Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Yoo Ryeo Han – Chương 129: Bẫy (3)
Những con cá voi lớn lao vút qua mặt nước.
Piiiiiiii, ooooooooo-
Con cá voi đầu tiên lướt ngang qua bề mặt của vùng biển phía Bắc là một con cá voi lưng gù.
Rắc, rắc!
Những con tàu không thể điều khiển được trong phạm vi xung quanh biến động đột ngột, bắt đầu rơi vào tình trạng hỗn loạn.
“Lùi lại!”
“Phía sau. Phía sau cũng có cá voi cũng đang lao lên!”
Sĩ quan trưởng nhìn ra phía sau sau khi nghe phản hồi của thuyền viên và suýt đánh rơi thiết bị điều khiển trên tay.
Àoooooo- Àooooooo-
Hắn có thể nhìn thấy ánh mắt giận dữ những con cá voi đang ngẩng đầu lên. Sau đó nhìn thấy cái miệng lớn của chúng bắt đầu mở rộng hơn.
Chúng đang tiến gần hơn.
Một số cá voi đang mở rộng miệng về phía tàu, những con khác đang dùng cơ thể lao thẳng vào con tàu mà không chút do dự.
Mình sẽ chết. Chúng sẽ ăn thịt mình. Chắc chắn là thế.
Sĩ quan trưởng không thể không tưởng tượng cơn ác mộng sẽ xảy ra trong vài phút nữa.
… Mình không nên dính líu đến những chiến dịch này!
Đi theo White Star là một chuyện, nhưng lẽ ra không nên dính líu đến vụ lộn xộn này với tộc Cá voi.
Sự tồn tại của Cá voi như thế nào?
Đó là một tộc nhất đại dương dù cho có ít thành viên nhất. Nhiều sinh vật sống dưới nước đã dựa vào tộc Cá voi để được hỗ trợ.
Bất kỳ người nào của biển, sinh sống dựa vào biển cũng nên biết đừng lộn xộn với đại dương!
Sĩ quan trưởng siết chặt nắm tay ngay khi tưởng tượng ra tương lai khủng khiếp này. Thiết bị điều khiển nhanh chóng quay.
“Kéo dây buồm! Tất cả phải thoát khỏi chúng!”
Oooooo-
Những con cá voi bắt đầu gầm thét khi tiến lại gần những con tàu.
“Dùng hết sức mà chèo! Dùng hết sức nếu không muốn chết tại đây! Dù cánh tay có rụng cũng phải chèo!”
Con tàu đổi hướng. Bất chấp nỗ lực của Sĩ quan trưởng, những con cá voi đã ở ngay trước mặt. Những cái miệng khổng lồ đó sẽ nhanh chóng phá vỡ mọi thứ.
Bàaaaaang!
Oooooo-
Một con cá voi nhanh chóng quay người và phát ra tiếng kêu sau khi chứng kiến một vụ nổ sáng. Đôi mắt cá voi trừng trừng nhìn kẻ thù cản đường mình.
“Đừng lo lắng về cá voi và điều khiển tàu di chuyển đi!”
“Vâng! Sayeru-nim!”
Hắc pháp sư, kỵ sĩ và Gấu xuất hiện cùng với Vua Gấu Sayeru dẫn đầu để chiến đấu chống lại cá voi.
Ooooooooong-
Sayeru tiếp tục ném những mũi tên ánh sáng xung quanh cả hai tay của mình. Các mũi tên nhanh chóng bay về phía hai con cá voi.
Bàaaaaaaaaang!
Bàaaaang!
Các vụ nổ mạnh đến mức nước bay tung toé.
“Chết tiệt!”
Tuy nhiên, Sayeru nhanh chóng cau mày.
Ở đó, trên lưng của hai con cá voi…
Tách tách.
