Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Yoo Ryeo Han – Chương 4: Theo Bản Năng (4)
Mũi tên xanh đậm ngay lập tức nhấn chìm cơ thể của Honte.
“Không!”
Các kỵ sĩ của Đế quốc ngập ngừng trước tiếng hét dữ dội.
Hoàng Thái tử Adin của Đế quốc hiếm khi khẩn trương hét lên.
“Chúng ta, chúng ta phải cứu Honte!”
Sau đó hắn dừng lại và cao giọng.
“Đó là một trong những trụ cột cho tương lai của Đế quốc! Các pháp sư, đi giúp cậu ta!”
Tuy nhiên, tiếng hét của hắn đều vô ích.
Cale phá lên cười trước tiếng hét của Hoàng Thái tử Adin khi nhìn Honte.
“Đã quá muộn.”
Mũi tên xanh đậm đánh trúng Honte.
Bùmmmmm!
Âm thanh chói tai của vụ va chạm vang lên.
Bụi, khói xám và ánh sáng phụt ra từ vụ nổ.
Quy mô của khói đủ lớn để nhấn chìm không chỉ Honte, mà còn cả con chim xương đen.
“Ugh!”
Khói từ từ lắng xuống và có thể nhìn thấy một người đang gục xuống.
“Khụ!”
“Ugh!”
Vài thủ lĩnh trận chiến của Tháp Chuông đã ở gần Honte với ý định bảo vệ hắn ta đã không thể chịu được sức mạnh bùng nổ và đổ máu khi họ gục đổ.
Tay của Đội trưởng đội Pháp sư của Đế quốc đang run lên. Đó là bởi vì ông ta cảm nhận được chấn động của mana từ vụ nổ vừa phát ra.
Ông ta hét lên với Hoàng Thái tử Adin khi thấy khói bắt đầu tan bớt.
“Điện hạ! Honte là quan trọng, nhưng ngài quan trọng hơn, ngài phải trốn thoát! Cuộc tấn công của kẻ thù nằm ngoài dự đoán của chúng tôi! Tôi nghĩ Necromancer thậm chí có thể sử dụng ma pháp!”
Đội trưởng nghĩ Hoàng Thái tử Adin nên trốn thoát trước khi làn khói hoàn toàn tan bớtt và trước khi ngài ấy đụng độ với Chỉ huy Cale.
Ngọn lửa mà Cale sử dụng giống như sự phán xét của thần thánh do một vị thần giao cho.
Đó là thời điểm đó.
“Đúng như ta nghĩ, còn quá sớm.”
“… Điện hạ?”
Adin đã kéo ra một nụ cười và Đội trưởng đội Pháp sư có thể nhìn thấy nó.
“Hả?”
Bóng dáng của một người thông qua làn khói đang lắng xuống.
Người đó có mana đen xung quanh mình.
Đó là Honte.
Không có một vết xước nào trên cơ thể và phóng lên trời với bàn tay dang rộng và thoát khỏi tấm khiên.
Đó không phải là tất cả.
Cũng có một sự tồn tại khác cắt qua làn khói, không, đã thổi bay nó.
Đó là con chim xương đen.
“Có vẻ như thế là chưa đủ.”
Cale nở một nụ cười trên khuôn mặt tái nhợt vì bị thúc đẩy đến giới hạn cơ thể của mình. Tay cậu di chuyển và con chim xương đen tiến thẳng đến Honte.
Con chim xương đen nhắm thẳng về phía Honte đang bay lên trời.
Một trận chiến bắt đầu trên bầu trời.
“Thiếu gia.”
– Nhân loại!
Cale bật ra một tiếng cười.
“Được thôi, lần này ta sẽ làm như các ngươi muốn.”
Cale bắt đầu di chuyển theo ý muốn của Mary và Raon.
Mary ngay lập tức đứng thẳng người trên xương sống của con chim xương đen. Cô để lộ bàn tay chằng chịt những vết sẹo đen như mạng nhện.
Honte và Mary.
Tay của cả hai đều nhằm vào nhau.
Khóe môi Honte cong lên. Hắn ta nhìn chằm chằm xuống phía dưới và mở miệng khi biết không ai khác có thể nghe thấy mình.
“Thứ đã bị tuyệt chủng đã xuất hiện trở lại.”
Mana đen bốc lên khỏi tay hắn.
Đồng thời mana đen cũng bay ra từ tay Mary.
