Bạn đang đọc Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng – Chương 35
Tịch Thần Hạn xuất hiện ở lâu đài Uy Long.
Bên ngoài sấm chớp, mưa như trút nước.
Dáng người cao lớn của anh đứng lặng ở đại sảnh Uy Long, thắng tạp như núi.
Phía sau anh là Đông Thanh, còn có mười mấy tên vệ sĩ đỗ đen lừng lẫy trừng trừng, giống như vua chúa giá lâm, chớp mắt liền khiến cho không khí chung quanh trầm xuống.
Nhân viên công tác của lâu đài Uy Long bị đám người sừng số làm khiếp sợ.
Họ vốn không biết Tịch Thần Hạn, bởi vì anh thần bí nên vốn không xuất hiện ở tạp chỉ hoặc trên TV, mọi người chỉ nghe qua truyền thuyết về anh.
Vì vụ tai tiếng dụ dỗ con gái nhà người ta khiến dân tình điên đảo nên Tịch Thần Hạn xuất hiện ở truyền hình một lần, chỉ lần đó mà khiến cho mọi người nhớ kỹ khuôn mặt tuấn tú của anh.
Tập đoàn Thiên Quang vốn không ngờ chủ tịch Tịch Thần Hạn, lại thật sự xuất hiện trước mặt bọn họ, nhân viên ai ai cũng luống cuống
Hôm nay lâu đài Uy Long tổ chức lễ trao giải quả thật có sự đầu tư của tập đoàn Thiên Quang, nhưng hạng mục nhỏ không đáng kể này không đáng để tổng giám đốc Tịch đích thân tới.
Mọi người đều không có chuẩn bị, tâm lý hoảng loạn chạy đến nghênh đón, cung kính làm lễ.
Quản lý đại sảnh mở miệng âm thanh run rẩy, “Cậu chủ Thần, ngài sao lại đích thân đến đây ạ! Tôi sẽ thông báo cho chủ tịch.
Tịch Thần Hạn khẽ nâng tay ngăn người quản lý thông báo.
Đông Thanh nhìn đảm vệ sĩ, đảm vệ sĩ liên phân tán đi vào nội bộ đại sảnh tìm Vũ Tiểu Kiều.
Quản lý và vài nhân viên bị dọa không biết xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, sắc mặt từng người trắng bệch, không dám thở mạnh.
Lẽ nào lâu đài Uy Long đắc tội với tập đoàn Thiên Quang? Tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Quang Tịch Thân Hạn đích thân đến đây trừng phạt?
Quản lý run rẩy nói, “Cậu Thần, ngài… Tôi đưa ngài đi vào phòng nghỉ dành cho khách quý Quản lý khúm núm nịnh bợ ở phía trước dẫn đường, đất theo
Tịch Thần Hạn đi thang máy khách quý chuyên dụng thẳng đến tầng cao nhất.
Vừa đến ngoài phòng nghỉ dành cho khách quý, nghe thấy bên trong cửa khép hờ truyền tới âm thanh của người phụ nữ.
“Ba! Ba còn không rõ sao? Chắc chắn là do Tô Nhất Hằng đã giở trò Chắc chắn là anh ta sau hậu trường khống chế người nhận thưởng.
Nếu không sao lại trùng hợp như vậy, người phụ nữ đó lấy giải nhất “Băng Băng, tập đoàn Tô thị mặc dù tham gia đầu tư nhưng cổ đông lớn nhất là tập đoàn Thiên Quang, phiếu bên đó mới có quyền nói.
Tô Nhất Hàng không thể làm nào việc riêng tư “Con mặc kệ! Chấn chân là Tô Nhất Hàng đã giở trò gì trong đó rồi! Con không cho phép Vũ Tiểu Kiều lấy giải nhất
Tịch Thần Hạn không để ý người trong đó đang nói gì, nhưng nghe đến 3 chữ “Vũ Tiểu Kiều” đôi mắt tức thi phát ra ánh nhìn mãnh liệt.
Quản lý phía sau thấy đôi mắt Tịch Thần Hạn băng lạnh, lồng ngực liền như bị treo lên cao vội gõ cửa, chuẩn bị bảo với chủ tịch bên trong là tổng giám đốc Tịch của tập đoàn Thiên Quang đã đến.
Nhưng mà tay của quản lý vẫn chưa động đến cửa thì cảm thấy bên vai bị năm chặt, bị Tịch Thân Hạn dùng sức ném đi.
Người làm hạn ngã nhào chính là Tịch Thần Hạn.
Quản lý ngồi bệt trên đất mặt đây thống khổ, i không dám phát ra bất kì âm thanh gì, bởi vì hiện tại sắc mặt của Tịch Thần Hạn đã đen đến cực điểm
Đông Thanh thầm mặc niệm cho gã quản lý, dạo gần đây cậu chủ Thần nhà bọn họ mắc phải chứng bệnh kì quái, chỉ cần là việc liên quan đến Vũ Tiểu Kiều thì liên trở nên kích động và cáu gắt bất thường.
Tất cả chỉ tại cái cô Vũ Tiểu Kiều này, cậu Thân nhà họ vẫn luôn tự đắc rằng loại phụ nữ như cô ấy sẽ chủ động bám lấy minh, kết quả lại bị người ta chẳng chừa cho chút mặt mũi.
không những một mực không thèm chủ động liên lạc, mà còn trực tiếp ngắt điện thoại.
Ngắt điện thoại thì thôi đi, đằng này lại còn khoá máy! Bảo hại cậu chủ Thần nhà họ phải phát động toàn lực tìm người khắp thành phố Kinh Hoa.