Một chiến binh Cá voi cầm một thanh kiếm đang nhỏ nước và một chiến binh Cá voi khác với podao lớn trên tay đã chặn được những mũi tên ánh sáng. (Lưỡi kiếm của vũ khí có hình dạng giống như một thanh trường kiếm của Trung Quốc nhưng vũ khí có tay cầm dài hơn, thường khoảng một đến hai mét)
Điểm mạnh của những vũ khí đó đều phù hợp với Cá voi.
“Hừ.”
Sayeru khịt mũi.
“Các ngươi nghĩ bọn ta không lường trước được những phản đòn của các ngươii sao?”
Bàaaaang! Bang! Bàaaaang-
Sayeru bắt đầu mỉm cười sau khi nghe thấy những tiếng nổ tiếp tục. Cá voi rất mạnh. Tuy nhiên, số lượng chúng rất ít và phía White Star đã điều rất nhiều người đến để xử lý chúng.
“Những kẻ khốn nạn là những kẻ tự bước vào mồ chôn của chính mình!”
Sayeru ném thêm nhiều mũi tên ánh sáng về phía hai chiến binh Cá voi. Làn da nhợt nhạt lúc trước nay thậm chí còn tái nhợt hơn, nhưng đôi mắt vẫn lạnh lùng quan sát những kẻ thù trước mặt cũng như chiến trường gần đó.
… Có gì đó thật kỳ lạ!
Ánh mắt của hắn có thể cảm nhận được sự kỳ quặc của chiến trường.
Rất kỳ lạ. Có gì đó trên chiến trường này thật kỳ lạ. Đôi mắt của Sayeru mờ đi. Đó là thời điểm đó.
Boooooooom!
Âm thanh của một thứ gì đó chìm lớn làm rung chuyển chiến trường.
Bàaaaaang-
Vụ nổ xảy ra ngay sau đó buộc tất cả mọi người, kẻ thù và đồng minh, phải dừng lại trong giây lát. Tất cả đều nhìn về hướng phát ra tiếng ồn.
Chhhhh-
Một người phụ nữ cầm roi nước xoáy mạnh đã phá hủy một sông băng khác. Sông băng đang chìm xuống đại dương thành từng mảnh.
Người đàn ông đã nhảy từ sông băng đó sang sông băng khác vừa xem cảnh đó vừa cười.
“… Thật ác độc làm sao. Ta cho rằng những lời đó phù hợp với Nữ hoàng cá voi trong tương lai đấy.”
Ánh mắt của White Star hướng về phía Witira.
Witira bình tĩnh đáp lại sau khi bắt gặp ánh nhìn của hắn.
“Đối với một tên cặn bã đi loanh quanh như một con chuột, ngươi hẳn có rất nhiều điều để nói.”
Chhhhhhh-
Roi lao về phía White Star như thể nó là một con rắn lớn. Cơ thể của Witira đi theo roi của mình và tiến thẳng về phía thủ lĩnh của kẻ thù, và…
Bàaaaang!
Một thanh kiếm lửa bùng lên đối đầu với roi nước.
Chhhhhhhhhhh-
Nước bắt đầu bốc hơi. Roi nước cố nuốt kiếm lửa cho dù nó bốc hơi trong không khí.
Trong thời điểm mà vũ khí của Witira và White Star va chạm gần nhau…
“Cale Henituse ở đâu?”
White Star thản nhiên hỏi. Và vẻ mặt bình tĩnh của Witira là thứ hắn nhận lại được. Sau đó tiếp tục hỏi thêm vài câu.
“Cậu ta đang trên đường đến phải không? Ta nghe nói cậu ta hiện đang bất tỉnh ở Đế quốc.”
Khóe môi của White Star chậm rãi nhếch lên một tia giễu cợt. Sayeru đã theo dõi Cale trốn thoát, nhưng chính mắt hắn đã thấy Cale ngất xỉu trước khi dịch chuyển đi. Và sau đó, không còn nghe được thông tin nào về Cale Henituse nữa.
“Cale Henituse có quan hệ rất tốt với tộc Cá voi. Ta chắc chắn các ngươi sẽ cố gắng kéo Cale Henituse vào hành động lần này.”
Witira bắt đầu cau mày.