Honte thích thú nói khi nhìn thấy Mary trong áo choàng đen.
“Những kẻ giả mạo các ngươi đã có vẻ ngoài gớm ghiếc đó từ lâu rồi. Thật ngu ngốc.”
Sau đó hắn nhìn về phía Cale.
“Tôi hầu như không thể thoát khỏi những Necromancer và Dark Elf mà ngươi quen biết. Tôi nghĩ tôi đã tiêu diệt tất cả từ trước đó rồi.”
Cale mở to mắt và rùng mình khi nghĩ đến những sự việc đã từng xảy ra. Nhiều sự kiện bí mật đã diễn ra trong bối cảnh liên quan đến sự trừng phạt mà Giáo đoàn Thần Mặt trời thực hiện đối với những Necromancer như cậu đã từng nghĩ đến.
Đồng thời, Cale nhận ra một điều.
Tên khốn đó là Tháp chủ.
Tháp chủ, người đã sống trong một thời gian dài.
Tên đó có lẽ đã có thể sống lâu như vậy bằng cách chiếm đoạt cơ thể của người khác.
Honte vui vẻ nói dù nhận được ánh mắt sắc lạnh của Cale.
“Nữ hoàng Cái chết chắc hẳn rất buồn. Bà ấy sẽ rất vui khi một lần nữa được nhìn thấy một người đi theo con đường của một Necromancer.”
Và khuôn mặt vui vẻ đó biết mất.
Thay vào đó là khinh bỉ.
“Thật tệ là ngươi sẽ gặp số phận giống bà ta và chết thôi.”
Hắn tiếp tục nhìn Cale khi tiếp tục nói.
“Và tôi nghĩ gió cũng là một trong những sức mạnh cổ đại của ngươi, đúng chứ?”
Honte đã không bỏ qua sức mạnh mà Cale đã sử dụng để tóm cổ Hoàng Thái tử.
“Tấm của ngươi rất yếu, nhưng rất lớn. Rất rất lớn.”
Sau đó hắn liếm môi.
Cale cảm thấy khó chịu khi thấy biểu hiện của Honte.
Tên khốn này là gì vậy?
Có thể là gì được?
Đôi mắt Cale bắt gặp cái xác đang di chuyển của Honte khi hắn nói. Và thời điểm hắn nhìn chằm chằm Cale, đôi mắt đó tràn ngập khát máu.
“Tôi muốn nó là cơ thể tiếp theo của tôi.”
Hắn ta bị điên à?
Cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng khi Cale nghĩ vậy.
Đằng sau mình.
– Hắn ta bị điên à?!
“Người đó bị điên.”
Cale cúi xuống khi nghe thấy giọng nói của Raon và Mary.
Lại thêm một mũi tên nhỏ khác sượt qua hắm.
Baaaaang!
Một vụ nổ xảy ra.
Cale ngẩng đầu lên. Cậu lại nhìn thấy một mũi tên đen bay về phía Honte.
Đó là từ Mary. Cô ấy bình tĩnh nói.
“Hãy im lặng.”
Cô ấy nói bằng giọng nói bình tĩnh và điềm đạm thường thấy của mình. Tuy nhiên, năng lượng từ mũi tên đen phát ra từ bàn tay đang đưa ra của cô ấy nói lên tất cả.
Oooong-
Tử mana tập hợp lại với nhau nhiều lần. Cale nhìn Honte đang bình yên vô sự.
– Nhân loại! Tên đó cũng có khả năng ngang ta!
Cale nghe được giọng nói nghiêm túc của Raon khi Honte mở miệng.
“Hahaha, ngươi cứ bắn những mũi tên đó đi. Tuy nhiên, Necromancer không thể sử dụng Tử mana giống như ma pháp được, phải vậy không? Tất cả những gì các ngươi có thể làm là di chuyển những thứ vốn đã chết.”
Cale rùng mình.
Thình thịch, thình thịch.
Tim cậu lại đập mạnh.
Tim cậu đập mạnh dù không hề sử dụng sức mạnh cổ đại nào.
Nguy hiểm.
– Nhân loại, sức mạnh của hắn không phải chuyện đùa!
Raon cũng cảm nhận được điều đó.
– Nhưng ta không hiểu nguồn gốc đằng sau nó! Nó không giống với ma pháp được thấy trong tự nhiên! Ta không chắc hắn đang chuẩn bị sử dụng loại ma pháp nào.