Trong phòng lại vọng ra tiếng một cô gái.
“Ba! Ba phải huỷ tư cách nhận giải của Vũ Tiểu Kiều “Băng Băng à, con đừng có bướng bỉnh như vậy!”
“Con không biết! Con không ưa Vũ Tiểu Kiều! Cô ta dựa vào cái gì để được nhận được giải thưởng lớn đến như vậy, cô ta vốn không có tư cách đó
Người đang nói chính là Bạch Lạc Băng
Toà cao ốc Uy Long thuộc tập đoàn Bạch Thị, mà cha của Bạch Lạc Băng – Bạch Trấn Hải chính là chủ tịch hội đồng quản trị tại đây.
“Băng Băng à, ba chỉ là phía cung cấp địa điểm cho lễ trao giải không nằm trong ban tổ chức, ba làm sao có tư cách thay đổi người nhận giải được.” Bạch Trấn Hải bất lực nói.
Bạch Lạc Băng suy nghĩ một chốc, “Ba, con biết đã làm khó cho ba, ba không giúp con cũng được nhưng cũng đừng ngăn cản con.”
“Băng Băng, con định làm gì?”
Đôi mắt của Bạch Lạc Băng thoáng lên một tia mưu toan thậm “Con sẽ vạch trần bộ mặt thật cô ta! Con không tin là tập đoàn Thiên Quang sẽ chọn lựa một người tác phong có vấn đề nghiêm trọng lên nhận giải thưởng danh giá nhất: “Băng Băng ả, thay vì phí thời gian hơn thua với cô ấy, chỉ bằng con hãy nghĩ xem làm sao có được trái tim của Nhất Hàng thì hơn!”
“Nhất Hàng vốn là vị hôn phu của con! Chính Vũ Tiểu Kiều không biết ngưỡng một mực quyến rũ anh ấy!”
“Con có bằng chứng không? Ba thấy Nhất Hàng không phải là loại người như vậy!” Bạch Trấn Hải hơi tức giận, nhưng cũng hết cách với đứa con gái bưởng bình của mình.
mặt của Tịch Thần Hạn lúc này hệt mây đen kéo đáng sợ hơn trời ngoài kia.
Tô Nhất Hàng? đến, còn
Không ngờ Vũ Tiểu Kiều này lại có quan mối quan hệ mập mờ với đại thiếu gia tập đoàn Tô Thị, Tô Nhất Hàng!
Tịch Hạn đột nhiên xoay người, sải bước rời đi.
Việc Tịch Hạn xuất hiện tại buổi lễ trao giải giống như một vị bồ tát hiển linh, tràn đầy khí thế ngồi ở vị trí khách mời.
Nhân viên trong hội trường đều không ngờ đến việc anh sẽ đích thân đến dự buổi lễ, mỗi một người đều cảm củi đến mạnh cũng không dám, càng không một ai dám đến gần Tịch Thân Hạn trong bán kính 3m.
Vốn là những khách mời được nhận giải sẽ được sắp xếp ngôi ở hàng ghế đầu tiên, nhưng sau khi Tịch Thần Hạn xuất hiện, hàng ghế đầu tiên chỉ mỗi anh ngôi, những người còn lại tất thảy ngồi từ hàng ghế sau trở xuống.
vì xung quanh Tịch Hạn như đang tản ra khí lạnh, chỉ cần đến gần sẽ bị đông cứng trong nháy
Tại hiện trường buổi lễ có rất đông phóng viên, cả những người livestream trực tiếp, MC trên khán đài đã căng thẳng đến cực độ, nói lập nhiều lần, vô thức lau lau mồ hôi lạnh trên
Rốt cuộc cũng cầm cự được đến mục giải thưởng cuối cùng, MC nhẹ nhàng thở ra một hơi, buổi trao giải hệt như tra tấn này cuối cùng cũng sắp kết thúc
Tịch Thần Hạn đột nhiên giơ tay, chỉ vào máy ảnh trên tay phóng viên và máy quay trực tiếp ở sau lưng.
Mọi người đều mang vẻ mặt mơ hồ, không sao hiểu nổi ý của cậu chủ
Đông Thanh vội đi đến, tất hết toàn bộ máy ảnh và thiết bị ghi hình.
Mọi người đều ngạc nhiên há hốc mồm, buổi lễ trao giải này đã được tổ Chương trình lên kịch bản rất kĩ, còn dùng mục trao giải cuối cùng để tạo chiêu trò, nhằm quảng cáo tăng độ nhận biết cho một công ty thời trang mới thành lập
Bây giờ rốt cuộc đã gần đến phần trao giải thưởng gay cấn nhất, cậu chủ Thần lại đột nhiên ra lệnh tất tất cả thiết bị ghi hình, vậy chẳng khác nào đem tất cả cố gắng và sự chuẩn bị của cả tổ Chương trình đổ sông đổ biển!
Tuy vậy, không một ai dám lên tiếng, trước mặt Tịch Thần Hạn bọn họ chỉ nhỏ như kiến
Vũ Tiểu Kiều bước lên sân khấu nhận giải, vẫn là áo sơ mi trắng và quần Jeans, cùng mái tóc buộc cao mềm mại đung đưa theo từng cử động của cô.
Tịch Thần Hạn ngắm nhìn Vũ Tiểu Kiều đứng dưới ánh đèn sân khẩu, con người lạnh bằng tối mịt cuối cùng cũng dần hiện lên chút vết tích dịu dàng.