“Cá voi đủ để giải quyết các vấn đề của tộc Cá voi!”
Một cây roi khác xuất hiện trên tay cô và nó lao về phía White Star.
Bàaaaaang!
Cây roi quất thẳng vào tay White Star.
“Ugh!”
Witira rên lên một tiếng. Cây roi của cô bị White Star nắm lấy tay không thể động đậy.
Swoooooooosh-
Ngọn gió xung quanh bàn tay của White Star đang nắm lấy roi của Witira và không buông. Cả hai roi của cô lúc này đều đang bị White Star cầm lấy.
“Cậu ta ở đâu?”
Witira đã phải lắng nghe câu hỏi của White Star.
“Cô, các ngươi đã lên kế hoạch gì với Cale Henituse trong những tuần vừa rồi khi chỉ ngồi yên tại chỗ mà không hành động?”
“Ha!”
“… Cô đang cười?”
White Star có thể thấy Witira đang cười. Cô ấy nhìn thẳng vào mắt White Star và nói ra từng chữ một.
“Cale Henituse sẽ đến. Ta đã hứa với cậu ta rồi.”
Witira sau đó dậm xuống đất và nhảy lên.
“Ta đã hứa sẽ tặng cậu ta đầu của White Star làm quà khi cậu ấy đến.”
Một làn sóng bắn lên cùng lúc để hỗ trợ Witira, người đã nhảy lên không trung.
Chhhhhhh-
Roi của cô ấy kéo dài nhanh chóng và Witira nắm chặt tay.
Hả?
White Star hơi ngập ngừng. Họ nhìn chằm chằm vào nhau và cô ấy bắt đầu mỉm cười.
“Ngươi không thể coi thường sức mạnh của Cá voi.”
Sau đó, cô kéo White Star vẫn đang nắm lấy cây roi về phía mình.
“Chết tiệt!”
Chhhhhhh-
Cơ thể của White Star quá dễ dàng bị kéo về phía trước bởi Witira. White Star có thể nhìn thấy người chiến binh đang mỉm cười khi vung roi.
“Uống chút nước đi!”
Roi đập mạnh xuống mặt nước.
Bàaaaaaaaaang!
White Star bị quăng thẳng xuống dưới nước. Nước biển trong phút chốc dâng lên như một cơn sóng thần lớn.
Àoooooooo!
Một lượng lớn hơi nước bắt đầu bốc lên từ dưới nước do thanh kiếm lửa của White Star.
“Ha!”
Witira tiếp tục cười vào khoảnh khắc đó. Cô có thể cảm thấy White Star đang kéo chiếc roi của mình từ dưới nước.
Witira, cô sẽ chịu trách nhiệm về White Star. Cô có thích kế hoạch này không?
Thiếu gia.
Cô nhớ lại những điều cô đã thực sự nói với Cale thay vì lời nói dối về việc tặng đầu của White Star như một món quà. Đây là những gì cô đã nói với Cale.
Cơ thể của hắn sẽ cần phải đào tạo và huấn luyện lại mỗi khi tái sinh.
Điều đó lẽ ra rất khó thực hiện. Tuy nhiên, cô cũng đã tập luyện trong một thời gian dài. Cô có thể ép bản thân mình phải cố gắng hơn nữa vì bản thân cô không có sức mạnh để tái sinh.
Tôi có thể không có bất kỳ sức mạnh cổ đại, aura hay ma pháp nào, nhưng cơ thể mạnh mẽ mà tôi sinh ra này là thứ mà tôi đã rèn luyện và chiến đấu ngày này qua ngày khác trong suốt 250 năm qua.
Sức mạnh thể chất mạnh mẽ và kinh nghiệm chiến đấu của tộc Cá voi.
Sức mạnh…
Cô sẽ mạnh hơn White Star nếu xét về sức mạnh thể chất.
“Tôi không nghĩ vậy!”
Cô hất roi một lần nữa. Cô có thể cảm thấy cơ thể của White Star đang bị hất tung dưới nước khi cô hất chiếc roi.