Raon không biết mục đích của năng lượng mà Honte đang thu thập.
Đó là cách Cale có thể nhận ra năng lượng đó là gì. Đó là một thứ năng lượng bất chấp quy luật tự nhiên, thứ mà loài rồng đã biết từ khi mới sinh ra.
“Là hắc ma pháp.”
Honte nhún vai.
“Tôi không cần phải điều khiển cái chết như cô gái gớm ghiếc đằng đó. Tôi có thể sử dụng ma pháp và có thể giết người thay vì chỉ sử dụng người chết.”
Vai hắn run lên khi cười. Sau đó tiếp tục nói.
“Tôi sẽ thoát khỏi con Rồng, Necromancer và cậu. Tôi sẽ loại bỏ tất cả.”
Gió thổi.
Cale có thể cảm nhận được cơn gió đang thổi qua trong không khí.
Một lượng lớn sức mạnh đang tập hợp về phía Honte.
Thình thịch, thình thịch.
Tim cậu càng lúc càng đập mạnh hơn.
“Mary, Raon.”
Cale gọi họ. Cậu cũng ra hiệu cho Clopeh để những con chim xương trắng rút lui rồi quay lại tiếp tục nói với Raon và Mary.
“Nhanh lên.”
Họ cần phải giết Honte trước khi ma pháp đó được hoàn thành.
Tuy nhiên, Cale đã nhận ra ý định của nhóm mình ngay khi cậu vừa nói.
Con chim xương đen bắt đầu di chuyển, nhưng đó không phải là do Cale.
“Đúng rồi. Tôi xử lý xương là tốt nhất.”
Mary đã làm cho nó di chuyển.
Cô tiếp tục phóng to một mũi tên đen đồng thời điều khiển con chim bộ xương đen. Sau đó, cô ấy đưa ra một nhận xét.
“Người đã dạy tôi đã từng nói điều này.”
“Hả? Người đã dạy cô?”
Cale hỏi và bối rối. Một câu hỏi nảy sinh trong đầu cậu.
Necromancer cuối cùng trước Mary từng được biết đến là người đã biến sa mạc của Vương quốc Caro thành Vùng đất Chết trước khi biến mất khỏi thế giới.
Mary là một người được sinh ra lần nữa với tư cách là một Necromancer ở Vùng đất Chết.
Có thể là?
Một suy nghĩ thoang qua, nhưng Mary bác bỏ ý nghĩ đó và điềm nhiên nói tiếp.
Cô ấy chỉ đơn thuần nói về cuốn sách Necromancer mà cô đã nhận được từ trưởng làng của Dark Elf, cha của Tasha.
“Tôi nghĩ đến chủ nhân cũ và cũng là tác giả của cuốn sách mà tôi đã tự học, và coi người đó là giáo viên của mình.”
Lần đầu tiên Cale nghe thấy tất cả những điều này.
Có lẽ đây là những câu chuyện, không, cuộc đời của những nhân vật mà Cale không hề biết vì cậu chỉ mới đọc đến tập năm của Sự ra đời của một anh hùng.
Oooong-
Ma pháp của Honte bắt đầu lớn hơn.
Tuy nhiên, thân thể của con chim xương đen cũng bắt đầu càng ngày càng tỏa ra một tia sáng đen. Mũi tên đen cũng lớn hơn cùng lúc đó. Con chim xương đen nhanh chóng tiến về phía Honte.
Mary nói với Cale.
“Giáo viên của tôi đã viết trên trang đầu tiên của cuốn sách đó rằng những Necromancer yếu hơn những hắc pháp sư và những Necromancer sẽ phải sống cả đời với Tử mana.”
Necromancer đã phải sống một cuộc sống đầy đau đớn mặc dù rất yếu ớt vì Tử mana.
“Tuy nhiên, hắc pháp sư không cảm thấy đau đớn khi họ sử dụng hắc ma pháp.”
Hắc pháp sư mạnh hơn các Necromancer và không cảm thấy và chịu đựng đau đớn như họ.
Tộc trưởng Dark Elf đã đọc nội dung phần đầu tiên của cuốn sách về Necromancer cho Mary khi lần đầu tiên ông ta giải thích về hắc pháp sư và Necromancer cho cô ấy. Những thông tin đó vẫn còn trong đầu Mary.
Lý do tại sao cô ấy chọn trở thành một Necromancer, đáp án phát ra từ miệng của cô ấy.
