Nhân loại! Chúng ta có thể trở nên giàu có đó! Có rất nhiều khách nha! Ta nghĩ chúng ta sẽ kiếm được rất nhiều tiền!
Không còn phòng trống trên tầng hai, còn tầng một đã đầy khách. Lần đầu tiên sau một thời gian, Cale mới tươi cười rạng rỡ đến vậy.
Cậu có thể nhìn thấy cảnh tiền đang chồng chất trước mặt mình.
Lúc đó,
Cale bối rối sau khi nhìn quanh tầng một.
Sau khi nhìn những người ở một trong những cái bàn gần đó, cậu có một cảm giác kỳ lạ.
Đó là một người đang ngồi đó trong một áo choàng dài và trùm cả đầu. Và có một người đàn ông khác đang ngồi trước mặt người đó.
Vẻ mặt của Cale trở nên kỳ lạ sau khi nhìn vào người đó.
“… Ron.”
Cale gọi Ron trong khi vẫn nhìn vào người đó.
Tầng 1 của dãy trọ.
Một người đàn ông đẹp trai với vẻ mặt sảng khoái đang ngồi ở bàn trong góc và uống rất nhiều rượu. Tên đó đang uống như công việc của hắn là dùng để uống rượu.
“Thiếu gia.”
Ron mỉm cười khi thấy Cale quay đầu lại về phía mình.
“Người đó đến để điều tra.”
Ron mỉm cười như đã biết tất cả.
“Những vị khách đó đã đến ngày hôm qua.”
“A.”
Có lẽ người đàn ông tóc xanh đó …
“Raon.”
Cale lặng lẽ gọi con Rồng của mình là một chuyên gia nhận dạng một con người. Raon nhanh chóng thông báo cho cậu như đang cố gắng đáp ứng sự mong đợi của Cale.
– Nhân loại! Người mặc áo choàng trước mặt rượu là một pháp sư thượng cấp đó!
Tuy nhiên, đó không phải là thông tin về người đàn ông đang nốc rượu.
Tuy nhiên, Choi Han bất ngờ đến và nói nhỏ với cậu.
“Cale-nim.”
“Hmm?”
Choi Han đang nhìn người đàn ông tóc xanh. Cale cũng nhìn về phía người đàn ông đó.
“Người đó là Swordmaster.”
… Tên đó hẳn là Vua lính đánh thuê.
Tỷ lệ để có thể gặp được chuyện này là bao nhiêu chứ?
Ron bắt đầu giải thích như ông ấy biết Cale đang nghĩ gì. Ông khẽ thì thầm với Cale.
“Một quán trọ quy mô lớn mới mở ở Thành phố Leeb-An. Thế giới ngầm của Thành phố Leeb-An rối bời bắt đầu từ ngày quán trọ đó mở cửa. Đó không phải là lý do đầu đủ để đến điều tra nhà trọ đó sao?”
Đó là thời điểm đó.
Người đang nốc rượu giật mình.
Hm?!
Cale vô tình nhìn vào tên nghiện rượu đó.
Cậu không khỏi bối rối với biến cố bất ngờ vừa rồi. Cậu cần thiết lập một mối quan hệ tích cực với Vua Lính đánh thuê. Đó không phải là cách duy nhất để dễ dàng thuyết phục người đó từ bỏ khả năng chữa trị của mình sao?
Người đàn ông tóc xanh bắt đầu nói.
“Huh?”
Anh nghiêng đầu trước khi nhảy lên. Sau đó nhanh chóng đi đến chỗ Cale.
Cái gì…?
Cale bắt đầu trở nên lo lắng.
Cậu có thể biết người đàn ông tóc xanh đang đi về phía anh. Đó là bởi vì người đàn ông tóc xanh vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào cậu.
Người đàn ông tóc xanh chào đón Cale với vòng tay rộng mở khi hai người họ đứng trước mặt nhau.
“Bạn tôi!”
Hả?
Cale bất ngờ ôm người đàn ông. Người đàn ông tóc xanh, Vua lính đánh thuê Bud Illis, bắt đầu vui vẻ nó
“Hân hạnh được biết cậu!”
… Hmm, mình không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng có lẽ mình đã làm bạn với người này rồi sao?
Cale có thể thấy khuôn mặt của Vua Lính đánh thuê nhanh chóng trở nên cau có khi họ buông nhau ra.
“Hmm?”
Giờ thì sao?
Vua lính đánh thuê hơi loạng choạng rồi lấy ra một cặp kính còn Cale đứng sững sờ. Sau đó anh ấy đeo kính vào rồi nói.
Anh ấy vẫn đang nói với một giọng vui vẻ.
“Ồ, cậu không phải là bạn của tôi.”
… Tên khốn này ……
Cale cảm thấy bản thân bắt đầu khó chịu vì một lý do nào đó. Tuy nhiên, Vua lính đánh thuê Bud Illis cười rạng rỡ khi tiếp tục nói.
“Nhưng tôi có thể ngửi thấy nó.”
Ngửi? Ngửi thấy cái gì cơ?
Cale, người đang hành động như một người tốt để phát triển mối quan hệ tốt nhất có thể với Bud Illis, không thể không cau mày.
Toonka, cựu thủ lĩnh băng cướp núi Leeb, tất cả bọn họ đều nói như vậy. Tại sao tất cả đều nói có thể ngửi thấy mùi gì đó? Mình có mùi của một kẻ mạnh hay gì đó sao?
Vua lính đánh thuê tiếp tục nói với Cale, người đang tỏ ra khó chịu.
“Cậu có mùi như một người nghiện rượu!”
“… Hô.”
Người đàn ông nồng nặc mùi rượu nhưng có vẻ ổn không quan tâm đến phản ứng của Cale và tiếp tục nói một cách sảng khoái.
“Trong trường hợp đó…”
Cale nhìn thấy một bàn tay di chuyển trước mặt mình.
Vua lính đánh thuê đang yêu cầu bắt tay với cậu. Anh cũng vui vẻ nói thêm.
“Rất vui được gặp cậu!”
… Tên này thực sự là một tên mất trí.
Cale không thể không ngưỡng mộ việc Thế tử Alberu đã cung cấp cho cậu những thông tin chính xác như vậy.