Bàaaaang! Bang! Bàaaaang!
Vụ nổ bắn ra từ dưới nước.
“Chết tiệt.”
Nụ cười của Witira nhanh chóng cứng lại. Cô lấy một roi ra khỏi mặt nước và hất nó lên không trung.
Bàaaaang! Bàaaaang! Bàaaaang!
Nó đâm vào một vài mũi tên nhẹ và gây ra nhiều vụ nổ hơn.
“Chết tiệt.”
Witira phải thu lại cây roi đâm vào những mũi tên ánh sáng. Lòng bàn tay cô ngứa ran.
Ánh sáng.
Nó cũng có một số dòng điện chạy qua nó. Nó không tương thích với Witira, người điều khiển nước.
Àoooooooo.
Cuối cùng, vì cô thất thần trong giây lát, White Star đã tận dụng nó và thoát ra khỏi mặt nước, nhanh chóng bay lên. Witira cũng phải chứng kiến Sayeru, người đã phóng những mũi tên ánh sáng vào cô, tham gia vào cuộc chiến chống lại White Star.
“Witira.”
Cô bắt đầu cau mày sau khi nghe hắn nhẹ nhàng gọi cô. Đôi mắt của Sayeru sáng lấp lánh.
“Họ ở đâu?”
Sau đó hắn bắt đầu nhếch mép khi tiến về phía cô.
“Cá voi đã đi đâu, hmm?”
Witira bối rối và vội vàng hét lên.
“Vớ vẩn! Có phải ngươi đang nói các chiến binh của tộc Cá voi ở đây không phải là Cá voi-“
“Cái tên thuộc hạ trung thành và em trai của cô đâu rồi?”
Sayeru cắt lời Witira và hỏi. Hắn không hề cảm nhận được Archie, chiến binh mạnh nhất của tộc Cá voi, cũng như không thể tìm thấy Cá voi lưng gù Paseton cho dù có cố gắng tìm kiếm thế nào đi chăng nữa. Tất cả các chiến binh Cá voi đều ở đây, nhưng…
Chiến binh mạnh nhất đã không có mặt trong trận chiến quan trọng này, và-
“Vua Cá voi ở đâu?”
Vua Cá voi Shickler cũng không có ở đây. Điều này rất kỳ lạ. Đây là nguồn gốc của cảm giác kỳ lạ của Sayeru.
“Họ đang bảo vệ làng Cá voi? Hả?”
Đôi mắt hắn phát cuồng vì sung sướng.
“Thật sự có bảo vật trong làng.”
Những người đang bảo vệ điều quan trọng nhất sẽ là chiến binh mạnh nhất, vua và một thành viên đáng tin cậy của hoàng tộc Cá voi. Sayeru và White Star nhìn nhau.
Chắc chắn là có gì đó!
Không có lý do nào mà họ lại yên lặng trong nhiều tuần được!
Cả hai đều nhận ra có thứ gì đó mà Cá voi đang cố gắng bảo vệ. Tất cả những gì còn lại là tìm kiếm họ đang bảo vệ cái gì.
Họ nhìn về phía Witira. Giờ họ mới để ý, các chiến binh Cá voi đã ở trên sông băng chặn con đường về làng, nhắm mục tiêu vào các con tàu.
Cô ấy nhìn lại hai người và điên cuồng nói.
“Các ngươi sẽ không thể đến được làng trừ khi đánh bại được ta. Đó là lý do tại sao các ngươi sẽ không bao giờ đạt được điều đó.”
Sayeru cười thầm.
“Ta nghĩ cô mắc sai lầm rồi.”
Oooooong, oooooong.
Những mũi tên ánh sáng bắt đầu xuất hiện trên cả hai tay. Chúng giống như những con dao găm sẵn sàng bay về phía Witira bất cứ lúc nào.
Oooooooooooooooooo-
Tất cả đều nghe thấy tiếng kêu của động vật.
“Hả?”
Tuy nhiên, Sayeru trông có vẻ bối rối.
“Những thứ đó là gì?”