Cô ấy đã phải trải qua rất nhiều đau đớn và thậm chí là cái chết khi mới mười tuổi.
Chính vì vậy những lời chủ nhân cuốn sách để lại đã in sâu vào tâm trí cô.
“Chấp nhận Tử mana là chịu đựng những đau khổ của người chết và khao khát cuộc sống mà họ có. Đó là lý do tại sao những Necromancer luôn đau đớn và cũng là lý do tại sao những Necromancer… “
Mary vẫn không thể quên được giọng nói của mẹ cô ấy bảo cô ấy hãy chạy qua sa mạc trước.
“… Biết ơn khi còn sống và cảm thấy biết ơn đối với những người chết. Đó là điều mà những người Necromancer sẽ nhớ mãi mãi sau khi nhận những cơn đau.”
Mary đã lựa chọn trở thành một Necromancer ngay khi nghe thấy câu nói đó.
Cô ấy chưa bao giờ hối hận về quyết định của mình kể từ đó.
Sau đó cô ấy nghe thấy giọng nói của Cale.
“Suy nghĩ của cô là câu trả lời đúng. Hãy làm theo ý cô.”
Tôi biết.
Mary đáp lại trong nội tâm và bắt đầu di chuyển tay. Bàn tay của cô ấy vung lên tuyệt đẹp trong không khí như là một nhạc trưởng.
Cale nghe thấy một tiếng hét từ bên dưới.
“Không! Cứu Honte!”
Cale nhìn xuống. Đó là giọng của Hoàng Thái tử. Đó là một mệnh lệnh vô cùng chắc chắn khiến Cale khó hiểu, nhưng cậu nhanh chóng quay đi.
Đó là bởi vì Hoàng Thái tử Adin không thể chỉ nhìn vào con chim xương đen.
Một người đã xuất hiện trước mặt Hoàng Thái tử như Cale mong đợi.
“Ngươi đã quên ta rồi sao?”
Cậu nhìn thấy aura đen.
Sứ thần áo đen tiếp cận Hoàng Thái tử Adin khi dễ dàng vượt qua các kỵ sĩ và pháp sư trước mặt. Khóe miệng của Choi Han cong lên khi đến gần Hoàng Thái tử.
“Điện hạ! Ngài phải trốn đi!”
“Kích hoạt khiên!”
Tuy nhiên, Hoàng Thái tử Adin tiếp tục nói với những giọng nói yêu cầu hắn bỏ trốn.
“Cứu Honte.”
“Điện hạ!”
“Các ngươi phải cứu cậu ta!”
Adin không nhìn Choi Han.
Hắn chỉ nhìn lên bầu trời.
Hắn nhìn chằm chằm vào bầu trời bất chấp hỗn loạn xung quanh từ thuộc hạ của hắn đang gục ngã sau khi cố gắng chặn Choi Han.
Ooooong-
Ma pháp khổng lồ của Honte trông giống như sắp tấn công.
Con chim xương lớn màu đen và mũi tên lớn màu đen cũng tiếp cận thứ đó.
“Hahaha! Đúng, đến đây!!”
Honte dang tay ra khi hắn triệu hồi ngày càng nhiều mana đen và cô đặc nó.
Oooong-
Cale cúi xuống.
Không khí xung quanh chấn động rõ ràng hơn khi Mary và Honte tiến lại gần nhau hơn.
Có gì đó đã xảy ra.
– Nhân loại! Đừng sử dụng khiên của ngươi! Ta biết ngươi rất yếu! Ta sẽ làm thay ngươi!
Một tấm khiên bạc bao quanh con chim xương đen.
Cùng lúc đó, Mary cũng nói.
“Chúng ta sắp đâm vào hắn.”
“Đi!”
Mana đen của Honte biến thành một con rắn chín đầu và bắn về phía họ.
Rít- Rít-
Đầu rắn rít lên đe dọa và cố gắng ăn tươi nuốt sống con chim xương đen khi để lộ những răng nanh sắc nhọn.
Mỏ và móng vuốt của con chim xương đen nhắm vào cổ con rắn.
Bùm! Bùm! Booom!
Cale cau mày trước vụ nổ. Khói đen và ánh sáng bùng lên khắp nơi. Tuy nhiên, con chim xương đen tiến đến gần Honte mà không bị ngăn cản.
Rắc.
Nhiều chỗ của tấm khiên bị vỡ ra trong khi bộ xương của chú chim đen bắt đầu nứt và vỡ.
Tuy nhiên, nó không dừng lại.
Đó là thời điểm đó.
– Nhân loại, có gì đó lạ lắm!
“Có gì đó không đúng.”
Gì?
Mary và Raon nói cùng một lúc.
Mắt của Cale mở to.
Mỏ của con chim xương đen có thể cắn và xé toạc cổ của Honte nếu nó đi xa hơn một chút.
Tuy nhiên, cậu đã nhìn thấy một điều kỳ lạ.
… Hắn vẫn được bọc trong mana đen?
Hắn vẫn còn rất nhiều mana đen mặc dù đã làm rắn chín đầu.
Giống như hắn có thể thi triển được nhiều ma pháp nữa.
Lúc đó.
Honte mở miệng.
“Hẹn gặp lại các ngươi tại thủ đô.”
Hả?
Mọi chuyên đều diễn ra trước khi Cale hỏi ngược lại.
Mana đen lóe lên và ma pháp được kích hoạt.
Oooong-
Ma pháp nhanh chóng xuất hiện.
Hoàng Thái tử Adin.
Khu vực xung quanh hắn bắt đầu rực sáng. Honte đã sử dụng ma pháp lên Hoàng Thái tử.
Cale hét lên theo phản xạ.
Dịch chuyển.
Đó là phép dịch chuyển.
“Raon!”
– Ta biết rồi!
Raon nhanh chóng di chuyển để chặn ma pháp đó lại.
Raon có thể thi triển ma pháp nhanh hơn bất kỳ ai khác sau khi học được kỹ năng thi triển nhanh trong trận chiến với Rồng lai.
Choi Han cũng đẩy nhanh tốc độ của mình.
Đó là bởi vì cậu ta thấy ánh sáng của phép dịch chuyển.
Cale đồng thời hét lên.
“Mary, tăng tốc! Bắn mũi tên!”
Họ chỉ cần giết Honte, người đang thi triển ma pháp đó.
Sau đó, ma pháp cũng sẽ dừng lại.
Đó là phương pháp nhanh nhất.
Con chim xương đen sẽ sớm cắn cổ Honte.
Lúc đó.
Cale và Raon nghe thấy một tiếng hét khiến họ chú ý.
Nó đến từ một người, người này đã có một cảm nhận khác với Raon, nghĩ có gì đó bất thường.
Cô hét lên vì cô là người duy nhất nhận ra nguồn gốc của sự kỳ lạ.
“Đó là một vụ nổ!”
Mary vội vã hét lên, khác với vẻ vô cảm thường ngày.
Giọng cô đầy sợ hãi.
Chúng ta không được tấn công nó!
Mary nhận ra điều đó.
Chúng ta, chúng ta không được tấn công thứ đó.
“Đó, đó là nổ bom tự sát!”
Raon ngập ngừng.
Choi Han, người đang ở trên mặt đất và không thể biết được diễn biến của trận chiến phía trên, cũng bối rối khi lướt ngang qua Đội trưởng đội Kỵ sĩ. Hoàng Thái tử lúc này đang ở ngay trước mặt cậu. Cậu thấy biểu hiện của Hoàng Thái tử thay đổi.
“A, thật là xấu hổ.”
Hoàng Thái tử Adin cảm thấy thật đáng tiếc khi đứng trên vòng tròn dịch chuyển.
Phong thái đã thay đổi như trước đó chưa từng hét lên yêu cầu cứu Honte.
Choi Han cũng có thể thấy vài người khác đã nhận được phép dịch chuyển của Honte ngoài Adin.
Những lãnh đạo của Đế quốc, những thủ lĩnh của tộc Sư tử đã trốn đi thật xa, và những người dân của Vương quốc Caro đều nhận được phép dịch chuyển của Honte.
“C, cái gì thế này?”
“Thứ này đột nhiên xuất hiện!”
“Có phải Honte đã làm điều này không? Đây, đây là cấp độ của một đại pháp sư!”
Đó là phép dịch chuyển nhanh nhằm dịch chuyển đồng thời một lượng lớn những người đang đứng ở các địa điểm khác nhau. Nó sẽ được coi là cực kỳ khó khăn ngay cả khi chỉ một vài người hoặc những người đứng trong cùng một khu vực được dịch chuyển.
Tuy nhiên, Choi Han không hề ngập ngừng vì điều đó.