Qua bờ biển phía Bắc. Có một nhóm lớn bay qua từ đó. Sayeru mở to mắt. Hắn đã không hỏi chúng là gì vì không phải hắn không biết chúng là gì. Nói đúng hơn, hắn biết về chúng khá rõ. Đó là lý do tại sao hắn lại càng bối rối hơn.
“… Wyvern?”
Những con quái vật bay khiến hắn nhớ đến Rồng chỉ có thể là Wyvern. Sayeru nghĩ vài giả thuyết trong đầu.
Chỉ có hai người có thể điều khiển những con quái vật đó. White Star và Sát Long nhân giả, Syrem.
Syrem! Tên khốn đó có gia nhập phe của Cale Henituse sao?
Họ đã mất liên lạc với Syrem kể từ khi hắn đã bị Cale bắt. Cũng không có tin tức gì về việc hắn bị Vương quốc Roan xử tử. Sayeru nhìn về phía White Star. White Star chính là người tạo ra sức mạnh này cho Syrem.
Sức mạnh để kiểm soát các Wyvern. Đó là một trong những sức mạnh của Sát Long nhân.
“… Đó không phải là Syrem.”
Phản ứng của White Star đi ngược lại với mong đợi của Sayeru, nhưng giờ hắn có thể nhìn thấy kỵ sĩ đang ở trên đầu Wyvern đang bay ở phía trước.
Đó là một người đàn ông tóc trắng mắt xanh, khuôn mặt hoàn toàn đúng mẫu mực của một quý tộc, mặc áo giáp trắng. Khi hắn rút lưỡi kiếm của mình, hắn toát ra một vẻ đẹp khủng khiếp.
“… Clopeh Sekka?”
Kỵ sĩ Hộ vệ Clopeh. Sayeru nhìn về phía Witira. Clopeh đã tự liên kết với Cale Henituse.
“Tại sao tên đó lại ở đây?”
Sayeru có thể thấy Witira đang cau mày và bất ngờ tự hỏi.
Keng!
Sayeru quay đầu lại sau khi nghe thấy một tiếng động mạnh. Một trong những con thuyền từ từ chìm xuống với Clopeh Sekka đang chĩa kiếm vào ai đó.
Tên đó đang hướng nó về phía Witira.
“Giao vật phẩm thuộc sở hữu của tộc Cá voi cho tôi.”
…Hả?
Suy nghĩ Sayeru nhanh chóng trở nên phức tạp. Tuy nhiên, thanh kiếm của Clopeh sau đó di chuyển và chĩa vào người khác.
Bây giờ nó đang chỉ về phía White Star. Clopeh tiếp tục nói với vẻ cao quý nhưng đầy bi thương trên khuôn mặt.
“Tôi đến để thoát khỏi ma quỷ của vùng đất này.”
Bây giờ thì hắn đang nói gì vậy?
Sayeru hoàn toàn ngạc nhiên.
Tên đó đang nói những lời vô nghĩa gì khi chỉ vài tháng trước hắn đứng về phía chúng ta trong Liên minh Bất khuất? Ma quỷ?
Clopeh không quan tâm đến việc Sayeru có ngạc nhiên hay không, mỉm cười đầy uy nghiêm và tiếp tục nói.
“Đừng cản đường tôi khi tôi cố gắng viết một truyền thuyết.”
Sayeru vô thức nhận xét sau khi nhìn thấy Clopeh, người đột nhiên xuất hiện và bắt đầu nói bất cứ điều gì trong đầu hắn.
“Chuyện gì xảy ra với tên mất trí này vậy?”
Cale, người đang theo dõi điều này trong khi ẩn nấp, đã nghe thấy Raon hét lên trong đầu mình ngay lúc đó.
– Nhân loại, Clopeh điên rồ đang làm tốt! Vua Gấu hoàn toàn bất ngờ kìa! Tình hình này quả thật rất thú vị!
Ha! Đúng không nào? Mình cũng thích điều này.
Cale bắt đầu khinh bỉ.