“Ồ, tốt.”
Đó là vì phản ứng kỳ lạ của Hoàng Thái tử Adin.
“Xấu hổ làm sao.”
Gì?
Choi Han có vài câu hỏi, nhưng vẫn cố gắng bắt Hoàng Thái tử.
Đó là thời điểm đó.
“Dừng lại!”
Giọng nói của Cale vang lên thông qua ma pháp khuếch đại trên người.
Đồng thời Choi Han cũng nghe thấy giọng nói đầy hoang mang của Rồng con.
– S, sao có thể thế này!
Rồng con đã rất ngạc nhiên.
Gì vậy chứ?
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tuy nhiên, Choi Han vẫn không dừng lại, và cậu có thể thấy Hoàng Thái tử Adin đang nói gì đó.
Xấu hổ làm sao. Tất cả đều sẽ chết. Sẽ mất rất nhiều tiền và thời gian để hồi sinh tất cả.
Adin nhìn Choi Han và vừa cười vừa nói thật đáng tiếc. Tuy nhiên, những biểu hiện của hắn cho thấy đó không phải là việc hắn cần quan tâm đến.
Gì?
Mọi người sẽ chết?
Hồi sinh tất cả lại? Hồi sinh cái gì cơ?
Choi Han ngẩng đầu nhìn lên trời.
Sau đó cậu ta nhìn thấy con chim xương đen đột nhiên rút lui.
Cale nhìn Honte khi Mary rút lui con chim xương đen.
Honte đã cười.
“Kuhahaha! Thật không tệ, đặc biệt là với một Necromancer mới bắt đầu.”
Hắn phình to cơ thể không có xác hiện tại.
“Tôi đang ở thủ đô. Đây chỉ là một cái vỏ.”
Sau đó, cơ thể hắn bắt đầu rơi xuống.
Nó rơi xuống như một con rối bị cắt dây.
Cơ thể đang rơi về phía Toonka và lực lượng của Vương quốc Whipper, những người đã đến hỗ trợ Cale, cũng như lực lượng của Đế quốc đang giữ chân họ.
Cơ thể rơi xuống không hề giảm tốc.
Sự sống trong mắt Honte từ từ bắt đầu mờ đi.
Thứ đó đã nói với Cale lần cuối trước khi sự sống hoàn toàn tắt.
“Đó là một món quà. Đó là một món quà cho Necromancer của ngươi. Hãy coi đó chỉ là một hương vị của mọi chuyện bắt đầu.”
Sau đó hắn ta cười khúc khích.
“Tôi sẽ tặng cho cậu món quà này là Tử mana từ tất cả những người ở đây.”
Rắc.
Tia sáng cuối cùng của sự sống biến mất khỏi đôi mắt của Honte và phạm vi quanh tim của hắn nứt ra.
Có thể nhìn thấy thứ gì đó màu đen qua kẽ hở.
Hai sinh mệnh đã đáp lại điều đó.
“Không! Nó rất lớn!”
– Không! Điều đó tương tự như lõi của một con golem! Nó còn nguy hiểm hơn thứ đó!
Giọng của Raon và Mary.
Cale nhìn thấy cảnh tượng trên mặt đất khi cậu chứng kiến cơ thể của Honte thật, người đã chết một cách oan uổng lao xuống cùng với sự biến mất của Tháp chủ.
Cậu có thể nhìn thấy Hoàng Thái tử đang trốn thoát.
Cậu cũng có thể nhìn thấy quân của Vương quốc Whipper và quân của Đế quốc.
“Chết tiệt!”
Cale nắm lấy dây cương của con chim xương đen.
Sau đó cậu bay thẳng xuống phía dưới.
Cậu quay đầu sang một bên.
Một xác chết vô hồn.
Cậu có thể thấy những giọt máu chảy ra từ mắt Honte.
Cơ thể cậu đồng thời rung lên.
“Chết tiệt!”
Cale đưa tay xuống phía dưới khi những đường gân nổi lên trên cổ. Một ánh sáng bạc bắt đầu phát ra.
Quả bom bên trong cơ thể của Honte phát nổ cùng lúc.
Booooooooom-!
Khoảng khắc đó, mọi người đều bị mù và điếc trong giây lát.
Giống như Lửa hủy diệt của Cale, một luồng sáng đen đầy đe dọa giáng xuống, nhưng lần này nó nhắm vào con người thay vì những con golem.